chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phượng Nhất lờ mờ tỉnh dậy liền cảm giác toàn thân tê dại , thật khó khăn ngồi dậy nhìn cảnh vật xung quanh .

Một hang động ?, còn có một nhóm lửa đang cháy ?, nhìn xuống bản thân , Phượng Nhất đã sớm không còn mặc y phục đệ tử Nguyệt Vũ môn nữa , mà thay vào đó là một bộ hồng y cũ rách không chút thẩm mỹ gì .

Phượng Nhất nhíu mi , nàng chẳng phải đã rơi xuống vách núi sau ?, còn là Mâu Xa cốc đại cấm địa !, vậy bây giờ nàng rốt cuộc chết hay chưa ?.

Đang mãi nghi ngờ thì Phượng Nhất giật mình khi thấy một người đứng ở cửa động từ khi nào .

Một nữ hài !, nữ hài kia xinh đẹp như một tinh linh , Phượng Nhất xưa nay rất tự tin với dung mạo của mình , nay được chiêm ngưỡng dung mạo của Lam Điệp cũng không khỏi cảm thán !.

Như nhận biết được điều gì , Phượng Nhất nghi ngờ hỏi " là muội cứu ta ?"dù sau một nữ hài bạch ngân kỳ lạ lại ở nơi thế này , lại thêm nàng thân là Trúc Cơ tu sĩ thế nhưng không cảm nhận được khí tức khi nữ hài kia xuất hiện , cho thấy nữ hài này không bình thường , chẳng lẽ....., Mâu Xa cốc xuất hiện một Siêu Thần Thú ?, điều này Phượng Nhất nàng chưa được nghe qua a~.

Lam Điệp khẽ gật đầu xem như đáp trả , xong lại giơ ra nắm tay ngọc ngà của bản thân , xòe ra , một nhánh hoa màu vàng nhạt bao phủ lấy một quả nhỏ như viên bi màu lục tỏa ra ánh sáng nhè nhẹ .

Phượng Nhất vốn đã rất cố gắng để bản thân muốn giữ bình tĩnh , nay thấy lục quả kia liền không chịu nổi đả kích mà há hốc mồm to .

" l , là , là Phục , Phục Khí Lục Quả !" Tuy nói Phục Khí Lục Quả không phải là rất bổ dược gì , nhưng lại hiếm thấy trân quý vô cùng , giá trị sánh ra có thể so với Phàm giai trung phẩm , tác dụng phục Linh Khí trong tích tắc còn không có di chứng như đan dược , phải nói ra là giá trị liên thành , dù cho là Phượng gia có nó nhất định sẽ xem như bảo vật , vậy mà tiểu nha đầu kỳ lạ trước mắt đây vừa gặp nàng đã hào phóng cho một viên !.

Cũng không thể trách Lam Điệp được , trong Mâu Xa cốc này duy nhất chỉ có Phục Khí Lục Quả đây mới thích hợp trị thương cho Phượng Nhất , linh lực bị phong ấn không phải muốn là giải , ở trong Mâu Xa cốc này Phục Khí Lục Quả cũng không có ít , đem ra cho một viên cũng không cần lo .

Còn nói nàng quần áo ở đâu có ?, 5 năm qua Lam Điệp nàng quần áo đều lấy từ những người chết ở Mâu Xa cốc , dùng thảo dược và nước suối tẩy sạch qua rồi mặc , cho nên mới không có thỏa thân suốt 5 năm ở trong cốc a!.

Phượng Nhất nhận lấy Phục Khí Lục Quả , xong không do dự nuốt xuống , linh khí từ trong thân thể không ngừng trào ra , phục hồi như cũ .

" đa tạ tiểu muội " Phượng Nhất thành tâm nói , xong lại hỏi " không biết xưng hô tiểu muội là......."

"........" Lam Điệp nghe vậy ngồi xuống đất , lấy một viên đá ghi hai từ .

LAM ĐIỆP trên đất .

Phượng Nhất nhận biết được điều gì đấy , kinh ngạc hỏi " Lam tiểu muội không nói được ?"

Lam Điệp vô tư gật đầu , ai ngờ đổi lại Phượng Nhất ái náy " thật xin lỗi , ta không cố ý , ta không biết muội......."

Lam Điệp xua xua tay , lại nhớ đến 5 năm trước biết bản thân nàng bị câm là do kẻ thù hạ độc , nàng không khỏi muốn ngay lập tức xé xác chúng ra .

Phượng Nhất nhìn quanh một hồi liền tò mò hỏi " đây là Mâu Xa cốc ?"

Lam Điệp gật gật đầu , lại nghe Phượng Nhất hỏi " không phải Mâu Xa cốc Ma Thú đông đảo độc khí đậm như sương sau ?, Lam muội làm sau ở được chổ này ?" Không lẽ nha đầu thật sự là Siêu Thần Thú ?.

Lam Điệp chỉ cười khẽ , không ra hiệu nói gì cả , mặc dù nhìn Phượng Nhất có hảo cảm đấy , nhưng Lam Điệp nàng không phải kẻ hời hợt ,nghe người ta hỏi gì liền đáp nấy !.

Phượng Nhất nhận biết bản thân hỏi cũng như không , chỉ đành ngồi xuống dưỡng thương .

Lam Điệp cũng rất nhu thuận ngồi xuống tu luyện , hấp thu Linh Khí , Nguyên Anh tu sĩ lục cấp của nàng đã gần nửa năm không tấn giai , cứ đà này xem ra không ổn , dù sau tu luyện cũng không nên quá ưa nhập vào thảo dược .

Phượng Nhất tuy đang điều dưỡng nhưng cũng rất để ý Lam Điệp bên này , lại lần nữa kinh hách khi thấy xung quanh Lam Điệp giống như tỏa ra ánh hào quang , linh khí hệ Mộc cứ ùa vào trong thân thể nàng không ngừng , nhưng dù như thế đi chăng nữa cũng chả thấy Lam Điệp có ý tấn giai gì cả , Phượng Nhất trong lòng nghĩ .

Nàng rốt cuộc gặp phải thứ gì a ?.

Thời gian dần trôi qua đến buổi tối , Phượng Nhất toàn thân hoàn hảo phục hồi linh khí , nàng mạnh mẽ đứng dậy nhìn Lam Điệp vẫn còn đang tu luyện nên không quấy rầy , một mình bước ra khỏi sơn động nhìn khung cảnh .

Phải nói , Mâu Xa cốc đúng là một khung cảnh tuyệt mỹ , kỳ trận dị thảo nhiều vô số kể , bất quá kỳ lạ là , chẳng phải nói Mâu Xa cốc có rất rất nhiều Ma Thú nên mới khiến người ta không dám vào sau ?, sau nàng ở đây hơn nửa ngày trời cũng chả thấy bóng dáng của con nào ?.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#nữ