chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

' xào xạt !' Một tiếng động nhỏ vang dưới chân Phượng Nhất , Phượng Nhất còn chưa kịp giật mình thì đã bị một tiếng quát đánh gãy .

" AI !?" Lâm Vũ cảnh giác hô một tiếng !.

Lam Điệp đưa ánh mắt nhìn dung nhan bắt đắc dĩ của Phượng Nhất , đành thở dài bước ra chổ tối .

" ngươi là ai ?" Lâm Vũ nghi ngờ hỏi , không ngờ vừa nhìn đến nữ hài phía sau Lam Điệp liền kinh hỉ hô " Phượng Nhất sư muội !" Hắn ta kinh ngạc nói " muội , muội chưa chết ?"

Phượng Nhất nghe vậy mặt sầm xuống " Lâm sư huynh quá có lòng , tiểu sư muội đây vẫn còn - đang - sống - nhăn - răng !"

" ách !" Lâm Vũ hiểu ý nàng ta , liền ngại ngùng gãi gãi đầu " cái đó...., ý ta là muội , muội vẫn bình an , là tốt......."

Phượng Nhất ' hừ ' một tiếng xong liền  xoay mặt đi , không thèm quan tâm Lâm Vũ nữa .

" hai người các ngươi sắp chết đến nơi mà còn có thời gian âu yếm ?" Ma tu thấy hai người kia không để ý đến mình liền có chút khó chịu nói .

Lam Điệp thật ' nhu thuận 'đứng xem cuộc vui , một Ma tu cấp Trúc Cơ thôi đã phách lối như thế , xem ra hắn ta đang tự cho mình là nhất .

" Ma tu ngươi đừng có lắm lời , Lâm Vũ ta hôm nay giết ngươi chắc rồi !"

Ma tu cười tà " phải không ?"

Lâm Vũ không ngần ngại lại gọi ra kiếm khí chỉ vào mặt Ma tu " Ma tu kia , ngươi tồn tại chỉ nổi hại nhân gian , hôm nay Lâm Vũ ta thay trời hành đạo , tiếp chiêu đi !" Xong , liền đánh tới .

Nhưng mà ngoài ý muốn là tên Ma tu kia không có tấn công Lâm Vũ ,ngược lại bay về hướng Phượng Nhất và Lam Điệp đang đứng , như tia chớp kìm lại Lam Điệp , roi đen dài đầy gai quấn lấy toàn thân Lam Điệp .

" Lam Điệp tiểu muội !" Phượng Nhất đứng gần đó thấy vậy nhịn không được kinh hô .

Lâm Vũ cũng kinh sợ dừng lại tấn công , chỉ vào Ma tu mắng .

" đê tiện , ngươi lại dám bắt một nữ hài không chút linh khí uy hiếp ta !" Đúng , trong mắt Lâm Vũ Lam Điệp chỉ mới 10 tuổi nữ hài , hắn lại không cảm nhận được tu vi của nàng , mà nàng thì lại không thể nào có chuyện tu vi cao hơn hắn , cho nên Lam Điệp trong mắt hắn chính là một phàm nhân chưa có biết tu luyện .

Phượng Nhất bây giờ rất bối rối , nàng thậm chí quên cả việc nàng ta đã thấy những gì xảy ra trong Mâu Xa cốc , nàng ta bây giờ chỉ nghĩ đến việc Lam Điệp đang bị uy hiếp tánh mạng , liền hô hào .

" Lâm sư huynh ngươi nhất định phải cứu Lam muội ra , muội ấy là ân nhân cứu mạng của ta , ngươi nhất định phải cứu nàng !" Xong nàng lại xoay qua mắng Ma tu " ngươi là đồ đê tiện lưu mang hạ lưu hèn hạ nhất thiên hạ nam tử , một nữ hài mà thôi cũng không tha , có ngon thì đến uy hiếp lão nương đây , ta cmn không thèm sợ ngươi , ngươi mau mau thả Lam muội của ta ra , nếu không lão nương cho ngươi đoạn tử tuyệt tôn , hồn phách tan rã không thể diêu sanh , xác ngươi ta đem bằm thay vạn đoạn rồi đi cho cẩu ăn , mắt ngươi ta đem đi ngâm rượu , tay ngươi lão nương đi xào chân ngươi lão nương luộc lưỡi ngươi ta đem đi khìa , có tin hay không ta bảo gia gia sai đệ tử mỗi kẻ một ngụm nước miếng dìm chết ngươi ?, còn có..........."

" Phượng Nhất !" Lâm Vũ nhịn không được lên tiếng kêu .

Hắn nhìn lại dung mạo đã sớm đen như đít nồi của Ma tu kia , nghiêm túc hỏi " ngươi mau mau thả nữ hài kia ra....., hôm nay ta tha cho ngươi một mạng !"

Ma tu không cho là đúng nói " ngươi đang đùa chăng ?, nữ hài này đang trong tay ta , nếu các ngươi chấp nhận tự phế đi tu vi thì ta sẽ thả nàng , nếu không thì nàng chỉ còn một con đường........."

" Ma tu chết tiệt , ngươi đừng có mà quá đáng !" Lâm Vũ phẫn nộ quát .

Nhưng Phượng Nhất bên này lại không do dự nói " Được , chỉ cần ngươi thả ra Lam muội , ta liền phế đi tu vi của mình !"

" Phượng Nhất , muội điên à ?" Lâm Vũ kinh sợ hỏi .

Phượng Nhất nghe vậy chỉ nhẹ nhàng cười " Lâm sư huynh , mạng của muội là do Lam Điệp tiểu muội cứu , muội tuy không thích mang ân người ta nhưng có ơn phải trả là điều mà muội học được , nếu không có nàng thì muội đã sớm phơi thây trong Mâu Xa cốc , một chút tu vi đổi lấy tánh mạng ân nhân thì có hề chi ?"

" muội........." Lâm Vũ dùng con mắt không thể tin nhìn Phượng Nhất , sau lại thở dài nói " Phượng Nhất sư muội , muội cái gì cũng thông minh nhưng sau đôi lúc lại ngốc như vậy ?, tên Ma tu này chỉ đang lừa chúng ta thôi ,muội nghĩ khi tu vi củahai ta bị hủy ,hắn không chỉ không thả nữ hài kia ra mà còn giết luôn cả ba đấy chứ !"

" nhưng........." Phượng Nhất nhìn Lam Điệp toàn thân bị trói bởi dây roi mà đau lòng , lại không biết nên làm cái gì .

Bất ngờ , tên Ma tu kia bỗng nhiên buôn lỏng dây roi rồi quỳ rạp xuống , ôm xong lòng ngực đau đớn .

' phụt ' một tiếng phun ra ngụm máu đen , rồi ngã quỵ xuống !.

Hắn ta kinh sợ ngẩn mặt nhìn ánh mắt lạnh lùng của Lam Điệp , giọng nói run rẩy " ngươi , ngươi....., làm sau , có thể ?!"

Lâm Vũ cùng Phượng Nhất bên này thấy vậy liền ngơ ngác há hốc mồm nhìn .

Xong , Phượng Nhất ' bụp ' một tiếng vỗ mạnh tay .

" quên mất !, Lam muội biến thái như vậy !"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#nữ