7| Orphanage (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Hé lu, là thằng tác bất tài vô dụng, tốn thời gian để viết truyện thay vì học hành đàng hoàng đây. Trước khi bắt đầu chap này thì tôi sẽ đưa ra 1 số thay đổi trong cách viết.

Nói chuyện / Mỉa mai / Trích dẫn : " Yo, bitc- "

Suy nghĩ : ' What the fu- '

Tên chiêu thức / vũ khí : [Thunder cross split attack!]

Chú thích : Tác giả (1 thằng chán đời)

Thần giao cách cảm : << The man had a job that must be done >>

< Too much of the past for one to memorize... >>

Tiếng động / Hành động / Timeskip : *Proceeds to die*

Thời gian / Địa điểm : _06 : 66 / Hell_

Thì thầm : " Just your imagination " 

La hét : " I AM THE STORM THAT- " 

Tác giả : - Yowai mo~ -

Hồi tưởng : { You were adopted }

À không, tôi là con ruột, không có vụ nhận nuôi đâu nha? 

Oge đấy. Phải rồi, Act 1 chưa bắt đầu đâu. Đây chỉ là 13 năm hậu đại chiến thứ 2 thôi. Welp, have fun reading! -

_______________________________________

_Sáng hôm sau_

*3rd POV*

*Cốc cốc*

*Két*

Cocolia : " Chào buổi sáng, Bronya. Đồ ăn đã dọn hết lên bàn rồi, con xuống ăn chung với mọi người nhé " 

Bronya : " ...Vâng, thưa Matushka " 

Cocolia mỉm cười rồi dắt Bronya ra khỏi phòng, xuống nhà bếp, nơi mà mọi thành viên trong trại trẻ mồ côi đã tập hợp "đầy đủ". Người phụ nữ tóc vàng nhìn những đứa trẻ rồi thở dài.

Cocolia : *Haiz* " ...Con bé Sin vẫn chưa dậy sao? " 

2 cô bé tóc hồng và xanh lắc đầu.

Lilia : " Hình như chưa ạ " 

Rosaria : *dơ tay* " Để con lên gọi cậu ta dậy cho " 

1 Cậu bé khoảng 16 tuổi mặc tạp dề bước ra khỏi khu vực nấu ăn với 1 cái đĩa thịt viên.

Satoru : " Thôi, em cứ ngồi ăn đi. Để anh đi gọi con bé cho " 

Rosaria : " Ể? Nhưng anh đã nấu cả bữa sáng cho bọn em rồi mà, cứ để em cho " 

Satoru : *xoa đầu Rosa* " Hehe, không sao đâu. Cứ coi như là 1 bài luyện tập nho nhỏ cho bản thân anh đi " 

Bước qua 2 người mới đi vào bếp, Satoru dừng lại và xoa đầu Bronya.

Satoru : " Em cứ ăn thoải mái nhé. Có thể lúc đầu còn hơi khó, nhưng rồi em sẽ thân với mọi người ở đây thôi " *mỉm cười*

Bronya không cản cậu lại.

Bronya : ' Mình không hề cảm thấy ý định xấu từ người con trai này. 1 người đáng tin tưởng... ' 

Satoru : " À phải rồi. Vì em chỉ mới gặp seele, nên hãy ngồi với con bé nhé. Con bé là đứa luôn ra sức làm thân với mọi người, mặc cho cái bản tính nhút nhát của mình đấy "

Satoru chỉ về phía 1 cái bàn còn dư 1 chỗ, kế bên Seele.

Bronya : " ...Vâng "

Cô bé cựu sát thủ đi về đó và được những đứa trẻ tiếp đón khá nồng nhiệt.

Cocolia : " Con trai mẹ cũng cừ phết. Chưa gì đã giành được sự tin tưởng của con bé rồi "

Satoru : " Hehe, con trai mẹ phải thế chứ! Thôi, con đi kêu Sin đây " 

Cocolia xoa đầu Satoru trước khi nhìn lại Bronya đang cười.

Cocolia : ' Chào mừng tới với gia đình nhỏ của ta nhé, Bronya '

(Phía Bronya)

Seele : " A-anou.. C-chị Bronya, đây là Maria và Jeanne. Maria và Jeanne, đây là Bronya. Chị ấy mới tới, nên mong mọi người giúp đỡ chị ấy làm quen ạ " 

Maria : " Xin chào, Bronya! Tớ là Maria, Maria Schubert, 11 tuổi! "

Jeanne : " Còn tớ là Jeanne Schubert, 11 tuổi, và là chị sinh đôi của con nhóc hỗn láo này "

Maria : " Hả?! Bà chị thúi mới nói ai hỗn láo cơ?! "

Maria nghiêng người về phía chị mình.

Jeanne : " Mày đang tỏ thái độ đấy thây! Con nhóc hỗn láo! "

Jeanne cũng nghiêng về phía em gái mình. 2 người đối đầu nhau, không ai chịu nhường ai. Giữa họ còn có cả tia sét nữa cơ.

Maria : " Này bà chị thúi, đừng tưởng bà sinh trước tôi 2 phút thì có quyền-
*hi..hihihi*

Cả bàn quay lại nhìn Bronya. Cô bé thoạt đầu nhìn cứ tưởng vô cảm nay lại đang cười 1 cách dễ thương, khiến ai cũng phải nhìn chỗ khác với đôi má đỏ 

Seele : " T-t-tới lượt em nhỉ... Em là Seele Vollerei, 11 tuổi " 

Seele ngượng ngùng nói, trong khi nhìn xuống đất.

- Ui thích thế mà cứ ngại :V -

Bronya : " Tớ là Bronya Zaychik, 13 tuổi. Mong mọi người giúp đỡ tớ từ bây giờ " 

Maria : " Ể?? Vậy là chị Bronya sao? Nhưng nhìn chị nhỏ- *BỐP*

Jeanne : " Định nói cái gì đó xấu hả, con nhỏ kia? " 

Maria ôm cục u trên đầu lườm chị mình. 2 Người cứ lườm nhau với đôi mắt đằng đằng "sát ý".

*Bốp* *Bốp*

"" Aaahhh! Itai! "" 2 chị em bị táng nhẹ vô đầu

Satoru : " 2 đứa này, lo ăn đi không nguội hết bây giờ " 

Cậu chống hông nhìn 2 chị em với ánh mắt khiển trách

Satoru : " Nay em ngồi với nhóm Myuu được không, Sin? " 

Sin *càu nhàu* : " Hảaaa? Tại sao em lại phải ngồi đó chứ? " 

Satoru : " Bronya là người mới và Seele là người thích hợp nhất để giúp con bé làm quen, nên em nhường chỗ lần này nha " 

Sin *lườm Bronya* *Haiz* : " Thôi được rồi, chỉ hôm nay thôi. Hứ! " 

Satoru : 'Con bé này thực sự cuồng Seele vậy sao? *thở dài* '

Cậu quay sang nhìn Bronya, và cô bé cũng nhìn lại. 

Satoru : " À, để anh giới thiệu bản thân nhé. Anh là Satoru Murakami, 16 tuổi. Em có thể gọi anh là Sato như mấy đứa khác cũng được " 

Bronya : " Vậy... Sato-niisama " 

Satoru *sweetdrop* : " Ờ-ờm... thế cũng được, nhưng anh nghĩ Sato-niisan cũng được mà? " 

Bronya : " Không, Sato-niisama là Sato-niisama " 

Satoru *haiz* : " Rồi, rồi. Em cũng ăn đi, cả Seele nữa "

Bronya, seele : "" Vâng ""

 Satoru mỉm cười nhẹ nhàng rồi ra ngồi với Cocolia và bắt đầu ăn sáng.

Mọi người ăn uống vui vẻ, không khí tràn ngập niềm vui và sự ấm áp, 1 cảm giác kỳ lạ đối với cô sói nhỏ của chúng ta.

Bronya : 'Thì ra đây là cảm giác của 1 gia đình sao... Nó thật ấm lòng ' 

Bronya bất giác mỉm cười 1 lần nữa, nó đã bớt gượng gạo đi và chân thành hơn.

Seele : " C-có chuyện gì sao, Bronya-oneechan? " 

Bronya : " Không đâu, chúng ta ăn thôi " 

.

.

.

_Tháng 8, năm 2013_

Cocolia : " Seele. Hãy dùng trí tưởng tượng và tập trung. Cảm nhận nó và điều khiển nó... *Blub* 

Seele : " Con... con xin lỗi, thưa Matushka " 

Cocolia : " Không sao. Đây chỉ là 1 bài kiểm tra nho nhỏ thôi. Tiếp nào! " 

Sin : " Cậu ngốc quá đấy, Seele. Xem đây! "

Sin bước tới cầm lấy quả bọng nước trên tay và bắt đầu tưởng tượng. Vài giây sau, nó biến thành 1 cái đồng hồ đeo tay.

Mấy đứa trẻ còn lại đều bu lấy Sin và cho cô bé ngạo mạn cơn mưa lời khen. Sin đứng thẳng 1 cách uy nghiêm trước khi nhìn 1 người con trai đang dựa vào tường, người cũng đang tạo ra 1 thứ gì đó bằng sự sáng tạo của mình.

- Yes, art tôi đấy... Hơi tệ ha.... -

Sin nhìn chằm chằm với sự ngưỡng mộ dành cho người con trai kia. Cảm thấy gì đó, người con trai nhìn xung quanh và phát hiện ánh mắt của Sin, cậu dơ ngón cái lên, biểu thị như là thích tác phẩm của cô bé.

Điều này khiến sự ngạo mạn của Sin lớn hơn, đang tự tâng bốc bản thân thì..

The orphans : """ Nhìn kìa! Đó là 1 con HOMU! Kyaa! Dễ thương quá! """

Mọi sự chú ý dồn vào Bronya, người vừa làm cho bọng nước biến thành 1 con búp bê tên HOMU. Seele, thì giống 1 con simp như mọi khi, khi cô bé đã nhào đến ôm Bronya từ phía sau kèm theo câu nói

Seele : " Em biết chị là tuyệt nhất mà, Bronya-oneechan! " 

Satoru *xoa đầu Bronya* : " Haha... Em có vẻ rất thích HOMU nhỉ? " 

Thấy cảnh tượng kia, Sin bỗng chốc thay đổi thái độ. Cô bé nhăn mặt và nghiến răng ken két. Trong đầu cô bé bây giờ là những suy nghĩ đen tối, tàn độc...

Sin : ' Hết Seele-chan rồi đến cả Satoru-niichan cũng bị con nhỏ này cướp đi... Tại sao chứ!? Tại sao họ lại quan tâm đến 1 con nhỏ vừa xấu xí vừa vô vị như nó chứ!? Rõ ràng mình ngầu hơn, sang trọng hơn và cũng mạnh hơn, nhưng tại sao.... Con nhỏ khốn kiếp! Tao phải cho mày biết tay! '

Sin suy nghĩ trong khi cắn móng tay. Nhưng điều cô bé không ngờ đến là có 1 người đang theo dõi sắc mặt và cả suy nghĩ của mình.

Satoru : ' Tệ rồi đây... ' 

.

.

.

Bronya đang chuẩn bị xuống cầu thang thì có 1 giọng nói từ sau lưng.

Sin : " Bronya.. cậu... cậu thích con nhỏ Seele ngu ngốc, đúng không? "

Bronya không chút cảnh giác nói : " Da. Bronya sẽ luôn ở bên Seele "

Sin : ' Tch. Kinh tởm '

Bronya : " Nếu cậu không còn gì để nói thì tôi sẽ về phòng đây-

.

.

*Rầm*

Sin đã đẩy Bronya từ đằng sau, làm cô bé ngã xuống 1 dãy bậc thang.

Sin : " Nyet! Tao sẽ không để mày thích cô ấy! " 

*Bụp* Sin đạp mạnh lên đôi chân mảnh khảnh của Bronya

Sin : " Idiotka! *Bụp* Ngu ngốc! *Bụp* Mày- *Bụp* -Không *Bụp* -Được- *Bụp* -Thích- *Bụp* -Cô ấy-

??? : " Đủ rồi "

Sin : " !? "

Satoru từ hành làng bước đến.

Satoru : " Anh đã dạy như thế nào? Rằng sức mạnh là để bảo vệ kẻ yếu, nhưng bây giờ nhóc đang làm gì đây? " 

Sin : " E-em... Sato-niichan "

Satoru : " Nhóc làm anh thất vọng quá đấy. Anh không muốn làm lớn chuyện, nên mau về phòng mà tự kiểm điểm bản thân đi " 

Giọng cậu trộn lẫn sự thất vọng và tức giận. Nó khiến cho Sin sợ hãi và ngay lập tức làm theo cậu nói.

Satoru : " Bronya, em không sao chứ? " 

Cậu tới đỡ Bronya dậy và choàng tay quanh eo để giúp cô bé đứng.

Bronya : "... Bronya ổn... Cảm ơn Satoru-niisama... " 

Satoru *Haiz* " Em hoàn toàn đủ khả năng đánh trả, nhưng tại sao lại để bản thân chịu đòn? " 

Bronya *giggle* " Không phải chính niisama đã dạy rằng sức mạnh là để bảo vệ kẻ yếu sao? Lúc nãy anh cũng nói vậy nữa. Em sẽ không bao giờ dùng nắm đấm trong những chuyện nhỏ nhặt như thế này " 

Satoru : " Hahaha! Quả nhiên là 1 trong những đứa em yêu thích của anh. Bây giờ anh sẽ đưa em đến phòng y tế của Matushka. Bám chặt nhé " 

Bronya được Satoru giúp đến phòng y tế của trại trẻ mồ côi và được cậu đặt trên giường trong khi cậu đi tìm Matushka.

Bronya : ' Niisama thật tốt bụng... Liệu mình và Seele... Không, có lẽ anh ấy chỉ xem bọn mình là em gái thôi... *đỏ mặt* Ah... Mình nghĩ cái gì vậy chứ...? '

Cocolia : " Bronya! Con không sao chứ?! " 

Bronya : " Ah... Không sao ạ.. " 

Cocolia *haiz* : " Để ta băng bó chân cho "

.
.
.

Cocolia : " Con đang giấu gì đó, Sói Bạc. Con không phải "chỉ trượt chân té" mà con đã bị tấn công. Bị đẩy. Và vì lý do nào đó, con chưa bẻ cổ kẻ tấn công. Ta chưa tìm thấy xác chết nào cả "

Satoru *sweetdrop* : ' Matushka à... Sao lại có thể nói vậy chứ? ' 

Bronya : " Con thực sự đã té cầu thang mà, Matushka " 

Cocolia : " sao ta không hỏi người đã đưa con đến đây nhỉ? Satoru, con bé có nói thật không? "

Satoru : " Con hoàn toàn chắc chắn " 

Cocolia : " ....*haiz* Thôi được rồi, ta sẽ bỏ qua chuyện lần này. Cố chăm sóc bản thân thật tốt nhé. Cuộc thử nghiệm đang đến gần rồi. Ta không muốn các vết thương của con gây ảnh hưởng đến nó đâu " 

Bronya : " Rõ ạ, thưa Matushka "

Cocolia : " và đừng quên nói chuyện với Seele.. Cuộc thử nghiệm có thể sẽ mất khá nhiều thời gian "

Bronya : " Da. Matushka " 

.

.

.

Satoru : " Động viên con bé hộ anh nhé " 

Bronya : " Anh không nói em cũng làm mà " 

Satoru : " Ừm, anh biết chứ. Nào,hãy trở thành hiệp sĩ của cô công chúa bị nhốt trong rương đi, Bronya-chan " 

Bronya : " Da "

*Két*

*Em xin lỗi* *em xin lỗi* *em xin lỗi*

*click*

Seele ôm đầu khóc : " Kyaa! Bronya, em xin lỗi! Em thật sự xin lỗi! Em... em đã rất sợ.. Em không biết vì sao Sin làm vậy... Làm ơn, em không biết thật mà!-

Bronya nhảy vào cái rương, nắm lấy 2 đôi bàn tay run rẩy của Seele rồi liếm nước mắt của con bé

Satoru (đang đứng ngoài cửa) : ' Trời má, yuri kìa anh em! Thật lòng mà nói cái đoạn Bronya liếm nước mắt Seele hơi... kinh? Nhưng rốt cục thì nó thật sự wholesome '

Bronya : " Chị không cảm thấy đau, miễn là em ở bên chị "

Seele : " Nhưng chị Bronya... Em là lý do Sin giận chị... " 

Bronya : " Nó không hề là lỗi của em đâu, Seele " 

Satoru : ' Ah... cơm tró miễn phí cho 1 ngày mệt mỏi.... '

[Raphael] : << Báo cáo, chủ nhân không thể cảm thấy mệt mỏi >>

Satoru : <<Ơ kìa... Làm mất hứng thật sự >>

_______________________________________

- Tôi sẽ cần phải cải thiện art rất nhiều  đây. 1 quảng đường dài... yeah..... Lúc tôi viết dòng này cũng đã 2 : 30 sáng r, nên tôi sẽ Sủi luôn đây, PEACE! -


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net