Chương 5: Đột kích

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thứ duy nhất mà gã nhìn thấy chính là một cái lò đen sì. Nhìn kĩ nó khá giống với hình dạng lư hương. Chiếc lò này chỉ nhỏ bằng trái bóng, màu sắc rùi hình dáng cũng hoàn toàn bình thường, ko cos điểm gì là bảo bối cả.

Gã tóm lấy chiếc lò, ngắm nghía trong ngoài một lượt. Thầm nghĩ.

- Thứ đồ này dùng để ninh thịt cũng còn tạm được.

Gã gật gù, thu hồi lại thần thức của mình. Nhìn quanh đây cũng chả có thứ gì quan trọng, lên gã lấy bếp lò kia ra ném vào trong không gian lưu trữ. Chiếc lò cũng khá lớn ấy vậy khi ý niệm hắn vừa động. Cả chiếc lò biến mất nhanh chóng. Không hề phát ra dị tượng nào.

- Cứ vậy là được rồi à?

Gã lại ngó vào bên trong không gian lưu trữ, quả nhiên lò nướng đã yên vị trôi nổi trong không gian.

- Tốt, từ giờ có chỗ cất đồ rồi. Không sợ bị đám chuột nhắt cắn phá nữa. Haha.

Bất quá cuộc chiến của hai con quái thú kia vẫn đang diễn ra. Một bêm mắt của Hoả Diện Báo đã bị thương. Máu chảy ra không ngừng. Phía bên Lôi Điểu cũng bị cháy một mảng lông trên lưng. Thiên Tứ nhẩm bẩm tính toán

- Hai con này vẫn còn khoẻ lắm, chờ thêm chút nữa đi.

Gã cười cười rồi lại ngồi vắt vẻo trên cành cây quan sát. Thông qua đó hắn nhận ra lửa do con báo đỏ kia bắn ra có uy lực rất lớn. Mỗi khi lửa này chạm tới đâu thì chỗ đó liền bốc cháy. Ngay cả tảng đá trúng phải lửa này cũng bị nung chảy ít nhiều. Hơn nữa con báo này còn dùng hoả diễm bao phủ lấy cơ thể, những đòn công kích của Lôi Điểu đánh trúng đều bị phản lại ita nhiều, khiếm cho sát thương của nó bị thuyên giảm.

Vế phía Lôi Điểu, ngoại trừ tốc độ bay cực nhanh ra, nhiều lúc nó còn biến mất trong một khoảng thời gian ngắn rồi xuất hiện ở vị trí cách xa ban đầu. Nếu hắn không có con mắt của Thiết Ô Bằng thì cũng không thể nào quan sát được. Những quả cầu điện của con chim này cũng không phải là bình thường. Mọi thứ khi chạm vào cầu điện đều bị nổ tung. Trên mặt đất có những vết lõm lớn đều do lôi cầu này gây ra.

Chờ thêm một giờ đồng hồ trôi qua, cuối cùng cũng đến lúc cao trào của trận chiến. Con Hoả Diện Báo trúng một lôi cầu vào bụng, bị đẩy xa mấy chục mét, cày mặt đất thành rãnh. Phía bên Lôi Điểu có phần khá hơn, mặc dù cungx ăn trọn một hoả cầu nhưng có lớp điện từ bảo hộ, hoả diễm cũng bị thuyên giảm không ít.

- Cơ hội tới rồi.

Thiên Tứ hai mắt sáng bừng, vội nhảy khỏi thân cây, cẩn thận len lỏi qua những tán cây tiếp cận hai con quái thú.

Lôi Điểu thấy đối thủ của mình chỉ còn thở thoi thóp thì đáp xuống cành cây gần đó. Trận chiến này nó cũng bị thương không nhẹ, nếu không phải do nó chiếm được lợi thế tấn công trên cao. Địa hình xung quanh đã bị san bằng thì cũng khó lòng thắng được Hoả Diện Báo này.

Có điều bây giờ chỉ cần nó ăn được hạch tâm của Hoả Diện Báo, không những thương thế hồi phục mà tu vi cũng tăng trưởng không ít. Có thể giúp nó tiến cấp lên quái thú cấp 5 hoặc hơn thế. Cũng có thể giành được lãnh địa từ con báo lửa này.

Nhưng bản tính nó cẩn thận, dù rằng Hoả Diện Báo đã thoi thóp nhưng vẫn bồi thêm một quả cầu điện vào người con báo. Đến khi không còn cảm nhận được sinh cơ của con báo nó mới an tâm nhảy lên xác con báo kia.

Lúc này linh lực của nó đã cạn kiệt, bất kể con quái thú nào cũng có thể giết nó. Hiện tại việc quan trọng nhất là lấy hạch tâm của con báo này rồi tìm một nơi hấp thụ. Chờ khi bình phục, nó sẽ trở thành chúa tể ở lãnh địa này.

Nhưng đời không như mơ, khi con Lôi Điểu còn đang hí hoáy dùng móng vuốt xé toang phần ngực của con báo tìm hạch tâm thì bất ngờ từ sau lưng nó truyền đến cảm giác lạnh buốt. Thân hình to lớn của nó đổ rầm xuống mặt đất, miệng há hốc cố hít từng ngụm khí. Nó gắng quay đầu nhìn lại xem kẻ nào đã ám sát nó.

Lúc này Thiên Tứ từ trong bụi cây gần đó bước ra. Hắn đã dùng con mắt của Thiết Ô Bằng, tìm ra điểm yếu của Lôi Điểu, một chiếc lông vũ bắn thẳng vào yếu điểm của nó. Khiến sinh cơ của nó mất đi nhanh chóng.

Nhìn thấy con chim trắng bêchj đang giương mắt nhìn mình, Thiên Tứ nhếch mép cười nói

- Nhìn gì mà nhìn, kiếp sau đầu thai cho tốt. Bỏ cái tính ham đánh giết đi mà kiếm con đường sống.

Nói rồi gã lấy ra con dao thái thịt, nhắm ngay cổ Lôi Điểu mà chém xuống. Nhanh chóng giải thoát cho nó khỏi sự đau khổ.

Con dao ngọt sớt cắt đầu con chim làm hai, chính thức mất đi sinh mạng. Thiên Tứ không vội tìm kiếm hạch tâm của chúng, hắn lấy lá cây hứng chút máu của hai con quái thú rồi cho vào miệng uống trước. Mùi vị tanh nồng sộc thẳng vào mũi khiến hắn suýt thì nôn. May mắn là hắn còn gìm lại được.

Cất xác hai con quái thú vào trong không gian lưu trữ. Gã dùng tốc độ nhanh nhất trở lại ngôi miếu. Động tĩnh ở khu này đã chấm dứt, đám quái thú đều cảm nhận được cuộc chiến đã đến hồi kết. Đều kéo nhau tới, muốn xem kẻ nào là chúa tể của lãnh địa này. Không đi nhanh, hắn có thể bị đem ra làm bữa tối cho bọn chúng.

Trở lại đến phạm vi của ngôi miếu, lúc này hắn mới thở phào ra một hơi, thở dốc. Đúng như hắn nghĩ, khi hắn dời khỏi chỗ đó chưa bao lâu thì đám quái thú đã tiến đến. Chúng đang gào thét giận dữ khi không thấy hai đối tượng làm lãnh chúa của bọn chúng đâu. Bất quá Thiên Tứ cũng chả quan tâm. Dù sao chúng cũng không tiến vào bên trong ngôi miếu này được.

Gã trở lại bên trong miếu, nhóm lửa lên. Lúc này hệ thống đã phân tích được kĩ năng của hai con quái thú này. Thiên Tứ đọc qua bảng thông tin

- Hoả Diễm Chi thân, thiên phú hoả hệ của tộc Hoả Diện Báo. Sử dụng hoả khí bao quanh cơ thể thành lá chắn, tác dụng phòng ngự, thiêu đốt lượng lượng công kích. Hoặc dùng tạo ra hoả cầu tấn công đối thủ từ xa.

+ Lôi Điện, thiên phú của tộc Lôi điểu. Tạo sât thương hệ lôi tấn công đối thủ từ xa. Gây sât thương trên diện rộng.

- Tổng hợp ba loại thiên phú Hoả Diễm Chi Thân, Lôi Điện, và Tĩnh điện thành Hoả lôi song kích. Tạo ra lá chắn tổng hợp từ lôi và hoả. Công kích mang theo sức mạnh của lôi hoả, sát thương cơ bản tăng thêm ba mươi phần trăm.

Gã lẩm bẩm đọc 1 hồi, sau đó vận dụng một ít linh khí, trên bàn tay xuất hiện hai luồng linh lực, một trắng một đỏ hoà quyện lại với nhau thành một khối cầu. Khối cầu này vừa nóng lại có những tia điện chớp giật. Chả cần hệ thống nói, hắn cũng đoán được quả cầu này rất mạnh.

- Để ta thử xem sao.

Gã ném quả cầu ra bên ngoài, quả cầu rơi xuống mặt đất cách hắn hơn hai mươi mét. Một tiếng nổ lớn vang lên, đất đá bắn lên tung toé. Sung chấn của vụ nổ làm Thiên Tứ giật nảy mình, không ngờ đến uy lực của nó lại lớn đến thế. Chờ đến khi khói bụi tan vợi, gã đi đến chỗ hỗ xác nhận.

Miệng hố rộng đến ba mét sâu hơn mét. Dưới hố từng tia lửa sét vẫn còn đnag âm ỉ phóng thích sức mạnh.

- Má nó, đây là ta mới dùng 10 phần trăm linh lực trong cơ thể đó. Nếu toàn lực thì sẽ thế nào đây.

Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng gã cũng không có ý định thử tại chỗ này. Ngôi miếu là chỗ duy nhất đám quái thú không dám tiến vào. Nếu giờ hắn thử sức mạnh ở đây, không biết có làm ảnh hưởng đến thứ đang ngăn chặn đám quái thú không.

Gã tặc lưỡi bỏ ý định đó đi, trở lại trong miếu. Gã đem xác hai con quái thú cấp 4 ra. Lần mò một lúc cũng đã lấy ra được hai viên hạch tâm to bằng nắm tay. Một trắng một đỏ.

- Hạch tâm cấp 4 quả nhiên linh khí bên trong dồi dào thật. Chỉ cầm trên tay thôi cũng cảm thấy bỏng rát, tê dại.

Gã cảm thán một câu, gã quay sang hỏi hệ thống.

- Nếu ta ăn hai khối hạch tâm này có chuyện gì xảy ra không?

Hệ thống cũng đưa ra thông báo

- Kí chủ sau khi ăn hai khối hạch tâm này, cơ thể sẽ đột phá lên Linh hải cảnh. Mở ra đan điền có thể lưu trữ linh lực trong cơ thể.

Thiên Tứ khẽ ồ lên một tiếng, đúng lúc hắn chưa biết Trúc cơ là cảnh giới gì. Gac liền hỏi hệ thống.

- Ngươi nói một chút về các cảnh giới cho ta nghe đi.

Hệ thống không than khổ, nói một tràng dài.

- Hệ thống tu luyện của thế giới này phân thành tu sĩ và Linh thú. Đối với cảnh giới của Linh thú nói chung được chia làm các cấp độ từ 1 đến chín. Linh thú từ cấp 1 đến cấp 3 được gọi là Sơ cấp linh thú. 4 đến 6 là trung cấp. Cấp bẩy xưng là Vương thú. Cấp 8 là Thú Hoàng, cấp chín là Thú Đế.

- Còn về cảnh giới của tu sĩ được chia làm 9 cấp độ.
+ Luyện khí, Trúc cơ, kết đan. Kim đan, Nguyên anh, Xuất khiếu, Hoá thần, Tiên nhân, Thánh nhân.

Mỗi đại cảnh giới của cả linh thú và tu sĩ đều chia thành 9 cảnh giới nhỏ. Mỗi cảnh giới nhỏ lại chia ra Sơ kì, trung kì và đỉnh phong.

Thiên Tứ nghe xong một lượt, đầu có cũng có chút choáng váng. Không ngờ hệ thống tu luyện ở đây lại rỗi rắm phức tạp đến vậy. Nhưng cũng vì thế hắn biết được mình đang ở Luyện khí cảnh tầng 6 đỉnh phong.

Gã cũng có chút nóng lòng không biết mình sau khi hấp thụ hai khối hạch tâm này sẽ tiến đến Trúc cơ cấp độ nào.

- Không nghĩ nữa, ăn đi rồi biết.

Nói xong câu này, gã tràn đầy mong đợi đối với tu vi của mình. Liền cầm hai viên hạch tâm cho vào miệng. Bất quá vì nước bọt của gã có tính ăn mòn cao lên chỉ cần cho vào miệng, hạch tâm liềm tan rã thành linh dịch chảy xuống dạ dầy.

Một cỗ năng lượng hùng hậu gấp mấy trăm lần năng lượng khi hắn hấp thụ hạch tâm của Kim Tê Giáp chảy ào ào trong cơ thể. Lúc này chín cái huyệt đạo trong có thể hắn được luồng khí này đả thông. Mỗi một huyệt được phát sáng, hắn lại thấy cơ thể mình khoẻ lên không ít. Đến khi đả thông tất cả huyệt mạch của mình, những linh khí này laik chảy về bụng gã. Tập hợp lại tại dạ dầy. Một khoảng không gian khác hiện ra trong bụng gã.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#hjl