Chương 55 - 65

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
hệ thống sinh mệnh tuần hoàn chân chính, làm cho cậu không hiểu sao có loại cảm giác thành tựu, khoai tây nhỏ cũng thoải mái lăn qua lăn lại.

Thời gian không nhiều lắm, còn bước chà xát đan cuối cùng, Mặc Vân Hi mở mắt, nhìn về phía viên đan bất quy tắc trong đan lô, bắt đầu khu động ý thức lực ở bên ngoài đan không ngừng xoay tròn gọt giãu, đinh ~ đã đến giờ đan lô thiết lập, Mặc Vân Hi cau mày thu hồi ý thức lực, giống như... Không quá tròn?

Mắt hạnh màu đay không hề chớp nhìn chằm chằm viên đan đen như mực, đây là viên đan đầu tiên cậu luyện chế, thật khẩn trương!

Đan lô theo thời gian chậm rãi làm lạnh, viên đan cũng hiện ra màu sắc nó vốn có, là xích đan?! Mặc Vân Hi khẩn cấp mà lấy viên đan ra khỏi đan lô.

Bên ngoài viên đan không có đan văn rõ ràng, toàn thân hiện ra màu vỏ quýt, có mấy đường văn màu vàng đơn giản bất quy tắc ở mặt ngoài, quá độ đều đều, giống như là hào quang màu vàng bên cạnh mặt trời đỏ, cả mặt ngoài viên đan cũng đều tỏa ra một tầng vầng sáng màu vàng nhàn nhạt, không nói chứ, chỉ nhìn một cách đơn giản thì màu sắc vẫn là thập phần xinh đẹp, nhưng là... Vì cái gì là hình trứng! Không tròn còn chưa tính! Vì cái gì là hình trứng như vậy, tựa như một quả trứng chim thu màu vàng bản thu nhỏ!

Quên đi, nói như thế nào thì cũng là viên đan dược đầu tiên bản thân luyện chế, Mặc Vân Hi vẫn là thực quý trọng cầm nó đi kiểm tra.

【 tất, chúc mừng, viên đan dược này xác xuất thành công là 95%】

95%! Tuy rằng so ra kém Herman cùng Blaine, nhưng thành tích này cũng đủ làm cho Mặc Vân Hi hưng phấn, tuy rằng bộ dáng không đẹp, nhưng xác xuất thành công là cũng đủ cao! Huống chi cậu là lần đầu tiên luyện chế!

Bất quá... Sư phụ nói qua, loại màu sắc này cùng đan văn của đan dược, trước khi có kết quả nghiên cứu, là không thể bị lộ, điều này cũng là liên quan đến tinh thần lực của cậu, làm sao bây giờ đây?

Ai, tóm lại trước luyện tập đi! Hôm nay, Mặc Vân Hi một hơi đem bốn phần dung dịch toàn bộ luyện chế, làm được hai viên đan bậc một, cùng hai viên đan cấp hai, tương đối mà nói, thao tác luyện đan cấp hai so với đan bậc một khó khăn lớn hơn, hơn nữa màu sắc sau khi luyện chế ra đỏ hơn một chút, đan văn cũng càng tinh vi càng rõ ràng, nhưng xác xuất thành công đồng dạng cao tới 94% – 95%.

Mặc Vân Hi nghĩ muốn luyện thử đan dược cấp ba, nói không chừng bề ngoài có thể càng giống với xích đan bình thường. Bất quá hôm nay xem ra là không được, khoai tây nhỏ đã hoàn toàn mệt đến úp sấp, tuy rằng Mặc Vân Hi mỗi lần sau khi kết thúc thao tác luyện chế, đều đã thả nó đến không gian bạch ngọc nghịch nước.

Cậu phát hiện nước giếng kia đối với khoai tây nhỏ có tác dụng khôi phục, nhưng hiện tại khoai tây nhỏ ngay cả khí lực phun phao phao cũng không có, ý thức lực hoàn toàn tiêu hao sạch sẽ, xem ra chỉ có chờ ngày mai lại tiếp tục, bất quá Mặc Vân Hi vẫn rất may mắn, linh thức tốc độ khôi phục so với tinh thần lực thì nhanh hơn nhiều lắm, bình thường chỉ cần hảo hảo ngủ một giấc, hôm sau khoai tây nhỏ liền có năng lực sinh long hoạt hổ, theo cậu biết, tinh thần lực nếu tiêu hao hoàn toàn, chính là cần thiên tài trong thiên tài mới có thể khôi phục.

Mặc Vân Hi vừa ra khỏi khu thí nghiệm, liền nhìn thấy một thân ảnh cao to nghiêng dựa vào đèn đường, trong lòng mỹ két két (ngọt ngào) chạy mau đến, "Phong, chờ lâu không? Như thế nào không gởi thư tín cho em?"

Lăng Phong cười dắt tay Mặc Vân Hi đi đến bãi đỗ xe, "Sợ quấy rầy em luyện đan a, thế nào?"

"Em hôm nay luyện bốn viên đều thành công! Về nhà cho anh xem, phẩm chất toàn bộ trên 90%!" Nhắc tới này, Mặc Vân Hi vẫn rất đắc ý, "Tuy rằng bộ dáng có chút kỳ quái, nhưng không ảnh hưởng phẩm chất a, hơn nữa là lần đầu tiên em luyện!"

Lăng Phong nghe xong cười nâng lên tay đang nắm của Mặc Vân Hi, hôn thật mạnh xuống, "Vân Hi thật sự là lợi hại."

"Hắc hắc, em cũng cảm thấy như vậy, chính là trong quá trình luyện tập, vẫn là không thuần thục như thao tác của sư phụ cùng biến thái, bất quá em sẽ cố gắng." Có thể được Lăng Phong khẳng định, Mặc Vân Hi phi thường vui vẻ, "Phong, về sau em nhất định luyện chế ra đan dược tốt nhất cho anh, cấp mười thế nào? Na, anh tại sao không nói nói? Không tin sao?"

"A, tin, tôi đây cũng muốn cố gắng tu luyện, bằng không như thế nào ăn được đan cấp mười của em." Lăng Phong ngoài miệng trêu đùa, nhưng ánh mắt lại tối sầm, Vân Hi đơn thuần như vậy, thiên phú đáng sợ như vậy, làm anh có loại áp lực vô hình... Phải mạnh hơn, chỉ có trở nên đủ mạnh, mới có thể đứng ở bên cạnh em ấy, cũng đủ tư cách bảo hộ em ấy.

Trong góc tối u ám sáng lên một ngọn lửa mỏng manh, nam nhân hút một hơi thuốc lá, phun ra đám sương làm mơ hồ ánh mắt màu băng lam, "Đan cấp mười sao? Vân Hi..."

Vừa về tới nhà, Mặc Vân Hi hưng phấn mà đem bốn viên đan dược lấy ra cho Lăng Phong xem, "Phong, anh xem thành quả hôm nay em luyện."

Lăng Phong nhìn bốn viên đan dược trong hộp đặc biệt có hỉ cảm, "Ân, vừa thấy chính là một tổ chim."

"Không cho cười!" Mặc Vân Hi xù lông, mấy đan dược này để riêng nhìn còn tốt, đặt cùng nhau, như thế nào liền... Trời a, thật sự rất giống một ở trứng chim!

"Khụ, không quan hệ, luyện tập nhiều một chút thì tốt rồi, ít nhất màu sắc rất được." Lăng Phong xoa xoa đỉnh đầu Mặc Vân Hi, "Mệt mỏi đi, tắm rửa ngủ đi."

"Ân." Mặc Vân Hi gật đầu thu hồi hộp đan, buồn bực địa đi tắm, làn nước ấm áp bao vây lấy toàn thân, làm cho cậu thoải mái đến thở dài, có lẽ là lần đầu tiên luyện đan nên rất hưng phấn, cho tới bây giờ cậu mới cảm thấy có chút mỏi mệt.

Nghĩ vậy, Mặc Vân Hi đi vào biển ý thức, trong biển ý thức trắng xoá một mảnh, từ khi có khoai tây nhỏ, đã thật lâu không như vậy, khoai tây nhỏ vô lực nằm úp sấp ở giữa, "Hi Hi, khoai tây không động đậy được..."

Mặc Vân Hi đau lòng ôm lấy khoai tây nhỏ, "Khoai tây ngoan, muốn ngâm nước giếng hay không?"

Khoai tây nâng lên đôi mắt to màu xanh biếc, "Hi Hi, khoai tây ngâm nước một ngày, khoai tây muốn ăn trứng trứng..."

"Trứng trứng?" Mặc Vân Hi tò mò hỏi han, cậu còn không biết khoai tây có thể ăn gì ngoài năng lượng đâu?

"Chính là trứng trứng màu vàng Hi Hi làm, khoai tây thích năng lượng bên trong!" Khoai tây nhỏ tội nghiệp nhìn Mặc Vân Hi.

"Ngạch, nhóc là nói đan dược? Phải ăn như thế nào?" Khoai tây dù sao cũng là linh thức trong biển ý thức của cậu, cậu cũng không thể cạy mở đầu đem đan dược bỏ vào.

Khoai tây lấy lòng cọ cọ Mặc Vân Hi, "Hi Hi ăn, khoai tây hút năng lượng, Hi Hi ăn."

"Ngô, ta ăn?" Mặc Vân Hi suy nghĩ, cậu không phải luyến tiếc đan dược, dù sao loại màu sắc này sư phụ cũng không cho bán, chính là không biết nếu không phải dị năng võ giả thì có thể ăn được hay không.

Mặc Vân Hi rời khỏi biển ý thức, lấy ra một viên đan dược bậc một, cẩn thận liếm liếm, ngô, một mùi vị thảo dược tươi mát hỗn hợp năng lượng khoan khoái tản ra từ đầu lưỡi, cậu có thể rõ ràng cảm nhận được trong đan dược chứa đựng sức sống tự nhiên. Xem ra không có gì không tốt, Mặc Vân Hi không hề do dự, đem cả viên đan dược bỏ vào miệng, đan dược vừa vào miệng liền tan, năng lượng ấm áp thoải mái chảy về phía tứ chi bách hài.

Mặc Vân Hi đi vào biển ý thức, lúc này trong biển ý thức tràn ngập năng lượng thực vật màu xanh biếc, khoai tây nhỏ đang thở phì phì tham lam hút, ngay cả Mặc Vân Hi đi vào cũng không quay lại, năng lượng nơi này lưu động cũng làm cho Mặc Vân Hi có cảm giác thoải mái thả lỏng, liền ngồi xuống nhìn khoai tây nhỏ hấp thu năng lượng, nhìn nhìn bất tri bất giác thì ngủ mất.

Lăng Phong thấy Mặc Vân Hi đã ngâm lâu rồi mà còn chưa đi ra, đi vào phòng tắm thì vừa thấy, không khỏi mỉm cười, xem ra em ấy là mệt muốn chết rồi. Xả nước đã lạnh đi, dùng khăn tắm lớn giúp cậu tinh tế lau khô, Lăng Phong ôm Mặc Vân Hi đang ngủ say ra khỏi phòng tắm.

Nhìn thiếu niên hương thơm ôn nhuyễn trong lồng ngực, Lăng Phong nhẹ nhàng hôn lên trán cậu, "Vân Hi, em thật là một kỳ tích." Lạnh tình lạnh tính như anh cho tới bây giờ không nghĩ tới tâm của bản thân nguyên lai nhỏ như vậy, chỉ một Mặc Vân Hi đã tràn đầy.

Sáng sớm dương quang chiếu vào phòng ngủ, Mặc Vân Hi thoải mái duỗi thắt lưng, lông mi dài run run, "Ân ~ Phong, mấy giờ?"

Không thấy tiếng trả lời, Mặc Vân Hi xoa xoa mắt ngồi dậy, mắt màu đay nhìn về phía đồng hồ điện tử, "Trời, đã hơn10 giờ! Xong rồi, lãng phí nửa buổi sáng!"

Mặc Vân Hi lập tức tỉnh táo lại, xoay người xuống giường, hiện tại cậu chính là muốn tận dụng thời gian để luyện đan kiếm tiền, tại sao có thể lãng phí thời gian dùng phòng thí nghiệm quý giá chứ, "Phong, anh như thế nào không gọi em? Phong?" Kỳ quái, không có ai trả lời.

Tiểu VI tích tích mở cửa đi vào, "Chủ nhân, Lăng Phong chủ nhân có việc đi ra ngoài, xế chiều đến phòng thí nghiệm đón ngài."

"Nga, đã biết, giúp tôi chuẩn bị bộ quần áo." Mặc Vân Hi một bên phân phó tiểu VI, một bên chạy vào phòng tắm rửa mặt.

Làm cho người ta buồn bực chính là, thời đại này trừ bỏ xe bus công cộng, cư nhiên không có xe taxi, Mặc Vân Hi một bên gặm bánh bao một bên chạy đến trạm xe bus.

"Vân Hi, đi đâu?" Thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng làm cho Mặc Vân Hi cả người cứng đờ, xoay người lại, là Mặc Vân Thiên?!

Nóc phi xa màu bạc thu lại, Mặc Vân Thiên ngồi ở vị trí người lái, "Lên xe, tôi đưa cậu đi."

"Không cần." Mặc Vân Hi xoay người muốn rời đi, cậu cũng không nguyện ý cùng người kia có gì liên quan.

"Lên xe, tôi có lời muốn với cậu nói, về Lăng Phong." Mặc Vân Thiên theo thói quen rút ra một điếu thuốc, ánh mắt màu lam băng híp lại, quả nhiên không ngoài sở liệu của hắn, Mặc Vân Hi chính là dừng một lát, liền xoay người lên xe.

"Đi chỗ nào?" Mui xe đóng lại, Mặc Vân Thiên hỏi.

Mặc Vân Hi cau mày ho nhẹ, "Học viện."

"Ngượng ngùng." Mặc Vân Thiên thiết trí hướng dẫn, tiện tay đem đầu mẩu thuốc lá bóp tắt, "Không thích mùi khói?" Hắn nhớ rõ trước kia Mặc Vân Hi tựa hồ cũng không chán ghét, thậm chí còn từng học bộ dáng hắn hút thuốc, còn bị cha dạy bảo.

"Anh có chuyện gì thì nói mau." Mặc Vân Hi hiện tại chỉ quan tâm hắn muốn nói chuyện gì về Lăng Phong.

Mặc Vân Thiên tựa vào lưng ghế, nghiêng người tinh tế quan sát cậu, thẳng đến khi Mặc Vân Hi có chút không biết làm sao mới mở miệng nói, "Chém giết giữa những người thừa kế Lăng gia sắp bắt đầu rồi, ngay tại thú triều mùa đông."

"Tôi biết." Chém giết? Có thảm liệt như vậy sao? Mặc Vân Hi tuy rằng đã sớm biết, nhưng tim vẫn đạp mạnh.

"Lăng gia có năm người thừa kế, trong đó có hai người là phế vật, không đủ gây sợ hãi, Lăng Phong xem như có thực lực nhất, bất quá cậu ta hiện tại có nhược điểm trí mạng." Mặc Vân Thiên tựa tiếu phi tiếu nhìn Mặc Vân Hi, "Cậu, cậu chính là nhược điểm của cậu ta."

Mặc Vân Hi nhếch môi, nhíu mày, "Anh muốn nói chính là chuyện này?"

"A, lá gan thật đúng là biến lớn." Mặc Vân Thiên khẽ cười nói, "Tôi muốn nói chính là, gần đây nhược điểm này của Lăng Phong tựa hồ bị người nào đó phát tán đi ra ngoài, có vài người Lăng gia đã bắt đầu rục rịch, nếu cậu không muốn trở thành nhược điểm bị người nắm trong tay của cậu ta, tốt nhất nên về nhà, ít nhất tôi rất nguyện ý giúp cậu."

"Giúp tôi? Không cần, anh ấy sẽ bảo vệ tôi." Mặc Vân Hi kiên định nhìn Mặc Vân Thiên, "Tôi tin tưởng anh ấy có thể bảo vệ tôi, anh yên tâm, cho dù tôi bị người nào đó bắt giữ, cũng sẽ không có quan hệ gì với anh, sự kiện kia, sẽ không nói với bất luận kẻ nào."

"Cậu cho rằng tôi đang lo lắng chuyện này?" Mặc Vân Thiên có điểm giận dữ đến gần Mặc Vân Hi, khoảng cách quá gần làm cho hắn ngửi được dược hương thanh đạm trên người Mặc Vân Hi, "Cậu yên tâm, nếu cậu thực sự gặp chuyện gì nguy hiểm, cùng với để người khác bắt đi, tôi càng nguyện ý ra tay trước."

Phi xa phút chốc ngừng lại, Mặc Vân Hi nhân cơ hội cửa xe mở nhảy ra ngoài, "Không cần anh quan tâm, anh là đồ biến thái!" Nói xong cũng không quay đầu lại chạy ra khỏi bãi đỗ xe.

Mặc Vân Thiên nghiền ngẫm liếm liếm môi, dùng tay cào cào tóc ngắn màu bạc, "A, biến thái sao? Anh nói chính là thật sự, em trai thân mến của anh..."

Mặc Vân Hi một đường chạy đến phòng thí nghiệm của Blaine, thẳng đến khi đã khóa cứng cửa phòng, mới rốt cục thở ra một ngụm khí lớn. Lời Mặc Vân Thiên nói lúc nãy khiến cậu có chút để ý, có người muốn lợi dụng cậu để đối phó Lăng Phong? Làm sao bây giờ? Cậu không thể liên lụy Lăng Phong, không, phải tin tưởng anh ấy, Phong nói sẽ bảo vệ cậu!

Qua một hồi lâu, Mặc Vân Hi rốt cục bình tĩnh lại, không có gì phải sợ, trừ bỏ Lăng Phong còn có có thể ôm đùi sư phụ, thật sự đến lúc không có biện pháp cậu còn có cái không gian có thể trốn, đúng vậy! Có bạch ngọc không gian, cậu cùng lắm thì làm rùa đen rút đầu thì như thế nào!

Nghĩ thông suốt Mặc Vân Hi trừ trong không gian lấy ra đan phương Herman cho cậu, tìm bản cấp ba ra, chuẩn bị hôm nay thử luyện chế đan dược cấp ba. Dược liệu để luyện đan cậu cũng đều đã mua trước đó, tuy nói bên cạnh phòng thí nghiệm của Blaine có khố phòng, nhưng cậu luyện đan là tính toán bán lấy tiền, vẫn là tự mình mua nguyên liệu thì tương đối an toàn.

Chuẩn bị sắp xếp hết thảy, Mặc Vân Hi đi vào biển ý thức, trong biển ý thức quả nhiên lại là một màu vàng mênh mông, xem ra khoai tây khôi phục không tồi, "Khoai tây?"

Nghe được Mặc Vân Hi gọi về, khoai tây nhỏ giang hai cánh tay lao lên, "Hi Hi, Hi Hi..."

"Ha ha, lại làm nũng, phục hồi thế nào rồi?" Mặc Vân Hi ôm lấy khoai tây nhỏ hôn hôn, ai?! Không đúng a?"Khoai tây! Nhóc, nhóc như thế nào lại có tay!"

Khoai tây nhỏ cao hứng quơ nắm tay nhỏ, "Hi Hi, khoai tây trưởng thành, khoai tây muốn trứng trứng... trứng trứng..."

Tác giả có lời muốn nói: nuôi trẻ con không dễ dàng

Nuôi khoai tây càng không dễ dàng

Mặc Mặc số khổ hăng hái kiếm tiền đi!

Sự yên lặng trước bão táp,

Cuộc sống yên ổn còn bao lâu?

Hoan nghênh đến với chuyên mục bao dưỡng đêm khuya,

Yêu mọi người, sao sao thôi~

Chương 57

Nhìn khoai tây nhỏ khóc lóc om sòm lăn lộn muốn trứng trứng, Mặc Vân Hi thực bất đắc dĩ, đành phải lấy ra đan dược luyện chế ngày hôm qua, nhìn trong hộp đan còn sót lại ba quả trứng vàng nho nhỏ, ân... ăn một quả cấp hai đi, quả bậc một kia là viên đan dược đầu tiên cậu luyện, như thế nào cũng muốn giữ lại làm kỷ niệm.

Sau khi Mặc Vân Hi lấy một viên đan cấp hai nuốt vào, liền đi vào biển ý thức. Năng lượng thực vật màu xanh biếc so với đan một bậc thì mạnh hơn nhiều, toàn bộ biển ý thức đều bắt đầu khởi động một loại sinh mệnh lực manh mẽ, khoai tây nhỏ hưu hưu hút năng lượng, thỉnh thoảng nấc một cái, ý thức lực màu vàng kim nhạt từ trên người nó tràn ra.

Nếu cẩn thận quan sát sẽ phát hiện, ý thức lực khoai tây phóng xuất ra tựa hồ màu sắc đậm hơn chút, tuy rằng vẫn là màu vàng nhàn nhạt. Mặc Vân Hi đợi trong chốc lát, nghĩ nghĩ nói, "Khoai tây, nhóc phải hấp thu rất nhiều sao? Ta đây trước làm chiết xuất cùng dung hợp."

Khoai tây mỹ mỹ (đắc ý) gật gật đầu to, "Hưu ~ Hi Hi cố lên, khoai tây muốn trứng trứng!"

Mặc Vân Hi nghe vậy nên có loại áp lực như núi lớn, một loại cảm giác nuôi đứa nhỏ khổ bức tự nhiên nảy sinh, tuy rằng giá của đan dược cấp một đại khái cũng phải hơn mười vạn, nhưng điều này cũng không chịu nổi tiền cơm mỗi ngày a, đứa nhỏ nhà ai một ngày có thể ăn nhiều như vậy, bộ dụng cụ của cậu càng xa vời.

Mặc kệ thế nào, vẫn là trước chiết xuất đi, thời gian quý giá, mắt thấy sắp đến giữa trưa. Mặc Vân Hi bắt đầu dựa theo trình tự viết trên đan phương, chiết xuất, dung hợp tinh chất dược vật cần cho đan dược cấp ba, quá trình chiết xuất rất thuận lợi, nhưng Mặc Vân Hi phát hiện quá trình dung hợp so với đan dược cấp một càng khó hơn, dung hợp 11 chủng tinh chất dược vật, khiến cho dược vật có hoạt tính rất cao, càng khó áp chế, mà sức sống của ý thức lực của cậu so với ngày hôm qua cao hơn chút, phỏng chừng là có liên quan với việc khoai tây nhỏ trưởng thành, sau khi dung hợp làm tốt, Mặc Vân Hi thế nhưng phát hiện vết nứt mờ mờ trên bình thí nghiệm, may mắn không nổ tung.

Đợi sau khi hai phần tinh chất dược vật được dung hợp tốt, đã hơn hai giờ chiều, Mặc Vân Hi đi vào biển ý thức, trong biển ý thức đã chỉ còn một mảnh ý thức lực màu vàng mênh mông, khoai tây nhỏ vừa thấy Mặc Vân Hi đã muốn bay qua làm nũng, đáng tiếc nó lần này ăn rất no rồi, bay hai bước thì rơi xuống, sau đó lại bay tiếp, thỉnh thoảng còn nấc hai cái, phun ra vài cái bong bóng màu vàng.

Mặc Vân Hi nhíu mày nhặt lên khoai tây nhỏ rơi trên mặt đất, "Khoai tây, nhóc có biết cá vàng vì sao chết không? Sao không giữ lại từ từ ăn?"

"Cách ~" khoai tây nhỏ vội dùng tay nhỏ bé mới vừa dài ra che miệng lại, nháy mắt to màu xanh biếc, "Hi Hi, khoai tây còn có thể ăn!"

"Ai, thật là một ăn hàng, không được, trước tiêu hóa rồi nói sau." Mặc Vân Hi xách cánh nhỏ của khoai tây, ân không biết là có phải ảo giác không hay, cảm giác như nặng rất nhiều, "Hơn nữa đan dược làm ra là để bán lấy tiền mua dụng cụ, như vậy mới có thể làm càng nhiều đan dược, hiểu đạo lý gà sinh trứng không?"

Khoai tây che miệng lắc đầu, "Khoai tây không biết gà sinh trứng, bất quá khoai tây là trứng trứng sinh."

"A? Nhóc là nở từ trứng? Sophie... Thời điểm mẹ đem nhóc cho ta nói là hạt giống." Mặc Vân Hi tò mò nhìn khoai tây, thấy thế nào cũng nên là giống thực vật.

Khoai tây nhỏ lắc lắc đầu to, trong biển ý thức hải liền xuất hiện một quả trứng lớn màu vàng xinh đẹp, khoai tây nhỏ gian nan bay qua ôm cọ cọ, "Thời điểm Hi Hi sinh ra, khoai tây là như vậy, sau lại mới sinh ra từ trứng trứng."

Mặc Vân Hi nhìn bản phóng đại dị thường quen mắt của quả trứng vàng lớn này, thái dương nhảy khiêu, "Khoai tây, thời điểm gọt giũa đan không phải là nhóc nghĩ đến cái này đi?"

"Đương nhiên, đây là hình dạng khoai tây thích nhất." Khoai tây nhỏ ôm trứng trứng màu vàng yêu thích không buông tay, "Hi Hi hôm nay còn muốn làm trứng trứng không?"

Mặc Vân Hi vô lực gật đầu, nhận mệnh đi ra khỏi biển ý thức, bắt đầu luyện chế đan dược cấp ba. Lần này bởi vì chưa từng thấy qua thành phẩm, cũng không có biểu đồ năng lượng có thể tham khảo, Mặc Vân Hi ở thời điểm sắp xếp biểu đồ năng lượng hướng dẫn mất một phen khí lực, mặc dù có mấy dòng năng lượng hơi nhỏ, nhưng chỉnh thể tuần hoàn năng lượng coi như ổn định lưu sướng, sinh mệnh lực dao động cũng rất mạnh.

Xoa xoa mồ hôi trên trán, Mặc Vân Hi cuối cùng trong thời gian cài đặt cho đan lô hoàn thành toàn bộ thao tác, chờ làm lạnh. Tuy rằng Mặc Vân Hi ở thời điểm gọt giũa đan rất cố gắng khống chế, nhưng ý thức lực vẫn phản ánh trung thực sở thích của linh thức, viên đan cấp ba vẫn là hình trứng, bất quá màu sắc cùng đan văn lại bình thường rất nhiều, đan bề ngoài có màu đỏ tươi, cùng mấy cái đan văn màu vàng phân bố bất quy tắc, Mặc Vân Hi nghĩ đây có lẽ là vì cậu chưa quen khống chế ý thức lực đã luyện đan, đan văn của Herman đại sư bọn họ đều là đặc biệt cân xứng có quy luật.

Bất quá viên đan dược kia trừ bỏ hình dạng... có chút quái dị, màu sắc tổng thể cùng đan văn đều cực kỳ bình thường, thí nghiệm kết quả là 93%, cũng là thành tích cực kì không tồi, Mặc Vân Hi vẫn rất vừa lòng, như vậy hẳn là có thể mang đi bán.

Trải qua một buổi trưa cố gắng, Mặc Vân Hi thao tác càng ngày càng thuần thục, khoai tây nhỏ sau khi tiến hóa cũng phi thường cấp lực, cuồn cuộn không ngừng mà vẫn luôn phóng xuất ra ý thức lực tinh thuần, thẳng đến khi Lăng Phong gửi thư hỏi, cậu đã luyện chế ra ba viên đan dược cấp ba, hơn nữa tất cả đều là xích đan mang đan văn, "Nha, cũng đã tám giờ!"

Mặc Vân Hi vội vàng thu dọn bàn thí nghiệm, đem cuối cùng một viên đan dược mới ra lô để vào đan hạp, "Lăng Phong khẳng định sốt ruột chờ."

"Phong, anh chờ lâu không?" Mặc Vân Hi vừa ra khỏi nhà thực nghiệm liền nhìn thấy Lăng Phong chờ ở cửa, "Thực xin lỗi, em quên nhìn thời gian!"

"Không có việc gì, chỉ mới chờ một giờ." Lăng Phong tự nhiên tay dắt Mặc Vân Hi, "Tôi hỏi qua bảo vệ cửa, anh ta nói

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net