Chương 8: Đón khách (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

              * Trong chương trước *

Sebastian đã ra lệnh tập hợp mọi người lại để bàn về kế hoạch tiếp đón vị khách sắp tới thật chu đáo. Với những ý nghĩ mới liệu Sebastian có kịp trang trí lại dinh thự hay ko? Vô truyện sẽ biết :3

_________________________________________

                        * Hiện tại *

Sau khi xì xào bàn tán, cuối cùng Sebastian đã hạ lệnh.

- Đây chính là việc chúng ta phải làm.- Sebastian cầm cốc trà của ông Tanaka rồi nói.

- Hey, Sebastian như vậy có ổn thật ko ?- Bard nghi vấn hỏi.

- Ổn.- Sebastian cứ thế trả lời, hoàn toàn bơ đi Bard mà tiếp tục sự nghiệp cắt thịt của mình. Bỗng có tiếng người gọi.

- Sebastian !!! Tôi lấy được rồi !- May-lene vừa chạy vừa bê những chiếc hộp theo yêu cầu của Sebastian. Nhưng đang chạy được 1 lúc thì bị mất thăng bằng mà đổ về phía trước, hộp đồ cũng vì thế mà bị văng đi. Sebastian nhanh như cắt đã chạy lại 1 chân đỡ đc 1 hộp đồ, 1 tay đỡ được 3 hộp còn lại và tay kia thì đỡ May-lene.

- Cô thật là, tôi đã bảo cô ko được chạy trong dinh thự bao nhiêu lần rồi ?- Sebastian thở dài nói.

- Ah ! X-X-X-Xin lỗi lúc nãy kính tôi bị bể nên ko nhìn được rõ lắm....- May-lene.

- Cô có sao ko ?- Bard lại gần hỏi thăm May-lene.

- Và với thứ này, nhân vật chính ko cần phải lo nữa.- Sebastian nhấc 1 chân đang dữ 1 hộp đồ kia cho nó bay lên và đáp xuống chồng lên thẳng hàng với 3 hộp còn lại.

- SEBASTIAN !!! TÔI ĐÃ MUA SỎI VÀ MẤY THỨ MÀ ANH NÓI Ở TIỆM LÀM VƯỜN RỒI NÀY !- Finni hí hửng kể nể.

- .....Vậy sao ? Tốt lắm. Vậy tôi sẽ làm công đoạn cuối cùng. Tiếp theo, cứ giao hết cho tôi và mọi người hãy nghỉ ngơi đi. Và làm ơn, hãy suy nghĩ như người lớn. Như_người_lớn.- Sebastian mỉm cười.

- Anh ấy lập lại 2 lần...- May-Lene nghĩ.

- Vừa rồi anh ấy lập lại 2 lần !- Finni nghĩ.
_________________________________________

                       * 1 lúc sau *

1 chiếc xe đen sang trọng đỗ trước cổng của dinh thự Phantomhive. Bước xuống là 1 quý ông tầm 50 tuổi, ông ta sau khi xuống xe đã nhìn ngắm xung quanh và phải thốt lên.

- Chà chà, thật là nước Anh xa thật nhỉ ? Lâu rồi ta mới quay lại đây.- Người đàn ông đó nói rồi đột nhiên chú ý đến 3 cậu bé đang ngồi trước cầu thang dinh thự để chờ. Khỏi nói ông ta cũng nhận ra người ngồi giữ và chạy như bay tới.

- Ngài đến rồi Clause.- Ciel mắt cá chết nói để im cho người đàn ông được gọi là Clause ôm chặt lấy mình.

- Buon Sera*( Lời chào bằng tiếng Ý ) Ciel cháu khỏe ko ? Hình như cháu có lớn hơn 1 chút phải ko ? Và....2 cậu nhóc này là ai đây ?- Clause sau khi hỏi thăm Ciel đủ kiểu thì bắt đầu chú ý đến 2 cậu bé ở đằng sau mà hỏi.

- Thật tệ là ko có gì thay đổi cả. Còn nếu ông thắc mắc về 2 đứa nó....thì chúng là 2 đứa em sinh đôi của tôi.- Ciel vừa nói vừa dẫn đường cho Clause.

- Oh !? Mà cháu cũng đâu cần thô lỗ với ta như vậy chứ. Thật là, vẫn cứ như xưa, ko khác tì gì hết. Còn....về 2 đứa em sinh đôi ? Ta mới nghe đó.- Clause ngạc nhiên.

- Điều đó là đương nhiên và ngài cũng như vậy thôi.- Ciel.

- Tất nhiên rồi ! Vì ông chưa gặp chúng tôi lần nào mà, do tụi tôi sau khi sinh ra thì đã phải ở ẩn cho nên ko ai biết là đúng rồi. A ! Quên chưa giới thiệu nữa, tôi là Suya Phantomhive còn kia là anh trai sinh đôi của tôi Sue Phantomhive, chúng tôi đều là em cùng huyết thống với Ciel Phantomhive.- Suya nói 1 tràng rồi mỉm cười.

- Đủ hiểu rồi ?- Sue lạnh nhạt hỏi.

- H...Hiểu chứ ! Haha.- Clause chảy mồ hôi hột rồi nghĩ " Cách cư xử của 2 đứa này thô lỗ i như nhau " ( Ý chỉ Ciel và Sue ).

   Sau khi dẫn Clause lên hết cầu thang,  Ciel liền với tay ra mở cửa dinh thự và....

- Chào mừng ngài, Clause !- Tất cả người hầu và quản gia trong dinh thự tụ họp lại rồi xếp thành hàng ngang cùng nhau cúi đầu chào vị khách này.

- Oh....đây là...cháu đã biến dinh thự thành 1 nơi tuyệt mỹ.- Clause tấm tắc khen ngợi.

- Chúng tôi đang đợi ngài. Ngài Clause.- Sebastian nghiêm chỉnh nói, bên cạnh là Finni giúp cất áo khoác của khách.

- Sebastian ! Cũng lâu rồi nhỉ ? Xem ra ở đây cũng có nhiều gương mặt mới và những tin gây sốc phải ko ?- Clause nói rồi lấy mũ của mình đội lên đầu Finni ý chỉ " Cất dùm ta luôn nha. " rồi lại nhìn về phía Suya và Sue thầm nghĩ " Nhất là về 2 đứa nhóc này. "

- Ngài có muốn nói chuyện với 3 cậu chủ nhỏ ko ? Vì tôi phải chuẩn bị bữa tối. Xin mời vào sân trong.- Sebastian nói.

- Sân trong ?- Clause có nguyên 1 dấu ?  to đùng trên đầu.

- Lần này, cậu chủ đã yêu cầu 1 ko gian thư giãn trái ngược. Hy vọng nó sẽ làm ngài hài lòng. Đây, xin hãy thư giãn.- Sebastian nói rồi mở cánh cửa sân trong ra. Bên trong là những cục đá to hiên ngang đặt xung quanh và những họa tiết trang trí rất phong phú.

- Oh. Prodigioso ! ( *Tuyệt vời. ) là vườn đá truyền thống của Nhật.- Clause ngạc nhiên thốt lên.

- Trà cũng đã chuẩn bị xong, ở kia xin mời.- Sebastian kính cẩn kéo ghế mời vị khách kia ngồi.

- Những bông hoa Iris trông thật đẹp. Cái cây chết khô và những bông hoa giống như " WABISABI " (*WABISABI: 1 thuật ngữ trong nghệ thuật Nhật Bản nhấn mạnh ý của sự tinh tế dịu dàng và sự đơn giản trầm lặng. )

- A ! Thứ lỗi cho ta xen ngang. Cả trà xanh nữa, xem ra cậu rất hứng thú với phong cách Nhật nhỉ ?- Clause nói.

- Tôi ko xứng với những lời đó đâu ạ.- Sebastian rót trà nói.

- Ta cũng rất mong chờ bữa tối đây.- Clause.

- T...tuyệt vời anh Sebastian...- Finni mắt sáng sao lấp lánh nói.

- Tên ấy giải quyết khó khăn thật gọn gàng và khéo léo. Chỉ nhờ vào cái tách trà.- Bard mất hết tự tin về bản thân mà nói, trong khi đó May-lene thì mặt đỏ tía tai. Bên khác thì Ciel ngồi chống cằm cười mỉm đắc thắng, Suya ngồi chống 2 tay vô cằm vừa cười vừa đung đưa chân, còn Sue 1 tay chống cằm 1 tay gõ lạch cạch vô bàn và nhắm mắt yên lặng ko nói gì.

- Ngoài ra Clause, về món hàng như thường lệ.- Ciel hỏi.

- Đúng rồi, ta đến để thực hiện lời hứa đó đây. Đây chính là trò chơi mà cậu muốn. Ở Italy vẫn chưa được phát hành đâu. Có được nó rất khó.- Clause nói rồi lôi ra 1 chiếc hộp có ghi chữ " MOUSE3 " và hình 1 con chuột in ở trên.

- Hmmm....khó àh ? Ông cũng đã nhấn mạnh điều đó qua điện thoại.- Ciel.

- Aha, phải rồi. Hoàng tử tặng cho cậu " Phần thưởng " cho sự phục vụ nhỉ ?- Clause nói.

- Nếu " Phần thưởng " đó là ý chỉ trò chơi thì cũng tốt thôi. Nhưng dạo gần đây, chơi thắng nó ko có 1 kết cục hay ho lắm.- Ciel nói trong tư thế gác 2 chân lên bàn và đung đưa ghế theo chiều lên xuống.

- Chà chà, nếu là loại trò chơi mà " Trẻ con " có thể giải quyết nổi, thì nó sẽ quá dễ dàng. Dù bất cứ giá nào, cậu cũng bảo tôi sớm gửi cho cậu cái tiếp theo ?- Clause nói.

- Đúng vậy. " Trẻ con " rất ham chơi mà.- Ciel nhếch mép nói.

- 1 khi chúng đã ham chơi thì ko có gì có thể cản lại được sự thích thú đó đâu.- Sue lạnh nhạt nói trong khi vẫn đang đọc sách.

- Haha, sự ham chơi ấy đôi khi lại phải trả 1 cái giá khá đắt đấy.- Suya cười cười. Cả 3 anh em cùng nhau hướng tới Clause khiến ông cứng người, lo ngại. Sau 1 lúc để bình tĩnh, Clause thở hắt ra 1 hơi nói tiếp.

- Quả nhiên là 3 anh em với nhau, mới 12 tuổi mà người anh đã phải đứng đầu công ty sản xuất đồ chơi lớn nhất đất nước. 2 người em còn lại thì có sự sắc bén, thông minh ko kém gì anh trai mình.- Clause thở ra 1 hơi mà nói.

- Thật sự cũng thật đáng ngại.- Clause, đang nói chuyện bỗng tất cả bị 1 giọng nói làm cho chú ý.

- Xin thứ lỗi cho phép tôi xen ngang.- Sebastian nói.

- Oh ! - Suya.

- Bữa tối đã được chuẩn bị xong. Thứ lỗi vì đã khiến các ngài phải chờ. Thực đơn hôm nay là của đầu bếp gia đình, Bardroy ( Chỉ làm mỗi việc cắt và đem ra ). Thịt bò Donburi.- Sebastian cung kính nói.

- Don ?- Ciel, Clause, Sue và Suya cùng thắc mắc. ( Don: Là cách gọi tên xuất cơm ăn trong tô lớn với cơm trắng bên dưới, bên trên là thức ăn chính. ) Sebastian lần lượt bê tới cho từng người.

- Đây là bữa ăn tối ?- Clause chỉ tay vô cái tô mà Sebastian mang đến.

- Vâng.- Sebastian.

- Có chắc là trong 10 phần triệu món ăn...- Clause.

- Ngài Clause, ngài ko biết gì sao ?- Sebastian nói hào quang lấp lánh xuất hiện.

- Ơ ? Hả ?- Clause ngơ ngác hỏi, sau đó là màn giới thiệu món ăn của Sebastian, khiến Clause há hốc mồm khen tuyệt vời và bất ngờ. Ciel ko khỏi hài lòng mà nhếch mép 1 cái, Sue ko để tâm tới vì ánh mặt anh chỉ độc duy nhất mỗi bóng dáng ai đó, còn Suya thì cười tươi vỗ tay khen thưởng, đám 3 người quậy phá kia thì tưng bừng như lễ hội. Ông Tanaka thì tung giấy lấp lánh.

- Donburi của Nhật Bản quả nhiên là 1 món ăn thâm thúy. Cậu biết nhiều thật đấy.- Clause tấm tắc khen ngợi.

- Tôi rất cảm ơn.- Sebastian mỉm cười.( Sự thật thì tại nơi nghiên cứu sách về các món ăn đã trở nên tang hoang và bừa bãi. )

- Đúng như cậu đã nói. Ta đã ngán những món ăn Italia rườm rà rồi. Cảm ơn vì bữa ăn.- Clause nói trong khi 1 tay đang nhét khăn vô cổ áo.

- Tiếp theo là.....- Finni phấn khởi mong chờ nói.

- Có lẽ rượu sẽ hợp với khẩu vị của ngài. Chúng tôi đã chuẩn bị sẵn thứ thức uống Italia này.- Sebastian nói rồi đưa tay về phía chai rượu.

-.......- 1 khoảng yên lặng.

- Maylene !- Sebastian kêu.

- V_vâng !?- Maylene giật mình trả lời.

- Ko phải là vâng, đừng có đứng đó như vậy, rót rượu vào ly đi.- Sebastian dí sát vào tai Maylene mà thì thầm, điều đó khiến cô xấu hổ đến nỗi 1 bên mắt kính bị xứt mẻ luôn.

- A ! Sắp có kịch hài để xem rồi đó, Sue-nii chan ! - Suya quay sang thì thầm với Sue, vì vậy anh liền đóng sách lại, 1 tay chống cằm theo dõi điều sẽ xảy đến tiếp theo.

- Nói xem....- Bard hỏi Finni.

- Sao ạ ?- Finni hỏi.

- Cậu có nghĩ cô ta trông hơi lạ ko ?- Bard nghi hoặc hỏi.

Maylene hiện giờ đã ko giữ được bình tĩnh khi Sebastian gần sát mặt mình, cô trở nên run lẩy bẩy trong khi còn đang cầm chai rượu để rót và điều gì đến thì sẽ đến. Mọi người đã vô cùng hoảng sợ khi Maylene đã ko rót rượu vào cốc mà rót ra khăn chải bàn.

- Hahaha ! Hài chết mất !- Suya ôm bụng cười phá lên, Sue híp mắt nhìn, trong thâm tâm đã thầm nghĩ " Ngươi đinh xử lí như thế nào đây ? "

Sebastian và Ciel đã vô cùng sock trước tình cảnh này, nước rượu bắt đầu lan ra, 1 giọt chuẩn bị rơi xuống quần của Clause. Sebastian đã ko nghĩ ngợi gì mà giật phắt chiếc khăn chải bàn 1 cách điêu luyện, ko hề làm đổ đồ ăn hay bất cứ thứ gì bất thường xảy ra phải nói là pha xử lí " Vô cùng ảo diệu và hoàn hảo. " Tất cả cùng đồng loạt ngạc nhiên ( Trừ Clause vì có biết cái gì đâu. )

- Woa.- Suya ngạc nhiên nói.

- " Thú vị đấy ".- Sue nghĩ thầm, hài lòng mà nhếch mép.

                                    × Còn tiếp ×

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net