[END] Chap 22: Cuộc tình vĩnh cửu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sách cổ từng nói, ngày mà chàng tưởng rằng sẽ là ngày hạnh phúc nhất lại trở thành cơn ác mộng kéo dài hàng đêm khi không còn nàng.

Sách cổ từng nói, vị thiên sứ đã dỗ dành tâm hồn máu tanh đã chạy trốn đến một nơi thật xa, xa đến mức người kia không thể tìm thấy.

Sách cổ từng nói, sau khi nàng ra đi, vị Pharaoh Ramsesside làm nên lịch sử đã bỏ đi nụ cười vốn có trên môi.

Chàng chỉ cười khi thấy bức tranh thêu hình bóng của nàng, chỉ cười khi ở bên cái xác ướp của nàng và chỉ khóc duy nhất vào ngày định mệnh ấy.

Năm đó, nàng dừng lại ở độ tuổi thanh xuân tuyệt đẹp. Còn người kia vẫn lớn lên rồi già đi mà không có hình bóng của nàng.

Say này chàng không lấy bất kì ai làm vợ mặc cho đám hạ thần cứ nhăm nhe vào vị trí hoàng hậu vốn thuộc về người con gái chàng yêu, vị Pharaoh ấy đã cho nuôi dạy một người khác được ngài nói là xứng đáng để nối ngôi. Vậy nên đến cuối đời, ngài sống sự cô đơn vĩnh cửu.

Còn tôi, người được mệnh danh là người tình của Pharaoh, thiên sứ của cuộc đời ngài đã mãi mãi tách xa khỏi một con quỷ chiếm đoạt.

Điều mà tôi không thể ngờ được, giọt nước mắt của người yêu tôi thật lòng có thể đưa tôi trở về như lời người đàn bà kia nói lại là cậu, người đã từng lừa dối thứ tình cảm mỏng manh mà tôi trao.

Có lẽ người con gái mà sách cổ lưu truyền lại cho đời sau là tôi, người đã khiến một tên tâm thần biết đau, biết cười.

Chỉ tiếc rằng điều này đã quá muộn để nhận ra.

Tôi đã chết ở thế giới đã có cậu tồn tại nhưng không đồng nghĩa với việc tôi đã chết ở thế giới vốn có của mình.

Giờ đây tôi đã trở về như mùa xuân lấn át đi mùa đông lạnh lẽo. Luna thật sự đã nói với tôi rằng các nhà khảo cổ đã tìm thấy tôi xuất hiện bên cạnh ngôi mộ cổ của vị Pharaoh Ramsesside ở thời hiện đại sau bao lâu cố gắng tìm cách vào trong nơi đây.

Điều đầu tiên họ thấy lại là một cô gái trẻ còn sống xuất hiện trước cả các chuyên gia dày dặn kinh nghiệm và đã dấy lên một cuộc thảo luận lớn ở mọi quốc gia.

Họ đưa ra rất nhiều ý kiến vì sao một cô gái lại xuất hiện ở nơi cấm địa chưa từng ai đặt chân vào. Rất nhiều lí thuyết học được đưa ra nhưng không một ai có thể lý giải nó.

Tôi không quan tâm, cũng không muốn nói vì sau một thời gian khó khăn tôi đã liên lạc được với gia đình mình để mẹ đón tôi về, vậy là quá đủ rồi.

Dù vẫn hay bị các nhà báo hay nhà khảo cổ hỏi thăm thì tôi đều lấy lí do nói bản thân bị mất trí nhớ và chẳng nhớ gì cả, tôi không biết lí do thật sự mà tôi nói mình mất trí nhớ là gì nữa.

Có thể là dùng nó để tránh sự làm phiền ở mọi nơi.

Hoặc là tôi muốn dùng nó để giả vờ quên đi cậu.

Quên đi kẻ điên cuồng chiếm đoạt dưới cái danh tình yêu.

Cũng không dám nói toàn bộ cho mẹ biết. Không phải tôi sợ bà không tin mà là sợ bà sẽ không chịu được cú sốc khi biết được những gì tôi trải qua. Chỉ dám bảo mình vô tình đi lạc được người dân ở đâu đó giúp đỡ, xong sau này lại nghịch ngợm đi khám phá để rồi lạc vào trong cái ngôi mộ ấy.

Nghe nó thật vô lí nhưng đối với bà khi thấy con gái mình trở về đã quá đủ rồi. Ngược lại, Luna là người đã tận mắt chứng kiến tôi tan biến trước mặt lại không tin lí do xàm xí do tôi bịa ra.

Cậu ấy là người duy nhất tôi kể cho nghe tất cả. Chỉ là khi nghe xong liền khóc tức tưởi ôm lấy tôi liên tục nói xin lỗi bởi vì mình mà cô bạn là tôi phải chịu cảnh mất tích không rõ nguyên do.

Lúc cậu quay lại tìm kiếm sự giúp đỡ của bà lão bói toán thì bà ta như đã bốc hơi không còn ở đó nữa, thậm chí cả ngôi nhà vải cũng mất tăm.

Bất lực chạy khắp nơi nói ra nhưng khi nói ra không một ai tin cô, họ bảo Luna bị điên và có khi đuổi đánh trước những giọt nước mắt của một cô thiếu nữ tay không tất sắt.

Đương nhiên là không thể nào mọi chuyện lại trùng hợp như vậy, tôi mong rằng không phải là lí do đó. Ramses đã nhúng tay vào tất cả mọi chuyện.

Là thật thì sao? Không là thật thì sao?

Tôi không quan tâm.

Đừng chỉ dũng cảm nói từ bỏ, hãy đủ dũng cảm chấp nhận và lãng quên. Câu nói đó đã chứng minh cho tất cả, một năm nữa trôi qua trong nỗi ám ảnh kéo dài mang tên cậu. Sợ máu, sợ màu đỏ, sợ không gian kín và tất cả những thứ liên quan đến Ai Cập cổ đại.

Vì cậu, tôi đã từ bỏ ước mơ của mình.

Tôi sợ hãi việc nếu quay lại sẽ bị ai đó kéo về bên Ramses, đừng hỏi vì sao tôi từng vô tình lâm vào bẫy tình mà cậu giăng bây giờ lại nhìn cậu với ánh mắt khờ dại.

Đã từng yêu nhưng không có nghĩa tôi cảm động với cách yêu ấy.

Luna thì ngược lại, cô ấy vẫn can đảm đi tiếp con đường do mình lựa chọn trước. Thật hâm mộ làm sao, có lẽ nếu không có sự xuất hiện của cậu cuộc đời tôi đã không có vài trang đen đuốc đến vậy.

Từng nghe cô bạn nói rằng các nhà khảo cổ đã tìm được di tích hùng vĩ được cho là vị Pharaoh Ramsesside xây dựng lên cho vị thiên sứ đời ông, nơi được khắc ghi rất nhiều loài hoa bách hợp và rất nhiều món đồ dùng nàng từng sử dụng.

Cả cấm điện bấy lâu luôn được chôn vùi dưới lớp cát ngàn năm cũng được đào lên không sót một thứ gì. Chỉ là điều làm tất cả thế giới rúng động lại là tấm bia đá được cho là do vị Pharaoh si tình khắc ghi bằng chữ Hy Lạp cao thượng lưu truyền ở thời bấy giờ.

[Πάντα θα τη βρίσκω και θα τη δένω μαζί μου για πάντα]

[Ta sẽ luôn tìm thấy cô ấy và trói chặt cô ấy với ta mãi mãi]

Buồn cười thật, tôi đã nghĩ thời gian có thể xoá nhoà tất cả nhưng vì sao cậu lại cố chấp đến vậy. Có thể là cậu tự tin về lời nguyền đã gán ghép lên linh hồn mỏng manh này, cũng có thể là cậu muốn trả thù vì tôi dám trốn khỏi dây xích nặng nề mà cậu ban.

Nhưng hiện tại nơi đây không còn hình bóng của cậu nữa. Tôi đang ở đây và cậu đang ở một nơi nào đó rất xa, nơi tôi chẳng thể thấy bằng con mắt này.

Xuân qua hạ về thu lại đến, mùa đông lạnh giá không còn vòng tay quen thuộc ôm ấp.

Ký ức giống như những cánh quạt. Có thể làm mát, cũng có thể rạch nát trái tim ta.

Bỏ đi ước mơ, bỏ đi mối tình đầu trôi qua nhanh như một cơn gió trở lại thành một thiếu nữ đúng nghĩa với độ tuổi của mình. Xin ở lại một năm và đăng ký lại vào một trường đại học nghệ thuật bình thường gần nhà để có thể ở gần mẹ để chăm sóc bà.

Một cuộc sống giản đơn mà tôi đã mơ ước từ lâu.

Chỉ là định mệnh thật trớ trêu, thượng đế thật độc ác một lần nữa lại mang cậu đến bên tôi. Cuộc tình cũ đau khổ từng qua đi nay lại trở về với một diện mạo mới mà tôi chẳng đoán được chuyện gì sẽ xảy ra.

Khi ấy là một buổi chiều tà bên cạnh bờ hồ thơ mộng hệt như trong sách, đôi chân bước chầm chầm đi ven hồ cố gắng đang tìm kiếm sự bình yên vốn có ở nơi đây.

Vốn tưởng mọi chuyện đã kết thúc và cái tên Ramses sẽ biến mất trong cuộc đời của tôi nhưng giờ đây, không biết khi nào cậu lại xuất hiện ngay phía sau lưng, thoắt ẩn thoắt hiện như lần đầu gặp mặt.

Vẫn là hình bóng ấy, vẫn là gương mặt ấy, bóng dáng đã gây ám ảnh một thời gian dài chẳng thể ngưng. Cậu vẫn là cậu mặc cho trên người không còn mặc bộ đồ shendyt xa hoa, bây giờ trông cậu thật giống một người bình thường ở thời hiện đại.

Ngoài việc đó ra thì mọi chuyện vẫn như cũ, có điều tôi cảm nhận được dường như có thứ gì đó nổi trội hơn lúc xưa. Phải rồi, tính cách vặn vẹo luôn muốn chiếm đoạt người mình yêu.

"Let me love you once more time."

[Hãy để tôi yêu em lần nữa]

"I have been waiting for you all my life."

[Tôi đã đợi em cả cuộc đời rồi]

Đúng như lời hứa, cậu đã tìm thấy cô dù cho cô ở bất cứ nơi đâu.

Vĩnh hằng là ngôn ngữ duy nhất minh chứng cho tình yêu chúng ta, và em là tình yêu của đời tôi.

Hoa dại có thể được tìm thấy ở bất cứ nơi đâu, riêng em lại là loài hoa độc nhất trong trái tim nhỏ bé này.

Có thể đây là định mệnh vốn đã vạch sẵn không thể chạy thoát.

Có thể rằng nàng sinh ra vốn thuộc về chàng, dù có khác biệt giữa không gian và thời gian thì cả hai vẫn sẽ thuộc về nhau.

Có thể thứ tình yêu cao cả của chàng đã làm rung động thượng đế nên ngài mới cho cả hai lại gặp nhau.

Dù là lí do nào, tình yêu là tình yêu,
đừng nhầm lần với bất kỳ thứ gì để rồi mất đi mới biết hối tiếc.

Đừng cứ mãi chạy theo những ngôi sao lấp lánh mà quên mất chính mình đang có một tầng trăng toả sáng rực rỡ ở chốn này.

Hãy yêu theo cách của chính mình, và đây là cách yêu của cậu, cách yêu của một kẻ điên loạn.

Em à, dù nó có thật đáng sợ thì tôi chỉ muốn nó dành cho em.

Sẽ chẳng ai hiểu được cách yêu của một kẻ điên là gì hay biết được từ một tên điên đang nghĩ gì ngoài việc giết người làm thú vui. Nhưng điều duy nhất họ biết là cậu yêu cô, dù có qua hàng trăm hay thậm chí là hàng ngàn năm, cậu sẽ mãi cố chấp đi tìm nàng thơ của mình ở mọi kiếp dù nàng ở bất kỳ đâu.

Đem nàng khoá chặt bên mình, mãi mãi không để nàng chạy mất.

______________

THE END


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net