Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Á á á á á mẹ ơi cứu con" - Diệp Kiều rơi tự do không biện pháp bảo hộ từ trên trời rớt xuống

" tùm!" - bé nó rớt thẳng xuống nước

" Aaaa cứu help me tui không biết bơi!!!" - Diệp Kiều vùng vẫy ( dãy đành đạch)

" đứng lên đi nước tới bụng thôi không hẹo được đâu" - sứ giả

" không nói sớm làm sợ muốn chết mà chui từ đâu ra vậy?" - Diệp Kiều

" À xuống thông báo cho nhóc ở trên tu chân giới đang có biến với cả giờ cũng còn sớm nên nhóc ở nhân gian sống vài năm đi chừng nào hết biến ta đưa đi tu chân giới" - sứ giả

" ờ mà sao gọi là nhóc nãy còn kêu là cô mà?" - Diệp Kiều

" nhìn lại cái thây chút ét của nhóc đi" - sứ giả

" ôi má ơi" - Diệp Kiều nhìn bản thân trong mặt nước phản chiếu là một cô bé nhỏ

" Aaaa đây là ai sao nhỏ xíu vậy"

" là thân xác Diệp Kiều đó, thời gian này nguyên chủ còn nhỏ lắm humm à 5 tuổi đấy " - sứ giả bình thản nói

" má rồi một nữ hài 5 tuổi vầy sao tự sống ở đây được, tìm người nhận nuôi à? " - Diệp Kiều

" không, hàng nè bùa chú, đan dược, kiếm và sách hướng dẫn sử dụng để trong túi giới tử này còn lại nhóc tự sử nhé nhưng nhớ không được để người khác nhận nuôi hay dùng ngôn ngữ lạ,  ráng nhập gia tùy tục đi nhá bye 👋. - sứ giả vừa nói xong một túi giới tử nhỏ từ đâu rơi trúng đầu Diệp Kiều rồi hắn biến mất

" Aaaa đồ đầu bạc vô trách nhiệm" - Diệp Kiều ôm đầu đau tức giận

" Không sao giờ đi tìm chỗ ở cái đã" - Diệp Kiều

/... /

" wa lớn quá đây sẽ là chỗ ở của mình, đi kiếm đồ ăn thôi đống đan dược kia không làm mình no bụng được" - Diệp Kiều tìm được một cái hang đá vững chắc và mặc định nó là nhà của mình

" nhiều dâu tằm thật mỗi tội hơi chua hôm sau tìm đường vào kinh thành mua muối với đường về chấm là số dá- á có án mạng!" - Diệp Kiều vừa hái được một túi dâu tằm mang về thì vô tình giẫm trúng một nam hài ngất giữa đường.

" khoan từ từ a may quá còn sống " Diệp Kiều vội lôi nam hài đến hang đá

" để xem thằng nhóc này hình như bị trúng độc, cả người tím tái đổ mồ hôi hít thở không đều là lấy viên đan màu xanh" Diệp Kiều lật lật cái quyển hướng dẫn sử dụng xem rồi trực tiếp nhét viên đan vào miệng thằng nhóc đang hấp hối kế bên

" xong giờ đợi nhỏ tỉnh dậy rồi tống tiền à không dẫn về thôi" nói rồi Diệp Kiều liền lăng quay ra ngủ đến khi tỉnh dậy đã thấy một ánh mắt nhìn mình chằm chằm

" Aaaa hết hồn mới tỉnh dậy mà làm gì nhìn ta dữ vậy?" nàng ôm tim thở hồng hộc

" Xin lỗi vì ta thấy ngươi trông hơi lạ, ngươi đã cứu ta hả" nam hài chọc chọc Diệp Kiều

" đúng tỷ tỷ đây đã cứu ngươi đó giờ tỉnh rồi thì để ta đưa ngươi về nhà nhé" Diệp Kiều đứng lên ra vẻ rất trượng nghĩa

" Được cảm ơn nhưng ngươi nhìn còn nhỏ hơn ta mà sao lại gọi là tỷ tỷ? " nam hài đứng lên quả thật lớn hơn Diệp Kiều

' ôi vãi quên mất là mình nhỏ xíu à"

" ờm vậy cho hỏi vị huynh đài đây bao nhiêu tuổi, tên họ là gì, có chức nghiệp gì "

" ta là Mộc Trọng Hy, 6 tuổi là hoàng tử nước này"

Nghe vậy Diệp Kiều sốc ngang vì đi một chút đã vớ được nam 8 dại gái còn là hoàng tử nữa

" còn ta là Diệp Kiều, 5 tuổi là trẻ mồ côi rất vui được làm quen với huynh

' sao muội muội này đổi cách xưng hô nhanh vậy' Mộc Trọng Hy ngơ người

Trên đường đi

" Mộc huynh cho ta hỏi sao huynh lại trúng độc nằm trong rừng vậy? " Diệp Kiều vừa đi vừa hỏi tiện tay đưa dâu tằm cho Mộc Trọng Hy

" ta và mẫu thân đang đi chùa cầu phúc thì gặp phải đạo tặc, trong lúc hoảng loạn ta lạc khỏi mẫu thân rồi bị trúng độc không rõ nguyên do, ê sao chua vậy " Mộc Trọng Hy cắn quả dâu mà mặt nhăn lại

" chấm ít muối này" Diệp Kiều đưa bịch muối cho Mộc Trọng Hy bản thân thì suy nghĩ về những điều cậu kể

' sao cảm giác như phim cung đấu thế nhỉ, nghi lắm à '

" Mộc huynh này mẫu thân của huynh có cấp bậc gì vậy?"

" nhăm nhăm ừm mẫu thân ta là quý phi, quyền lực chỉ đứng sau hoàng hậu thôi" Mộc Trọng Hy ăn lấy ăn để

' khét thật vậy Mộc Trọng Hy có khả năng cao là người kế vị ngai vàng chỉ sau con của hoàng hậu, thế thì chuyến này gặp nạn là để thủ tiêu huynh ấy. Hệt như phim cung đấu ngày xưa mình cày luôn, kích thích quá a'

" Được rồi đi thôi ta sẽ hộ tống huynh đến hoàng cung bình an nhớ hậu tạ nha"
Diệp Kiều đưa mắt sang Mộc Trọng Hy kế bên

" ưm ta tin muội sẽ đưa ta đến hoàng cung bình an, đến lúc đó phụ hoàng nhất định sẽ thưởng cho muội" ánh mắt Mộc Trọng Hy sáng trưng như trao hết sự tin tưởng của bản thân cho Diệp Kiều

Đến kinh thành

" Mộc Trọng Hy, huynh có tiền không?" Diệp Kiều nhìn mấy quầy bán đồ ăn mà thèm rớt nước miếng

" có một ít ngân lượng, sao vậy?"

" Chúng ta ăn màn thầu được không, mỗi đứa 2 cái thôi" Diệp /ánh mắt blink blink/ Kiều

" Ừ được vậy muội mua đi"

" nhoàm nhoàm " Diệp Kiều hai đớp bay sạch hai cái màn thầu

":O:O:O" Mộc Trọng Hy mới ăn nửa cái liền ngơ ngác nghi ngờ nhân sinh

' không phải các tiểu muội muội trong cung ăn hết ngày cũng chưa xong một cái sao Diệp Kiều hai đớp đã hết rồi'

Sau khi ăn màn thầu xong

" đó là kẹo hồ lô phải không? " Diệp Kiều nhìn những xiên kẹo hồ lô đang rao bán mà ánh mắt sáng rực

" đúng vậy"

" mua nha mua nha" Diệp Kiều ánh mắt/ blink blink x 2 /

" ờ ừ  "

" măm uầy ngọt quá ngon quá đi" Diệp Kiều liếm xiên kẹo hồ lô ngọt ngào mà xung quanh hoa nở thành màu hồng

Nhìn nàng ăn vui vẻ như vậy không biết tại sao Mộc Trọng Hy lại trở nên trầm ngâm không còn năng động như trước

" này Diệp Kiều, tại sao muội lại luôn có thể cười vui vẻ như thế?"

' cũng là cười nhưng sao nó lại khác nụ cười của những người trong cung như thế'

" cái này dễ lắm huynh cứ buôn bỏ hết mọi phép tắc ràng buộc mình, làm những việc mình thích như ta này, miễn là đừng ảnh hưởng đến mình và người khác " Diệp Kiều nói xong rồi đút xiên kẹo còn lại vào miệng Mộc Trọng Hy

" Đừng suy nghĩ nhiều như thế huynh còn nhỏ phải tận hưởng đi nhé, nghĩ nhiều nhanh già đấy " xong Diệp Kiều lại quay lại với xiên kẹo yêu quý

' ngọt ngào ghê thì ra đây là hương vị vui vẻ mà Diệp Kiều thích, thì ra cười thật vui như muội ấy lại dễ như vậy lại tuyệt như vậy' Mộc Trọng Hy đã cầm xiên kẹo trong tay cắn một miếng rồi lại cười thật tươi thật vui, một nụ cười mà trước đây chưa từng có

End chương

Tui mê cp này cực cute quá trời

Mộc Trọng Hy x Diệp Kiều


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net