Q1 - Chương 3: Tôi không cưới quả phụ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editer: Phong Miên

"Đồng chí cảnh sát, bọn họ đổ oan cho tôi, còn cái kia..... nếu tôi tố cáo bọn họ mà nói, bọn họ phải ngồi tù đúng không?" Cố Hi hỏi.

"Tiền chờ lát nữa trở lại trong thôn liền đưa tới cho cậu." Lâm tiểu thúc lập tức sửa lại lời nói. Chị dâu em chồng thông dâm, việc này không thể truyền ra ngoài được.

"Được." Khoé miệng Cố Hi đột nhiên hiện lên một nụ cười nhẹ, "Tôi cũng không nghĩ tới, ngày hôm qua đều uống say, còn có thể xem được một vở diễn thú vị như vậy, các người thật là được a."

Nói xong liền đi ra Cục Cảnh Sát.

Cố Hi đi ra cục cảnh sát, liền nhìn đến Lý Hỉ Mai bồi hồi đứng ở cửa, cau mày, vẻ mặt sốt ruột.

"Chị." Cố Hi kêu nàng một tiếng, sau đó đi đến trước mặt nàng, "Không có việc gì, chuyện này Lâm quả phụ đổ oan cho em, đồng chí cảnh sát đã điều tra rõ ràng, hơn nữa đáp ứng cho em 100 đồng làm phí bồi thường."

"Thực sự?" Trên mặt Lý Hỉ Mai hiện lên vẻ không thể tin, nàng còn tưởng rằng em trai nàng phải cưới Lâm quả phụ. Em trai nàng lớn lên thật tốt, tuy rằng ba cùng mẹ kế đã chết, nhưng là nhà mình điều kiện cũng không kém, làm em trai nàng cưới Lâm quả phụ, Lý Hỉ Mai cảm thấy bầu trời đều muốn sụp xuống rồi. Không nghĩ tới đồ tiện nhân Lâm quả phụ kia cũng dám đổ oan cho em trai nàng.

"Là thật." Cố Hi từ trong góc nhìn của thượng đế thấy được, Lý Hỉ Mai làm người thành thật, đối với Cố Hi người em trai này cũng là thực sự tốt, nàng vẫn luôn đem Trương Nhị Thuý coi là mẹ đẻ, cho nên không màng tất cả muốn đối tốt với em trai, hơn nữa ba cùng mẹ kế đã chết, nàng liền đau lòng em trai. Nghĩ đến em trai còn chưa kết hôn, nàng liền cơm cũng ăn không vào. "Chị, buổi sáng hôm qua sau khi ta bị bọn họ đả thương, sau lại như thế nào được đưa đi bệnh viện?"

"Bọn họ đi Lý gia thôn gọi nguời, em họ đưa ngươi đi bệnh viện, vợ hắn tới trong huyện gọi chị. Chị cũng không biết bây giờ làm gì mới tốt, lại đi gọi anh rể em, liền cùng anh rể em mang tiền đến bệnh viện." Lý Hỉ Mai nói, "Sau đó anh rể em liền đi làm, chị liền ở bệnh viện với em, thời điểm ăn cơm anh rể em liền tới đưa cơm cho chị."

"Chị cùng anh rể vất vả rồi." Cố Hi nói. Chồng của Lý Hỉ Mai cũng là một người thành thật tốt bụng, ánh mắt Trương Nhị Thuý chọn người là thực sự không tồi.

"Ái Quốc........." Lý Hỉ Mai muốn nói lại thôi. Cuối cùng vẫn là khẽ cắn môi nói, " Chúng ta cố gắng sống tốt, ba mẹ đều đi, em cũng phải lớn lên rồi."

"..... Chị, chị yên tâm, em đã biết." Cố Hi bị câu nói em cũng phải lớn lên của Lý Hỉ Mai làm hoảng sợ.

"Ái Quốc, chị biết em không thích làm việc nhà nông, chị hỏi anh rể em một chút, trong xưởng có tuyển thêm người hay không, nếu có tuyển người, cho dù là ký hợp đồng lao động, em cũng tới làm đi. Như vậy chị còn có thể chiếu cố em, em cũng có thể tới chỗ chị ăn cơm." Lý Hỉ Mai thấy hôm nay em trai thực dễ nói chuyện, vì thế lại đề ra vài câu. Nếu là ngày thường, nàng ở trước mặt em trai liền một câu cũng không dám nói. Ai kêu em trai từ nhỏ chính là một người bá đạo không nghe khuyên bảo.

"Không cần hỏi." Cố Hi nói. "Em sẽ ở trong thôn sinh sống thật tốt, chị cũng không cần lo lắng cho em. Tuy rằng người nhà anh rể có tốt đi nữa, nhưng là trong lòng chị luôn nhớ thương người nhà mẹ đẻ, nhà chồng lâu dần cũng sẽ có ý kiến."

Lý Hỉ Mai vừa nghe, hai mắt tức khắc đỏ lên, cảm động nhìn Cố Hi: "Ái Quốc, em thật sự trưởng thành rồi." Em trai lớn lên liền hiểu được suy nghĩ vì nàng, Lý Hỉ Mai thực sự vui mừng.

Cố Hi chịu không nổi Lý Hỉ Mai tình cảm phong phú như vậy: "Chị, em đói bụng, chúng ta đi ăn chút gì đó đi? Đúng rồi, hai ngày em nằm viện, Thành Đồ đâu?" Lý Thành Đồ mới là mục tiêu của cậu.

"Thành Đồ thực ngoan, em yên tâm." Lý Hỉ Mai không cho là đúng, "Vậy chị mang em đi tiệm cơm quốc doanh ăn cơm."

Tiệm cơm quốc doanh

Thịt kho tàu: 2 tệ, tem thịt 2 lạng

Thịt kho tàu cá trích: 2 tệ, tem thịt 2 lạng

Thịt kho tàu củ cải: 5 hào

Cơm: 2 hào, tem lương thực 1 lạng

"Ái Quốc, em muốn ăn cái gì chính mình gọi, chị có phiếu, tháng này phiếu trong xưởng anh rể em phát còn chưa có dùng hết." Lý Hỉ Mai nói.

Cố Hi cũng không cùng nàng khách khí, thân thể này nằm hai ngày, bụng là thực đói.

"Thịt kho tàu, thịt kho củ cải, canh đầu cá, rau xào...."

"Không còn, mỗi ngày số lượng có hạn, phân lượng cung ứng hôm nay đã không còn." Người phục vụ đầu cũng không ngẩng lên nói. Thái độ không tốt, những cũng không xấu.

"Vậy xin hỏi còn có cái gì?" Cố Hi hỏi.

"Cái gì cũng đều không còn, cũng không nhìn thời gian xem là mấy giờ." Người phục vụ hừ một tiếng.

Chị em hai người thực xấu hổ. Cố Hi là không biết tình huống của niên đại này, Lý Hỉ Mai thì trừ thời điểm xem mắt có đến nơi này ăn qua, lần này vẫn cũng là lần thứ hai nàng tới đây.

Hai người đi ra khỏi tiệm cơm quốc doanh, thấy được tiệm bánh bao bên cạnh. Cố Hi đi qua hỏi: "Bánh bao này bán thế nào?"

"3 hào 1 chiếc, 3 chiếc 1 phiếu thịt 1 lạng."

"Cho ba chiếc." Lý Hỉ Mai lại hỏi, "Ái Quốc, 3 cái ngươi đủ ăn sao?"

Cố Hi nghĩ nghĩ: "Phải 15 chiếc."

"1 tệ 5 hào, phiếu thịt 5 lạng."

Lý Hỉ Mai lắp bắp kinh hãi: "Ái Quốc, em ăn 15 chiếc..... ăn hết sao?" Không phải Lý Hỉ Mai keo kiệt, tiêu tiền cho em trai nàng vẫn là bỏ đưọc, nhưng là 15 chiếc có phải quá nhiều hay không.

"Mua về cho Thành Đồ ăn đi." Cố Hi nói.

"Được, vậy 15 chiếc." Lý Hỉ Mai khẽ cắn môi lấy ra phiếu thịt 5 lạng.

Cố Hi nói: "Trong nhà còn có một ít phiếu thịt, đều là lúc trước anh cả gửi về, mẹ luyến tiếc dùng liền vẫn luôn giữ lại, hôm nào em đưa tới cho chị." Nguyên chủ còn có 1100 tệ tiền mặt tiết kiệm, một chồng phiếu, phiếu thịt, phiếu vải, phiếu lương thực, phiếu công nghiệp...... đều tồn không ít. Những tờ phiếu này đều là Lý Ái Trung gửi về, Trương Nhị Thuý luyến tiếc sử dụng, liền vẫn luôn lưu trữ lại.

1100 tệ tiền mặt, trong đó có 100 tệ là phí quá kế Lý Ái Trung đưa, 200 tệ tiền quân đội bồi thường, 100 tệ là ba mẹ của chồng trước Trương Nhị Thuý lúc nàng sinh ra đứa nhỏ của chồng trước đưa cho nàng, còn có 100 tệ là sính lễ nhà chồng của Lý Hỉ Mai đưa còn thừa, dư lại 600 tệ là tiền dưỡng lão mà mỗi năm Lý Ái Trung gửi về cho ba mẹ cùng với công điểm trong thôn đồi thành tiền.

1100 tệ, đối với năm 1957 này mà nói, đây là một bút tiền siêu siêu lớn.

"Không, không cần, những cái này chính ngươi giữ lại, chờ đến lúc ngươi cưới vợ......."

"Được rồi, em trong lòng chính mình hiểu rõ." Cố Hi đánh gãy lời nói của nàng, lấy ra 2 cái bánh bao nhét vào trong tay nàng, "Em đi trở về, nếu ở nhà chồng trôi qua không tốt, chị liền trở về nhà đi."

Lý Hỉ Mai nhìn bóng dáng của hắn, thực cảm động!

Leng keng..........

Cố Hi ở một bên ăn bánh bao, một bên hướng tới Lý gia thôn đi tới. Nghe được thanh âm trong đầu truyền đến, cậu sửng sốt một chút: "Tiểu 4."

"Ký chủ." 444 nghe được tiếng gọi của ký chủ, lập tức đáp lại. Lúc trước ký chủ đều không gọi nó, nó cũng không dám phát ra tiếng, nó nhát như chuột vậy.

"Thanh âm vừa rồi là gì?" Cố Hi hỏi.

"Là 1000 điểm tích phân, tiền trả góp kỳ thứ nhất Trưởng phòng Bộ Trọng sinh 1 chuyển đến." 444 giải thích.

Điểm tích phân, ý chính là tiền a, cắn bánh bao thịt, tâm tình Cố Hi chuyển tốt: "Em đem trung tâm mua sắm mở ra cho ta xem nào, thế giới này có thứ gì có thể giao dịch được đây."

"Lập tức mở ra." 444 mở ra trung tâm mua sắm.

Dựa theo giá hàng hoá ở thế giới này, trung tâm mua sắm có gạo (1,5 hào/cân), cá (4 hào/cân), thịt heo (8 hào/cân), kẹo sữa đại bạch thỏ (2 tệ/cân), sữa bột (10 tệ/hộp 500g), sữa lúa mạch (5 tệ/hộp 500g)........

"Tiểu 4, nếu anh ở trung tâm mua sắm mua đồ vật, trực tiếp trừ tích phân sao? Yêu cầu tem thịt gì đó không?" Cố Hi hỏi.

"Không cần, trực tiếp trừ tích phân." 444 trả lời, "Nếu thế giới này kết thúc, tiền của anh ở thế giới này liền đổi thành tích phân, 1 tệ là 1 điểm tích phân."

Cố Hi lật xem một chút, đem đồ vật có trong trung tâm mua sắm nhìn một lượt, kỳ thực cũng liền mấy thứ như vậy, tất cả đều là thực phẩm. Đồ dùng sinh hoạt liền không có, ví dụ như khăn lông, bàn chải đánh răng, vải, xe đạp,....... đều không có.

"Vì cái gì chỉ có thực phẩm?" Cố Hi hỏi.

"Bởi vì đồ ăn sẽ không khiến cho quy tắc hỗn loạn." 444 trả lời, "Dùng xe đạp làm ví dụ, tại cửa hàng bách hoá ở huyện thành này mỗi đợt chỉ có 3 chiếc được bán ra, nếu trung tâm mua sắm của chúng ta xuất hiện 1 chiếc, tổng lại ở huyện thành liền có 4 chiếc, sẽ khiến cho quy tắc của thế giới này rung chuyển, tạo nên những rối loạn không ngờ."

"Được rồi, vậy trước tiên cho anh 2 cân kẹo sữa đại bạch thỏ, 2 hộp sữa bột, 2 hộp sữa lúa mạch, 2 cân cá, 4 cân thịt heo." Cố Hi nói.

"Vâng, tổng cộng khấu trừ 38 điểm tích phân, còn thừa 962 điểm tích phân."

Sau đó, Cố Hi từ trong hộp thư đến lấy ra hàng hoá. Cố Hi phát hiện, cái hệ thống này rất thú vị. Nhưng mà, nếu cậu không đòi Trưởng phòng Bộ Trọng sinh 1 bồi thuờng một vạn điểm tích phân, cậu cũng không mua sắm nổi những thứ này.

Từ huyện thành đi đến Lý gia thôn, Cố Hi đi mất ba giờ đồng hồ. Đi từ 2 giờ chiều đến 5 giờ tối mới về đến nơi, hiện tại là tháng 8, thời điểm cậu về đến Lý gia thôn trời còn chưa tối. Bất quá, hai chân đã nổi đầy bọng nước.

Vào những năm 60, điều kiện sinh hoạt kém đối với Cố Hi cậu không là gì cả, chính là không có phương tiện di chuyển tương đối khó khăn.

Cố Hi đi vào trong thôn, lúc này mọi người đều tan làm, không ít người nhìn thấy cậu.

Hôm trước sự tình náo loạn lớn như vậy, việc Lý Ái Quốc dở trò đồi bại đối với Lâm quả phụ, lập tức liền truyền khắp Lý gia thôn. Hiện tại nhìn thấy Cố Hi, mọi người liền sửng sốt một chút.

"Ái Quốc, ngươi xuất viện?" Có người tiến lên chào hỏi.

Thậm chí có người khe khẽ nói nhỏ sau lưng.

"Xuất viện." Cố Hi nói, "Buổi chiều liền xuất viện, đi đến Cục cảnh sát một chuyến, cho nên trở về trễ, cảm ơn mọi người quan tâm."

Người tiến lên chào hỏi sửng sốt, hiện tại Lý Ái Quốc tại sao lại biết ăn nói như vậy?

"Đến Cục cảnh sát?" Có người hỏi, "Là đi xử lý việc liên quan đến Lâm quả phụ sao? Vậy ngươi phải cưới Lâm quả phụ có phải hay không?" Lâm quả phụ tuy rằng là quả phụ, nhưng là bị Lý Ái Quốc say rượu cưỡng gian, Lý Ái Quốc lại là người chưa lập gia đình, cho nên kết quả tốt nhất chính là hai người kết hôn.

Rất nhiều người đều cho rằng kết quả nên là như vậy.

Tuy rằng Lý Ái Quốc ham ăn biếng làm, nhưng tốt xấu có một anh cả tham gia quân ngũ, chị hai gả đến huyện thành, hơn nữa Trương Nhị Thuý cùng Lý Đại Ngưu chết còn có 200 tệ tiền bồi thường, chính là hướng về phía 200 tệ này, cũng có rất nhiều người muốn gả cho Lý Ái Quốc.

Chính là không nghĩ tới, thế nhưng bị Lâm quả phụ.........

"Thím, thím nói cái gì vậy? Lâm quả phụ là một quả phụ, cháu như thế nào sẽ cưới nàng?" Cố Hi nói, "Bởi vì việc của ba mẹ, gần nhất tâm tình cháu không tốt, hôm trước uống nhiều mấy chén, say ngã ở bên đường. Nào biết được rằng Lâm quả phụ xấu xa vô cùng, liền nhân cơ hội lấy mất tiền trong túi cháu. Ngày hôm qua cháu nhớ lại sự việc lúc say rượu, đi đến nhà Lâm quả phụ đòi tiền. Nào biết được bọn họ cậy vào có nhiều người, liền đánh hội đồng cháu. Mẹ kiếp, một cái nhà quả phụ thế nhưng có vài nam nhân ở đấy." Nói xong, Cố Hi còn lầm bẩn thêm vài câu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net