Chương 10: Ngươi... biết luyện đan.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ninh Kiều mắt thấy sư tỷ mình có chút mệt mỏi, mồ hôi chảy trên gương mặt xinh đẹp thì có lời khuyên ngăn.

- Sư tỷ, tỷ vừa đột phá cảnh giới, linh lực chưa vững không lên quá luyện. 6 viên thối thể đan này cũng đủ để tên kia lên được luyện thể tầng 3 rồi.

Mộng Cơ lắc đầu nói

- Chúng ta ăn đồ của hắn đột phá 2 tiểu cảnh giới. Ít nhiều cũng phải để hắn đạt đến luyện thể tầng 5. Như vậy cũng có sức mà sinh tồn ở đậy.

- Không cần đâu sư tỷ, đợi ngày mai, chúng ta sử dụng truyền âm phù. Các vị sư thúc sẽ đến cứu chúng ta. Khi đó mang tên này đi cùng là được rồi.

Triệu Ninh Kiều phân trần. Đúng lúc này Thiên Tứ đi vào, thấy Mộng Cơ sắc mặt không tốt liền hỏi.

- Cô bị ốm rồi à?

Mộng Cơ mỉm cười lắc đầu, định nói gì đó thì nhận ra đống thảo dược trên tay Thiên Tứ. Nhìn qua đều giống với thảo dược nàng liều mạng thu thập được.

- Huynh lấy những thảo dược này ở đâu vậy?

Thiên Tứ cũng không giấu giếm, nói cho bọn họ biết. Bất quá chỗ đó rất quỷ dị, bọn họ vẫn không lên vào thì tốt hơn. Nhưng Ninh Kiều lại nóng lòng muốn xem thử chỗ đó như thế nào. Thuận tiện lấy ít thảo dược về. Gã vừa muốn đi thì Mộng Cơ kéo tay hắn lại, lắc đầu ra hiệu.

- Chỗ này là rừng thiêng nước độc, ban đêm hung thú rất nhiều. Đệ không cần nóng vội, chờ tới sáng mai chúng ta đi xem thử.

Biết tính sư tỷ mình cẩn thận, dù sao ở lại đây 1 đêm cũng không có gì. Sáng sớm hôm sau ra xem, nếu quả thật có linh thảo thì bọn họ chuyến này kiếm lợi to. Có khi còn được tông môn trọng thưởng.

Thiên Tứ đặt đống dược thảo xuống, cũng cẩn thận phân loại chúng ra. Sau khi chia làm 6 loại, hắn bắt đầu ngồi xuống, gã đem củi đốt bên dưới thiên địa lò. Mộng Cơ nhìn hành động của gã coz chút khó hiểu hỏi.

- Thiên huynh định làm gì vậy?

Thiên Tứ còn chưa kịp trả lời thì Tiểu Lan nhanh nhẩu đã nói trước.

- Sư tỷ, hắn nói hắn nhìn tỷ luyện đan dễ dàng như vậy lên cũng muốn tự mình luyện chế.

Mộng Cơ muốn cười nhưng sau cùng lại nhịn được. Luyện đan đâu phải ai muốn luyện là luyện được. Nàng nhẹ nhàng nói với Thiên Tứ.

- Thiên huynh, luyện đan không đơn giản đâu. Chỉ người có tu vi cùng tinh thần lực mới có thể luyện đan mà thôi. Huynh chưa tu luyện, không có linh lực, không khống hoả được đâu.

Nàng là thật lòng khuyên bảo, Thiên Tứ cũng không giận, còn cười nói.

- Ta cũng không rõ nữa, nhưng trong có thể ta có loại cảm giác có thể luyện đan dược này. Cô để ta thử một chút xem sao.

- Hừm, ngươi mà luyện được đan ta gọi ngươi là gia gia luôn ấy.

Tiểu Lan bĩu môi chê. Bất quá Thiên Tứ cũng không để ý đến nàng ta. Hắn quả thật có cảm giác mình hoàn toàn có thể luyện ra đan này. Trong đầu có một tá hình ảnh liên quan đến cách luyện đan dược này. Gã xoa hai tay vào với nhau, vì là lần đầu luyện đan lên cũng có chút hồi hộp.

Chờ đến khi Thiên Địa lò đủ độ nóng, gã vui vẻ nói.

- Bắt đầu thôi!

Nói rồi hắn quăng nguyên cả 6 loại dược liệu vào trong lò trước sự ngỡ ngàng của 3 người kia. Mộng Cơ xanh mặt, nàng vội khuyên can Thiên Tứ.

- Thiên huynh, không được cho tất cả dược liệu vào cùng một lúc.

Thiên Tứ khó hiểu quay đầu hỏi lại.

- Sao lại vậy?

Mộng Cơ thở dài nói.

- Luyện đan cơ bản mà nói chính là quá trình dùng lửa và tinh thần lực phân tích thành phần trong dược liệu, làm chúng kết hợp lại với nhau. Cô đọng lại thành đan dược. Mỗi một loại dược liệu đều có độ hoà tan tại một nhiệt độ nhất định. Độ lửa không đạt hoặc vượt quá sẽ làm biến chất của dược tính. Khiến đan không thành hoặc biến đổi dược tính. Hơn nữa mỗi loại dược liệu lại cần một loại thủ ấn mới kích phát ra dược tính. Huynh làm vậy thì lò đan này coi như đã hỏng rồi.

Thiên Tứ nghe xong hơi ngơ ngác một chút. Bất quá cũng không mấy quan tâm, vì đây là hắn làm theo những hình ảnh trong đầu. Gã cũng không rõ liệu làm theo những hình ảnh này có luyện thành đan dược hay không. Nhưng gã có mất mát gì đâu, tội gì không thử. Hết dược liệu thì ra sau miếu hái. Dù sao nơi đó cũng chỉ mình hắn ra vào được mà thôi.

- Vậy thì để ta thử xem có cứu được lò này không.

Nói rồi gã nhắm mắt, nhớ lại hết hình ảnh về luyên đan ở trong đầu. Vừa xem hình ảnh, bên ngoài hai tay gã cũng kết ấn liên tục, động tác nhanh nhẹn khiến cho Mộng Cơ cũng phải hoa mắt.

- Thủ pháp này... Lạ quá?

Nàng chưa thấy ai dùng ấn pháp như Thiên Tứ cả. Động tác quá nhanh, ban đầu nàng còn thấy được, sau mắt lại dần hoa đi. Không thấy rõ nữa.

Không quá năm nhịp hơi thở, một cột khói đen từ trong lò luyện của Thiên Tứ bay ra. Nhưng lạ ở chỗ mùi này không có khét, hay thối gì cả. Mà lại có mùi hương nhẹ nhẹ.

- Đan Hương... Đây là đan thành rồi sao?

Triệu Ninh Kiều và Tiểu Lan tuy không biết luyện đan, nhưng đi theo Mộng Cơ là luyện đan sư cấp 1, kiến thức cơ bản của luyện đan hai người cũng biết chút ít.

- Khi luyện đan, lò đan bắt đầu toả ra mùi thơm đó là dấu hiệu của việc kết đan thành công.

Ngoại trừ một số loại đan dược đặc thù như Thối thể đan, thì sẽ có mùi khác. Bất quá hai ngươi nhìn nhau rồi gật đầu nói phải.

- Thối thể đan, một khi đan thành, liền có cỗ mùi hôi thối rất nồng. Chưa từng nghe qua có loại mùi khác. Đan do Thiên Tứ luyện hỏng rồi.

Tiểu Lan quay sang, kéo kéo tay áo Mộng Cơ.

- Đúng không sư tỷ.

Bất giác lúc này Tiểu Lan mới để ý thấy Mộng Cơ đang cứng đơ người. Hai tròng mắt mở lớn, kinh ngạc chuyện gì lắm.

- Sư tỷ... Sư tỷ. Người làm sao vậy?

Bị Tiểu Lan kéo mạnh khiến cho Mộng Cơ tỉnh khỏi kinh ngạc. Nàng lau mồ hôi trên trán không khỏi dùng ánh mắt thật kinh nhìn Thiên Tứ. Nàng run run nói

- Ta từng nghe sư phụ nói qua, Thối thể đan có ba loại chất lượng. Hạ phẩm, trung phẩm và thượng phẩm. Đan dược có phẩm chất càng cao thì mùi thối càng nặng, dược tính cũng càng cao. Ta luyện thối thể đan cũng đã mấy trăm lò. Cũng chỉ dám nói 10 lò thì 4 lò là trung phẩm. Thượng phẩm không có.

- Nhưng sư phụ ta nói, thối thể đan hay các đan dược khác đều có một loại phẩm chất vô cùng khó luyện chế ra được gọi là phẩm chất Hảo hạng. Năm xưa khi sư phụ ta còn là dược đồ của lão tổ. Đã từng thấy lão tổ luyện chế ra một viên thối thể cảnh hảo hạng. Người nói, thối thể đan hảo hạng khi kết đan thay vì sản sinh ra mùi thối thì lại phát ra cỗ hương thơm nhè nhẹ. Quan trọng nhất là dược tính của nó mạnh rất mấy chục lần đan dược thượng phẩm. Chỉ cần ăn một viên thối thể đan hảo hạng liền trực tiếp đánh vỡ rào chắn nhục thể phàm nhân. Linh mạch tự động khai mở. Sức mạnh ngang bằng với luyện khí.

- Cái.... Cái gì?

Hai người kia nghe xong thì thất kinh. Thật không dám nghĩ, phẩm chất đan đạo còn có một loại nữa là Hảo Hạng. Vốn còn tưởng rằng sư tỷ của bọn họ thiên phú luyện đan ngút trời. Mười bẩy tuổi đã là luyện đan sư cấp 1. Đi tới đâu cũng được trọng vọng. Vậy mà 10 lò thối thể đan cũng chỉ được 4 lò phẩm chất trung phẩm. Nếu quả thật Thiên Tứ luyện ra thối thể đan hảo hạng, vậy hắn không những là luyện đan sư. Mà còn là luyện đam sư cao tay hơn của sư tỷ của bọn hắn

- Không có năng, hắn chỉ là phàm nhân. Không có linh lực. Từ nãy giờ ta không cảm nhận được hắn sử dụng tinh thần lực, sao có thể luyện ra đan dược được. Chắc chắn chỉ là mùi thơm trước khi 1 nguyên liệu nào bị cháy mà thôi.

Mộng Cơ trong lòng tự an ủi chính mình. Nếu Thiên Tứ thật luyện ra Thối thể đan hảo hạng thì mọi thứ nàng học về đan đạo trước kia đều bị phá hủy. Cái gì mà không linh lực không luyện được đan. Không tinh thần lực đan không thành....

Bất quá, lúc này Thiên Tứ cũng đã mở mắt. Hình ảnh trong đầu đã xem xong, cũng đã thi triển ra hết ấn pháp. Nhưng gã vẫn còn chút thắc mắc trong đầu.

- Kì lạ, sao ta cứ cảm thấy đan dược này không đúng lắm nha. Còn thiếu chút gì đó thì phải.

Hắn gãi gãi đầu một hồi rồi quay lại định hỏi Mộng Cơ thì thiếu chút hắn bị doạ nhảy dựng lên.

- Các... Các ngươi muốn làm gì?

Lúc này cả ba người kia đều đã áp sát lại hắn, 6 con mắt nhìn chằm chằm vào lò luyện đan của gã. Trong ánh mắt thể hiện rõ sự mong đợi, đói khát thèm muốn cao độ.

Bất quá Mộng Cơ cũng mau chóng lấy lại tinh thần. Thấy mặt mình cách mặt Thiên Tứ chỉ một găng tay khiến nàng xấu hổ, nhảy về sau mấy bước. Hai người kia cũng bừng tỉnh, vội thu người lại.

- Khụ khụ, Thiên huynh. Huynh luyện đan xong rồi sao?

Mộng Cơ vờ hỏi để che đi sự ngượng ngùng của mình. Thiên Tứ xoa xoa tim mình, vừa nãy bọn họ đúng là doạ hắn suýt tim nhảy ra ngoài.

- Phải, ta luyện xong rồi. Có điều....

Hắn chưa nói hết câu thì Tiểu Lan đã vọt tới mở nắp lò luyện của hắn ra. Tay không bắt lấy viên đan dược trong lò giờ lên.

- Quả thật là luyện thành!

Hai mắt Mộng Cơ sáng lên, nàng không đợi thêm được nữa, tiến tới cầm lấy viên thối thể đan lên tay.

- Bên ngoài láng mịn, không chút bột bụi. Hình dạng tròn trịa không khuyết điểm. Trên thân còn có hoa văn kì lạ. Mà cái mùi hương này, sao lại thơm như vậy.

Nàng tỷ mỉ quan sát một hồi, cảm nhận rõ ràng đây là thối thể đan nhưng vừa lại không giống. Cầm viên đan dược trên tay nàng cũng cảm nhận được cỗ khí tức cường đại đang không ngừng khếch tán.

- Ngươi... Ngươi biết luyện đan.

Tiểu Lan lúc này triệt để trấn kinh rồi. Thật không nghĩ một tên phàm nhân nhìn khù khờ quái dị như Thiên Tứ lại biết luyện đan


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#hjl