Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Cậu hét lên làm cho 2 người kia giật mình quay lại nhìn cậu.Đúng như cậu đoán,đây chính là 2 người em của cậu Đông Lào và Việt Minh.

Đông Lào:ANH VIỆT NAM/bổ nhào ôm lấy Việt Nam/

Việt Minh:Thả anh ấy ra Đông Lào.

Đông Lào:Không đó.Ông anh là gì đc tôi.

Việt Minh:Mày........

Việt Nam:Kệ đi Việt Minh.

Cuba:Ai đây Việt Nam?

Việt Minh:Chào,tôi là Việt Minh là em trai của Việt Nam còn kia là Đông Lào.Rất vui đc làm quen/đưa tay ra/

Cuba:Tôi là Cuba rất vui đc làm quen/đưa tay bắt lấy tay Việt Minh/

   Họ bắt tay coi như lời làm quen với nhau nhưng anh cảm giác người kia đang muốn bẻ luôn cánh tay của anh.Nhìn người trước mặt mình,anh không khỏi đề cao cảnh giác,anh nghĩ nếu anh bỏ cảnh giác người kia sẽ lao vào và băm anh thành từng mảnh(Hình như mình miêu tả Việt Minh hơi dị)không chỉ vậy anh cũng cảm nhận đc ánh mắt đầy sát khí của người đang đu bám trên người Việt Nam dành cho mình.

Cuba:*Việt Minh và Đông Lào làm sao vậy nhỉ?*

Hàn Vũ:È hèm,tất cả vào vấn đề chính.Việt Minh,Đông Lào có chuyện gì mà 2 người hốt hoảng vậy? 

Việt Minh/bỏ tay ra khỏi tay Cuba/:À,phòng điều hành nó bị........

Mishu:Nó bị sao?

Việt Minh:Ờ thì bị.......

Đông Lào/đã ngừng đu bám trên người VN/:Nó bị "thứ đó"phá hỏng 1/3 hệ thống máy móc trong phòng điều hành.

Mishu/hoảng hốt/:CÁI GÌ?SAO KHÔNG NÓI SỚM.CHÚNG TA PHẢI ĐI THÔI.

Hàn Vũ:Cuba,Việt Nam,2 người ngồi lại đây đừng đi đâu cả nếu không sẽ bị lạc.Đây là cuốn tiểu thuyết tôi lụm đc 2 người đọc tạm.

Cuba+Việt Nam:Được thôi.

   Sau khi tất cả rời đi,bây giờ chỉ còn cậu và anh ở lại đó cùng cuốn tiểu thuyết mà Hàn Vũ vừa đưa cho cả hai.Họ cùng ngồi xuống và giở cuốn sách ra đọc để đốt thời gian.

————Phòng điều hành ————

   4 người nhìn vào đống dây điện,bàn phím bị dính một chất gì đó màu đen nhầy nhụa đã vậy còn một đống vết cào dài ngay trước màn hình lớn không những vậy trên tường cũng có những vết cào với máu nhìn rất ghê.

Hàn Vũ:Kinh vl,không thể tin nó lại làm thế này

Mishu:Chúng ta phải nhanh bắt đc nó nếu không......chuyện đó sẽ xảy ra.

Việt Minh:Mà những người trông coi phòng điều hành đâu rồi?

Đông Lào:Hay là họ bị gi*t rồi.

Mishu:chia nhau ra tìm.Việt Minh đi với Đông Lào còn.....

Hàn Vũ/cắt ngang/:thôi chia ra tìm,t tìm thấy rồi

Việt Minh:Ở đâu?

Hàn Vũ/Chỉ vào đống xác ở bên trong cửa tủ/:Đó

Mishu:Nó gi*t nhiều vậy sao?

Việt Minh:chuyện thường xuyên xảy ra mà.Tránh ra để tôi dọn xác,3 người quay lại kia xem Cuba và Việt Nam ổn không.

Hàn Vũ:Tôi ở lại cùng cậu.

Việt Minh:Đc thôi.

Mishu:Bọn tôi quay lại kia đây.

  Khi Mishu cùng Đông Lào dịch chuyển qua chỗ Việt Nam và Cuba thì trong phòng điều hành còn Việt Minh và Hàn Vũ ở lại họ bắt tay vào công việc hằng ngày là dọn đống xác trong phòng điều hành.Đang dọn thì Hàn Vũ đến gần bàn điều khiển và nhìn chăm chăm vào nó.

Việt Minh:Có chuyện gì sao?

Hàn Vũ:Nhìn này/Chỉ vào một chất bột gì đó còn vương vấn trên chất dịch đen xì kia/

Việt Minh:Là cái gì vậy?

Hàn Vũ:Hình như đây là bột ngọc(Cái này mình tự nghĩ,không có thật đâu)

Việt Minh:Nhưng tại sao nó lại ở đây?

Hàn Vũ:Cậu mang ống nghiệm hay là lọ gì không?

Việt Minh:À có tôi có mang một cái lọ không đây.

     Việt Minh đưa cho Hàn Vũ cái lọ không đó rồi Hàn Vũ lấy găng tay đeo vào,cậu bốc một ít chất nhờn còn đọng lại bột ngọc cho vào cái lọ đó rồi cất vào trong cái túi mà cậu hay đeo bên người.Còn Việt Minh thì trong lúc đó,anh đã xử lý xong đống xác rồi dùng năng lực dịch chuyển đến nhà xác(Việt Minh và Đông Lào ở đây có thể sử dụng ma thuật và năng lực siêu nhiên như:dịch chuyển,điều khiển đồ vật hay triệu hồi linh hồn,....)

Hàn Vũ:Đã xong rồi?

Việt Minh:Ờ.Quay lại chỗ mấy người kia thôi.

————Tại chỗ Việt Nam————

Mishu:Cậu thấy cuốn tiểu thuyết đó như nào?

Việt Nam:Ghê vl ra>﹏<

Mishu:A,tôi vừa nghĩ ra trò này hay lắm.

Đông Lào+Cuba:Trò gì cơ?

Mishu:Hay Cuba và Việt Nam thử xuyên vào cuốn tiểu thuyết phá hỏng cốt truyện rồi đảo ngược từ BE sang HE cho nam8 và nữ 8 xem.

Việt Nam:Nghe cũng hay nhỉ?Tôi đồng ý.Còn cậu thì sao Cuba.

Cuba:Nghe cũng hay đấy.Tôi đồng ý.

Hàn Vũ:Có trò gì à?Cho tham gia với.

Mishu/kể lại toàn bộ câu chuyện/:Đó :)

Hàn Vũ:Vậy thì cho tham gia với.Phần thưởng nè:Mỗi nhiệm vụ sẽ đc tặng 20 kim cương và 10 ngôi sao,những nhiệm vụ khó hơn sẽ được tặng 100 kim cương,59 ngôi sao.Lever 5 sẽ được mở khóa shop đồng thời cậu sẽ được tặng thêm vũ khí, thuốc trị thương,thuốc trống bị xóa kí ức.

Việt Nam:Vậy có thể nâng cấp vũ khí đc ko?

Mishu:Đc chứ.Hai người hiểu luật chưa?

Cuba:Rồi.Mà còn các cậu thì sao?

Hàn Vũ:Bọn tôi sẽ xuất hiện sau.À mà trước khi xuyên tôi tặng 2 người mỗi người 3 điều ước.2 người ước đi.

Việt Nam:*Nên ước gì đây nhỉ.A*Tôi ước tôi có khả năng thần giao cách cảm nhưng chỉ dùng cho người mình muốn nói chuyện mà không ai nghe đc.

Mishu:Điều ước thành hiện thực.Test thử đi.

Việt Nam:*Cuba,Cuba cậu nghe thấy tớ nói gì không?*

Cuba:*Có*

Việt Nam:Hàn Vũ cậu nghe thấy bọn tôi nói gì ko?

Hàn Vũ:Ko

Việt Nam:ok,vậy là ngon rồi.2 điều ước còn lại tôi vẫn chưa nghĩ ra.

Mishu:Khi nào ước tiếp cũng đc.Còn Cuba thì sao?

Cuba:Để xem nào.....Tôi ước tôi có thể đọc suy nghĩ của người mà tôi nêu tên.

Hàn Vũ:Điiều ước thành hiện thực test thử đi.

Cuba:Xem nào.....ừm/nói thầm/Mishu

Mishu:*Nhanh lên còn về mấy bộ Bl đang đợi mình q(≧▽≦q)*(Cái này đúng chuẩn là suy nghĩ của tôi khi không đọc Bl quá 20 phút)

Cuba:[Phụt]Hahahaha......

Việt Minh:Cậu sao vậy?

Cuba:T...tôi....k....không......s....sao hahaha.

Hàn Vũ:Tôi mở cổng xuyên không đây.Chúc may mắn.

    Hàn Vũ kích hoạt cánh cổng xuyên không khiến cho Việt Nam và Cuba bị hút vào trong khi hai người ú ớ chưa hiểu chuyện gì.

————Tại nơi nào đó————

    Việt Nam tỉnh dậy trong một căn phòng,nhìn xung quanh thì mất một lúc cậu mới biết đây là phòng của nam8 trong bộ tiểu thuyết vừa cậu cùng Cuba đọc.

Phòng của Việt Nam(Hình minh họa thôi đừng để ý cái tủ đồ)

     Cậu ngồi dậy rồi ra khỏi giường.lúc đi ngang qua cái gương thì cậu dừng lại nhìn khuôn mặt mình phản chiếu lại trong gương.Đôi mắt vàng kim ánh lên tia hi vọng,khuôn mặt ưa nhìn tóm lại là nhan sắc của thân chủ ở thế giới này cũng được.Đang ngắm dung nhan của thân chủ thì có tiếng gọi dưới nhà vọng lên.

???:Việt Nam,xuống đây nhanh.

Việt Nam:*Sao giọng nói này quen guen*

Việt Nam:Đợi tí xuống ngay.

      Cậu mở cửa phòng rồi xuống nhà xem ai gọi mình thì.

???:Cậu làm cái gì mà lâu vậy?

Mọi người đoán xem là ai nào?

———Hết chap 2———







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC