§ • Thế giới 2: Lần nào cũng trúng cái vận chó má!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Nói nhanh thế giới tiếp theo nào, cục bông. Ngươi sạc pin xong chưa?”

“Kí chủ cứ bình tĩnh, tôi truyền tống người ngay thôi.”

Douma lại chán nản ngồi đợi, nhưng đột nhớ ra, quay qua hỏi hệ thống

“Cục bông, ngươi nói trước nhiệm vụ đi”

“Cái này... Vậy người chọn thế giới đi. Hệ thống đang phân vân không biết nên đưa người đến đâu. Vừa hay cho người chọn luôn.”

“ Hể~ Có vụ hay vậy sao không nói với ta từ đầu” Douma có chút khó chịu. Làm cậu phải đợi lâu như vậy.

“Thôi thì người cứ chọn đi ha..”

Có ba loại thế giới được hệ thống đưa ra.

Thế giới hiện đại
Thế giới Ma pháp
Thế giới cổ đại

Thế giới đầu tiên chắc thuộc thế giới Ma pháp. Còn về phần cổ đại chắc là thôi vậy, Douma cũng không muốn cật lực kiếm tiền ở mấy làng quê cổ xưa gì gì đó đâu. Vậy chắc hiện đại nhỉ? Nhưng nói là hiện đại thì sẽ như thế nào nhỉ? Công nghệ cao chăng?

“Chọn thế giới hiện đại đi~”

“Ngài chắc chứ? Sẽ không thể đổi lại khi đã truyền tống rồi đâu”

“Chắc a~ Vậy nhiệm vụ?”

“Nhiệm vụ là hàn gắn lại mối quan hệ 'gia đình' tại thế giới đó”

“Gia đình? Vậy là ta có gia đình sao?”

“Vâng. Vậy chúc ngài thượng lộ bình an, kí chủ”

Lại một lần nữa, Douma bị hút xuống hố đen mà không một lần báo trước. Và tuy chỉ mới là lần thứ hai nhưng mỗi khi hệ thống buông ra lời chúc gì đó là không lần nào nó như câu chúc. Vậy tức là đang có thứ gì đó đang chờ đón, như vụ chó cắn lần trước là một ví dụ điển hình. Lần này cơ thể còn như lần đó chắc chắn Douma sẽ lôi đầu hệ thống đó mà vặt sạch lông!
.

.
.
“Cái thứ đực điếm khốn nạn! Thứ chó dại dơ bẩn mà dám cắn tao! Người đâu! Nắm đầu nó cho vào thùng nước cho tao!”

Douma lại một lần nữa tỉnh dậy, người đau nhức, cơ thể còn bị ném mạnh đập vào vật gì đó rất cứng. Tiếng chửi rủa quát xa xả của một ả phụ nữ bên tai. Còn có những tiếng nói chuyện cười đùa xung quanh. Sau tiếng thét chói tai của ả đó, Douma nhận thấy cơ thể mình đang bị lôi đi. Mắt mệt mỏi mở dậy lờ mờ nhìn xung quanh. Còn chưa kịp nhìn rõ mọi thứ, da đầu tê rần đau nhức, tên nào đó đang nắm tóc cậu. Rồi bất ngờ bị ngụp trong nước. Douma đứng hình.

Cmn!

“Thứ dơ bẩn! Tưởng cao quý thế nào, không phải vẫn bị người đó bỏ rơi không ai thèm đấy sao? Hahaha! Thứ chó dại cắn người mà dám vác mặt đến bữa tiệc sang trọng như này. Đáng chết!”

Douma mở lớn mắt, cảm giác ngộp thở ập tới. Khó chịu bủa vậy, lại thêm tiếng nói chua chát bên tai lúc rõ lúc không. Douma hắn vậy mà bị ép vào tình cảnh này! Lũ này...muốn chết!!

Hai cánh tay bọ giữ lại, đầu thì bị nắm tóc dí xuống nước. Cỡ phải hai tên. Vặn tay nắm vào cổ tay một đứa vật ngược lại.

/Rắc!/ Một tiếng

“Áaaaaaa---!” Kẻ đó ôm tay mình khụy xuống đất đau đớn kêu lên.

Douma vùng khỏi mặt nước nhìn qua bên phải, nắm đầu tên bảo vệ vẫn còn đang ngỡ ngàng, nắm chặt tóc hắn giật ngược về sau, thúc hẳn củi trỏ vào sau gáy. Gãy luôn xương cổ. Tiếng gãy giòn tan khiến ai ở gần cũng phải nghe rõ mồn một, mặt tái xanh biến sắc, ngơ ngác đến rùng mình.

Douma chậm rãi tiến về kẻ vừa bị bẻ gãy tay lúc nãy. Miệng nở nụ cười 'bình thường'. Tên đó trợn mắt run rẩy, mặt lúc xanh lúc đỏ không dám di chuyển. Douma nghiêng đầu cúi xuống đối diện với hắn, bàn tay đưa đến gần cổ hắn...

/Rắc!/ Chiếc cổ bị bẻ gãy gập ra đằng sau, cơ thể vẫn ngồi yên bất động lúc sau mới ngã xuống.

“Ara~ Gì đây, gì đây?”

Douma quay về phía đám sang trọng bu quanh. Miệng vẫn luôn giữ nụ cười quen thuộc đó, giọng điệu thực phần hạ thấp.

“Mày...mày...” Một cô ả không giấu được sự sợ hãi đối với 2 cái xác, ngón tay run run chỉ thẳng mặt Douma không nói nên lời, mặt tái mét hẳn đi

“Cô gái~ Cô là người kêu bọn chúng cho ta 'uống nước' sao?”

Douma chậm rãi bước lại gần cô ả, miệng vẫn cười vẫn giọng điệu đó

“T...T..Thì sao!? Mày...mày..” Cô ả sợ hãi gắng ra vẻ mạnh mẽ nhưng cái bộ mặt sợ sệt đó đã hoàn toàn phản bội cô ta.

Douma vẫn chẳng ngừng lại “Ôi chà~ Thật lad một quý cô hư hỏng làm sao~ Đó không phải cách một quý cô nên xử sự chút nào, thật phí hoài gương mặt đó~ Không biết vị của cô như nào nhỉ? Đã lâu lắm rồi ta chưa thưởng thức vị của nữ nhân~ Hay cô làm món khai vị đầu tiên cho ta đi”

“Mày...mày điên rồi! Bảo vệ đâu! Á!”

Gương mặt của ả bị tát lệch sang một bên, xưng đỏ lên thấy rõ. Douma sẽ thường không bao giờ quá mạnh tay với phụ nữ nhưng hiện tại...

Cái đôi mắt đó, dù là đang cười nhưng sao lại đáng sợ như thế

“Trước giờ cô là kẻ đầu tiên dám làm thế với ta đấy~ Không tệ, không tệ~ Vậy để thưởng cho cô, ta liền trúc tiếp hấp thụ cô một cách không đau đớn luôn nhé~”

Ả run rẩy ngồi xuống đất, bộ váy hoa lệ ban đầu bị bẩn đất dính lên, còn bị Douma thẳng thừng dẫm đạp lên. Ả điên máu, ả tức giận, trong đời chưa bao giờ chịu nỗi nhục nào như vậy lại còn bởi thứ dơ bản kia! Ả không phục!

“Chết đi!”

Hàng loạt chén đĩa đột nhiên chuyển động lao thẳng về phía Douma.

“ ... ” Douma

Trước sự chứng kiến của tất cả, mọi thứ chén dĩa đó đóng băng trên không trung, không khí như giảm xuống vài độ khiến người rét run.

Ả ta kinh ngạc. Có phản nhầm hay không đôi mắt bạc sắc vốn không có tia sắc tố vừa ánh lên tia bảy sắc. Mái tóc hồng phai ngắn biến đổi thành màu bạc ánh kim đẹp đẽ kéo dài đến eo. Gương mặt mang vài phần biến đổi, trước mặt tất cả như một kẻ hoàn toàn khác, tựa như một mỹ nhân phản diện đúng nghĩa, giống như đoá hồng có gai, xinh đẹp nhưng nguy hiểm, quyến rũ hút hồn nhưng không thể lại gần.

/Tách!/

Toàn bộ những thứ đóng băng tan vỡ như những hạt cát rơi xuống. Cảnh đẹp như thế sao gặp nụ cười kẻ kia lại sợ như vậy.

“Không... Không thể nào!”

Douma đang bực sao? Chắc không đâu. Nhưng Douma sẽ khó chịu lắm nếu không ăn ả kia, cậu đang đói~

Bàn tay với tới gương mặt ả, ngay khi định chạm vào thì một bàn tay khác giữ cổ tay Douma lại

“Ngươi quá mức rồi đấy, Hạ Băng!”

Một tiếng quát của người đàn ông vang lên

Douma khá ngạc nhiên quay lại, người đàn ông cao ráo, mỹ quan tinh tế, đôi mắt sắc xảo. Mái tóc đen vuốt ngược ra sau cùng bộ vest lịch lãm. Vẻ mặt vô cùng tức giận và Douma không quen. Và hắn vừa gọi Douma là cái gì cơ? Hạ Bằng???

Thấy vẻ bình thản cùng điệu bộ nhướn mày nhìn nhau như người lạ đó khiến người đàn ông khó chịu thêm. Nắm cổ tay Douma thêm càng chặt, có vẻ định lôi đi.

“Ngươi là bảo vệ sao?” cười cười nói_Douma

Quần chúng: (╯°□°)╯︵ ┻━┻

.………………………………
…………….…

////////////////////////////////////
🖤🤎💜💙💚❤️🧡💛🤍🖤🤎💜💙💚❤️🧡💛🤍


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net