Chap 55: Cướp hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

A Đại thấy Quận chúa đi về khách điếm như người vô hồn thì hắn cũng đã biết được kết quả rồi. Có lẽ Chu Chỉ Nhược kia đã thay đổi rồi. Mẫn Mẫn Quận chúa bước qua A Đại như người mất hồn. Từng hình ảnh của hai người những ngày còn ở biên thành cứ lặp đi lặp lại trong đầu Quận chúa. Cô không muốn tin nhưng nếu Chỉ Nhược thật sự bị trúng độc thì ai đã hạ độc và bằng cách nào mới được chứ. Nhất đại cao thủ như Chu Chỉ Nhược sao lại dễ dàng bị người khác hạ độc như vậy. Thật sự cô không thể hiểu nổi mà.

Tại phân đà của Minh Giáo

-        Chỉ Nhược, muội nghỉ ngơi sớm đi để mai chúng ta còn làm lễ nữa – Trương Vô Kỵ nắm tay Chu Chỉ Nhược hết sức thâm tình

-        Muội biết rồi – Chu Chỉ Nhược đáp trả

-        Huynh cũng nghỉ sớm đi – Chu Chỉ Nhược cũng nhắc nhở Trương Vô Kỵ 

-        Vậy huynh về phòng – Trương Vô Kỵ  từ lúc thấy Mẫn Mẫn Quận chúa thì đã không rời khỏi Chu Chỉ Nhược một bước, hắn sợ Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ kia sẽ phá hoại chuyện đại sự ngày mai của hắn

Trương Vô Kỵ phân phó cho một đội canh gác nghiêm ngặt tư phòng của nàng. Chu Chỉ Nhược ngồi trên giường, từng hình ảnh của người lúc trưa đến tìm nàng cứ hiện ra không ngừng. Người đó là ai, sao lại tự nhận là phu quân của nàng. Tại sao Huyền Không sư tỷ lại đưa người đó đến gặp nàng. Người đó xinh đẹp như vậy nhưng tại sao trong ánh mắt lại chất chứa nước mắt. Người đó có chuyện gì đau lòng sao. Chu Chỉ Nhược chìm trong suy nghĩ nhưng cô vẫn không tài nào nhớ ra được người kia là ai.

Tại doanh trại của Sát Hợp Đài

Đại Hãn đang đứng trước cửa lều để canh gác. Từ lúc trà trộn vào đây đã một tháng trôi qua nhưng đến hôm nay hắn mới có cơ hội được canh gác tại lều của Sát Hợp Đài.

-        Ngày mai là lễ thành hôn của Trương Vô Kỵ và Chu Chỉ Nhược. Chúng ta có nên tặng quà cho bọn chúng không – Tên quân sư vẻ mặt vô cùng đắc ý hỏi Sát Hợp Đài

-        Ngày mai chúng ta sẽ tung lưới tóm gọn cả võ lâm trung nguyên – Sát Hợp Đài đã chờ thời khắc này rất lâu rồi

Đại Hãn đứng bên ngoài mà như hóa đá với tin tức hắn vừa nghe được. Sát Hợp Đài hắn vừa nói gì, Chu Chỉ Nhược thành hôn với Trương Vô Kỵ sao. Hắn có nghe lầm không.

-        Cũng là tướng quân dụng binh như thần – Tên quân sư phe phẩy cây quạt nịnh nọt Sát Hợp Đài

-        Cũng phải nhờ kế sách của quân sư nữa chứ - Sát Hợp Đài cười sảng khoái vì một mũi tên sắp bắn trúng hai đích

-        Phải công nhận Nhất tình hương thật quá lợi hại. Cao thủ như Trương Vô Kỵ cũng không thể biết được là hắn đã trúng độc – Sát Hợp Đài đã giăng thiên la địa võng để dụ Trương Vô Kỵ sập bẫy

-        Cái này không phải là Nhất tình hương lợi hại mà phải trách Trương Vô Kỵ quá si tình nên độc dược mới phát tác mạnh như vậy – Tên quân sư cũng không ngờ loại thuốc dược tình này lại phát huy tác dụng tốt như vậy

-        Chu Chỉ Nhược trúng Mị dược nếu không có thuốc giải thì sớm muộn cô ta cũng sẽ mất hết võ công và lúc đó thì Trung nguyên sẽ hoàn toàn thuộc về chúng ta – Sát Hợp Đài không từ thủ đoạn để đạt được mục đích

-        Chưa kể Chu Chỉ Nhược kia lại còn là ái phi của Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ thì một đòn này sẽ khiến cô ả Quận chúa kia không còn có thể ngạo mạn được nữa – Tên quân sư có vẻ rất đắt ý với kế sách của hắn

-        Nhưng phải thừa nhận Chu Chỉ Nhược kia thật sự rất xinh đẹp. Bảo sao Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ không vì cô ta mà bỏ rơi cả Cửu công chúa – Sát Hợp Đài nhớ đến nhan sắc như tiên nữ của Chu Chỉ Nhược

-        Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ vốn rất đào hoa, ở Thành Đô mỹ nhân vì cô ta mà si tâm cuồng dại nhiều không đếm xuể. Lần này chúng ta sẽ để cho Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ phải rơi nước mắt, mất cả giang sơn lẫn mỹ nhân – Sát Hợp Đài vuốt cằm nghĩ đến viễn cảnh ngày mai

Đại Hãn không ngờ tên Sát Hợp Đài dù đã biết Chu Chỉ Nhược là ái phi của Quận chúa mà hắn lại còn dám dùng kế sách hiểm độc này. Hắn đã hạ độc Trương Vô Kỵ và cả Chu Chỉ Nhược để hai người họ rơi vào lưới tình nhằm một lưới tóm gọn tất cả. Tên này quả thật là không sợ trời không sợ đất. Đến cả Mẫn Mẫn Quận chúa mà hắn cũng dám ra tay. Không được, phải nhanh chóng báo tin cho Quận chúa biết.

Mẫn Mẫn Quận chúa trên tay đang cầm chiếc khăn che mặt của Chu Chỉ Nhược. Quận chúa đưa chiếc khăn vào ngọn đèn cầy

RẦM

-         Quận chúa – A Đại tung cửa bước vào

-         Quận chúa – Đại Hãn quỳ xuống trước mặt Quận chúa Mẫn Mẫn

-        Có chuyện gì? – Mẫn Mẫn Quận chúa vẫn ngồi thẩn thờ trên ghế

-        Quận chúa mau đi cứu Chu chưởng môn đi – Đại Hãn thở không ra hơi vì hắn khó khăn lắm mới thoát khỏi vòng vây của binh lính Sát Hợp Đài mà chạy về báo tin cho Quận chúa

-        Ngươi nói gì? Chỉ Nhược bị gì – Quận chúa nghe đến Chu Chỉ Nhược thì như hoàn hồn

-        Sát Hợp Đài đã hạ độc Chu chưởng môn nên cô ấy mới không nhận ra Quận chúa, cả Trương Vô Kỵ cũng bị trúng độc Nhất tình hương của bọn chúng – Đại Hãn bẩm báo cho Mẫn Mẫn tất cả kế sách của Sát Hợp Đài

Ánh mắt của Quận chúa nổi lên từng tầng sát khí. Thì ra là tình dược à. Hỏi sao cao thủ như Chu Chỉ Nhược cũng không thể phát hiện ra. A Đại không thể tin được là Sát Hợp Đài dám ra tay trên đầu thái tuế như vậy. Hắn đã biết Chu Chỉ Nhược là ái phi của Quận chúa Mẫn Mẫn mà hắn còn dám hạ tình dược nàng thì trong mắt hắn rốt cuộc Quận chúa Mẫn Mẫn là ai. Có phải hắn đang chê mạng sống quá dài nên mong Quận chúa kết thúc nhanh giúp hắn không.

-        Quận chúa, Sát Hợp Đài rõ ràng đã biết Chu chưởng môn là ái phi của người mà hắn lại còn dám hạ tình dược thì chúng ta phải bắt chúng đền mạng – A Đại nhất quyết lấy mạng Sát Hợp Đài

-        Đền mạng sao, có dễ dàng thế không – Quận chúa Mẫn Mẫn mặt không còn chút huyết sắc

-        Gọi tất cả tập họp – Quận chúa ra lệnh cho A Đại tập họp đội quân mà cô đã đem theo

Tất cả đứng nghe Quận chúa phân phó nhiệm vụ mà không ai là không khiếp sợ trong lòng. Cả A Đại đi theo Quận chúa nhiều năm cũng chưa từng nghe kế sách nào đẫm máu như vậy. Sát Hợp Đài dám động vào Chu Chỉ Nhược là hắn đã tự tìm đường chết rồi, chỉ tội cho binh lính dưới trướng

-        Dù sao binh lính cũng là quân Nguyên, người có thể đao hạ lưu tình – A Đại không muốn tàn sát tất cả như ý của Quận chúa

-        Diệt cỏ phải diệt tận gốc – Quận chúa đã quyết định thì không ai có thể thay đổi

-        Nhiệm vụ ngày mai bằng mọi giá phải cứu bằng được Chu Chỉ Nhược khỏi Trương Vô Kỵ, còn lại thì ta sẽ giải quyết sau – Quận chúa nhắc lại lần nữa

-        Mị dược sẽ khiến Chỉ Nhược bị mất đi khá nhiều công lực nên sẽ dễ cho chúng ta nhưng hãy nhớ không được để nàng ấy bị thương – Quận chúa nhìn thẳng vào A Đại vì trọng trách giải cứu Chu Chỉ Nhược sẽ giao cho A Đại nhưng lần ở Vạn An tự cũng chính A Đại đã làm Chu Chỉ Nhược bị thương nên Quận chúa phải dặn dò thật kỹ lưỡng tránh để chuyện đó xảy ra lần nữa

-        Nhưng Mị dược đó phải có thuốc giải, nếu không.... – Đại Hãn rất sợ nếu không nhanh giải đi tình dược đó thì Chu Chỉ Nhược khó lòng giữ được mạng 

-        Sát Hợp Đài hạ độc thì chắc chắn hắn sẽ có thuốc giải. Chúng ta sẽ đến đó lấy thuốc giải – Quận chúa cười khẩy

-        Nhưng làm sao hắn dễ dàng đưa cho chúng ta – Đại Lực không tin Sát Hợp Đài sẽ dễ dàng đưa thuốc giải

-        Chết rồi thì còn có thể làm khó được chúng ta sao – Quận chúa nhìn Đại Lực bằng ánh mắt chết người làm Đại Lực toát mồ hôi, từ lúc hắn thất thủ trong việc bảo vệ Chu Chỉ Nhược thì Quận chúa đã muốn giết hắn để giải tỏa uất hận trong lòng nhưng nể tình hắn là sư đệ đồng môn của A Đại A Nhị A Tam nên cô mới giữ lại mạng sống nhằm cho hắn một cơ hội chuộc tội

Đại Lực và Đại Hãn chưa bao giờ được kề vai sát cánh với Quận chúa nên bọn chúng chưa hiểu được tâm tính của Mẫn Mẫn Quận chúa. A Đại thấy Quận chúa lần nay đã trở lại là tướng quân của Nguyên triều chứ không còn là Quận chúa như thường ngày nữa. Vó ngựa của Quận chúa từng giẫm nát lãnh thổ của các nước lân bang. Cô nàng từng xem giết người là thú vui mỗi khi ra trận thì thêm một Sát Hợp Đài cũng có là gì. A Đại từng chứng kiến Quận chúa tàn sát cả đội quân vạn người của Đại Liêu thì đội quân của Sát Hợp Đài chắc chắn sẽ cùng chung số phận. Hắn cảm giác lần này Quận chúa không chỉ đơn thuần là cứu Chu Chỉ Nhược mà cô đang tìm chỗ để phát tiết. Chu Chỉ Nhược là tâm can của Quận chúa, là người Quận chúa chấp nhận bỏ cả ngai vàng chỉ để được bách niên giai lão với cô nàng thì sao Quận chúa có thể chịu được việc có kẻ dám chạm vào cô nàng. Lần này không những là Sát Hợp Đài mà cả Trương Vô Kỵ và quần hùng Trung Nguyên chắc chắn cũng không thể thoát được. Bọn chúng dám vuốt râu rồng thì phải trả giá.

Ngày hôn lễ của Trương Vô Kỵ phân đà Minh Giáo được trang hoàng màu đỏ rực. Từ sáng sớm trước cổng phân đà của Minh Giáo đã tấp nập người dân bu quanh để chúc phúc cho Trương Vô Kỵ. Minh Giáo tuy là tà giáo nhưng đến đời giáo chủ của Trương Vô Kỵ thì đã thay đổi hoàn toàn. Ngoài giúp triều đình chống giặc ngoại xâm Minh Giáo còn thường xuyên trừ gian diệt bạo, giúp đỡ người dân chống lại các cường hào ác bá nên trong lòng nhân dân Trương Vô Kỵ cũng là một anh hùng hảo hán thực sự.

Giờ lành đã đến Trương Vô Kỵ đang đứng trước bàn lễ chờ bà mai đưa Chu Chỉ Nhược đến bên hắn để cả hai cùng làm lễ bái thiên địa. Mẫn Mẫn Quận chúa mặc trang phục hoàng tộc của Nguyên triều và còn không đeo mạng che mặt. Theo sau cô là A Đại A Nhị A Tam còn có Đại Lực và Đại Hãn. Phái Nga Mi thấy Mẫn Mẫn Quận chúa xuất hiện mà ai cũng cảm thấy choáng ngợp. Dù biết rằng Quận chúa là Đệ nhất mỹ nhân của Thành Đô, nhan sắc là không hề tầm thường. Nhưng từ lúc cô rơi vào lưới tình của Chu Chỉ Nhược thì Mẫn Mẫn Quận chúa đã không còn giữ được hình tượng Quận chúa cao ngạo của cô mà thay vào đó là một Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ si tình đến tội nghiệp. Nhưng hôm nay Mẫn Mẫn đã trở lại là Quận chúa tại thượng của gia tộc Đặc Mục Nhĩ và của cả Nguyên triều thì thật khiến cho bao trái tim phải thổn thức. Huyền Không cùng với Tả Hữu hộ vệ thấy gương mặt sắc lạnh của Quận chúa thì tất cả đều hiểu là cô đang phải kiềm chế cơn giận trong lòng như thế nào.

Ai chống cự, giết không tha

AAAA

Thượng phương bảo kiếm của Quận chúa nhuốm đầy máu sau một loạt những tiếng la thất thanh. Các đại môn phái trong giang hồ đang tụ tập tại phân đà của Minh Giáo nhìn thấy Quận chúa như thấy tử thần. Trong đầu cả bọn tua lại những ký ức ngày xưa ở Vạn An Tự, Mẫn Mẫn Quận chúa giết người không gớm tay làm cả đám toát cả mồ hôi.

Chu Chỉ Nhược quay lưng lại nhìn thấy Quận chúa đang cầm kiếm bước vào lễ đường. Thông qua mạng che mặt dù không nhìn rõ nhưng Chu Chỉ Nhược vẫn nhận ra, đây là người con gái hôm qua đã đến phòng cô. Nhưng sao khuôn mặt của cô ấy lại đáng sợ như vậy. Trương Vô Kỵ thấy Quận chúa Mẫn Mẫn thì mồ hôi của hắn bắt đầu tứa ra đầy trán

-        Cô đến đây làm gì? Ở đây không hoan nghênh cô – Trương Vô Kỵ gầm lên, tay hắn vô thức nắm lấy cổ tay của Chu Chỉ Nhược khiến nàng phát đau

-        Ta đến đón ái phi của ta – Mẫn Mẫn Quận chúa đáp trả mà gương mặt không chút biểu cảm

-        Nhảm nhí. Chỉ Nhược là thê tử của ta. Sao có thể là tì thiếp của ngoại bang như ngươi – Trương Vô Kỵ gào lên khi nghe Quận chúa gọi Chu Chỉ Nhược là phi tử chứ không phải là thê tử

-        Ta là Quận chúa, ta muốn bao nhiêu thê thiếp mà không được. Chỉ tội cho Trương giáo chủ lại si tình ái phi của ta mà thôi – Quận chúa cười khẩy vì thái độ tức tối của Trương Vô Kỵ 

-        Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ , hôm nay là ngày vui của Trương giáo chủ. Nếu cô không mau biến khỏi đây thì đừng trách Võ lâm Trung nguyên bọn ta không nương tay – Chưởng môn phái Hoa Sơn mạnh miệng lên tiếng

Quận chúa trong đôi mắt chỉ còn lại sự chết chóc

-        GIẾT HẾT CHO TA – Mẫn Mẫn Quận chúa lạnh lùng ra lệnh

UỲNH

Tiếng nổ làm rung chuyển cả phân đà của Minh Giáo. Từ trên trần cao một mảng gạch đá to tướng rớt xuống làm vỡ nát bàn hôn lễ. Chu Chỉ Nhược chỉ kịp né tránh nhưng bụi đá vẫn phủ đầy hỷ phục của cô. Đến lúc này thì Chu Chỉ Nhược không thể nhịn được nữa mà cô nàng tháo khăn che mặt ra

-        Cô đừng quá đáng. Tại sao cô lại phá hỏng hôn lễ của ta – Chu Chỉ Nhược nhìn Quận chúa bằng ánh mắt tức giận

Quận chúa nhìn Chu Chỉ Nhược mà cô cảm giác được từng lời nói kia như dao đâm vào tim cô. Hôn lễ của nàng và hắn sao.

YAAAA

Tiếng la hét bên ngoài vang vọng. Đội quân tinh nhuệ của Quận chúa tràn vào bên trong phân đà. Tiếng nổ khi nãy là do thuốc nổ mà Mẫn Mẫn đã cho cài sẵn trên mái nhà. Mục đích của cô là san bằng phân đà này.

A Nhị A Tam cùng với Đại Lực và Đại Hãn không đợi lệnh mà lập tức tấn công vào quần hùng Trung nguyên. Trương Vô Kỵ thấy như vậy thì lập tức tấn công Quận chúa. A Đại tiếp chiêu với Trương Vô Kỵ để Quận chúa dễ dàng tiếp cận Chu Chỉ Nhược.

-        Đi với ta – Mẫn Mẫn đứng trước mặt của Chu Chỉ Nhược

-        Không – Chu Chỉ Nhược tấn công Mẫn Mẫn nhưng cô nàng lập tức né tránh

Huyền Không cùng Tả Hữu hộ vệ lập tức ngăn cản khi thấy Chưởng môn nhân của họ tấn công Quận chúa.

-        Chưởng môn – Tả Hữu hộ vệ can ngăn Chu Chỉ Nhược làm cô nàng hết sức bất ngờ

-        Các người làm gì thế. Muốn tạo phản sao – Chu Chỉ Nhược không ngờ môn đồ của phái Nga Mi cũng chống lại cô

-        Chưởng môn không nhận ra cô gia sao – Tả Hữu hộ vệ đã tin lời Quận chúa nói là thật, Chưởng môn thật sự không nhận ra Mẫn Mẫn Quận chúa

-        Các ngươi đừng nói nhảm nữa. Cô gia gì chứ - Chu Chỉ Nhược đẩy Tả Hữu hộ vệ sang một bên rồi tiếp tục tấn công

Phái Nga Mi thấy Chưởng môn nhân của họ đánh thật thì lập tức can ngăn. Mẫn Mẫn Quận chúa đứng sau một hàng các môn đồ của phái Nga Mi làm Chu Chỉ Nhược bất giác dừng tay. Đầu óc cô bất chợt xuất hiện hình ảnh tương tự, người này cũng đứng giữa một vòng tròn các môn đồ của phái Nga Mi. Tại sao vậy, tại sao lại xuất hiện những hình ảnh này.

Mẫn Mẫn Quận chúa cũng nhớ đến ngày đó ở Mạn Đà Sơn Trang chính Chu Chỉ Nhược đã bảo vệ cô như vậy. Mẫn Mẫn nhìn Chu Chỉ Nhược, Chu Chỉ Nhược cũng nhìn Mẫn Mẫn. Ánh mắt của cả hai chạm vào nhau làm từng hình ảnh cứ lập đi lập lại trong đầu óc của Chu Chỉ Nhược.

AAAAA

Chu Chỉ Nhược ôm lấy đầu vì những hình ảnh đó làm cô như phát điên. Chu Chỉ Nhược không còn biết gì nữa mà cô nàng chỉ muốn thoát khỏi đây. Chu Chỉ Nhược ôm đầu một mạch chạy ra khỏi cửa, bỏ lại tất cả còn đang ngơ ngác

-        Mau đuổi theo – Mẫn Mẫn lập tức chạy theo Chu Chỉ Nhược, phía sau là phái Nga Mi

Chỉ Nhược

Trương Vô Kỵ không thể đẩy lùi A Đại nên hắn không thể chạy theo Chu Chỉ Nhược. Đội quân tinh nhuệ của Quận chúa không hề thủ hạ lưu tình, xác người trong phân đà của Minh Giáo nằm la liệt đầy đất.

Chu Chỉ Nhược chạy ra khỏi thành Đại Đô thì nàng cũng dừng lại vì sức lực của nàng bây giờ không còn được như xưa. Mị dược khiến nội công của nàng gần như đã bị phong bế hết. Phái Nga Mi đuổi đến nơi thấy Chu Chỉ Nhược đang chống tay vào một thân cây

-        Chưởng môn – Huyền Không cùng Tả Hữu hộ vệ cũng đuổi kịp rồi

-        Các người – Chu Chỉ Nhược quay lại thấy các môn đồ của cô mà cô không khỏi phát tiết

-        Các ngươi còn dám gọi ta là Chưởng môn sao. Cô ta là gì của các ngươi mà các ngươi dám phản bội lại ta – Chu Chỉ Nhược nghiến răng chỉ vào Quận chúa

Quận chúa biết Chu Chỉ Nhược đã trúng độc lâu rồi nên chắc chắn không có thuốc giải thì mãi mãi Chu Chỉ Nhược cũng không thể nhớ lại được

-        Đưa nàng ấy về Nga Mi – Quận chúa ra lệnh cho Tả Hữu hộ vệ

-        Nhưng Chưởng môn..... – Tả Hữu hộ vệ sợ Chưởng môn nhân sẽ bị gì nguy hiểm đến tính mạng vì thần trí của nàng ấy đang không bình thường

-        Ta đi lấy thuốc giải cho nàng ấy – Quận chúa trả lời ngắn gọn rồi quay lưng bỏ đi để Chu Chỉ Nhược không phải phát điên khi thấy cô

Thời khắc Quận chúa quay lưng đi mà Chu Chỉ Nhược cảm thấy như đã đánh mất một thứ gì đó vô cùng quan trọng. Nàng có cảm giác người đó sẽ không bao giờ trở lại nữa.

Tin tức hôn lễ của Trương Vô Kỵ và Chu Chỉ Nhược bị Quận chúa phá hỏng đã đến tai của Sát Hợp Đài làm hắn như chết đứng. Tên quân sư đang đứng bên cạnh nghe mà đánh rơi cả cây quạt trên tay.

-        Ngươi dám chắc đó là Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ – Sát Hợp Đài vẫn hy vọng là hắn đang nghe nhầm

-        Dạ phải, chính là Quận chúa Mẫn Mẫn – tên lính kia nhắc đến Quận chúa mà giọng của hắn run run

-        Thế quân tiên phong – Sát Hợp Đài nắm lấy bàn tay của thành quyền để ngăn sự sợ hãi trong vô thức của hắn

-        Quân tiên phong không ai trở về cả - tên lính nghĩ đến cả ngàn quân tiên phong đã chết dưới làn tên của Bát Tiễn Thất Trùng

-        Mau....lập tức tăng cường – Sát Hợp Đài còn chưa nói hết câu

Bẩm tướng quân......có tin khẩn

-        Có chuyện gì – Sát Hợp Đài lập tức chạy ra khỏi lều của hắn

-        Tướng quân........ – tên lính truyền tin run rẩy không nói nên lời

-        Có chuyện gì – Sát Hợp Đài nắm lấy cổ áo của hắn

-        Quận chúa Mẫn Mẫn ra lệnh cho thuộc hạ bảo tướng quân mang thủ cấp của quân sư đến cổng thành Đại Đô bái kiến Quận chúa – tên lính truyền tin sợ hãi vì mệnh lệnh của Quận chúa Mẫn Mẫn

-        Thủ cấp – Sát Hợp Đài nhìn qua tên quân sư còn tên quân sư thì mặt đã không còn chút huyết sắc nào

-        Cô ta còn nói gì nữa – Sát Hợp Đài không thể tin được là Mẫn Mẫn Quận chúa lại biết được hết kế hoạch của hắn

-        Quận chúa nói rằng trước hoàng hôn mà tướng quân không đến bái kiến thì đêm nay Quận chúa sẽ thiêu sống toàn quân – tên lính kia ngồi bệt xuống đất khi nói hết câu vì hắn là quân Nguyên, hăn biết Quận chúa Mẫn Mẫn tuyệt không nói chơi, lần này đội quân của Sát Hợp Đài chắc chắn không còn đường trở về nữa

Tên quân sư nghe đến đây thì chỉ biết quay lưng bỏ chạy. Nhưng Sát Hợp Đài đã nhanh hơn lập tức dùng dây thừng trói hắn lại

-        Tướng quân........tướng quân........- tên quân sư gào thét

Sát Hợp Đài bỏ đi vào lều. Hắn không thể tin được Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ lại đến nhanh như vậy. Cô ta xuất hiện mà trời không biết đất không hay. Đội quân của cô ta chắc chắn sẽ cày nát cả Trung nguyên. Hắn phải làm sao đây. Chẳng lẽ chỉ vì một Chu Chỉ Nhược mà cô ta sẽ tàn sát tất cả binh lính của Nguyên triều sao.

Trương Vô Kỵ trúng Nhất tình hương nên võ công cũng chỉ còn một nửa. Đến cả A Đại cũng dễ dàng đánh ngang ngửa với hắn. Nhìn giáo đồ của Minh Giáo và quần hùng võ lâm ngã xuống mà Trương Vô Kỵ chỉ có thể gào thét. Đội quân của Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ kia đã tàn sát cả võ lâm Trung nguyên. Trên người bọn chúng còn có độc dược nên quần hùng Trung nguyên không chết thì cũng trúng độc gần hết. Trương Vô Kỵ nhìn ông ngoại của hắn là Bạch Mi Ưng Vương Ân Thiên Chính đang cùng với các cao thủ còn sót lại vận công để ép độc ra ngoài mà hắn không thể tin được. Yêu nữ kia quả thật tàn ác không thể tưởng tượng nổi.

Hoàng hôn buông xuống, từng tia nắng chiều rọi lên gương mặt không chút biểu cảm của Quận chúa. Cô đang ngồi giữa chiếc bàn, xung quanh là các cận vệ của cô. Quận chúa ra lệnh cho A Đại đốt một đống lửa cực to trước mặt cô để tàn lửa bay trong không khí nhìn thật đáng sợ, cạnh bên đống lửa còn có một hàng giáo mác sáng loáng. Nhìn qua chẳng khác gì pháp trường hành hình các tử tội của Nguyên triều.

Sát Hợp Đài dẫn theo một đội quân đi đến ngoài cổng thành để bái kiến Quận chúa Mẫn Mẫn. Tên quân sư bị bắt ngồi trong xe cũi như tù binh. Sát Hợp Đài nhìn quanh Quận chúa chỉ có vài tên cận vệ mà hắn cứ có cảm giác rờn rợn, khiến hắn không dám bước xuống ngựa. Quận chúa không nhìn đến hắn, cô đang nhàn nhã lau thanh Thượng phương bảo kiếm của cô.

Sát Hợp Đài nhìn A Đại A Nhị A Tam cùng với Đại Lực và Đại Hãn thì hắn biết là kế sách của hắn đã hoàn toàn bại lộ rồi.

-        Mạc tướng tham kiến Quận chúa – Sát Hợp Đài quỳ xuống trước mặt Quận chúa

-        Ta

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net