C4: Chú lừa cháu!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

MONG MỌI NGƯỜI DÀNH CHÚT THỜI GIAN NHẤN NÚT SAO ỦNG HỘ DÙM MÌNH NHÉ!


Nam nữ tất nhiên khác biệt, tuy rằng Sở Kiều vẫn là đứa trẻ nhưng nếu cứ như vậy, tóm lại là hắn cảm thấy không ổn lắm.

"Làm sao vậy, thúc thúc? Có thể tắm mau một chút được không, nước đã lạnh dần rồi."

Sở Kiều thấy Sở Mân Thâm vẫn luôn không có động tĩnh, đành phải tự chính bản thân chủ động lên tiếng.

Cô vươn cánh tay mềm mại nhỏ nhắn nắm lấy bàn tay to lớn của Sở Mân Thâm, ôm ở trước ngực mình. Bàn tay của Sở Mân Thâm thật ấm, khiến nửa người lộ ra bên ngoài không khí của cô cũng cảm nhận được nhiệt độ này, thật sự rất thoải mái.

Sở Mân Thâm thấy cô lôi kéo như vậy, hắn xưa nay mẫn cảm, có thể cảm nhận được hai viên mềm mại nhô lên ma sát với cánh tay hắn, lão Sở hơi run lên, bông tắm cũng rơi xuống bồn nước.

"Thúc thúc thật ngốc." Sở Kiều nhăn cái mũi nhỏ lại: "Mẹ bảo phải làm thế này này." Cô nắm lấy tay Sở Mân Thâm làm mẫu.

Sở Mân Thâm tùy ý để đôi tay bé nhỏ kia nắm lấy, áp sát vào ngực Sở Kiều, chậm rãi mơn trớn núm vú nhỏ bên phải của Sở Kiều rồi lại từ từ chuyển qua trái.

Sở Kiều lần đầu tiên chủ động để người đàn ông khác chạm vào cơ thể mình, tuy rằng thân thể còn nhỏ không có cảm giác, nhưng nội tâm vẫn là hoảng hốt. Cho nên chủ động được một chút liền buông tay.

"Đó, cứ như vậy, biết rồi chứ? Đồ ngốc."

"Khụ, Kiều Kiều tha thứ cho chú nhé." Sở Mân Thâm cảm thấy nhiệt độ trong phòng tắm tăng lên "Chú lần đầu tiên nên sẽ không được tốt, về sau nếu thuần thục thì sẽ không thế nữa."

Phi, hắn đang nói cái gì cơ, còn có về sau nữa, lại còn thuần thục á? Sở Mân Thâm tự phỉ nhổ chính bản thân, này quả thật không phải chuyện mà hắn am hiểu.

Hy vọng Kiều Kiều có thể nhanh chóng học được cách tự mình tắm rửa.

Hắn lại không hề biết, không bao lâu nữa thì hắn cũng sẽ muốn thu hồi lại câu nói vả mặt này.

Sở Mân Thâm đẩy nhanh tốc độ, xoa nắn da thịt Sở Kiều, mới không để ý một chút đã có hơi mạnh tay.

"A, thúc thúc, chú nhẹ một chút~" Sở Kiều hờn dỗi nói.

Nam chính quả nhiên không hổ danh là người làm trong quân đội, sức lực thật lớn.

"Thực xin lỗi thực xin lỗi, sẽ không làm cháu đau chứ Kiều Kiều?"

Sở Mân Thâm nhanh chóng giảm lực tay, còn nhẹ nhàng xoa xoa lại chỗ ban nãy mình quá sức.

Thế nhưng mà chỉ mới xoa được hai cái hắn liền dừng lại.

"A, thúc thúc!"

Ách.

Vừa nãy nói hắn dùng sức chính là bộ ngực của Sở Kiều.

Cái cổ màu đồng của Sở Mân Thâm không biết là vì hơi nóng của phòng tắm làm đến thế nào mà khiến nó trở nên đỏ hồng. Trên trán đổ rất nhiều mồ hôi.

Hắn thầm than trách, vì sao tắm cho Kiều Kiều mà còn nóng hơn cả việc chạy bộ ba nghìn mét chứ?

"Thúc thúc, chú ra nhiều mồ hôi quá." Sở Kiều đưa tay nhỏ lên lau mồ hôi trên trán cho anh.

"Không bằng chú cũng cởi đồ rồi vào tắm với cháu đi?"

"Mẹ cũng thường xuyên cùng Kiều Kiều tắm rửa đó nha."

"Không cần, lát nữa chú sẽ tắm sau." Sở Mân Thâm lau mồ hôi, vội vàng cự tuyệt.

Sở Kiều nhìn có chỗ nào sẽ để yên, cô thừa dịp Sở Mân Thâm không chú ý múc nước hắt lên người anh, còn đem chính mình đang dính đầy bọt bong bóng lại gần, ôm cổ hắn mà cọ cọ.

"Kiều Kiều, đừng quậy nữa!"

Sở Mân Thâm không kịp ngăn cô lại, trong phút chốc cả người đều ướt đẫm.

"Bốp!"

Cảm nhận được trên mông bất thình lình bị đánh một cái, Sở Kiều im lặng.

Sở Mân Thâm cũng im lặng.

Hắn vừa mới làm gì?

Đánh mông nhỏ của Kiều Kiều?

"Ô... Ô ô ô... Ô oa!"

Sở Kiều nửa là giả bộ, nửa còn lại là cảm thấy xấu hổ mà gào lên.

Người này, người này sao lại có thể tùy tiện đánh mông người khác như vậy, nghĩ tới hồi nhỏ khi ở cô nhi viện cô là bé ngoan, trước nay cũng chưa bị ai đánh, hiện tại đã hơn hai mươi tuổi, cũng là lần đầu bị người ta đánh mông. Quả thực, quả thực là quá xấu hổ mà.

Sở Mân Thâm chà xát ngón tay, cảm giác trơn trượt vẫn còn quanh quẩn chưa tan, trong lòng có chút kỳ quái nhưng cũng không nghĩ nhiều, bây giờ lại còn đau đầu hơn vì phải nghĩ cách dỗ Kiều Kiều.

"Thực xin lỗi, Kiều Kiều, đừng khóc, chú cũng là không có ý muốn đánh cháu."

Sở Kiều bụm mặt, làm bộ thương tâm.

"Ô ô ô, chú một chút cũng không thích Kiều Kiều."

"Ô ô ô, thúc thúc bất hòa với Kiều Kiều, còn đánh mông Kiều Kiều, ô ô ô!"

"Ai, không đúng không đúng, chú có chỗ nào mà không thích Kiều Kiều." Sở Mân Thâm vội vàng giải thích.

Hắn nhìn lại chính mình hiện tại quần áo đã ướt hết, giờ không tắm thì lát nữa cũng phải tắm, vì dỗ dành tiểu tổ tông, hắn vội vàng nói: "Chú cùng Kiều Kiều tắm chung, được không?"

Một bên nói, một bên chính mình cởi quần áo ra.

Một lần thỏa hiệp, cũng chính là sẽ nhiều lần thỏa hiệp.

Sở Mân Thâm lúc này còn không biết hắn đời này kiếp này đều sẽ thua dưới trướng của cô nhóc đây.

Sở Kiều dần ngừng khụt khịt, qua khe hở ngón tay mở to mắt nhìn cơ thể rắn chắc tinh tế trước mặt.

Làn da màu đồng.

Cơ bụng chắc chắn sáu múi.

Cơ ngực thật lớn.

Vòng eo thon thả.

Trên cánh tay là cơ bắp cuồn cuộn.

Cặp mông căng tròn.

Ực...

Sở Kiều không nhịn được, nhỏ giọng mà nuốt nước miếng một cái.

Sự vật tốt đẹp làm lòng người say mê.

Đây là điều hiển nhiên mà con người ai cũng có.

Sở Mân Thâm xoay người liền thấy Sở Kiều vẫn bụm mặt bày ra bộ dáng thương tâm.

Hắn vội vàng bước vào bồn tắm, đem Sở Kiều ôm vào trong lòng, nhỏ nhẹ dỗ dành.

"Cháu xem, không phải chú đã vào đây tắm cùng cháu rồi sao? Kiều Kiều cũng không được khóc nữa đâu nhé."

Sở Kiều thả tay xuống, khuôn mặt đỏ rực gật đầu.

"Khi nãy chú giúp Kiều Kiều tắm rồi, giờ Kiều Kiều cũng giúp chú tắm nhé!"

Nói xong, không đợi Sở Mân Thâm từ chối, liền cầm lên chiếc bông tắm bị rơi ban nãy, bắt đầu xoa lên người của anh.

"Di, sao lại không có bong bóng?" Sở Kiều cảm thấy so với việc đang câu dẫn đàn ông thì bản thân giống như là thiểu năng trí tuệ hơn...

Sở Mân Thâm bật cười, lấy ra vài giọt sữa tắm lên bông.

"Còn dám nói chú ngốc." Bàn tay to lớn của hắn bao bọc lấy tay nhỏ của cô, kéo cô lại cùng nhau tắm gội: "Giống như vậy, cứ xoa vài cái thì sẽ có bong bóng."

Sở Kiều trong lòng thầm trợn tròn mắt, đôi tay bé nhỏ không ngừng bôi sữa tắm lên người Sở Mân Thâm.

Một bên làm, một bên nghĩ thầm, đậu hũ này ăn chắc chắn sẽ rất tuyệt.

"Oa, chú à, sao núm vú của chú lại có màu nâu?"

Sở Kiều làm bộ tò mò vươn ngón tay lên khẩy khẩy núm ti trước ngực lão Sở.

"Còn cứng nữa."

Cô lại nhìn xuống chính ngực mình: "Nhưng của Kiều Kiều sao lại là màu hồng phấn?"

Sở Mân Thâm cảm nhận được ngón tay cô, cơ ngực chấn động, còn chưa kịp ngăn lại, lại theo tầm mắt của Sở Kiểu hướng mắt lên nhìn ngực cô.

Cặp ngực trắng tuyết, hai hạt nhỏ hồng hào như đóa anh đào, nho nhỏ, mềm mại, chính là nhụy hoa non nớt.

"Bởi vì..." Sở Mân Thâm vừa mở miệng, đột nhiên cảm thấy trong cổ họng giọng có hơi khàn lại.

"Bởi vì Kiều Kiều là con gái, mà chú thì lại là đàn ông."

"Nam và nữ có điểm gì khác nhau sao? Chính là màu của núm vú khác nhau ư?"

Sở Kiều chớp chớp đôi mắt to tròn long lanh bày ra một bộ dạng ham học hỏi nhìn anh.

"Khụ, đúng vậy." Sở Mân Thâm vội nói.

Về sinh lý gì đó, vẫn là để sau này rồi hẳn đề cập đến.

"Hừ! Chú lừa người!"

Sở Kiều duỗi bàn tay nhỏ xuống nước, cố nén ngượng ngùng, nắm lấy vật to dài giữa hai chân Sở Mân Thâm.

"Rõ ràng cả nơi này cũng không giống nhau mà!"

"Không cần, lát nữa chú sẽ tắm sau." Sở Mân Thâm lau mồ hôi, vội vàng cự tuyệt.

Sở Kiều nhìn có chỗ nào sẽ để yên, cô thừa dịp Sở Mân Thâm không chú ý múc nước hắt lên người anh, còn đem chính mình đang dính đầy bọt bong bóng lại gần, ôm cổ hắn mà cọ cọ.

"Kiều Kiều, đừng quậy nữa!"

Sở Mân Thâm không kịp ngăn cô lại, trong phút chốc cả người đều ướt đẫm.

"Bốp!"

Cảm nhận được trên mông bất thình lình bị đánh một cái, Sở Kiều im lặng.

Sở Mân Thâm cũng im lặng.

Hắn vừa mới làm gì?

Đánh mông nhỏ của Kiều Kiều?

"Ô... Ô ô ô... Ô oa!"

Sở Kiều nửa là giả bộ, nửa còn lại là cảm thấy xấu hổ mà gào lên.

Người này, người này sao lại có thể tùy tiện đánh mông người khác như vậy, nghĩ tới hồi nhỏ khi ở cô nhi viện cô là bé ngoan, trước nay cũng chưa bị ai đánh, hiện tại đã hơn hai mươi tuổi, cũng là lần đầu bị người ta đánh mông. Quả thực, quả thực là quá xấu hổ mà.

Sở Mân Thâm chà xát ngón tay, cảm giác trơn trượt vẫn còn quanh quẩn chưa tan, trong lòng có chút kỳ quái nhưng cũng không nghĩ nhiều, bây giờ lại còn đau đầu hơn vì phải nghĩ cách dỗ Kiều Kiều.

"Thực xin lỗi, Kiều Kiều, đừng khóc, chú cũng là không có ý muốn đánh cháu."

Sở Kiều bụm mặt, làm bộ thương tâm.

"Ô ô ô, chú một chút cũng không thích Kiều Kiều."

"Ô ô ô, thúc thúc bất hòa với Kiều Kiều, còn đánh mông Kiều Kiều, ô ô ô!"

"Ai, không đúng không đúng, chú có chỗ nào mà không thích Kiều Kiều." Sở Mân Thâm vội vàng giải thích.

Hắn nhìn lại chính mình hiện tại quần áo đã ướt hết, giờ không tắm thì lát nữa cũng phải tắm, vì dỗ dành tiểu tổ tông, hắn vội vàng nói: "Chú cùng Kiều Kiều tắm chung, được không?"

Một bên nói, một bên chính mình cởi quần áo ra.

Một lần thỏa hiệp, cũng chính là sẽ nhiều lần thỏa hiệp.

Sở Mân Thâm lúc này còn không biết hắn đời này kiếp này đều sẽ thua dưới trướng của cô nhóc đây.

Sở Kiều dần ngừng khụt khịt, qua khe hở ngón tay mở to mắt nhìn cơ thể rắn chắc tinh tế trước mặt.

Làn da màu đồng.

Cơ bụng chắc chắn sáu múi.

Cơ ngực thật lớn.

Vòng eo thon thả.

Trên cánh tay là cơ bắp cuồn cuộn.

Cặp mông căng tròn.

Ực...

Sở Kiều không nhịn được, nhỏ giọng mà nuốt nước miếng một cái.

Sự vật tốt đẹp làm lòng người say mê.

Đây là điều hiển nhiên mà con người ai cũng có.

Sở Mân Thâm xoay người liền thấy Sở Kiều vẫn bụm mặt bày ra bộ dáng thương tâm.

Hắn vội vàng bước vào bồn tắm, đem Sở Kiều ôm vào trong lòng, nhỏ nhẹ dỗ dành.

"Cháu xem, không phải chú đã vào đây tắm cùng cháu rồi sao? Kiều Kiều cũng không được khóc nữa đâu nhé."

Sở Kiều thả tay xuống, khuôn mặt đỏ rực gật đầu.

"Khi nãy chú giúp Kiều Kiều tắm rồi, giờ Kiều Kiều cũng giúp chú tắm nhé!"

Nói xong, không đợi Sở Mân Thâm từ chối, liền cầm lên chiếc bông tắm bị rơi ban nãy, bắt đầu xoa lên người của anh.

"Di, sao lại không có bong bóng?" Sở Kiều cảm thấy so với việc đang câu dẫn đàn ông thì bản thân giống như là thiểu năng trí tuệ hơn...

Sở Mân Thâm bật cười, lấy ra vài giọt sữa tắm lên bông.

"Còn dám nói chú ngốc." Bàn tay to lớn của hắn bao bọc lấy tay nhỏ của cô, kéo cô lại cùng nhau tắm gội: "Giống như vậy, cứ xoa vài cái thì sẽ có bong bóng."

Sở Kiều trong lòng thầm trợn tròn mắt, đôi tay bé nhỏ không ngừng bôi sữa tắm lên người Sở Mân Thâm.

Một bên làm, một bên nghĩ thầm, đậu hũ này ăn chắc chắn sẽ rất tuyệt.

"Oa, chú à, sao núm vú của chú lại có màu nâu?"

Sở Kiều làm bộ tò mò vươn ngón tay lên khẩy khẩy núm ti trước ngực lão Sở.

"Còn cứng nữa."

Cô lại nhìn xuống chính ngực mình: "Nhưng của Kiều Kiều sao lại là màu hồng phấn?"

Sở Mân Thâm cảm nhận được ngón tay cô, cơ ngực chấn động, còn chưa kịp ngăn lại, lại theo tầm mắt của Sở Kiểu hướng mắt lên nhìn ngực cô.

Cặp ngực trắng tuyết, hai hạt nhỏ hồng hào như đóa anh đào, nho nhỏ, mềm mại, chính là nhụy hoa non nớt.

"Bởi vì..." Sở Mân Thâm vừa mở miệng, đột nhiên cảm thấy trong cổ họng giọng có hơi khàn lại.

"Bởi vì Kiều Kiều là con gái, mà chú thì lại là đàn ông."

"Nam và nữ có điểm gì khác nhau sao? Chính là màu của núm vú khác nhau ư?"

Sở Kiều chớp chớp đôi mắt to tròn long lanh bày ra một bộ dạng ham học hỏi nhìn anh.

"Khụ, đúng vậy." Sở Mân Thâm vội nói.

Về sinh lý gì đó, vẫn là để sau này rồi hẳn đề cập đến.

"Hừ! Chú lừa người!"

Sở Kiều duỗi bàn tay nhỏ xuống nước, cố nén ngượng ngùng, nắm lấy vật to dài giữa hai chân Sở Mân Thâm.

"Rõ ràng cả nơi này cũng không giống nhau mà!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net