Chương 53

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảnh sát thông qua video xác nhận kẻ trộm bản thiết kế của Tiết Giai Duyệt là Khuông Vạn Dũng - đồng nghiệp ở văn phòng bên cạnh. Mọi người gọi hắn là A Dũng, hắn không làm chức vụ gì liên quan đến thiết kế, càng không biết mấy cái gọi là thiết kế trang phục, có chăng thì chỉ là làm những công việc liên quan đến thiết kế.

Biết được ai là người lấy bản thiết kế, nhưng Tiết Giai Duyệt lại không nghĩ ra lý do gì để hắn phải làm vậy.

"Tại sao anh phải ăn trộm bản thiết kế của tôi?" Tiết Giai Duyệt rất muốn biết nguyên nhân hắn ta làm vậy, hay do có người đằng sau sai khiến.

Khuông Vạn Dũng đáp qua loa: "Tôi thấy bản vẽ của cô đẹp mắt, muốn cầm nhìn một chút.".

Nghe qua đã biết đây không phải là lời nói thật. Tiết Giai Duyệt muốn hỏi thêm, nhưng Khuông Vạn Dũng vẫn ngậm miệng không nói lời nào, mặc kệ cho cô hỏi thế nào cũng không moi được thêm thông tin gì. Tiết Giai Duyệt không có cách nào chỉ có thể để cảnh sát đem Khuông Vạn Dũng đi, tiếp tục điều tra sau.

"Không nghĩ tới A Dũng đó lại đi trộm bản thiết kế. Cũng may là không phải trộm của tôi. Nếu đấy là của tôi, đảm bảo tôi đánh chết hắn."

Cảnh sát đem Khuông Vạn Dũng đi, Lục Tiểu Vũ bàn bên châm chọc, trào phúng nhìn Tiết Gia Duyệt, tựa như cười nhạo cô.

Tiết Giai Duyệt bình thường dù tốt tính nhưng lúc này cũng không có tâm trạng. Cô liếc xéo Lục Tiểu Vũ một cái, lạnh nhạt: "Bất kể là ai, đã trộm của tôi thì tôi sẽ không để yên. Phường trộm cắp cũng nên chuẩn bị tinh thần mà chịu phạt đi."

Mặc dù Tiết Giai Duyệt đang nói về bản thiết kế nhưng Lục Tiểu Vũ nghe hiểu. Tiết Giai Duyệt đây rõ ràng là một câu hai ý. Còn nghĩ tới năm đó hai người từng xích mích ầm ĩ, sắc mặt liền thay đổi, trong lòng dâng lên một tia oán hận, lại có sợ hãi cùng bối rối. Cô ta khó chịu liếc Tiết Giai Duyệt, sau đó liền quay đầu vờ như bận rộn, không nói thêm gì nữa.

Cảnh sát mấy ngày sau tìm Tiết Giai Duyệt cùng Trình Vĩ hỏi thăm, đồng thời ghi chép lại. Vấn đề là Khuông Vạn Dũng bên kia một mực không mở miệng, cho nên hỏi cung rất nhiều lần cũng chỉ nhận được câu trả lời là hắn cảm thấy hiếu kì, là tự hắn làm, không ai sai khiến. Cảnh sát cũng không tìm ra được cái khác, mà tội này của A Dũng cũng không thể giam giữ lâu.

Tiết Giai Duyệt có chút ủ rũ. Cô luôn có cảm giác chuyện này không đơn giản như vậy. Khuông Vạn Dũng bình thường đều là cần cù chăm chỉ làm việc, đối với đồng nghiệp cũng rất tốt, không giống kẻ đi trộm cắp. Thế nhưng hắn ta nhất định ôm toàn bộ trách nhiệm, không hé răng nửa chữ, cảnh sát cũng đành bỏ cuộc.

Buổi chiều sau khi tan làm, Tiết Giai Duyệt cùng Hứa Ngạn Văn đến bệnh viện thăm Hứa lão gia. Hứa Ngạn Văn tinh ý phát hiện Tiết Giai Duyệt cảm xúc không tốt lắm, liền hỏi, "Xảy ra chuyện gì sao? Nói thử xem, không biết chừng anh có thể giúp?".

Hỏi ngay trước mặt Hứa lão gia, kỳ thật Hứa Ngạn Văn không hỏi thì Hứa lão gia cũng sẽ hỏi. Chủ yếu nhìn Tiết Giai Duyệt trông ỉu xìu, Hứa lão gia đều nhìn ra.

"Đúng vậy, xảy ra chuyện gì rồi? Nói cho ông nội nghe." Hứa lão gia cũng nói.

Tiết Giai Duyệt không muốn Hứa lão gia lo lắng, liền nói đơn giản sự việc cho ông nghe.

"Cháu luôn cảm thấy việc hắn trộm bản thiết kế là có uẩn khúc. Hắn nói hắn tự làm, nhưng công việc của hắn không dính dáng với thiết kế, chỉ là làm mấy chuyện hậu trường thì cần bản thiết kế làm gì? Không phải có người giật dây hắn chứ?" Tiết Giai Duyệt nói ra nghi ngờ trong lòng, từ khi bắt Khuông Vạn Dũng, cô luôn có suy nghĩ, cảm thấy việc này không đơn giản.

Hứa Ngạn Văn suy nghĩ: "Hay hắn trộm để bán cho đối thủ?"

"Em cũng nghĩ vậy." Tiết Giai Duyệt nhíu mày nói: "Nhưng xưởng này vừa mới thành lập, công việc đơn giản, còn chưa có danh tiếng gì. Từ Hà tổng đến nhân viên đều rất lành tính, không có ai muốn lấy miếng cơm của người khác. Cho dù phòng làm việc phát triển hơn nữa thì với những kẻ lão làng kia cũng chẳng có uy hiếp gì, mắc gì phải trộm đồ chứ?"

"Vậy em cảm thấy là người trong phòng làm việc làm sao?" Hứa Ngạn Văn lại hỏi.

Tiết Giai Duyệt dừng một chút, nghĩ đến Lục Tiểu Vũ, lại không có chứng cứ, đành nói: "Em không chắc lắm."

"Cái này giao cho anh." Hứa Ngạn Văn vì Tiết Giai Duyệt mà mở phòng làm việc, vốn muốn Tiết Giai Duyệt vui vẻ chứ không phải để Tiết Giai Duyệt chịu ủy khuất. Hiện tại có kẻ ở nơi của anh lại dám đánh chú ý lên người cô, thế nào cũng không chịu nổi, anh nhất định phải bảo vệ lợi ích của Tiết Giai Duyệt.

"Ừm?" Tiết Giai Duyệt không biết Hứa Ngạn Văn nghĩ như vậy, cũng không biết X.W chính là Hứa Ngạn Văn vì cô mà mở, càng không nghĩ tới câu nói của Hứa Ngạn Văn. Anh còn chưa đến chỗ đó bao giờ thì lo kiểu gì?

Hứa Ngạn Văn nhìn ra Tiết Giai Duyệt lo lắng: "Em yên tâm, anh sẽ tìm người giúp, rất nhanh sẽ cho em một câu trả lời."

Bên cạnh, Hứa lão gia cũng nói: "Cháu cứ để nó đi thăm dò, nó quen biết nhiều người, chúng ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua chuyện này."

Hứa lão gia cũng nói như vậy, Tiết Giai Duyệt cũng không cự tuyệt, đồng ý sự hỗ trợ của Hứa Ngạn Văn.

. . .

Ban đêm, đến giờ hẹn Tống Nghĩa Khôn vào game, Tiết Giai Duyệt đăng nhập liền thấy "Sát Thiên hạ" đang online, liền nhanh chóng nhắn cho anh.

"Sát Thiên hạ" rất nhanh trả lời, "Hôm nay Trình Vĩ cũng vào, chúng ta cùng đi đánh mấy vùng hoang, lập đội đi."

Tiết Giai Duyệt: "Được."

Lập team xong, Tiết Giai Duyệt liền cưỡi ngựa chạy như bay vào hoang nguyên phó bản, tìm Sát Thiên hạ cùng Thiên hạ đệ nhất đao .

"Ta đến rồi." Tiết Giai Duyệt chào hỏi.

Sát Thiên hạ nhắn "Cô mang nhiều máu một chút, đừng để bị giết."

Tiết Giai Duyệt: ". . ."

Đừng xem thường người chơi game bằng nhân dân tệ, kỹ thuật của cô đúng là kém một chút, nhưng không đến mức kém như vậy, quái vật đánh thì cô cũng biết chạy.

Trong lòng nghĩ là nghĩ như vậy, nhưng Tiết Giai Duyệt vẫn là ngoan ngoãn đi mua một đống lớn máu mang ở trên người, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.

Tận lực hỗ trợ "Sát Thiên hạ" ấn mở phó bản, mang theo đội ngũ tiến vào hoang nguyên phó bản.

Hoang nguyên phó bản giống như là tên của nó, toàn bộ đều là cát, cỏ xanh đều không nhìn thấy, ngẫu nhiên thấy một cái cây, nhưng đó cũng chỉ là cái cây không không lá,  tất cả đều là một mảnh trống không.

"Sát Thiên hạ" cùng "Thiên hạ đệ nhất đao" mang theo Tiết Giai Duyệt đi đánh quái, cô liền trốn ở phía sau của bọn họ, cẩn thận tránh né những đòn công kích của quái vật, thỉnh thoảng đi lên bổ một đao, phối hợp ăn ý.

Tiết Giai Duyệt chuyên tâm thao tác nhân vật trong trò chơi , căn bản không biết bên cạnh Hứa Ngạn Văn vẫn luôn lén quan sát cô, nhìn cô chơi game rất vui vẻ, anh liền cầm lấy điện thoại đi ra ngoài phòng bệnh.

Đợi đến khi Tiết Giai Duyệt đánh xong phó bản, mới rời khỏi hoang nguyên phó bản, cô liền thấy một lời mời kết bạn, cô ấn mở trang cá nhân của người đó ra nhìn một chút, là một người xa lạ cô không quen biết.

Cô nhìn qua profile một chút, thấy người này cấp 63, thiếu một chút nữa là bằng cấp với cô - cấp 80, cô mới đầu có chút hoài nghi đây là Hứa Ngạn Lâm, nhưng  nghĩ lại, cậu ở trường học đọc sách, lợi hại hơn nữa cũng không có khả năng trong vòng một ngày có thể luyện đến cấp 63 được.

Trong lời mời kết bạn của đồi phương còn có một dòng ghi chú: "Tiểu tỷ tỷ, mang em cùng đi đánh phó bản với, em rất nhanh liền có thể luyện đến cấp 80."

Một tiếng tiểu tỷ tỷ, làm cho cô cảm thấy hãnh diện, Tiết Giai Duyệt mỉm cười, liền chấp nhận lời mời của đối phương.

"Truy nguyệt" Chiến Sĩ.

Nhìn thấy danh sách bạn bè có thêm tên mới, ảnh đại diện của "Truy nguyệt" Chiến Sĩ  sáng lên, một tin nhắn được gửi tới.

"Truy nguyệt" : "Hi."

Tiết Giai Duyệt trả lời lại: "Hi."

Đều là những câu chào hỏi bình thường.

"Truy nguyệt" lại nói: "Chờ một lát."

Không đợi Tiết Giai Duyệt nhắn lại, liền thấy ảnh đại diện của đối phương biến thành màu xám, đại khái mất tầm 2 phút, ảnh đại diện của đối phương mới sáng lên.

Trong thời gian 2 phút này, Tiết Giai Duyệt đương nhiên cũng không có đặc biệt chú ý cái người tên "Truy nguyệt" này , cô cùng "Sát Thiên hạ" và  "Thiên hạ đệ nhất đao" đã từ hoang nguyên phó bản đi ra bên ngoài.

"Sát Thiên hạ" nói: "Khách hàng đột nhiên có thêm yêu cầu mới, tôi phải đi làm ngay, tôi off trước đây, hẹn mọi người hôm khác chơi tiếp."

Nói xong ảnh đại diện liền biến thành màu xám.

Tiếp đấy là "Thiên hạ đệ nhất đao" nói theo: "Mẹ của tôi gọi tôi ra giúp bà ấy, tôi cũng off trước ."

"Đi đi." Tiết Giai Duyệt gửi cho anh "886"*,  "Thiên hạ đệ nhất đao" cũng trả lời lại cô "8", rồi trực tiếp logout.

*886 là tạm biệt. Tiếng trung đọc là bài bài lā (拜拜啦)

Hai người đều out game, Tiết Giai Duyệt cũng không định chơi , vừa mới chuẩn bị rời khỏi game thì "Truy nguyệt" gửi tin nhắn tới "Đánh phó bản với tôi được không?"

Tiết Giai Duyệt do dự một chút, đối phương lại gửi thêm tin nhắn mới: "Tôi có nhiệm vụ mới, cần hai người phối hợp hoàn thành được, giúp đỡ tôi chút đi, xin nhờ xin nhờ. jpg."

Nhiệm vụ hai người phối hợp cùng nhau hoàn thành Tiết Giai Duyệt cũng đã chơi qua, lúc trước cô cũng tùy tiện tìm người hợp thành tổ đội, may mắn đối phương là người tốt, giúp cô hoàn thành nhiệm vụ , lúc này gặp được "Truy nguyệt" nhờ cô hỗ trợ, cô liền nhớ lại tình huống của mình lúc trước, giúp đỡ lẫn nhau là chuyện nên làm, cô hơi suy nghĩ một chút liền đáp ứng.

Tiết Giai Duyệt gửi lời mời gia nhập tổ đội cho "Truy nguyệt", "Truy nguyệt" rất nhanh liền đồng ý, hai người liền ghép thành một đội để tìm các bảo vật theo yêu cầu của nhiệm vụ.

Nhiệm vụ tìm báu vật, Tiết Giai Duyệt đã chơi qua, làm một lần cũng không khó, chỉ là bối cảnh game có chút thay đổi. Đồng đội "Truy nguyệt" cũng là rất thông minh, năng lực lĩnh ngộ rất mạnh, Tiết Giai Duyệt cách màn hình đều cảm nhận được chỉ số IQ của đối phương rất cao, lại gặp câu đố khó, "Truy nguyệt" ngay lập tức có thể tìm được đáp án chính xác.

Hai người phối hợp, rất nhanh liền hoàn thành nhiệm vụ, được hệ thống khen thưởng cho một rương kho báu.

"Truy nguyệt" đặt rương kho báu ở trước mặt Tiết Giai Duyệt nói: "Bạn mở ra đi."

Tiết Giai Duyệt trả lời: "????"

"Truy nguyệt" nói: "Vận khí của tôi tương đối xấu, tôi cảm thấy nếu để bạn mở sẽ tốt hơn."

Lời dễ nghe thì ai cũng thích, Tiết Giai Duyệt đương nhiên cũng không ngoại lệ, cười nói: "Vậy tôi liền mở."

"Truy nguyệt" lưu loát nói: "Mở đi."

Tiết Giai Duyệt liền ấn mở rương kho báu.

Hệ thống lập tức thông báo: Chúc mừng "Giai Giai" cùng "Truy nguyệt" thông qua nhiệm vụ tìm kiến báu vật, vật phẩm hai người nhận được là "Tình so kim kiên, chân ái không hối hận" - một cặp nhẫn đôi.

Tiết Giai Duyệt: ". . ."

Tác giả có lời muốn nói: Tiết Giai Duyệt: . . .

Hứa Ngạn Văn: Tặng cho em.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net