Chương 1: Bị hệ thống trói buộc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở một khắc tử vong kia, Tử Tô trong lòng trào ra hận ý mãnh liệt. Nàng hận chính bản thân, tại sao phải tin tưởng người kia, vì cái gì lại ngốc như vậy.

"Đinh, hệ thống đang trói buộc.."


Thanh âm giống như máy móc ở trong đầu Tử Tô vang lên.


"Độ xứng đôi của linh hồn hoàn mỹ, hệ thống trói buộc thành công."


Tử Tô mở mắt ra, mê man nhìn xung quanh, trước mắt cô là một mảnh không gian trắng xóa.


Kỳ quái, chẳng phải cô đã chết rồi sao, âm thanh vừa rồi lại là cái gì?


"Đinh, ký chủ, ngài bây giờ là ở trong không gian hệ thống." Âm thanh máy móc lạnh như băng trong không gian vang lên.


Tử Tô cả kinh: "Hệ thống? Là cái quỷ đồ vật gì?"


"Ký chủ, khi ngài tử vong, bởi vì có hận ý mãnh liệt, hơn nữa linh hồn của ngài vô cùng thích hợp, cho nên mới bị hệ thống trói buộc."


Tử Tô khóe miệng gợi lên một mạt ý cười, nhìn có vài phần thê lương: "Cho nên, ta hiện tại đã biến thành quỷ?"


"Có thể nói là như vậy, ngài hiện tại đang ở trạng thái linh hồn." Hệ thống trả lời.


"Vậy ngươi trói buộc ta rốt cuộc là muốn làm cái gì?" Tử Tô hỏi, cô thế nhưng không tin sẽ có chuyện gì tốt.


"Ký chủ, ngài nếu không muốn bị hồn phi phách tán, thì cũng chỉ có thể xuyên qua từng thế giới, thu thập điểm tích lũy."


Tử Tô nhướn mày: "Nếu ta không muốn thì sao?"


"Ký chủ lập tức sẽ bị xóa bỏ." Hệ thống trả lời lạnh như băng.


"Xóa bỏ? Ngươi cảm thấy ta sẽ sợ sao?" Tử Tô ngữ khí nhàn nhạt nói.


Hệ thống có chút đau đầu, nữ nhân này như thế nào lại lãnh đạm như vậy? Chẳng lẽ là thật sự không sợ sao?


"Ký chủ, nếu như điểm tích lũy của ngài đạt được yêu cầu nhất định, là liền có cơ hội sống lại, ngài có thể trở lại thế giới của ngài đi báo thù."


"Ngươi nói đều là sự thật?" Tử Tô kinh hỉ hỏi. Nếu thật sự có thể sống lại, sau đó trở về báo thù, bảo cô làm cái gì đều nguyện ý.


"Đương nhiên là sự thật, bổn hệ thống cũng không có nói láo."


"Tốt, chỉ cần ngươi có thể để cho ta sống lại, nói ta làm cái gì cũng đều có thể." Tử Tô vội vàng nói.


"Ký chủ, nhiệm vụ của ngài là xuyên qua các thế giới, công lược nam chính, khiến cho nam chính khăng khăng một mực yêu ngài." Hệ thống chậm rãi nói ra.


"Công lược nam chính? Chỉ đơn giản như vậy?" Tử Tô hỏi.


"Đúng, chỉ đơn giản như vậy."


"Tốt, vậy bắt đầu đi."


Tử Tô đã gấp không chờ nổi mà muốn nhanh chóng bắt đầu nhiệm vụ, chờ cô kiếm đủ điểm tích lũy, liền có thể trở về báo thù.


Bỗng nhiên trước mắt xuất hiện một đạo ánh sáng, trước mặt Tử Tô hiện lên mảnh màn sáng, trên đó chậm rãi hiện ra mấy hàng chữ.


Tên họ: Tử Tô


Bên ngoài: 70 (điểm tối đa: 100)


Dáng người: 70 (điểm tối đa: 100)


Mị lực: 50 (điểm tối đa: 100)


Trí lực: 50 (điểm tối đa: 100)


Vũ lực: 30 (điểm tối đa: 100)


Điểm tích lũy: 0


Kỹ năng: Không


Nhìn đến hàng trí lực kia, Tử Tô cũng có chút bất đắc dĩ, cô chỉ số thông minh thấp như vậy, chả trách sẽ bị người lừa đến quay mòng mòng, cuối cùng bị hại chết.


"Ký chủ, không cần nản lòng, trí lực của ngài sẽ từ từ nâng cao." Tuy là an ủi, nhưng ngữ khí vẫn lạnh lùng như thế.


Tử Tô có chút kinh ngạc, nó làm sao mà biết được cô đang suy nghĩ cái gì?


"Ký chủ, chúng ta đã tiến hành khế ước linh hồn, vô luận trong lòng ngươi đang suy nghĩ gì, ta cũng có thể biết rõ." Hệ thống ngữ khí nhàn nhạt như cũ đáp.


Điều này làm cho Tử Tô thập phần bực bội: "Dựa vào cái gì ngươi có thể biết được ý nghĩ của ta, ta liền không thể biết suy nghĩ của ngươi."


Hệ thống: "Bởi vì ta là hệ thống."


Những lời này thật là vô sỉ, thiếu đòn nha. Tử Tô cảm thấy nếu như hệ thống có thể nói thật, cô bảo đảm sẽ không đánh chết nó.


Làm hệ thống thì có thể tùy ý đọc tâm tư của người khác sao? Cái này quả thực không thể nhẫn nhịn.


"Nghe đây, về sau nếu ta không cho phép, không được nhìn trộm suy nghĩ của ta, nếu không đừng trách ta sẽ làm ra cái chuyện gì không tốt." Tử Tô hung tợn mà uy hiếp, ánh mắt lạnh nhạt nhìn quét khắp không gian.


Hệ thống rùng mình một cái, nữ nhân này thật là khó đối phó, nó bắt đầu có chút hối hận khi trói buộc cô.


"Ký chủ yên tâm, ta sẽ không lại tùy tiện nhìn trộm ý nghĩ của ngài."


Tử Tô giơ lên một nụ cười: "Hệ thống, ngươi như vậy mới giống con ngoan làm sao!"


Hệ thống: "Ký chủ, có tiến vào cái thế giới thứ nhất hay không?"


Tử Tô: "Được."


"Đinh, bắt đầu truyền tống."


.....................


"Truyền tống thành công!"


"Truyền tống thành công!"


Một trận choáng váng qua đi, Tử Tô phát hiện chính mình đang ở trong một căn phòng phi thường xinh đẹp, vừa nhìn đó chính là cái loại phong cách nữ sinh đáng yêu.


"Đinh, bắt đầu truyền nội dung cốt truyện."


Cùng với thanh âm hệ thống vang lên, Tử Tô cảm giác trong đầu chính mình có rất nhiều ký ức, có lẽ đây là ký ức của nguyên chủ.


Qua một hồi lâu, Tử Tô rốt cuộc đã hiểu được tiền căn hậu quả. Cốt truyện này quả thực quá đen, nàng không thể nào lý giải được logic của cái thế giới này.


Nguyên chủ Lâm Tử Tô, là hòn ngọc quý trên tay của thị trưởng thành phố A, tuy rằng được nuông chiều từ bé, nhưng tính cách lại cực kì ôn nhu thiện lương, dung mạo càng là khuynh quốc khuynh thành.


Nhưng cố tình một cái bé gái tốt như vậy lại không phải là nữ chính của thế giới này, mà là một nữ phụ có kết cục bi thảm.


Mà hết thảy ngọn nguồn bi kịch này, đó chính là gặp gỡ một người không nên yêu.


Lâm Tử Tô tại buổi lễ tựu trường đại học, gặp được nam chính Mộ Cẩm Niên, đối với hắn vừa gặp đã yêu, nhất kiến chung tình.


Về sau trong cuộc sống, Lâm Tử Tô một mực yên lặng chú ý nam chủ, luôn đi theo sau lưng nam chủ.


Nhưng nam chủ đối với tình cảm của cô lại khinh thường, thậm chí là vô cùng chán ghét.


Thế nhưng Lâm Tử Tô tuyệt không để ý, chỉ cần cô kiên trì, hắn chung quy sẽ bị cô đả động.


Cho tới một ngày, Lâm Tử Tô trong rừng cây ở vườn trường nhìn thấy Mộ Cẩm Niên đem bạn thân tốt nhất của cô đè ở trên thân cây mà hôn.


Một khắc kia, cõi lòng của cô như bị đánh đến dập nát, cô vọt tới trước mặt hai người chất vấn.


Mà người cô cho là bạn thân tốt nhất, cũng chính là nữ chính Liễu Điềm Điềm, lại khóc lóc cầu xin cô hãy thành toàn, không thể cướp đi người cô ta yêu.


Lâm Tử Tô tức giận đẩy ngã Liễu Điềm Điềm trên mặt đất, Mộ Cẩm Niên lại hung hăng đánh cô một cái tát, nói rất nhiều lời tàn nhẫn.


Lâm Tử Tô không rõ, lúc trước rõ ràng là Liễu Điềm Điềm cổ vũ, muốn cô đi tranh thủ hạnh phúc của chính mình, vì cái gì lại bất tri bất giác ở giữa đoạt đi hạnh phúc của cô.


Ngày hôm nay qua đi, trong trường học nơi nơi đều đồn đại rằng cô không biết liêm sỉ đi câu dẫn bạn trai của bạn thân.


Cô có giải thích qua, thế nhưng lại không có một ai tin tưởng cô. Mà Liễu Điềm Điềm ngây thơ đáng yêu, tấm lòng thiện lương khiến tất cả mọi người đều yêu thích cô ta.


Mà Lâm Tử Tô, ở trong mắt mọi người lại chính là kẻ thứ ba không biết xấu hổ.


Rõ ràng cô so với Liễu Điềm Điềm càng ôn nhu thiện lương, vì cái gì tất cả mọi người chỉ nhìn thấy Liễu Điềm Điềm.


Lại về sau, Liễu Điềm Điềm hẹn cô đến cái hồ sen nhỏ bên cạnh trường học, cầu xin sự tha thứ của cô, hơn nữa còn nói cho cô biết cô ta cùng Mộ Cẩm Niên thật tâm yêu nhau, hy vọng có thể cùng cô tiếp tục làm bạn thân của nhau.


Lâm Tử Tô nghe đến mấy cái lời nói đó, thật sự không thể nhịn được nữa, hung hăng mà ném tay của Liễu Điềm Điềm ra, sau đó xoay người chuẩn bị rời đi.


Nào ngờ được khi cô vừa quay người đi, Liễu Điềm Điềm liền rớt xuống hồ sen.


Một màn này trùng hợp bị Mộ Cẩm Niên đang chạy tới nhìn thấy, hắn không chút do dự nhảy vào hồ sen, cứu Liễu Điềm Điềm lên, ôm cô ta hướng tới phòng y tế chạy.


Lúc gần đi còn tỏ vẻ nhất đinh sẽ không bỏ qua cho Lâm Tử Tô.


Lúc sau, Lâm Tử Tô bị đuổi ra khỏi trường học. Mộ Cẩm Niên tuy rằng không làm gì nữa. Nhưng những nam phụ yêu Liễu Điềm Điềm lại không có buông tha cho cô.


Mà cô cũng tại một chỗ trong hẻm nhỏ, bị mấy nam nhân vũ nhục cho đến chết.


Cô hận, cô thật sự rất hận, cô rõ ràng không có làm cái gì, tại sao lại rơi vào kết cục như thế này.


Cô nguyện ý dùng linh hồn làm cái giá, chỉ nghĩ khiến cho Liễu Điềm Điềm trả giá gấp mười, trăm lần.


Cho nên Tử Tô liền đến đây.


Đối với cái thế giới nam nữ chủ này, Tử Tô cảm thấy thật chán ghét. Bảo nàng đi công lược nam chính, đây quả thực là quá khó, một cái nam chủ máu lạnh tàn nhẫn như vậy, cô thật sự không nghĩ muốn có bất kì cái quan hệ gì.


"Hệ thống, ta có thể.."


"Không thể."


Tử Tô lời còn chưa có nói xong, hệ thống liền mở miệng đánh gãy.


"Ký chủ, một khi từ bỏ, coi như nhiệm vụ thất bại, ký chủ sẽ bị xóa bỏ."


"Hừ" Tử Tô hừ lạnh một tiếng: "Nếu ta bị xoa bỏ, ngươi chỉ sợ cũng sẽ biến mất đi! Nếu trên đường hoàng tuyền có ngươi bầu bạn, ta rất vui lòng."


"Ai nói, ta chính là hệ thống, sẽ không bị biến mất." Hệ thống giống như bình tĩnh nói, thế nhưng ngữ khí lại lộ ra một tia khủng hoảng.


"Phải không? Chúng ta đây có thể thử xem, nếu ta từ bỏ nhiệm vụ, kết cục của ngươi sẽ như thế nào?" Tử Tô ánh mắt xẹt qua một tia hàn ý.


Kỳ thật cô cũng không chắc chắn nếu cô bị xóa bỏ, hệ thống có bị biến mất hay không, thế nhưng kết cục có lẽ sẽ không quá tốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net