Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Trang

Sau khi lắp lò sưởi xong, trong phòng cực kỳ ấm áp, buổi tối đi ngủ chỉ cần đắp một lớp chăn là được, ngay cả quần áo giữ nhiệt Lạc Tử Ninh cũng không mặc, lục trong siêu thị ra một cái áo thun cũ làm áo ngủ.

Ban đêm trong phòng đã hết lạnh, nên sau khi Lạc Tử Ninh ngủ say cũng không chui vào trong ngực Hoắc Lệnh Chi nữa, dang tay dang chân nằm sải lai trên giường.

(*gốc là nằm sải trên giường như hình chữ Trình (呈) - 呈大字装摊在床上)

Thế nhưng giường nhỏ, khiến anh không cách nào thi triển được võ công.

Trong lúc ngủ mơ, Hoắc Lệnh Chi lúc thì bị cánh tay anh quàng lên ngực, lúc thì bị chân anh gác lên hông.

Hoắc Lệnh Chi bị anh quậy cho tỉnh ngủ, bực bội tóm lấy tay chân anh.

Có lẽ trong khoảng thời gian này Lạc Tử Ninh đã hình thành thói quen, chỉ cần Hoắc Lệnh Chi nắm cổ tay anh, anh sẽ theo bản năng chui vào trong ngực hắn, ôm lấy hắn y như con gấu túi.

Hoắc Lệnh Chi bị anh ôm nhiều ngày như vậy cũng quen rồi, ngược lại còn cảm thấy tư thế này mới là bình thường, thuận tay kéo chăn lên đắp cho hai người rồi ngủ luôn.

Một nhà lão thợ thủ công đến còn nhanh hơn trong tưởng tượng của Lạc Tử Ninh, anh bảo Trần bá chuẩn bị một tiểu viện cho cả nhà họ, để họ lắp đặt lò sưởi, sau khi làm tốt công tác giữ ấm thì lại làm nồi chưng cất rượu.

Đợi sau khi toàn bộ người trong phủ đều đã dùng lò sưởi, Lạc Tử Ninh ôm tâm lý cầu may đi vào trong siêu thị, anh muốn xem nhiệm vụ đã hoàn thành hay chưa.

Yêu cầu của nhiệm vụ là tất cả mọi người trong vương phủ đều không được chết cóng, anh đoán chỉ cần anh và vương gia cùng toàn bộ hạ nhân làm tốt công tác giữ ấm thì xem như đã hoàn thành nhiệm vụ.

Sau khi vào siêu thị, tình hình bên trong quả nhiên đã thay đổi!

Khu vực lương thực ngũ cốc và rau củ trái cây lúc trước màu xám giờ toàn bộ đều sáng lên cả!

Kệ hàng để rượu với thuốc lá ở lầu một cùng với hai cái tủ lạnh và tủ mát đựng nước giải khát cũng sáng luôn.

Hai cái tủ lạnh, một cái chứa kem và đồ uống lạnh, còn một cái chứa chả cá viên và các đồ chiên đông lạnh khác.

Tầng một hầu như toàn bộ đều sáng lên, có những đồ vật ở tầng này, chờ đến mùa xuân năm sau thì anh có thể trồng được khoai tây và bắp rồi.

Anh lấy ra một chai coca uống ừng ực mấy ngụm, uống đã rồi mới đi qua quầy thu ngân bên kia, đúng lúc nhìn thấy nhiệm vụ trên quyển sổ đã thay đổi.

[Tu sửa vương phủ.]

Chỉ 4 chữ đơn giản mộc mạc như vậy, nhưng còn khó hơn cả nhiệm vụ trước đó. Bởi vì vương phủ quá lớn, muốn sửa chữa toàn bộ chỗ này một lượt, thì với năm ngàn lượng bạc trong vương phủ chắc chắn là không đủ.

Hơn nữa anh còn phải làm lò sưởi trong tường và tường ấm cho toàn bộ phòng ở, đây đã là một khoản tiền không nhỏ. Phòng của mấy hạ nhân khác phải xây giường lò, phòng chính của anh và vương gia thì không cần, giường lò phải đốt lửa trong phòng, bụi bặm rất nhiều, anh chuẩn bị làm một cái hệ thống sưởi dưới sàn phiên bản cổ đại, dù anh để chân trần chạy lung tung trong phòng cũng được luôn.

Đất phong không có xưởng gạch, chỉ có mỗi gạch thôi thì cũng không kiên cố, anh muốn làm luôn cả xi măng, "Tiền tiền tiền, cái nào cũng cần tiền."

Anh lại tiện tay cầm quả táo lên cắn một miếng, hương vị thơm ngọt lấp đầy khoang miệng, giúp anh đẩy lùi bực bội, "Vẫn là làm ra rượu trắng trước đi, dựa vào nó kiếm được tiền rồi lại tính."

Sau khi anh ra khỏi siêu thị thì không ngừng chân mà đi về phòng làm men rượu, thuận đường còn thúc giục thợ thủ công nhanh chóng tăng tốc làm nồi chưng cất rượu trắng.

Anh làm thử một ít trước, nên không gọi người khác vào giúp, tự mình làm toàn bộ.

Thế nhưng lại khiến Trần bá bận muốn chết, đứng ngoài nhà bếp nhìn trộm xem Lạc Tử Ninh làm cái gì, nhìn xong rồi lại chạy đến chỗ vương gia báo cáo, "Vương phi ở trong bếp bận rộn mấy ngày rồi, lúc thì ngâm cao lương, lúc thì lại hấp, còn rắc gì đó lên phía trên, bảo là phải làm ra loại rượu trong veo như nước, làm giống như chuyện thật vậy. Nếu y thực sự làm được, vậy sao lúc trước không đem rượu trong suốt như thế dâng cho tiên hoàng để đổi lấy tiền đồ tốt hơn chứ?"

Trần bá vừa nói vừa lấy một bình rượu ông mang tới từ kinh thành rót cho vương gia, "Rượu của cung đình đều chẳng ngon bằng rượu y nói, lão nô không tin rượu y làm ra có thể cao cấp hơn cả rượu ngự ban."

Hoắc Lệnh Chi cầm ly rượu lên, nhưng ánh mắt lại rơi trên vải nhựa và cái lò sưởi mới lạ kia, thật lâu sau mới lên tiếng: "Có lẽ y thực sự có thể làm ra được chút thành quả."

Trần bá thầm nhủ vương gia nhà bọn họ đúng là bị làm cho mê muội rồi, vậy mà cũng tin được.

Sau khi ông rời khỏi chỗ Hoắc Lệnh Chi lại chạy tới phòng bếp, hôm nay Lạc Tử Ninh bắt đầu thử đưa những cao lương đã xử lý xong vào trong thiết bị chưng cất, chuẩn bị thử nghiệm một phen.

Anh cũng là lần đầu tiên làm, toàn bộ quá trình đều dựa theo giáo trình xem trên mạng.

Trần bá sáp lại gần xem, vậy mà thật sự cũng ra hình ra dáng đấy, ông tò mò hỏi: "Chủ tử, trước đây ở nhà ngài từng nấu rượu rồi à?"

"Chưa từng, lần đầu tiên đấy." Lạc Tử Ninh bịa chuyện với ông: "Ta thấy trong đồ cưới của mình có một quyển sách cổ, bên trong có mấy phương pháp nấu rượu, đoán chừng là đồ gia truyền nhà ta."

"Lần đầu tiên nấu, có thể thành công không?" Trần bá cảm thấy cho dù vương phi thật sự có sách cổ, nội dung trên sách cũng là lộn xộn mơ hồ, nếu trước kia đúng thật từng xuất hiện loại rượu trong veo thuần khiết như vậy, thì sớm đã nổi danh thiên hạ, sao mà ông lại chưa từng nghe đến được chứ.

"Ta cũng chưa từng nghĩ rằng có thể thành công ngay lần đầu, nhưng mà thất bại là mẹ thành công, nếu thật sự không được thì lại thử thêm mấy lần nữa vậy." Lạc Tử Ninh liếc nhìn Trần bá đứng bên cạnh khuôn mặt viết đầy hai chữ không tin: "Nếu ông rảnh rỗi thì giúp ta nhóm lửa đi, đừng ở đây nói bóng nói gió."

-----------------------------------------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net