Mở đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

helu mn aoko mới viết truyện lần đầu mọi người đọc rồi cho aoko ý kiến nhé , mà nếu k hay thì đừng nén đá nhá 

-----------------------------------------------------------------------

Tại một địa phương mang tên Âm Phủ tiếng kêu la của những linh hồn bị tra tấn ,tiếng khóc than của những oa hồn . và một nơi nào đó ở đây có một cô gái khoảng 15,16 tuổi đang ngồi ăn táo với phong thái rất chi là 'thục nữ' xung quanh là 2 'người' một trắng một đen với vẻ mặt khó sử ,một 'người' áo trắng lên tiếng 

-tiểu tổ tông của tôi ơi cô làm ơn đi đầu thai dùm cái , cô cứ ở nơi đây làm j kẻo diêm vương trách phạt thì chúng tôi không gánh nổi đâu 

Cô gái nhìn nhìn người áo trắng một lát rồi vức quả táo trên tay đi, ngồi thẳng dậy ,bây giờ mới thấy được dung mạo của cô, cô k có dung mạo chim xa cá lặng hay mỹ mạo vô song,mà chỉ là một khuôn mặt thanh tú,mức độ dễ thương vừa phải . cô nhăn mặt nhìn 'người' áo trắng 

- bạch vô thường là ông bắt nhần tôi xuống đây chứ đâu phải tôi tự xuống , thỉnh phật thì dễ mà tiễn phật đi thì khó , bất quá tôi ở đây chỉ có mấy ngày chưa chơi đủ thì làm sao đi được với lại tôi thấy có đầu thai thì cũng chẳng có chuyện j vui cả , sống cuộc sống tẻ nhạt rồi vài chục năm cũng xuống dưới này lại thôi

- bà cô của tôi ơi tuy đây k phải là thiên đình nhưng 1 ngày ở âm phủ cũng bằng một năm nhân giang.....

- cái này thì có dính líu j về cuộc nói chuyện của chúng ta z - Bạch vô thường lên tiếng thì bị hắc vô thường chen ngang

- đúng đó - cô cũng đồng lòng với hắc vô thường 

- ý của tôi là cô ở đây một tháng tức là bằng 30 năm ở nhân gian,mà đã 30 năm cô chưa luân hồi thì cô sẽ bị xóa xổ ra khỏi tam giới và tiêu tan

- hiểu rồi đi thì đi 

"lật mặt nhanh dữ"

Bạch vô thường ho nhẹ một cái phất tay , trươc mắt cô xuất hiện 3 cánh cổng

- được rồi đây là 3 cánh cổng để đầu thai vì k có thời giang nên k thể tới chỗ mạnh bà lấy canh cho cô được nên sau khi đầu thai kí ức của cô sẽ được giữ lại , giời thì đi đi

Cô nhìn 3 cánh cổng trước mặt rồi nhìn 2 tên kia thắc mắc hỏi

- 3 cánh cổng này là j 

-1 là đầu thai thành súc sinh,1 là vật vô tri ,cái còn lại là con người ở bất kì thế giới nào cô k có quyền biết trước mình được đầu thai thành j đâu nên đừng hỏi nửa

- được rồi đi thì đi

Dứt lời cô mở cánh cổng thứ hai bước vào rồi cả 3 cánh cổng biến mất.hắc vô thường nhìn bạch vô thường cảm thán

- ta lại thua rồi đáng lí ra ta phải chọn nhân loại

- ta đã bảo là chẳng sai vào đâu được, được rồi đến chổ ti mệnh tinh quân xem con bé nó đến k giang nào rồi

- haizz đi thôi , ta lại mất một khoảng bạc nữa rồi





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net