Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay cô đang ở nhà xem anime mà cô thích nhất đó là One Piece thì mẹ cô gọi cô đi ra siêu thị gần mhà  để mua một vài thứ
– Haruna à con ra siêu thị mua cho mẹ ít đồ để mẹ nấu – Mẹ cô nói
– Dạ? Nhưng con đang xem phim mà mẹ – Cô trả lời lại
– Thì lát về rồi mở lại coi – Mẹ cô lại nói
– Nhưng mà nó đang tới khúc gây cấn mà mẹ – Cô nói với giọng không muốn đi
– Mau lên – Mẹ cô nói
– Vâng – Cô trả lời lại
Thế là cô phải ra siêu thị mua những món đồ mà mẹ dặn dò. Lúc tính tiền xong thì cô liền đi nhanh để về nhà nhưng lúc qua đường thì cóa một chiếc xe lao đi với vận tốc rất nhanh đến chỗ cô, nhưng do quá nhanh khiến cô không kịp né
RẦM
Chiếc xe đâm thẳng vào người cô những người đi đường thì nhanh chóng lại xem cô thế nào và gọi xe cứu thương nhưng đã không còn kịp
– Mình còn chưa xem hết One Piece mà, không lẽ phải chết sớm như vậy sao – Cô đang cảm thấy tiết vì vẫn chưa xem hết One Piece mà phải chết.
Cô tưởng mình đã chết nhưng khi mở mắt ra thì cô thấy bầu trời trong xanh và những con hải âu nữa
– ' Mình đang ở đâu vậy ' – Cô đang suy nghĩ
– Cái gì ở kia vậy – Một người lính hải quân nói
– Có chuyện gì sao – Một người đàn ông lên tiếng
Báo cáo ngài Grap chúng tôi thấy cái gì đó đang nổi trên biển – Người lính Hải quân nói

Người mà lính Hải quân báo cáo chính là 'Anh Hùng Hải Quân' Monkey D Garp
– Hửm, lái tàu qua đó đi – Garp ra lệnh
– Đã rõ – Lính Hải quân nhanh chóng làm theo
Khi thuyền được bẻ lái tới thì
– Là một đứa trẻ thưa ngài Garp – Lính hải quân báo cáo
– Trẻ con sao, mau đem lên đây – Garp ra lệnh cho lính của mình nhanh chóng đem cô lên
Còn cô thì đang ngơ ngác nhìn tàu hải quân đến gần và đưa cô lên tàu
– Tại sao lại có một đứa trẻ trôi dạt trên biển kia chứ – Garp đang thắc mắc
– Oe.... oe.... oe.... oe ( đây không phải là Garp sao) – Cô đang thắc mắc tại sao Garp lại ở đây thì cô giật mình vì tiếng mình vừa phát ra không phải là giọng nói mà là tỉ éng khóc của trẻ con
– Oe.... oe.... oe....oe..... oe ( rốt cuộc chuyện gì đang sảy ra) – Cô không tin nên đã thử lại
– 'Không lẽ mình xuyên đến One Piece rồi'– Cô suy nghĩ
– 'Thế thì càng tốt đúng với mong muốn của mình' – Cô cảm thấy vui khi mình được xuyên đến One Piece thế là cô ngưng khóc và mỉm cười
– Gahahahaha – Garp cười lớn
– Ta quyết định sẽ nhận cháu làm cháu gái ta – Garp quyết định
– Từ giờ tên cháu là Monkey D Haruna –  Grap đặc tên cho cô
Cô nghe thế thì mỉm cười và dơ cánh tay ngắn của mình với Garp
Cô cảm thấy ông trời cho cô cơ hội sống lại thì cô sẽ thật tốt khi ở thế giới này
– Về Tổng Bộ Hải Quân – Garp ra lệnh
– ' Về Tổng Bộ sao ' - Cô cứ nghĩ là Grap sẽ đưa cô về biển đông tại làng Foosha chứ sao lại đến tổng bộ
Năm ngày sau tại Tổng Bộ Hải Quân
– Chào ngài Phó Đô Đốc – Những người lính đứng nghiêm chào nhưng Grap không quan tâm đi thẳng một hơi đến phòng Thủy Sư Đô Đốc
RẦM
Và cánh cửa đã tan tành
– GARP ÔNG KHÔNG THỂ MỞ CỬA BÌNH THƯỜNG ĐƯỢC À – Một người đàn ông lớn tiếng nói
– Gahahahaha vào cánh bình thường thì ta không có điểm nhấn gì hết – Garp trả lời
– ĐÂY ĐÃ LÀ CÁNH CỬA THỨ 35 TRONG THÁNG NÀY RỒI ĐẤY – Người đàn ông ấy lại tiếp tục lớn tiếng nói
– Được rồi mà Sengoku ông mà còn lớn tiếng nữa là cháu gái tôi tỉnh dậy đấy –Garp nói và người đang ông đó là "Thủy Sư Đô Đốc Hải Quân " Sengoku
– Cháu gái ông? – Sengoku thắc mắc hỏi
– Đúng vậy – Garp đáp
– Ông mà có cháu gái sao – Sengoku hỏi
– Ông nghĩ sao mà tôi không có cháu gái chứ – Garp nói
– À đúng rồi tôi mới có mấy gói trà này ông mau lấy mấy gói bánh ra đi – Garp sực nhớ ra là mình có mấy gói trà
– Ông canh cháu tôi giùm còn tôi đi pha trà đây – Nói rồi Garp rời đi chưa kịp để Sengoku nói gì
– Ông... – Sengoku không biết nói gì hơn dành vừa làm việc vừa xem chừng cô
Đúng lúc đó có ba người mang ba bộ đồ sặc sỡ bước vào Sengoku ngước lên nhìn thì nói
– Ba các ngươi làm nhiệm vụ xong hết rồi hay sao mà lại tới đây – Sengoku hỏi ba người vừa bước vào
– Bọn tôi làm xong rồi – Người đàn ông mặc đồ đỏ lên tiếng
– Ne ~ ne ~ ngài Sengoku cái gì ở trên ghế vậy – Người mặc đồ vàng lên tiếng hỏi
– À đó là cháu gái của lão Garp – Sengoku nói với ba người kia
– Cháu gái của ngài Garp sao – Người mặc đồ xanh có bịt mắt trên đầu hỏi lại
– Đúng vậy – Sengoku khẳng định
– Vậy ngài Garp đã đi đâu rồi hay mà bỏ cháu mình ở đây – Người mặc đồ xanh lại tiếp tục hỏi
– Lão già đó đi pha trà rồi lát mới quay lại đây – Sengoku nói
– Ne ~ ne~ thật sự là cháu của Garp sao tôi lại thấy chẳng giống gì cả – Người mặc đồ vàng nói
– Bosalino ta thấy ngươi nói đúng đấy bé gái dễ thương như vậy thì làm sao lại là cháu ngài Garp được – Người mặc đồ xanh nói
– Ne ~ đúng vậy – Người vừa được nhắc tên không ai khác đó chính là Đô đốc Bosalino Kizaru
– Ngài Sengoku ông biết tên đứa bé này không – Người mặc đồ xanh hỏi
– Ta không biết đâu Kuzan ngươi đi mà hỏi lão Garp ấy – Người vừa hỏi Sengoku là Đô đốc Kuzan Aokiji
– Ngươi không có gì để hỏi ta hay sao Sakazuki – Sengoku hỏi người nãy giờ không lên tiếng
– Ta không có gì để hỏi cả – Người được nhắc tên là Đô đốc Sakazuki Akainu
Trong khi họ đang nói chuyện thì cô đã dạy và đang nhìn chằm chằm họ
– Ne ~ ne ~ nhóc dễ thương dậy rồi – Bosalino phát hiện ra cô đã dậy.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net