Trở Về Nguyên Dạng (7)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại Nhà Hàng sang trọng, trong một căn phòng, có một người đàn ông ngồi trên ghế, vẻ mặt nôn nóng, tay chân không yên. Đối diện hắn là một cô gái, khí chất cao lãnh, yên tĩnh ngồi lặt bản tài liệu trong tay. Người đàn ông nôn nóng ngồi không yên, giọng nói không tránh khỏi có chút gấp gáp nhưng vẫn rất dè chừng.

-"Mọi chuyện xong xuôi hết rồi... có phải là cô sẽ xóa không?"

Cô gái đối diện nhếch miệng lên tạo thành một độ cong tuyệt đẹp.

-"Tôn tổng, mọi chuyện hoàn thành thì tất nhiên tôi sẽ tuân thủ rồi."

Nói xong cô ném về đó một bản tài liệu, Tôn tổng kia bắt lấy rồi lật mở ra kiểm tra, xong rồi hắn ta liền thả lỏng.

-"Quan tiểu thư, nếu mọi chuyện xong rồi, có cần tôi gọi người đưa cô tận nhà."

-"Không cần, tôi có người đưa."

Nói xong, cô quay người đi thẳng. Bóng lưng thẳng tấp, bễ nghễ. Tôn tổng ở phía sau như thoát được kiếp nạn, lưng ướt đẫm do quá căng thẳng.

Cô gái này... quả thật không thể đắc tội.

Cô gái đó chính là Thời Sênh. Mấy ngày nay cô phải "thăm hỏi" rất nhiều người. Con viruss kia coi bộ vẫn chưa phát hiện ra cô.

Thời Sênh ra khỏi khách sạn liền tới một cái hẻm vắng, lấy thiết kiếm ra trực tiếp bay thẳng lên trời.

-"Ở giữa biển... tên này cũng biết "chơi" thật đấy"

Theo cốt truyện thì sắp tới nữ 9 đại nhân sẽ gặp nạn, Vân Thâm liền làm anh hùng cứu mỹ nhân, sau đó thành công làm bàn đạp cho tình cảm nam 9, nữ 9.

Hiện tại hắn có khả năng là Phượng Từ... chuyện cứu nữ 9 này không biết có xảy ra không. Có phải cô vừa phá cốt truyện không nhỉ?

[Nhiệm vụ phụ tuyến : Vãn Hồi
Nghĩa trên mặt chữ]

Thời Sênh : "..."

Vãn Hồi là vãn hồi cái gì??? Cốt truyện à? Hay là nữ chính, hay là vãn hồi lại Ninh Tuyết Lạc? Nhị cẩu tử! ngươi không đưa ra mục tiêu nhiệm vụ thì ta làm như thế nào??

Hệ thống phát xong nhiệm vụ liền off luôn.

Nó mới không phải là Nhị Cẩu Tử! Nó là Đầu Não Tinh Tế!!!

# Ký chủ nhà ta càng ngày càng độc miệng. Phải làm sao?? Onl chờ! Rất gấp!#

Chẳng mất bao lâu đã ra tới giữa biển. Thời Sênh liếc xuống du thuyền bên dưới, lập tức thấy một người đàn ông tóc bạch kim đứng ở mạn thuyền. Dường như cảm nhận được ánh mắt của cô hắn liền ngước lên. Vừa nhìn thấy hắn Thời Sênh liền có một cỗ cảm giác quen thuộc. Cô mỉm cười, trong mắt như có gợn sóng, cả khuôn mặt như sinh động hơn hẳn.

-"Ha, tìm được rồi."

Nói xong Thời Sênh liền nhảy xuống.

Phượng Từ, tới lúc chúng ta rải thức ăn chó rồi.
_______________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net