Chap 62: Đại hôn của Võ Lâm Minh Chủ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày trọng đại đã đến. Từ tờ mờ sáng Mẫn Mẫn Quận chúa đã lên ngựa đi từ Vương phủ của cô ở thành Đại Đô để đến núi Nga Mi rước Chu Chỉ Nhược. Người dân ở Đại Đô nhìn thấy Quận chúa mặc hỉ phục màu đỏ rực mà ai cũng bất ngờ. Hôn lễ của Mẫn Mẫn Quận chúa không hề có tin tức nào được truyền ra nên thần dân không ai biết. Lúc đầu Quận chúa không đồng ý nhưng nghĩ lại cô sợ sẽ có nhiều sự phá hoại hôn lễ nên cuối cùng cô quyết định giữ kín. Còn Chu Chỉ Nhược thì vẫn ám ảnh hôn lễ của nàng và Trương Vô Kỵ đã từng bố cáo cho rất nhiều người biết nên nàng rất sợ mọi người sẽ dị nghị nên cũng không muốn Mẫn Mẫn làm hôn lễ linh đình như vậy. Nhưng người tính không bằng trời tính. Quận chúa từng là thống lĩnh của thành Đại Đô, gia tộc Đặc Mục Nhĩ lại có mối quan hệ cực lớn nên hôn lễ của Quận chúa vốn dĩ không thể làm qua loa được.

Giờ Tỵ Mùng Mười Tháng Dậu (tháng 8)

Chu Chỉ Nhược đang ngồi trong phòng của nàng, khăn tay trong tay nàng đã bị vò gần như nát ra. Tiếng gõ cửa phòng vang lên làm Chu Chỉ Nhược giật mình

Chưởng môn đã đến giờ lành rồi

Tiếng của Tả Hữu hộ vệ làm Chu chưởng môn bừng tỉnh. Vì Chu Chỉ Nhược là Chưởng môn của phái Nga Mi nên luận về vai ế không ai có thể đứng ra làm chủ hôn cho nàng được. Cuối cùng Chu Chỉ Nhược phải mời một vị sư bác là sư muội của Diệt Tuyệt Sư Thái đến để làm chủ hôn cho nàng và Mẫn Mẫn.

Quận chúa bước vào lể đường trong ánh mắt ngưỡng mộ của các môn đồ phái Nga Mi. Cả Huyền Không sư tỷ cũng phải cảm thán nhan sắc xinh đẹp của Quận chúa. Mẫn Mẫn mặc hỉ phục truyền thống của hoàng tộc Nguyên triều. Màu đỏ trắng xen lẫn, màu đỏ tượng trưng cho tình cảm phu thê vĩnh cửu không thể tách rời còn màu trắng tượng trưng cho sự duy nhất, nghĩa là trong lòng của mỗi người chỉ có người đối diện mà thôi.

Chu Chỉ Nhược được Tả Hữu hộ vệ dìu ra lễ đường. Giây phút nhìn thấy Chu Chỉ Nhược mà tim của Mẫn Mẫn như ngừng đập. Thẳng đến khi Tả hộ vệ đặt tay của Chu Chỉ Nhược vào tay của Quận chúa mới khiến Quận chúa bừng tỉnh.

- Chỉ Nhược – Quận chúa vẫn chưa dám tin

- Là thiếp đây – Chu Chỉ Nhược cảm nhận được bàn tay của Quận chúa run run chứng tỏ cô đang rất xúc động

Giờ lành đến rồi

Một vị sư tỷ lên tiếng. Vị sư bác chủ trì hôn lễ ngồi ở vị trí phụ mẫu. Quận chúa và Chu Chỉ Nhược bái lạy tổ sư gia của phái Nga Mi sau đó dâng trà cho vị sư bác chủ trì. Cuối cùng là phần uống rượu giao bôi của hai người. Thời khắc Quận chúa và Chu Chỉ Nhược chuẩn bị uống rượu thì những vị khách không mời đã đến.

Chỉ Nhược

Trương Vô Kỵ cùng quần hùng võ lâm đều xuất hiện ở thềm điện nhưng đã bị cận vệ của Quận chúa chặn lại. Mẫn Mẫn Quận chúa nhìn Trương Vô Kỵ mà bàn tay đang cầm rượu của cô run lên. Chu Chỉ Nhược biết Trương Vô Kỵ đã đến. Tình cảnh này thật không khác ngày Mẫn Mẫn cướp hôn ở Đại Đô là bao. Cả phái Nga Mi đều hoảng hốt, có phải Trương Vô Kỵ tính bắt chước Mẫn Mẫn Quận chúa không. Chu Chỉ Nhược đã nghe Tả Hữu hộ vệ kể lại giây phút Mẫn Mẫn cướp hôn, nàng không thể để Trương Vô Kỵ phá hoại hôn lễ mà nàng đã mong chờ cả đời.

- Mẫn Mẫn, mau mở khăn cho thiếp – Chu Chỉ Nhược thúc giục Quận chúa mở khăn che mặt của nàng

Quận chúa lập tức giở khăn hỉ của Chu Chỉ Nhược ra.

Chỉ Nhược

Chỉ Nhược

Không chỉ mình Trương Vô Kỵ gào lên mà còn có cả Tống Thanh Thư của phái Võ Đang. Quần hùng võ lâm nhìn thấy dung nhan xinh đẹp như tiên tử của Chu Chỉ Nhược mà cả đám đều không cam lòng. Tại sao Chu Chỉ Nhược lại chọn ngoại bang như Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ cơ chứ.

Chu Chỉ Nhược không để tâm đến đám khách không mời kia. Lúc Mẫn Mẫn còn đang ngây ngốc vì nhan sắc động lòng người của nương tử mình thì Chu Chỉ Nhược đã uống cạn chén rượu của nàng. Quận chúa còn đang bất ngờ thì Chu Chỉ Nhược đã giật lấy chén rượu trên tay Mẫn Mẫn rồi ngửa đầu uống cạn.

Ư...........

Tất cả những người có mặt gần như bất động toàn bộ. Trước mắt họ đang là cảnh tượng gì thế này. A Đại A Nhị A Tam há hốc miệng còn Tả Hữu hộ vệ cũng sốc đến mức hóa đá. Chu Chỉ Nhược đang hôn Quận chúa, cái này có phải là quá mức tình sắc rồi không. Chu chưởng môn nổi tiếng lạnh lùng như băng đá lại chủ động đến như vậy sao. Mẫn Mẫn Quận chúa sốc đến mức quên cả thở. Đến khi cảm giác được mùi rượu nồng nàn chảy vào miệng thì cô mới ý thức được chuyện gì đang xảy ra. Quận chúa ôm lấy thân thể của Chu Chỉ Nhược đổi vị trí giành lấy quyền chủ động.

Khi Mẫn Mẫn chủ động dứt ra thì son môi trên môi của Chu Chỉ Nhược đã lem ra gần hết. Khuôn mặt xinh đẹp của Chu chưởng môn đỏ bừng vì rượu hay vì nụ hôn kia cô cũng không biết. Mẫn Mẫn Quận chúa cảm thấy đời này có được tình yêu của Chu Chỉ Nhược chính là điều may mắn nhất của cô rồi.

- Đa tạ các vị đã đến tham dự hôn lễ của ta và Chỉ Nhược – Quận chúa cười nụ cười của kẻ chiến thắng

- Nếu có sơ suất gì cũng mong các vị bỏ qua cho – tất cả đều có thể thấy được gương mặt ngạo nghễ của Quận chúa Mẫn Mẫn

Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ

Trương Vô Kỵ sốc đến mức không thể giữ nổi bình tĩnh khiến tâm mạch của hắn nghịch chuyển. Trương Vô Kỵ ói ra một ngụm máu. Quần hùng võ lâm lo lắng cho hắn mà xôn xao cả lên. Phái Nga Mi cũng dần tỉnh lại sau khi chứng kiến tình cảm quá mức nồng nhiệt của Chưởng môn nhân và Quận chúa Mẫn Mẫn.

- Các vị nếu đã đến tham dự hôn lễ thì mời mọi người vào trong – Huyền Không sư tỷ ra lệnh cho cận vệ lui ra

- Chỉ Nhược, tại sao – Trương Vô Kỵ quệt tay lau đi vết máu trên miệng, loạng choạng đi đến trước mặt của cả hai người

- Vô Kỵ, giữa chúng ta không có gì để nói – Chu Chỉ Nhược cũng không biết phải nói sao cho hắn hiểu

- Tại sao nàng lại chọn cô ta. Ta có gì không bằng cô ta? Tại sao chứ? – Trương Vô Kỵ đau khổ chỉ vào mặt Mẫn Mẫn Quận chúa, hắn vẫn không tin là Chỉ Nhược của hắn đã thành hôn với Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ

- Vô Kỵ hôm nay là hôn lễ của ta, nếu huynh đến chúc mừng thì ta thật lòng cảm kích. Còn những chuyện khác ta không muốn nhắc lại – Chu Chỉ Nhược biết Mẫn Mẫn rất để tâm đến mối quan hệ giữa nàng và Trương Vô Kỵ nên tốt nhất là không dây dưa nữa

Thái độ lạnh lùng của Chu Chỉ Nhược đánh tan những hy vọng cuối cùng trong lòng của Trương Vô Kỵ. Tống Thanh Thư đứng đó cũng không biết phải nói gì. Hắn theo đuổi Chỉ Nhược một đời, cuối cùng vẫn phải nhìn Chỉ Nhược thành thân với người khác. Cả Tống Diễn Kiều và Trương Chân Nhân cũng không thể nói thêm được gì. Nghi lễ cũng đã xong rồi, Chu Chỉ Nhược cuối cùng cũng đã thành thân với Quận chúa Triệu Mẫn.

- Quận chúa hãy đưa vương phi lên kiệu – A Đại cắt ngang câu chuyện dài dòng này

- Phải đó, hãy khởi hành để kịp giờ tốt – các vị sư tỷ cũng thúc giục

Đi thôi

Quận chúa nắm tay Chu Chỉ Nhược hiên ngang bước qua vô vàn cặp mắt ghen tỵ với hai người.

- Mẫn Mẫn hay là cùng ngồi kiệu đi – Chu Chỉ Nhược cảm thấy lo lắng khi đám người kia xuất hiện

- Có A Đại bảo vệ ta, nàng đừng lo – Mẫn Mẫn biết Chỉ Nhược lo cho cô nhưng nếu ngồi chung thì sẽ đi rất chậm

Chu Chỉ Nhược tuy không muốn nhưng cũng phải chấp nhận. Kiệu hoa khởi hành đưa Chu Chỉ Nhược về Vương phủ của Quận chúa ở Đại Đô.

Dân chúng thành Đại Đô khi biết hôm nay là ngày thành hôn của Quận chúa Mẫn Mẫn thì mọi người đều đổ xô về các con đường dẫn tới Vương phủ. Mẫn Mẫn Quận chúa dù sao cũng từng là thống lĩnh của quân Đại Đô nên thần dân ở đây đều biết đến cô. Nhớ đến thời gian Mẫn Mẫn Quận chúa trị vì biên thành này thì trật tự trị an trong thành luôn được duy trì rất tốt. không có cướp bóc, không có bảo kê ăn chặn tiền nên các thương nhân trong thành đều rất nể phục cô. Đoàn rước dâu của Quận chúa về đến cổng thành là đã thấy dân chúng kéo đến rất đông.

A Đại cưỡi ngựa đi sát bên Quận chúa để bảo vệ an toàn cho cô. Mẫn Mẫn không nghĩ mọi người lại quan tâm đến hôn lễ của cô như vậy .

Quận chúa .............. Quận chúa ................

Dân trong thành tập trung quá đông nên đoàn người không thể đi tiếp. Kiệu dừng đột ngột làm Chu Chỉ Nhược ngồi bên trong cũng lo lắng.

- Các vị........đa tạ các vị đã đến chúc mừng Mẫn Mẫn – Quận chúa ngồi trên ngựa ôm quyền thủ lễ cảm tạ mọi người

- Phiền các vị tránh đường để ta đưa thê tử của ta về Vương phủ kịp giờ lành – Mẫn Mẫn Quận chúa cười tươi vì cô biết dân chúng là vì muốn chúc mừng cô nên mới tụ tập đông như vậy

Chúc mừng Quận chúa .......................chúc mừng Quận chúa .......................

Đoàn người dạt ra chừa lối cho đoàn rước dâu đi qua. Chu Chỉ Nhược vén màn che bên hông kiệu để nhìn xung quanh mà nàng còn phải bất ngờ. Hai bên đường dân chúng tụ tập rất đông. không nghĩ rằng hôn lễ của Mẫn Mẫn lại được dân chúng quan tâm nhiều như vậy. Cái này có phải là Mẫn Mẫn quá được lòng dân không .

Cửa Vương phủ đã mở to chờ đoàn người của Quận chúa. Dân chúng dạt ra xung quanh cho đoàn rước dâu đi đến. Quận chúa xuống ngựa ra hiệu cho kiệu hoa dừng lại. Quận chúa vén màn để Chu Chỉ Nhược bước ra trong con mắt ngưỡng mộ của mọi người.

Dù Chỉ Nhược vẫn còn che khăn nhưng ai ai cũng nhận ra được đây chắc chắn là một đại mỹ nhân. Vương phi của Quận chúa đúng thật làm cho người khác phải ganh tị. Mẫn Mẫn nắm tay Chu Chỉ Nhược đứng trước Vương phủ

- Hôm nay là hôn lễ của Mẫn Mẫn. Xin thứ tội vì đã không thông báo với mọi người – Mẫn Mẫn Quận chúa nhìn quanh một lượt

- Thần là quan trấn giữ thành Đại Đô xin chúc mừng Quận chúa. Chúc hai vị tâm đầu ý hợp, bách niên giai lão – quan trấn giữ thành Đại Đô chúc mừng hai người

- Đa tạ ông – Mẫn Mẫn Quận chúa biết người này nên cô cũng không quá để tâm

- Không biết Vương phi là ai mà chưa bao giờ được nghe Quận chúa nhắc tới – quan trấn giữ thành Đại Đô cảm thấy rất lạ vì Quận chúa không phải đã có chỉ phúc vi hôn với Cửu công chúa rồi sao giờ còn thành hôn với người này nữa

- Ông cũng biết nàng đó – Quận chúa cười đắc ý làm cho ông ta ngỡ ngàng

- Các vị để không trễ giờ làm lễ, Mẫn Mẫn xin phép cáo lui trước. Yến tiệc sẽ bắt đầu từ giờ mùi (3h chiều). Nếu các vị có lòng xin mời các vị đến chung vui với Mẫn Mẫn – Quận chúa mời tất cả mọi người vì dù sao đây cũng là hôn lễ duy nhất của cô nên cô muốn làm cho Chu Chỉ Nhược hài lòng nhất có thể

Được............được.................

Đám đông giải tán khi Quận chúa và Chu Chỉ Nhược đi vào Vương phủ. Đoàn người của Võ lâm Trung nguyên nhìn thấy Mẫn Mẫn Quận chúa dìu Chu Chỉ Nhược đi qua cửa chính của Vương phủ thì không ai còn có ý kiến nữa. Trương Vô Kỵ nhìn bóng lưng mặc hỉ phục đỏ chói của Chu Chỉ Nhược khuất sau cánh cửa lớn kia mà hắn quỳ thụp xuống. Quần hùng ai cũng tiếc nuối nhìn Chu Chỉ Nhược bước qua cửa chính của Vương phủ cùng Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ. Cuối cùng thì Minh chủ của Võ lâm Trung nguyên đã thuộc về Triệu Mẫn.

Chu Chỉ Nhược bước vào sảnh đường của Vương phủ. Đoàn đưa dâu của phái Nga Mi cũng phải trầm trồ vì độ hoành tráng xa hoa của Vương phủ. Chu Chỉ Nhược đã ở đây vài lần nên nàng cũng không quá bất ngờ nhưng nàng biết chắc chắn Mẫn Mẫn đã cho trang hoàng lại tất cả để chuẩn bị cho ngày trọng đại này. Dù không nói ra nhưng ai ai cũng phải thừa nhận là so với Quận chúa thì Trương Vô Kỵ đúng là không thể sánh bằng. Nên người trong võ lâm luôn bàn tán Chu Chỉ Nhược là tham phú phụ bần, vì muốn làm dâu hoàng tộc Nguyên triều mà bỏ đi tình cảm thanh mai trúc mã với Trương Vô Kỵ. Nhưng không ai biết trừ lần gặp lúc tám tuổi bên bờ sông Hán Thủy khi Trương Chân Nhân giao Trương Vô Kỵ lại cho Thường Ngộ Xuân để hắn đưa Trương Vô Kỵ đi tìm Tiết Thần Y để chữa hàn độc của Quyền Minh Thần Chưởng còn Trương Chân Nhân lại đưa Chu Chỉ Nhược đến Nga Mi bái Diệt Tuyệt Sư Thái làm sư phụ thì vốn dĩ hai người chưa có ước hẹn gì. Lần gặp lại ở Đại Đô chính là lần đầu hai người gặp lại nhau sau ngần ấy năm. Nên nếu nói là Chu Chỉ Nhược tham phú phụ bần là hoàn toàn không đúng.

- Chỉ Nhược ngày trọng đại hôm nay đáng lẽ phải có Phụ vương và Mẫu hậu chứng kiến. Nhưng mọi người đều đang ở phương bắc rồi. Thật là ủy khuất cho nàng – Mẫn Mẫn Quận chúa cảm thấy rất có lỗi với Chu Chỉ Nhược

- Thiếp hiểu mà – Chu Chỉ Nhược biết Mẫn Mẫn vẫn luôn canh cánh vấn đề này trong lòng

- Chờ ta ổn định Đại Đô, ta sẽ đưa nàng về ra mắt Phụ vương và Mẫu hậu – Quận chúa còn một chút việc nữa cần phải giải quyết trước khi cô trờ về phương bắc để đoàn tụ với gia đình cô

- Được rồi, chúng ta làm lễ đi – Chu Chỉ Nhược biết vì nàng cũng đã gặp phụ mẫu của Mẫn Mẫn rồi nên nàng cũng không quá chấp niệm vấn đề này

Quận chúa nhận lấy nhang để thắp cho tổ tiên gia tộc Đặc Mục Nhĩ. Vì đây không phải là Vương phủ ở Thành Đô nên không có bài vị của cả gia tộc Đặc Mục Nhĩ. Nên cả hai chỉ làm qua loa còn chính thức thì đợi đến khi cả hai trở phương bắc thì Mẫn Mẫn sẽ tổ chức hôn lễ theo truyền thống của người Mông Cổ.

Tân phòng của Quận chúa được trang hoàng vô cùng lộng lẫy. Tả Hữu hộ vệ chỉ đưa Chu chưởng môn đến cửa phòng thôi vì theo lệ thì tân phòng không thể có người thứ ba bước vào. Quận chúa bên ngoài đang tiếp khách khứa đến đông như trẩy hội. Ngoại trừ các thương nhân, phú hào còn có các quan trấn giữ những biên thành gần với Đại Đô đều đến chúc mừng Quận chúa. Dân chúng đã đem đến rất nhiều quà mừng lễ cưới của hai người. Nhất là khi họ biết được thê tử mà Quận chúa đã chọn lại là người Hán.

Ở Vương phủ rộn ràng bao nhiêu thì ở phân đà của Minh Giáo lại đìu hiu bấy nhiêu. Mạn Vũ khi nghe được tin tức về hôn lễ của Quận chúa Mẫn Mẫn và Chu Chỉ Nhược thì cũng đã có mặt tại phân đà để hội họp cùng với quần hùng võ lâm

- Chuyện trước mắt không phải là hôn lễ của hai người đó. Mà quan trọng là sau khi thành thân thì Chu chưởng môn sẽ đứng về phe của Thác tử. Lúc đó chúng ta chắc chắn không thể chống cự nổi – Mạn Vũ nói ra sự lo lắng trong lòng ông

- Bây giờ có lo sợ thì mọi chuyện cũng đã xong rồi – Trương Vô Kỵ như người mất hồn

- Trương giáo chủ - Mạn Vũ cảm thấy Trương Vô Kỵ như không còn sức sống

- Cuối cùng Triệu Mẫn đã đoạt được cả giang sơn và mỹ nhân. Cô ta quả thực lợi hại – Trương Vô Kỵ cười như điên dại

Cả Trương Chân Nhân cùng Bạch Mi Ưng Vương cũng đều hiểu là Trương Vô Kỵ đang đau lòng lắm. Chu Chỉ Nhược là tình cảm từ thời niên thiếu của Trương Vô Kỵ. Cô nàng cũng chính là động lực để Trương Vô Kỵ cố gắng chữa hàn độc để sống sót quay về. Nhưng nay tất cả mọi hy vọng đều đã bị Triệu Mẫn cướp lấy. Trương Vô Kỵ quả thực không còn chịu nổi.

Mẫn Mẫn Quận chúa được A Đại dìu về đến tân phòng. Tả Hữu hộ vệ đứng trước cửa nhìn thấy Quận chúa say đến mức đứng không nổi thì lập tức đưa cho cô chén trà giải rượu mà cả hai đã chuẩn bị sẵn. Mẫn Mẫn Quận chúa tuy say nhưng vẫn còn phân biệt được xung quanh. Rút từ trong tay áo ra hai bao lì xì màu đỏ rực để thưởng cho Tả Hữu hộ vệ. Sau đó cô uống hết chén trà giải rượu.

Tiếng đóng cửa phòng làm cho Chu Chỉ Nhược khẽ nuốt ực trong cổ họng. Mẫn Mẫn đến rồi.

Chỉ Nhược ............ Chỉ Nhược ....................

Giọng nói của Quận chúa khàn đi vì rượu. Chu Chỉ Nhược nhìn phu quân của nàng đang bước loạng choạng mà gấp rút đứng lên đỡ Mẫn Mẫn đến bên giường. Quận chúa say quá mà tựa hẳn vào vai của Chu Chỉ Nhược để cô tùy ý sắp xếp.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net