Chương 817: Âm duyên phi pháp (Cuối)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Đào Tử

_____________________________

 Bùi Diệp cẩn thận xem xét tư liệu anh Dương cung cấp một lần, ngón tay búng lên một góc tư liệu, chậc chậc nói: "Với địa vị và mối quan hệ của anh Dương ở thế tục cũng chỉ có thể tra được bao nhiêu đây, trông có vẻ, người núp sau lưng quấy rối hơi thú vị..."

Anh Dương chỉ có thể cười khổ đối mặt.

Là một người bình thường, anh ta không cảm thấy chuyện này có cái gì thú vị, chỉ cảm thấy sởn tóc gáy, ngay cả thế giới quan thành lập hơn ba mươi năm cũng đang lung lay sắp đổ. Anh ta không sợ người sống tính kế, chỉ sợ ác ý từ tà ma.

Bởi vì người đối với anh ta là "Bình đẳng", tất cả mọi người đều là người sống, ai có thể hù ai chứ?

Nhưng đối phương lại là lực lượng siêu nhiên không rõ, người sống và "Bọn chúng" không "Bình đẳng".

Anh Dương thành khẩn nói: "Tôi không cầu gì khác, chỉ mong đại sư có thể mau chóng diệt trừ tà ma, cả nhà chúng tôi có thể khôi phục cuộc sống bình yên."

"Tất nhiên rồi, tôi sẽ cố hết sức."

Bởi vì có câu "Thu tiền của người, giúp người tiêu tai", Bùi Diệp vẫn có đạo đức nghề nghiệp lắm.

"Có lời của đại sư là tôi an tâm rồi."

Anh Dương nghe xong, trái tim vững vàng trở lại.

Từ khi gặp phải những chuyện phiền lòng này, anh ta đã vận dụng các mối quan hệ có thể dùng nghe ngóng khắp nơi —— trằn trọc một phen, thật có kha khá thu hoạch.

Ví dụ như trên đời này quả thật có một đám người có thể hàng yêu phục ma như vậy, bọn họ xuất thân từ Huyền Môn, tự xưng là thiên sư. Ví dụ như bùa hộ mệnh Bùi Diệp bán cho một nhà bọn họ không tầm thường, mấy thiên sư anh ta tiếp xúc đều nói vẽ không ra, còn suy đoán đây là bút tích của cao nhân Huyền môn nào.

Anh Dương còn thăm dò hỏi thăm phí ra mặt của những thiên sư này.

Phí ra sân của thiên sư bình thường có nhiều có ít, thấp thì mấy ngàn một đơn, cao thì tới mấy vạn mấy chục vạn một đơn.

Đương nhiên, những cái giá này chỉ là Thiên sư phổ thông.

Nếu như là những đại lão xuất thân Huyền môn chính tông, thực lực mạnh mẽ, phí ra sân cùng một mức giá với giới giải trí—— phí ra mặt lấy vạn làm đơn vị, tính phí theo phút, người bình thường căn bản không tiếp xúc được cũng không mời nổi, nhận đơn toàn bộ xem tâm tình cá nhân.

Nếu có cơ hội làm quen với những ông lớn này, đừng do dự, đuổi theo người ta thêm Wechat để lấy được số điện thoại chính xác.

Anh Dương không biết thực lực chân chính của Bùi Diệp, nhưng xét từ kinh nghiệm lúc trước, "Cậu ta" xứng đáng với giá cao mà mình đưa ra, có lẽ thù lao còn thấp —— dù sao, nhiều tiền hơn nữa cũng không cách nào cứu người nhà anh ta, mà Bùi Diệp là ân nhân cứu mạng của cả nhà bọn họ.

"Anh an tâm hơi sớm rồi đấy, nếu như đối phương hướng về phía anh, hành động lúc trước của anh là đã rút dây động rừng, sau này sẽ nguy hiểm hơn." Cô lấy khỏi túi vài cái giống bùa hộ mệnh nhưng được xếp thành tam giác nhỏ, "Mang theo những thứ này bên người đi."

"Bứt dây động rừng?"

Anh Dương hiểu tầng nghĩa này, sắc mặt hơi nghiêm nghị nhưng không thấy bối rối, vẫn giữ bình thản.

"Đại sư, vậy cái này để làm gì?"

Bùi Diệp chỉ vào mấy cái tam giác nhỏ.

"Đeo mấy cái này trên người, chúng phối hợp với bùa hộ mệnh sẽ có hiệu quả kỳ diệu. Khi một trong số chúng biến sắc, anh cứ tới tìm tôi."

Anh Dương cũng không dám xem thường đồ Bùi Diệp cho.

Nhưng vẫn không kìm nén nổi lòng hiếu kỳ hỏi thăm công dụng bọn chúng.

Bùi Diệp cũng không giấu giếm: "Không có tác dụng gì lớn, chỉ là một pháp trận phong ấn nhỏ. Nếu như lệ quỷ lại đến đánh lén người nhà của anh, pháp trận phía trên bị tác động sẽ phong ấn Lệ quỷ lại. Anh giao phù trận phong ấn lệ quỷ cho tôi, tôi sẽ xử lý phần còn lại."

Chủ động đi tìm quỷ quá phiền toái.

Thế giới này không có Phong Đô đại đế mà cô quen biết, Hắc Bạch vô thường cũng chưa từng đưa chuyển phát nhanh cho cô, không quen ai ở âm phủ. Cô ở dương gian còn là một sinh viên đại học S bình thường, chưa bước ra khỏi cổng trường lẫn chưa bị xã hội đánh đập, cũng không có mạng lưới giao thiệp.

Chẳng bằng ôm cây đợi thỏ, chờ lệ quỷ chủ động tới cửa.

Anh Dương là người lão luyện chìm nổi trong thương trường nhiều năm, lập tức nghe ra ý đồ đem bản thân làm mồi nhử của Bùi Diệp.

Anh ta không yên lòng.

"Tôi thì không sao, nhưng tôi không thể để an nguy của người nhà..."

Lời còn chưa dứt, Bùi Diệp đã hào phóng đổ ra hơn trăm tấm bùa hộ mệnh.

Bùa hộ mệnh lúc trước bán cho anh Dương chỉ là cơ sở, đống này là bùa hộ mệnh plus đã được cải tiến trên cơ sở này.

Tuyệt đối có thể đảm bảo an toàn cho gia đình họ.

Đừng nói một tân nương quỷ siêu cấp hung dữ, cho dù là ba ngàn quỷ giai lệ hậu cung của Diêm vương gia tới cũng bị đánh cho mặt mày tái mét.

Nghe Bùi Diệp chào hàng, khóe miệng anh Dương giật một cái.

Trong đầu không đúng lúc hiện lên đánh giá của thiên sư mà anh ta từng tiếp xúc đối với bùa hộ mệnh mà Bùi Diệp vẽ ra.

Người ta nói bùa hộ mệnh của Bùi Diệp tuyệt đối xuất phát từ tay đại lão Huyền môn.

Nhìn xem, đường vân vô cùng mượt mà, tiêu sái phiêu dật như thế, "Nguyên khí" tinh thuần sáng long lanh lại lẫm liệt khoáng đạt như thế, tổng thể lộ ra một cỗ khí thế mơ hồ khiến người ta không dám khinh khi... Tóm lại là thổi phồng quá mức, từng khiến anh Dương hoài nghi người này là kẻ lừa gạt Bùi Diệp cài vào —— bùa hộ mệnh này nhìn thế nào cũng giống như giấy xé từ cuốn vở mua từ tiệm văn phòng phẩm ——

Thế giới của thiên sư, phàm nhân không hiểu.

Cơ sở đã khiến người ta phát cuồng thổi phồng đến mây xanh, bùa hộ mệnh plus thì thế nào nữa?

Một tấm bùa hộ mệnh trong tay, cô hồn dã quỷ đi vòng qua.

Ba tấm bùa hộ mệnh trong tay, lệ quỷ tầm thường thấy sầu.

Năm tấm bùa hộ mệnh trong tay, Quỷ Vương đến cũng phát run.

...

Nếu giấu bảy tám cái trên quần áo, vậy thì hai chữ "Ngang tàng" đã không cách nào hình dung nổi.

Quả thực là bắt nạt quỷ.

Trong lúc nhất thời, anh Dương không biết nên đau lòng nhà mình nhiều tai ương, hay là đau lòng tân nương quỷ xui xẻo đá vào tấm sắt.

Không biết có phải là tác dụng tâm lý hay không, thu nhận đống bùa hộ mệnh plus này rồi, anh Dương cảm giác được an toàn trước nay chưa từng có.

Vừa nói xong chính sự, điện thoại trong túi vang lên.

"Công ty có chuyện, xin lỗi tôi không tiếp được nữa."

Anh ta và cha mình đấu đá kịch liệt, dù phần thắng của anh ta lớn, đối phương vẫn gây nhiều trở ngại cho anh ta.

Công ty còn có một đống thứ đang chờ anh ta xử lý.

Hôm nay gặp Bùi Diệp cũng là gắng gượng lách ra.

Bùi Diệp tỏ vẻ đã hiểu: "Anh Dương cứ đi trước đi."

Khách hàng đại gia kiếm được nhiều tiền hơn, túi tiền của cô mới có thể đầy, mới có tiền nạp cho máy nuốt vàng A Tể.

Chẳng qua trước khi nạp vàng cho A Tể, cô phải mua cho mình mấy bộ quần áo nam mới —— tuy rằng tủ quần áo của nguyên chủ Tiểu Thương có quần áo, nhưng với Bùi Diệp mà nói, những bộ quần áo này là quần áo đàn ông xa lạ từng mặc, quần áo khoác ngoài bình thường còn đỡ, chí mạng là quần áo bên trong.

Không có kinh nghiệm mua quần áo nam, cô bèn tìm một stylist để giới thiệu cho mình.

Chỗ thân thể Tiểu Thương này không tệ, lại thêm Bùi Diệp nhập vào, hệt như giá treo quần áo, mặc cái gì cũng đẹp, căn bản không cần lo lắng các vấn đề như không có số đo thích hợp, không hợp màu da, bại lộ nhược điểm, nhắm mắt chọn bừa cũng sẽ không mắc sai lầm.

Trong chốc lát đã xách theo túi lớn túi nhỏ ra.

Chân còn chưa bước ra khỏi cửa hàng, túi điện thoại di động vang lên.

Xem xét ghi chú biểu hiện lại là "Anh Dương".

Anh Dương có gặp chuyện gì rồi?

Hay là có chuyện gì quên nói với cô?

Kết nối điện thoại, giọng từ loa truyền tới lại không phải của anh Dương, mà là tài xế của anh Dương.

Bùi Diệp híp híp mắt.

Xảy ra chuyện rồi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net