(WhitexBlack)Gặp lại người bạn cũ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào một ngày nọ,có 2 người bạn thân luôn luôn ở bên nhau.Đó là Tạ Tất An (White) và Phạm Vô Cứu (Black),hai người như thể tay chân,ăn cũng cùng nhau,đi chơi cũng cùng nhau.Khi hai người bước vào tuổi 16
Tạ Tất An:Này Phạm Vô Cứu
Phạm Vô Cứu:Có chuyện gì vậy huynh
Cậu gọi anh bằng huynh vì cậu rất yêu mến anh,huynh đệ sống chết đều có nhau
Tạ Tất An:Đệ nhất định ko đc chết....nếu chết thì chết chung,nhớ chưa
Phạm Vô Cứu:Đương nhiên rồi,huynh cũng vậy nha
Tạ Tất An:Uk
Cả hai đều cười nói vui vẻ,ngày nào cũng ra cây cầu,đứng ngồi nói chuyện với nhau cho đến khi......
Cảnh sát:Hắn kìa mau bắt lại
Anh đột nhiên bị cảnh sát bắt,mọi cảnh sát đè lên người anh đến khó thở
Phạm Vô Cứu:Này này....mn đang làm cái quái gì vậy
Cậu hốt hoảnh chạy lại đẩy tất cả cảnh sát ra nhưng bất thành vì quá đông
Cảnh sát:Đề nghị anh Tạ Tất An mau theo chúng tôi về đồn
Cậu ngạc nhiên hỏi
Phạm Vô Cứu:Huynh ấy đã đắc tội gì mà mọi người lại bắt
Cảnh sát:Cậu ấy bị bắt vì tội giết người
"Giết người" cậu shock khi nghe cậu này,anh mà giết người ư....một người hồn nhiên,hiền lành mà lại đi giết người
Phạm Vô Cứu:KO....KO PHẢI HUYNH ẤY KO LÀM GÌ HẾT.....đúng ko huynh
Sắc mặt của cậu bây giờ đang rất lo sợ,cậu sợ rằng sẽ mất anh,cậu sợ rằng anh ấy sẽ ở chung một mình.Cậu liền hỏi anh...nhưng anh ko trả lời...

Tất cả cảnh sát đều dẫn anh về đồn,và cậu cũng đi theo làm chứng
Trong đồn,mọi người đều lắng nghe những vị thẩm phán,luật sư phán quyết
Thẩm phán: Tạ Tất An có phải anh là kẻ giết người ở khu nhà trọ X ko
Vị thẩm phán hỏi anh.....nhưng anh vẫn ko trả lời vì anh ko muốn người huynh đệ của mik biết
Thẩm phán:Nếu ko trả lời là coi như anh đã pha-
Phạm Vô Cứu:Ko....anh ấy ko giết người,anh ấy ko bao giờ làm vậy.Tôi chắc chắn
Luật sư:Anh có bằng chứng ko
Phạm Vô Cứu:Tôi có
Luật sư:Vậy bằng chứng của anh là gì
Phạm Vô Cứu:Tôi là huynh đệ của ảnh suốt mười mấy năm trời,tôi bt rất rõ về ảnh,từ sở thik đến cái ghét,từ ăn uống đến đi ngủ tôi đều bt anh ấy muốn ăn gì và ngủ lúc nào
Và ANH ẤY KO BAO GIỜ ĐI GIẾT NGƯỜI,ANH ẤY RẤT GHÉT GIẾT NGƯỜI....đúng ko huynh
Luật sư:Có đúng là vậy ko Tạ Tất An
Thẩm phán:Anh ko có giết người đúng ko
Tạ Tất An:Tôi........có
Nước mắt của cậu đã chảy xuống,cậu ko buồn hối hận anh nhưng cậu hận những kẻ đã làm anh ra như thế này
Thẩm phán:Chốt lại  anh Tạ Tất An,đã phạm tội giết người vô cớ,2 năm tù
(Vì anh chỉ giết có 2 người nên chỉ ở tù 2 năm thui)
Thẩm phán và tất cả mọi người đưa anh đi về tù của mình
Tạ Tất An:Xin lỗi đệ.....
Anh nói xong trở về tù của mik
"Xin lôi" cậu đứng hình khi nghe chữ xin lỗi,nước mắt càng ngày chảy nhiều.Trời bỗng nhiên mưa to,mưa trút xuống càng lúc càng to.....có lẽ ông trời đang khóc,thông cảm về tình huynh đệ của hai người này.Cậu khụy xuống,khóc to.....
Phạm Vô Cứu:KO...TẤT CẢ CHỈ LÀ NÓI DỐI.....KO....
_2 năm sau_
Vào trời mưa to,bão lớn,thủy triều nổi lên,cậu đi ra con cầu đứng đợi anh quay về.Đang đứng bỗng nhiền,cơn thủy triều ngày càng mạnh đã lôi cậu xuống nước,cậu ko thể bơi lên đc vì cơn sóng của con sông này quá mạnh.Mn đều sợ hãi đi kêu cứu hộ.....nhưng....cậu đã bị chìm dưới đáy,cơn thủy triều này đã dập tắt hơi thở cuối cùng của cậu.
Mọi người đều đi thông báo cho cứu hộ,anh chợt nghe tin có người  bị chết đuối ở ngay cái cầu mà anh hay đi cùng cậu.Anh liền hỏi
Tạ Tất An:Xin cho hỏi,có chuyện gì,ai đã có ai bị đuối ở ngay cây cầu ư
Người dân:Đúng rồi hình như là cậu ấy có tóc màu đen...đang đứng đợi ai thì tự nhiên bị thủy triều cuốn đi luôn
"Tóc màu đen" anh đứng hình khi nghe tin ấy,anh cầm cây dù đen,liền chạy thật nhanh về cái cầu,trong đầu nghĩ là "đừng.....chắc chắn ko phải đệ đâu,làm ơn".Khi anh đến nơi thì mọi người đã giải tán,cứu hộ cũng ko thể tìm đc xác cậu.Anh liên tục gọi "Vô Cứu,Vô Cứu....đệ đang ở đâu".Ko có tiếng trả lời......anh khụy xuống,khóc thật lớn,người dân kêu anh đi về nhà đi.....nhưng anh ko trả lời chỉ ngồi xuống đó và khóc,mn ai nấy đều cảm thấy thương.
Tạ Tất An:Vô Cứu.....đệ đúng là đồ ngốc....tại sao lại bỏ huynh....huynh xin lỗi...mau quay về với huynh đi...PHẠM VÔ CỨU
Anh ngồi khóc đến thiếp đi,có một vk ck đưa anh vào nhà và cầm theo cây dù của anh cho anh ngủ nhờ một đêm
Sáng hôm sau....
Cơn thủy triều cũng đã xuống,mặt nước cũng đã ko còn dữ dội hơn,bầu trời đã xanh trở lại.Nhưng cũng ko thể mang cậu về với anh nữa.
Anh tỉnh dậy,cầm lấy cây dù,chào hỏi hai vk ck,sẵn mượn sợi dây thừng......anh đi ra cây cầu,nơi có rất nhiều kỷ niệm của anh và cây cầu
Anh buộc sợi dây vào chân cầu,đeo vô cổ của mik......tuyệt vọng mà nói
Tạ Tất An:Đệ à.....chúng ta cs một lời hứa là có chết thì phải chết chung....huynh sẽ ko bỏ rơi đệ đâu
Nói xong,anh nhắm mắt lại.....đôi mắt của anh đã chảy một giọt nc..anh đã tắt thở....
_100 năm sau_
Trong một trang viên nọ.....mọi người đều bàn tán về vị hunter mới
Emily:Nghe nói là xác chết đến từ phương đông.....tay cầm cây dù thì phải
Emma:Vậy hả
Chủ trang viên đã đến và bên cạnh là vị hunter mới...Hắc Bạch Vô Thường
Thief:Sao lại một người....cây dù đâu rồi
Tất An:Xin chào mn...ta là vị hunter mới đã chết mấy trăm năm....
Chủ trang viên:Tất An.....đây là vũ khí của cậu
Cậu nhận lấy cây dù.....cậu mở cây dù ra thì thêm một người nữa xuất hiện...Anh bất ngờ khi nhìn người chui ra từ cây dù..
???:Tất An Huynh....
Anh nghe giọng nói quen thuộc phát ra từ người ấy,nc mắt lại thêm một lần chảy xuống....anh ôm chầm cậu.....người mà chui ra cây dù đó chính là đệ đệ của anh
Vô Cứu:Đệ xin lỗi......đệ sai rồi...
Tất An:Vô Cứu....đệ có bị ngốc ......hả....
Cả hai ôm nhau,khóc liên tiếp...sau khi khóc xong,anh đưa nụ hôn của mik đặt lên môi cậu.Nguyên cả trang viên đều ồ lên:)))
Emma:Ể....có chuyện giề vại,em ko thấy gì hết chj emily
Emily đã che mắt của Emma....vì ko muốn em ấy phải hít cẩu lương
Emily:Tình tứ nghe hen.....cẩu lương một đống:vv
Sau khi nghe chụy đại phán.....cả hai ngượng ngùng đỏ mặt,dắt nhau dô phòng để làm chuyện mlem mlem vì họ đã dư tuổi nên có quyền làm chuyện mlem mlem:))
The end
____________________________________________________________________
Mị sẽ ko cho cái kết SE đâu nhe,bye:))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net