2 | Chúng ta cần nói chuyện về trang phục của anh trong mv

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng







Lưu Dương Dương nhớ lần đầu tiên khi cậu lên trạm B xem anime, khi chiếu đến cảnh nữ nhân vật chính bị cơn gió ngang qua hất tung tà váy ngắn, một chuỗi bình luận không ngừng bay ngang màn mình, toàn bộ là tôi xong rồihưng phấn quá đivùng cấm địa tuyệt đối.

Lưu Dương Dương trông cảnh này mà không có cảm giác gì cả, chẳng phải chỉ là một khoảng da thịt không bị vải vóc che khuất thôi sao.



Khi đã trở thành thần tượng và tham gia các lớp học rồi, cậu mới hiểu được sự cám dỗ khiêu khích của sự nửa kín nửa hở này, vùng cấm địa tuyệt đối không chỉ mang ý nghĩa nhắm cụ thể vào một khu vực, mà hơn hết trong đó là sự ẩn ý thấm đẫm dục vọng, nó dẫn dắt trí tưởng tượng và gợi mở ra cảnh tượng khi được xâm nhập vào.

Ví dụ như Tiêu Tuấn nhìn thấy Dương Dương bị lộ bụng sẽ nhớ đến khoảnh khắc khi cả hai đang ân ái. Ví dụ như lúc này đây, cậu vừa trông thấy Tiêu Tuấn mặc tất đùi thì trong đầu đã lập tức hiện lên hình ảnh anh bị mình chiếm giữ, chỉ với duy nhất một đôi tất màu đen trên người.



Mỗi lần comeback, coordi sẽ luôn đưa cho cả nhóm những bộ phục trang kì lạ vô cùng, trong số trang phục của bài title chính lần trước, anh và cậu có một bộ là quần đùi phối cùng tất ngang bắp chân, Lý Vĩnh Khâm trông thấy đã ôm tay gào lên kiyo~. Mà trang phục của bài title lần này cũng lại là quần đùi nữa, Lưu Dương Dương vừa mang xong đôi tất dài đến giữa bắp chân của mình xong, nghiêng đầu sang là cảnh Tiêu Tuấn đang cau mày kéo đôi tất qua đầu gối.

Coordi, tôi cảm ơn chị ha.



"Anh đứng lên em xem nào." Lưu Dương Dương bước đến, Tiêu Tuấn mới vừa buộc xong một bên dây giày, ngẩng đầu lên cũng chỉ có thể trông thấy đôi chân của cậu.

"Hả? Em chờ chút anh buộc xong đã."

Tiêu Tuấn đứng lên, giậm giậm chân, "Sao thế, mặt mày sao mà hậm hực như kia."

"Thấy hết rồi kìa."

"Lưu Dương Dương kéo kéo mép quần đùi của anh: "Lúc đứng lên thì tạm ổn."

"Trong đầu em lại nghĩ vớ vẩn gì nữa đấy?" Tiêu Tuấn ngay tức khắc hiểu ra, vỗ một cái vào cánh tay cậu, "Ở đây đông người lắm đó."

"Không phải hôm qua em cũng hở còn gì?"



Lưu Dương Dương hối hận lắm, cậu đã hiểu được tâm trạng của Tiêu Tuấn ngày hôm qua rồi.

Cậu chỉ mong sao có thể đổi quách đôi tất chân đi, để không một ai trên thế giới có thể trông thấy được vùng cấm địa tuyệt đối của Tiêu Tuấn. Đã thế vũ đạo lần này lại còn cực kì nhiều những đoạn có tư thế dạng chân, động tác đẩy hông cũng vừa mạnh vừa liên tục, anh ấy không hở thì ai hở vào đây!



Hoặc là cứ hở hẳn ra luôn, còn không thì dứt khoát không được hở, chị coordi này hẳn cũng là fan NS của Tiêu Tuấn rồi, nếu không thì sao lại vừa hay chọn một đôi tất chân dài giữa đùi như thế này cho anh chứ, chỉ có vào những đoạn vũ đạo mạnh nhất trong bài mới lộ ra phần da thịt trắng nõn trên đùi, khiến người nhìn thấy chỉ muốn cứng tại chỗ.





Cảm ơn đội trưởng Tiền Côn, đêm nay lại một lần nữa hừng hực ý tưởng mà vùi người trong studio đến rạng sáng. Khi Tiêu Tuấn định bước vào phòng tắm thì bị Lưu Dương Dương dồn vào một góc khóa chặt:

"Em sai rồi, lần sau nhất định..."

"Em lại lên cơn gì đấy?"

"Nhất định lần sau em sẽ bảo vệ thật tốt tấm thân ngọc ngà này của mình."

"Muộn rồi!" Tiêu Tuấn liếc mắt, "Toàn thế giới đều đã biết Lưu Dương Dương có cơ bụng, trên bụng Lưu Dương Dương còn có một nốt ruồi nhỏ."

"Còn anh thì sao hả!" Lưu Dương Dương cao giọng, "Con gái... Con trai con đứa cũng phải tự biết bảo vệ bản thân chứ! Bên ngoài một đống biến thái kia kìa!"

"Em đang nói chính mình là biến thái đó hả." Tiêu Tuấn bất lực mím môi, "Biến thái Lưu Dương Dương, có phải em chỉ muốn duy nhất một mình em nhìn thấy anh mặc tất đùi không?"

Hầu kết Lưu Dương Dương khẽ động, ngẫm nghĩ một chút rồi vứt sạch mặt mũi gật đầu: "Phải."

Đàn ông mà, phải co được duỗi được, người đẹp trước mắt thì mặt phải dày một tí.



Chẳng rõ Tiêu Tuấn học được từ đâu mà biết nhiều đến thế, hoặc cũng có thể là từ những lần cùng xem anime với cậu mà ra, lúc này anh ngồi trên giường, chỉ mặc duy nhất một chiếc áo thun, bên dưới là quần lót màu xám, vạt áo dài vừa hay phủ qua mông, đôi chân trắng mượt duỗi thẳng trong không trung, trên tay anh cầm một đôi tất đùi màu đen chẳng rõ mua tự bao giờ. Ban nãy lúc anh xé mở bao ngoài, Dương Dương trông thấy bên ngoài bao bì hộp còn in rõ chữ 180D, thích hợp dùng vào mùa xuân, thu.

Trong đầu cậu đã và đang tưởng tưởng ra hình ảnh Tiêu Tuấn mặc trên người chiếc áo thun với độ dài vừa vặn cùng đôi tất màu đen cao trên gối mười phân, nằm giữa hai khu vực được vải vóc che phủ là vùng cấm địa tuyệt đối đầy dụ hoặc, như đang dụ dỗ dã thú đến vén lên quần áo, tường tận thưởng thức hết thảy từng tấc da thịt của anh. Mà khi Dương Dương trông thấy cảnh xuân mơn mởn đang hiển hiện trước mắt, không biết còn cụ thể hơn biết bao nhiêu lần so với trong tưởng tượng, cậu chỉ cảm thấy bên dưới đang rục rịch thức dậy.



Hai tay Tiêu Tuấn giữ lấy phần cổ tất, rồi cuộn gọn chiếc tất lại, anh nhấc chân trái lên, gót chân đặt trên mép giường, lồng tất vào đầu ngón chân, chầm chậm kéo dần qua gan bàn chân, mắt cá chân rồi bắp chân.

Khi đang kéo đến phần đầu gối anh dừng lại một chút, ngước mắt nhìn về phía Dương Dương đang đứng, cười hỏi: "Có thích không?" rồi chẳng chờ cậu trả lời mà cứ thế tiếp tục kéo lên, sau khi mang xong còn hơi kéo giãn cổ tất, lúc ngón tay rời khỏi, bởi tính chất co giãn mà khi tất bắn ngược trở lại ôm lấy phần bắp đùi, cùng lúc cũng mang theo sự rung động khiến phần da thịt nơi ấy theo đó mà rung lên.



"Đương nhiên là thích." Lưu Dương Dương bước đến quỳ một gối xuống, cầm lấy chiếc tất còn lại trong tay anh, chốc lát đã rũ xong chiếc tất, rồi cậu nắm lấy chân Tiêu Tuấn đặt lên đầu gối mình, "Để em giúp anh."

Cái cảm giác khi người khác mang tất giúp và chính mình tự mang không hề giống nhau. Khi Lưu Dương Dương mang tất giúp anh, Tiêu Tuấn luôn cảm thấy lạ lạ thế nào đấy, cứ không ngừng nhúc nhích đầu ngón chân mãi, khiến Lưu Dương Dương trông thấy mà chỉ nóng lòng muốn ngay lập tức làm anh.

"Đừng nhúc nhích." Lưu Dương Dương nắm lấy mu bàn chân anh.

"Khó chịu."

"Sẽ nhanh thôi." Hai tay Dương Dương nắm lấy cổ tất trượt lên trên, sau khi xong xuôi cũng không dừng lại, thuận thế đẩy Tiêu Tuấn nằm ngửa ra giường rồi ôm anh lăn một vòng.



Tiêu Tuấn ngồi quỳ trên người cậu, rồi anh cúi người xuống hôn Dương Dương. Một tay cậu ôm lấy gáy anh, một tay khác vừa sờ vừa bóp phần da thịt giữa quần lót và tất chân. Bàn tay cậu nóng rực, làn da Tiêu Tuấn thì lại mát rượi, sự chênh lệch nhiệt độ khiến cậu lại càng yêu thích hơn nữa, đến mức chẳng muốn rời tay, bàn tay đặt sau gáy anh cũng trượt xuống cùng tham gia vào hoạt động sờ soạng này.

Hôn đủ rồi mà sờ cũng thích tay rồi, hai tay Dương Dương trượt dần lên trên đến phần eo bụng của Tiêu Tuấn, ngón tay cái và gan bàn tay nhè nhẹ cọ sát trên da anh. Hai tay Tiêu Tuấn chống xuống nhấc người lên, liếm môi dưới, "Anh thấy sau này chúng ta vẫn nên chú ý một chút thì hay hơn."

"Chú ý điểm nào?"

"Lúc chụp ảnh ấy," Tiêu Tuấn co đầu gối lên cọ nhẹ vào cậu em nhỏ dưới lớp quần lót của cậu, "Cũng không thể bắt nó cứ phấn khích cả ngày mãi được."

"Được thôi." Lưu Dương Dương ngồi dậy, nâng bắp chân anh rồi đặt lên vai mình, "Nhưng bây giờ chúng mình phải giải quyết nhu cầu sinh lí cần thiết cái đã."









Vì không muốn mấy chị gái sói đói trên toàn thế giới trông thấy vùng cấm địa tuyệt đối của Tiêu Đức Tuấn, thế là vào hôm sân khấu comeback đầu tiên, Dương Dương đã mang theo một chiếc quần tất đen trong túi xách, khi Tiêu Tuấn thay quần áo cậu đẩy sang phía anh, thôi đừng mặc tất dài, mặc quần tất đi nha. Tiêu Đức Tuấn: em có giỏi thì lúc mặc bộ outfit kia thì mặc thêm một cái áo bên trong rồi nhét áo vào quần đi.









./.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net