Chương 09: Bảo vật của Thiên tôn giới Tu chân (6)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thanh Thanh?" Trần Niên Tuế có chút bất ngờ nhìn nữ tử trước mặt: "Sao muội lại ở đây?"

"Muội đến tìm huynh, nghe nói ngày mai huynh tham gia đại hội tu tiên giả cho nên muội đến xem một chút." Trần Thanh Thanh cười nói, bên mặt lộ ra má lúm đồng tiền xinh đẹp, thân mật khoác lấy tay Trần Niên Tuế: "Ngày mai huynh đưa muội theo với nha, muội nghe A Xuân nói đại hội tu tiên giả tề tựu rất nhiều người tài. A, một phần cũng là vì muội muốn đến cổ vũ huynh nữa."

"Một mình muội đến Tây Sơn Trang? Cha có biết không?"

"Tất nhiên là cha không biết rồi, nếu như cha biết, đời nào ông ấy để cho muội đi?" Trần Thanh Thanh nhún vai, tỏ vẻ đương nhiên nói.

Trần Niên Tuế nghe vậy ngay lập tức đanh mặt, giọng nói cũng nghiêm khắc hơn: "Muội đấy, làm cái gì cũng không nghĩ trước nghĩ sau. Một mình muội từ Cố Đô đến Tây Sơn Trang, ngộ nhỡ trên đường đi gặp phải sơn tặc thì làm thế nào? Đến huynh cũng không thể kịp cứu muội."

"Xí, huynh là đang lo bò trắng răng đấy à? Làm gì có tên sơn tặc nào ngu ngốc đến mức đụng tới con gái cưng của Trần Cảnh tông chủ chứ? Có chán sống mới hành động như vậy nha."

"Nói đạo lý với lũ cướp đường là chuyện ngu ngốc nhất đấy muội biết không?"

Ngân Hà biếng nhác ngáp dài một cái, liếc mắt nhìn nữ tử mang cái tên Trần Thanh Thanh kia, nhìn từ góc nghiêng như thế này cậu thấy được sườn mặt thon gọn, không điểm chết, làn da trắng như bạch ngọc sứ. Vừa nhìn thôi cũng đã thấy khí chất thanh cao hơn người, nữ tử này xem ra nhan sắc cũng không thua kém so với sư huynh mình là bao.

Cậu một bên nghe hai người huynh muội bọn họ trò chuyện, không khỏi cảm thấy hứng thú. Xem ra cha của Trần Niên Tuế không phải người tầm thường, cũng đúng, dựa vào phong thái vung tiền quá trớn của hắn ta Ngân Hà cậu cũng phần nào đoán ra hắn không phải con của quan triều đình thì cũng là con trai người có tiếng nói trong thất đại huyền môn. Thất đại huyền môn giới Tu chân bao gồm những huyền môn nào cậu không biết rõ, thế nhưng trong đó chắc hẳn có gia tộc của tên họ Trần đi.

Hơn nữa chuyện quan trọng nhất mà cậu nghe được đó là vào ngày mai đại hội tu tiên giả sẽ diễn ra, quy mô của đại hội này hẳn vô cùng lớn. Thất đại huyền môn kia chủ trì đại hội, người chiến thắng sẽ được vào Linh Các Quán hoặc Hoa Sơn Tán Thiện, hai phái đứng đầu trong thất đại huyền môn. Liệu có khi nào cậu đến nơi này sẽ gặp được nhân vật chính của vị diện không? Ngân Hà suy ngẫm một lát, bèn lên tiếng gọi hệ thống:

"Hệ thống, ngươi có thể giải thích sơ lược qua cho ta về thất đại huyền môn, cũng như cách thức hoạt động của đại hội tu tiên giả lần này không?"

Chưa đầy ba giây sau, âm thanh quen thuộc không chút nhiệt độ của hệ thống vang lên bên tai Ngân Hà: "Thất huyền đại môn đứng đầu là Linh Các Quán và Hoa Sơn Tán Thiện, đỉnh lưu trong giới Tu chân chính là hai huyền môn này. Năm huyền môn còn lại bao gồm Trần Phủ, Thái Đồ Giám, Miểu Thanh Tông, Thường Tông và Lục Minh."

Ngân Hà gật gù đầu nhỏ, cậu đã hiểu đại khái về năm huyền môn chưa biết đến kia. Trong thất đại huyền môn này quả nhiên có Trần Phủ huyền môn, gia tộc của Trần Niên Tuế. Chỉ là cậu không hiểu thân là con trai của một huyền môn thế gia danh tiếng không kém cạnh cũng thuộc một trong thất đại huyền môn, vì sao Trần Niên Tuế lại muốn gia nhập vào Linh Các Quán chứ? Làm Vua một nước không phải hơn quan một huyện sao? Ngân Hà suy đi ngẫm lại cũng không ngẫm ra lý do Trần Niên Tuế làm như vậy, cậu lại hỏi hệ thống:

"Vậy cách thức hoạt động của đại hội tu tiên giả như thế nào?"

"Đại hội tu tiên giả do thất đại huyền môn tổ chức, mục đích để chiêu mộ người tài từ toàn Tu chân giới đến tham gia. Ngoài ra cũng là để sát hạch ba năm một lần dành cho các tu tiên giả, không chỉ kiểm tra tu vi mà còn giao lưu giữa các đại tông môn."

Cậu đột nhiên cảm thấy hệ thống hôm nay đáng yêu hơn thường ngày, Ngân Hà nghe hệ thống giải thích xong trí tuệ liền khai thông ra rất nhiều. Như thế nào ngay từ đầu cậu không biết hỏi qua hệ thống mấy chuyện như này chứ? Nhân vật chính của vị diện có thể xuất hiện tại đại hội tu tiên giả đi, cậu vừa mở miệng muốn nói lời cảm ơn với hệ thống, ngay lập tức trước mặt cậu hiện ra một bảng điện tử xanh lam.

Nhiệm vụ phát sinh dành cho người chơi: Đứng vị trí thứ nhất tại đại hội tu tiên giả, trở thành đệ tử đời thứ tám của Linh Các Quán huyền môn.

Ngân Hà: "...?"

Sắc mặt Ngân Hà xám như tro tàn, giật giật khóe môi, ngờ vực hỏi hệ thống: "Cái nhiệm vụ phát sinh này là gì vậy?"

Đừng có nói là nhiệm vụ phát sinh do cậu vừa mới đặt câu hỏi cho hệ thống nha?

"Đây là phụ phí câu hỏi, ký chủ cần phải hoàn thành nhiệm vụ phát sinh trước khi thực hiện nhiệm vụ vị diện. Nếu thất bại ký chủ sẽ bị trừ trực tiếp vào chỉ số sinh mệnh người chơi." Hệ thống như cũ không lạnh không nhạt giải đáp, nghe xong câu giải đáp đúng như những gì mình vừa suy đoán, Ngân Hà suýt chút nữa thổ cả huyết.

Cậu căn bản mới chỉ hỏi hai câu, hệ thống cư nhiên ép buộc cậu hoàn thành hai cái nhiệm vụ còn khó hơn lên trời. Lần đầu tiên Ngân Hà gặp phải loại hệ thống thích hố người như vậy, cậu tức giận rống lên: "Đệt mịa! Tôi căn bản là không biết đặt câu hỏi cho hệ thống còn mất phụ phí phát sinh! Lần này không tính, con mẹ nó không tính!"

"Sau sự vội vã là sự hối hận." Âm thanh lạnh lùng khô khốc của hệ thống phun ra một câu ngạn ngữ.

Con mẹ nó.

Cái hệ thống khỉ gió này không những chơi châm ngôn mà còn chơi ngạn ngữ nữa à?

Ngân Hà khóc không ra nước mắt nhìn bảng nhiệm vụ hiện trước mặt mình. Cậu từng đọc qua một cuốn tiểu thuyết, trong đó có câu: Con người chính là như vậy, phải vì lựa chọn của chính mình mà trả giá. Trên đời cái gì cũng có thể mua, chỉ thuốc hối hận là không thể mua.

Đứng vị trí thứ nhất tại đại hội tu tiên giả? Cậu căn bản đang trong hình hài một con chó, làm cách nào giao đấu giành lấy vị trí thứ nhất?

Trở thành đệ tử đời thứ tám của Linh Các Quán huyền môn? Cậu chính là một con chó, làm sao trở thành đệ tử của huyền môn phái đứng đầu giới Tu chân?

Yêu cầu cậu thực hiện hai cái nhiệm vụ khó hơn lên trời này, thà rằng cứ đưa cho cậu một nắm lá ngón đi. Cậu chết cho cái hệ thống thích hố người kia vừa lòng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net