Chương 05: Lớp D và Lớp D

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những ngày cuối tuần đang dần đến. Vào giờ tan học hôm thứ sáu, tôi dẫn Horikita đến thư viện.

Hôm nay chúng tôi sẽ có cuộc gặp với những học sinh năm nhất lớp D mà Nanase đưa đến đây.

Giữa chừng, Horikita trao đổi với tôi về kì thi đặc biệt.

"Cậu đã xem cập nhật mới hôm nay chưa?"

"Có thêm 17 cặp cộng sự nữa. Tổng hiện tại đã là 73 cặp."

Tuy số lượng các cặp không cần thiết phải quan tâm, nhưng lần cập nhật hôm nay có một điểm khác biệt so với những lần trước: Có hai học sinh năm nhất lớp D đã có cộng sự.

Đây là động thái đầu tiên của lớp D sau 3 ngày án binh bất động.

"Thế này có hơi vội, tôi đã nghĩ Housen kun sẽ quan sát tình hình thêm một thời gian nữa cơ. Hồi giờ nghỉ trưa tôi có thử đến hỏi thăm bâng quơ một vài học sinh lớp D năm nhất rồi, nhưng ai cũng trở lời bâng quơ lại rằng mình không biết tí gì về hai học sinh năm nhất đã có cộng sự cả."

"Có thật là không biết không? Chưa biết chừng họ đã âm thầm thông đồng với nhau từ trước."

Những học sinh học tốt đừng có bắt cặp nếu không được trả giá cao hay không được hé môi nửa lời các thứ, không lạ nếu những mệnh lệnh như thế đã được đưa ra.

"Đúng là thế. Trước mắt, tin tốt là chúng ta đã sắp đặt được một cuộc hẹn với Nanase san. Nếu nói chuyện với cô ta nhiều khi có thêm được thông tin gì đó chưa biết chừng."

Tuy đã từng giáp mặt nhau một lần, nhưng Horikita vẫn chưa lần nào nói chuyện thỏa đáng với Nanase.

Dù có từng đi cùng Housen đi nữa thì nữ sinh tên Nanase này vẫn tỏ ra là một người hiểu chuyện.

Khi nói chuyện với Nanase, thực sự ngay cả bản thân tôi cũng bị ấn tượng mạnh.

Tính cách thẳng thắn bộc trực của nhỏ có chút gì gợi nhớ đến Ichinose.

Chúng tôi đến thư viện rồi bước vào trong.

"Ara, hiếm thấy hai cậu đến đây nhỉ?"

Người đầu tiên chào đón chúng tôi không phải Nanase mà là Shiina Hiyori của lớp C năm hai.

Trông như con mọt sách này đã ngay lập tức đến đây sau giờ học.

"Hôm nay chắc chắn sẽ hơi ồn một chút, bọn này có một cuộc thảo luận với năm nhất về kì thi đặc biệt lần này."

"Ra là thế. Nếu vậy, tớ nghĩ chỗ ngồi trong góc đằng kia là hợp lí nhất. Chỗ đó sẽ không làm phiền những người đến để sử dụng thư viện, nên có nói chuyện rôm rả một chút cũng không thành vấn đề. Nếu có ai đến gần thì cũng dễ dàng nhận ra ngay."

Chúng tôi thẳng thắn nhận lời khuyên chân thành từ Hiyori.

"Lớp C có ổn không?"

"Để xem nào, lúc này bọn tớ đang chuẩn bị nhiều thứ."

Vì lớp hai chúng tôi nằm ở hai bên chiến tuyến, thế nên thật khó để cho đối phương biết nội tình bên trong một cách dễ dàng. Trao đổi những câu đơn giản rồi chào tạm biệt Hiyori, chúng tôi đến lấy chỗ ngồi trước. Tuy có hơi cảm thấy quan tâm Hiyori, nhưng tôi cùng Horikita đi vào trong góc.

"Nanase san thì không nói, nhưng nếu đang trao đổi với năm nhất lớp D mà Housen kun xuất hiện thì phiền lắm."

"Đúng là thế. Việc Housen có xuất hiện ở đây hay không cũng có sự khác biệt lớn."

Bởi phía chúng tôi chưa hề đặt bất cứ điều kiện gì, nên không có gì chắc chắn họ không đưa Housen tới.

Nếu trường hợp đó xảy ra thật thì có thể cuộc thương lượng này sẽ thực sự khó lường.

"Trước khi vào vấn đề thảo luận chính thì cho tôi hỏi chút được không? Cậu đã ôn bài chưa?"

"Ừm, cũng được chút đỉnh. Nhưng thế thì sao?"

"Tình hình có lợi hơn cho tôi vì bài thi bao gồm nhiều môn, thế nên tôi chỉ đang quan tâm không biết cậu có đủ thời gian ôn bài hay không thôi."

"Tưởng gì, cô đang thương hại đối thủ của mình à?"

"Có đâu. Tôi không dễ tính đến nỗi nương tay vì mình có lợi hơn đâu. Chưa kể, tôi nhất định phải thắng trong cuộc so tài lần này."

Dù thế đi nữa thì nhỏ vẫn lo lắng không biết tôi có ôn bài được hay không.

Tóm lại, nhỏ đang lo rằng tôi sẽ dùng cái cớ quá bận rộn để chuẩn bị cho kì thi đặc biệt đâm ra không có thời gian học.

"Không phải cả cô cũng mất quá nhiều thời gian lo cho mấy vấn đề của lớp D năm hai à?"

"Bình thường tôi cũng ôn bài hằng ngày, nên chẳng có vấn đề gì cả."

Có vẻ như vì đã chăm chỉ học mỗi ngày một chút nên nhỏ đang tự tin.

"Yên tâm đi, tôi không định thua đâu."

"... Thế thì tốt."

Hình như nhỏ đang nghi ngờ vì nghĩ rằng tôi sẽ không nghiêm túc làm bài trong kì thi lần này, một lí do chẳng đâu vào đâu.

Nếu là thế thì cả tôi cũng có một câu muốn hỏi đây. Horikita vừa phải lo cho lớp vừa phải lo cho phần ôn tập của mình, lại còn phải hoàn thành vai trò dạy thêm nữa, rất nhiều thứ cần phải làm. Thế nên không biết nhỏ đã sắp xếp thời gian của mình như thế nào đến hôm nay. Đang định hỏi những thứ như thế thì Nanase một mình xuất hiện trong thư viện. Vừa nhìn thấy chúng tôi, nhỏ nhanh chóng cúi đầu từ đằng xa rồi tiến lại gần. Có vẻ như Housen sẽ không có mặt trong buổi thảo luận đầu tiên giữa hai bên.

"Đã để các senpai phải đợi lâu rồi."

"Bọn tôi cũng vừa mới đến thôi."

Horikita mời Nanase ngồi xuống ở chỗ ngồi đối diện, hai bên chào hỏi nhau sau đó tiến vào chủ đề chính.

"Để tôi giới thiệu lại... Tôi là Horikita Suzune. Cảm ơn cô vì đã bỏ thời gian đến đây gặp mặt chúng tôi hôm nay."

"Em... À không phải, tôi là Nanase Tsubasa. Các senpai chẳng việc gì phải nói lời cảm ơn cả. Ngược lại, tôi mới là người phải biết ơn ở đây."

Một khởi đầu mang màu sắc khiêm nhường giữa những người cùng là học sinh lớp D.

Sau khi hai bên khéo léo chào hỏi nhau xong, Horikita bắt đầu gợi chuyện, Nanase cũng theo đó mà vào thẳng vấn đề.

"Tuy có hơi đường đột, nhưng cho tôi hỏi chút được không?"

"Tất nhiên rồi."

"Vấn đề đầu tiên, cô có thể cho tôi biết năm nhất lớp D đang suy tính gì không? Hôm nay lớp của các cô đã có hai học sinh xác nhận được cộng sự, trong khi 38 người còn lại thì vẫn giữ nguyên. Cả cô cũng là một trong số đó nhỉ, Nanase san?"

Tuy không biết là do Housen hay những học sinh khác, nhưng rõ ràng đây là động thái có chủ đích gì đó.

"Quả nhiên là thế. Tôi đã nghĩ rằng mình sẽ được hỏi những câu liên quan. Hôm nay chị cũng đã hỏi thăm Kajiwara kun một câu tương tự phải không?"

Kajiwara là tên của một học sinh lớp D năm nhất. Có vẻ như việc Horikita đến gặp mặt những học sinh năm nhất lớp D vào giờ nghỉ trưa đã ngay lập tức bị phát giác. Điều đó cũng đồng nghĩa, ngay hôm chúng tôi tiếp xúc với nhóm Shiratori thì bên họ cũng đã hay tin rồi.

"Thực sự đáng kinh ngạc. Có vẻ bên phía cô đang làm tốt các công tác báo cáo, liên lạc và thảo luận."

"Bởi lẽ đa phần học sinh đều hành động theo chỉ thị của Housen kun."

Nanase thẳng thắn xác nhận rằng Housen kun là người đứng ra chỉ đạo.

"Là vì cậu ta đáng sợ? Không, chắc chắn không chỉ có thế. Rốt cuộc cậu ta đã sử dụng cách gì?"

Sau khi tỏ ra thoáng chút suy nghĩ, Nanase nói.

"Thực sự xin lỗi, nhưng tôi không thể trả lời chi tiết được. Chỉ biết phương pháp này được Housen kun sử dụng với mục đích thống nhất những thành viên trong lớp thành một khối. Dù chưa biết phương pháp đó đúng hay sai, nhưng nếu tự tiện để lộ thông tin ra bên ngoài thì sẽ bị tính là hành vi phản bội."

"Đúng là vậy, cô nói không sai."

Nghe Horikita nói, Nanase đáp lại lời cảm ơn cùng một cái cúi đầu nhẹ. Dù có là senpai đi nữa thì không phải chuyện gì cũng có thể mang ra nói hết được. Cũng giống như cách nhỏ đối đáp với tôi hôm qua, Nanase đang suy nghĩ và hành động dưới tư cách một học sinh năm nhất lớp D.

"Thế thì tôi vào vấn đề chính luôn đây. Hôm qua lớp cô có hai thành viên đã tìm được cộng sự, liệu chúng tôi cũng có thể cặp nhóm với những học sinh năm nhất lớp D giống họ được hay không?"

"Chuyện đó có lẽ hai người đã được nghe từ Shiratori kun rồi, về cơ bản là vẫn có khả năng. Chỉ cần trả một lượng Private Point bằng hoặc cao hơn mức giá đã đề ra, chúng tôi sẵn sàng đồng ý giao kèo ngay mà không nghĩ ngợi chi cả."

Quả nhiên cuộc nói chuyện giữa chúng tôi và nhóm Shiratori đã đến tai Housen.

Từ câu trả lời trên có thể suy ra rằng hai học sinh năm nhất lớp D vừa có cộng sự kia đã được trả một số điểm cao.

"Thế nhưng việc hôm nay tôi muốn nhờ không phải là vụ giao kèo lập nhóm bằng điểm."

"Tôi biết. Tôi có nghe sơ qua từ Ayanokouji senpai rồi, các anh chị đang muốn lập một mối quan hệ cộng tác để giúp đỡ và đùm bọc cho những học sinh không tự tin vào học lực của mình phải không?"

"Đúng. Nếu hiểu rõ như thế rồi vẫn đến đây, tức là cô cũng có ý định muốn thương lượng với bên chúng tôi đúng không?"

"Nếu được... Thì tốt."

Đột nhiên khuôn mặt của Nanase biến sắc, nhỏ tiếp tục.

"Cách suy nghĩ của Housen kun về cơ bản là quá sức độc đoán. Cậu ta áp đặt cách suy nghĩ đó lên mọi người. Nếu cứ thế này thì những học sinh có học lực thấp sẽ bị bỏ lại phía sau mà không có lấy được một người cộng sự mất. Tuy rằng không được nhận Private Point trong vòng 3 tháng không phải vấn đề gì quá to tát, thế nhưng thứ hạng và đánh giá của những học sinh không tìm được cộng sự sẽ bị ảnh hưởng. Không, như thế vẫn chưa phải là vấn đề quá lớn... Điều tôi lo sợ thật sự, chính là từ nay về sau cậu ta vẫn tiếp tục lãnh đạo với cách làm độc đoán như thế này. Để rồi sự gắn kết của những thành viên trong lớp sẽ dần bị mất đi."

Nghe những lời Nanase nói, Horikita tưởng tượng ra viễn cảnh về sau của năm nhất lớp D trong đầu.

"Đúng là thế. Nếu cứ từ chối những người ngỏ ý muốn giúp đỡ lớp như thế này, lẽ dĩ nhiên mọi người sẽ bị ép phải cạnh tranh dưới sự lãnh đạo độc tài. Không được một ai giúp đỡ đồng nghĩa với việc phải tự sức mình làm mọi thứ. Lỡ chẳng may có gì bất trắc, thì dù có cầu xin sự trợ giúp thì cũng sẽ chẳng có ai đồng ý. Giả sử như khi phải đối mặt với một bài thi cạnh tranh cùng tập thể, lớp cô sẽ không thể tham gia cạnh tranh được nếu cứ thế này."

Thế nên để tránh viễn cảnh đó diễn ra, Nanase đã tự mình quyết định đến đây để đàm phán với Horikita.

"Cô không sợ Housen kun à?"

"Vâng."

Nhỏ trả lời không một chút do dự. Rồi bỗng nhiên Nanase hướng ánh mắt sang tôi, dù cho nãy giờ nhỏ không hề nhìn qua phía này lần nào cả. Ánh mắt giống y như lúc chúng tôi gặp nhau lần thứ hai. Khi được tôi hỏi một câu tương tự, nhỏ đã trả lời rằng [Tôi không dung thứ cho hành vi bạo lực]. Không hẳn là tôi không để ý, nhưng có lẽ Nanase là người duy nhất trong nguồn nhân lực đang cố gắng tìm kiếm đồng minh cho năm nhất lớp D.

Nếu đây chỉ là một cuộc gặp gỡ tình cờ, tôi sẽ thẳng thắn nói lời biết ơn nhỏ.

"Thế thì để tôi hỏi sâu hơn một chút. Cô có thể cho chúng tôi biết hiện tại có khoảng bao nhiêu học sinh năm nhất lớp D đang gặp khó khăn trong vấn đề tìm kiếm cộng sự được không? Đừng nói gì đến học lực, hãy nói tôi nghe những gì cô biết trong phạm vi có thể trả lời."

Theo những thông tin có trên chương trình OAA ta có thể biết được những ai chưa có cộng sự. Thế nhưng, lẽ hiển nhiên rằng chẳng ai biết được những học sinh đó có thể tự mình tìm được cộng sự hay không.

Những vấn đề như thế này trừ phi hỏi trực tiếp những thành viên trong lớp, nếu không thì còn lâu mới có câu trả lời.

"Ở thời điểm hiện tại thì có gần 15 học sinh, họ đều là những người gặp khó khăn trong việc tự mình tìm kiếm cộng sự."

"15 người... Nhiều hơn tôi tưởng."

Thế nhưng hiện tại, lớp D năm hai vẫn còn nhiều học sinh chưa tìm ra được cộng sự.

Đây là cơ hội thuận lợi để hai bên bắt tay nhau và tiến đến một mối quan hệ hợp tác tốt đẹp.

"Nanase san. Nếu cô đồng ý, đại diện lớp là tôi muốn lập một bản hợp đồng lớn với lớp bên cô."

"Bản hợp đồng... Lớn?"

"Tôi đang tính sẽ cùng Nanase san hợp tác để tìm cộng sự cho 15 người đó. Bỏ qua vấn đề học lực dù có là A hay E. Dĩ nhiên quan hệ hợp tác giữa hai bên không phải bằng điểm. Tôi chỉ muốn hướng đến mối quan hệ cộng tác để giúp đỡ những người cần được giúp mà thôi."

Tức là cho đi và nhận lại.

Cả hai bên sẽ giúp đỡ và mượn sự giúp đỡ lẫn nhau, nếu làm thế thì vấn đề chi tiêu thừa thãi cũng như vấn đề về mặt cảm xúc cũng sẽ không phát sinh.

Chỉ cần bản giao kèo này thành công, xác suất có học sinh bị đuổi học sẽ giảm mạnh đáng kể.

Thế nhưng cả Nanase lẫn Horikita đều hiểu rõ rằng chuyện này không đơn giản như thế.

"Việc này, tuy bản hợp đồng giao kèo trên là một đề xuất hợp lí, nhưng không có gì đảm bảo sẽ cứu vớt được những học sinh có học lực tiệm cận E bên lớp của Horikita senpai. Bởi lẽ hơn nửa số lượng học sinh gặp khó khăn vì không tìm ra được cộng sự bên đây cũng toàn là những người có học lực hạng D hoặc C."

Giả sử nếu những học sinh có học lực cao nhất trong số đó là C+ cặp nhóm với những học sinh hạng E, dù thế nào đi nữa thì vẫn còn tồn tại những rủi ro lớn. Cũng có thể nói bên phía chúng tôi chẳng nhận được lợi ích lớn lao gì cả.

"Để trường hợp đó không xảy ra, bên phía cô phải thực sự nỗ lực là điều cần thiết."

"Đúng là vậy. Nhưng Nếu làm vậy, tôi nghĩ quả nhiên bản hợp đồng này sẽ không được diễn ra suôn sẻ."

Nanase xác nhận ngay không chút vòng vo.

"Housen kun tuyệt đối sẽ không chấp nhận hợp tác miễn phí, nhất là vào lúc này."

Lớp A năm hai đã duy trì được lượng Class Point lớn kể từ khi nhập học đến giờ, thế nên họ đã tích góp được một lượng vốn kinh tế dồi dào. Dù rằng lớp C đã phải nôn ra một số lượng điểm lớn để giúp đỡ Ryuuen, nhưng nhờ bản hợp đồng với lớp A mà họ vẫn còn một nguồn cung tài chính ổn định. Những thành viên khác trong lớp có lẽ cũng đang giữ một lượng điểm tiết kiệm kha khá. Trông cách cả hai lớp trên dùng lượng tài nguyên lớn để trưng thu học sinh, đây đúng là cơ hội trời cho để kiếm lời dù chỉ được chút đỉnh.

Thế nên kế sách mà Housen đang nghĩ trong đầu cũng có thể nói là không sai.

Song, vì yêu cầu mức giá quá cao nên cũng chẳng có ai thèm ngó ngàng tới lớp D năm nhất .

Ví dụ điển hình nhất chính là số lượng ít ỏi những học sinh đã tìm được cộng sự.

"Dù rằng đây là quyết định đúng đắn để giúp đỡ lớp? Vả lại tôi cũng chẳng thấy có gì bất lợi cho cậu ta cả."

Chẳng học sinh nào muốn bị mất nguồn thu nhập trong ba tháng mà người đó lẽ ra phải được nhận chỉ vì không tìm thấy được cộng sự cho mình. Cái này không cần giải thích thì ai cũng biết.

"Tôi hiểu Horikita senpai đang muốn ám chỉ điều gì, cũng như đa phần nội dung những gì chị nói nãy giờ."

Có vẻ như bản thân Nanase cũng rất hoan nghênh đón nhận đề xuất của Horikita.

Thế nhưng.

"Nhưng quả nhiên... Housen kun sẽ không chấp nhận."

Một khoảng lặng nhỏ bao trùm. Giữa khoảng nghỉ đó, tôi phần nào đoán ra được Housen đang nghĩ gì trong đầu.

"Có một điều tôi chắc chắn, đó là Housen không phải người đã ép giá lượng điểm mà các lớp trên phải chi."

"Là sao?"

"Tôi đã nghĩ lí do tại sao Housen lại chỉ đồng ý cho những thành viên lớp lập nhóm nếu nhận được số điểm cao tương ứng, là vì chính nó đã tự đôn giá điểm lên. Nhưng nếu là vậy, chắc chắn nó phải ngó ngàng gì đó đến những người có học lực kém mới đúng. Cái này tuy có hơi cực đoan, nhưng giả dụ như Housen đã bảo rằng sẽ tìm cộng sự cho những người khác, đổi lại hãy đưa điểm cho nó chẳng hạn."

"Đúng là vậy... Không thể xem thường lượng Private Point trong 3 tháng được. Nếu bị liệt điểm để rồi mất đi nguồn thu, chi bằng giúp ổn định nguồn thu sau đó yêu cầu phân nửa từ những người đã được Housen kun giúp đỡ chẳng phải tốt hơn sao?"

Từ những động thái cho đến bây giờ cộng với những lời Nanase nói, hoàn toàn chẳng có vẻ gì là như thế cả.

"Đúng như những gì Ayanokouji senpai đoán. Housen kun chẳng ngó ngàng gì đến những người cùng lớp cả."

Cứ như nó chỉ đang muốn ra luật để thống trị lớp mình thôi.

Và rồi hẳn Housen sẽ loại trừ tất cả những ai dám chống đối, để tất cả học sinh trong lớp phải nghe theo lời nó.

Thế nên chẳng có ai dám bắt cặp mà không có sự đồng ý của nó, bởi lẽ họ không thể làm thế.

Lí do vì sao những học sinh năm nhất lớp D không có mặt ở sự kiện giao lưu, là do ngay từ đầu họ đã biết rằng dù có làm thế cũng vô ích.

"Liệu cô có thể kiểm soát dù chỉ một vài học sinh có học lực tốt trong khả năng của mình hay không?"

Lời đề nghị này của Horikita chẳng có tí tính toán nào trong đó, cứ như nhỏ chỉ đang muốn tìm cách giúp đỡ những người bạn cùng lớp mà thôi.

Khác với học sinh năm hai, sự gắn bó với lớp cùng những người bạn xung quanh của học sinh năm nhất hiển nhiên vẫn còn rất mong manh.

Chỉ mới 1 hay 2 tuần kể từ khi nhập học mà đòi hỏi họ phải cảm thấy gắn bó âu đã là chuyện không thể.

"Tôi đã thử hỏi thăm vài người, nhưng không có lấy dù chỉ một người bảo rằng mình sẽ suy nghĩ."

"Quả nhiên phải có gì đó đổi lại là điều kiện tiên quyết."

"Nếu chỉ có vài người, chẳng phải cứ dùng điểm để giao kèo với họ là được à?"

Trong trường hợp muốn nhắm đến vị trí dẫn đầu bằng điểm tổng như lớp A hay C, phải bỏ ra một lượng tài chính lớn để trưng thu số lượng đông đảo học sinh là điều cần thiết. Thế nhưng nếu chỉ giao kèo với một vài học sinh để giúp đỡ những người có nguy cơ bị đuổi học, phí tổn cũng theo đó mà giảm đi.

"Đúng vậy nhỉ... Nếu không còn cách nào khác thì ta bắt buộc phải làm thế. Nhưng nếu dùng Private Point để giao kèo thì sự gắn kết giữa hai bên chỉ là mối quan hệ bằng Private Point mà thôi. Nếu được thì tôi muốn có một mối quan hệ lí tưởng hơn từ nay về sau."

Sau khi nói thế với tôi, Horikita ngay lập tức nhìn sang Nanase.

"Ý chị là sao?"

"Lúc này, lí do để hai bên năm nhất và năm hai đấu tranh là khác nhau. Năm nhất không có nguy cơ bị đuổi học, thế nên vị trí của các cô cậu rõ ràng đang ở trên. Nhưng không có gì đảm bảo rằng mối quan hệ này vẫn cứ tiếp diễn từ nay về sau. Một ngày nào đó không xa, chắc chắn các cô cậu cũng sẽ phải đấu tranh để đối mặt với nguy cơ bị đuổi học. Nếu như hai bên sử dụng điểm để giao kèo ngay lúc này, lỡ như về sau những học sinh năm nhất lớp D rơi vào trường hợp phải dùng điểm để mua quan hệ, nhưng lại không có đủ nguồn vốn tích trữ để chi trả thì sao?"

Nếu trường hợp đó xảy ra thật thì có thể vẫn sẽ có người giúp, nhưng cũng không lạ gì nếu không ai đồng ý giúp đỡ.

"Đó là lí do tại sao tôi muốn thành lập một mối quan hệ bình đẳng không phân biệt trên dưới và cũng không sử dụng điểm. Từ đó thắt chặt và gầy dựng nên sự tin tưởng giữa đôi bên. Một mối quan hệ tin tưởng đặc biệt, không quan trọng sự khác biệt về niên khóa."

Bằng cách làm kể trên, khi có một học sinh lớp D năm nhất cần được giúp đỡ, họ sẽ dễ dàng nhận được sự hỗ trợ nhờ mối quan hệ bình đẳng đôi bên. Đó là những gì Horikita muốn nói. Cách làm này cũng giống như chính sách gầy dựng sự tin tưởng của Ichinose.

Điểm khác biệt lớn nhất so với chính sách của Ichinose đó là thay vì qui mô trên toàn khối, chúng tôi chỉ cộng tác với mỗi năm nhất lớp D.

Không lập giao ước với toàn thể những lớp khác, chúng tôi chỉ chốt đơn và đúc kết một mối quan hệ hợp tác lẫn nhau với mỗi năm nhất lớp D mà thôi.

Đã là ngày thứ 4 kể từ khi kì thi đặc biệt bắt đầu. Thời gian không còn nhiều để có thể từ từ mà suy nghĩ nữa.

Có lẽ tinh thần của Horikita đã hoàn toàn chạm đến được trái tim của Nanase.

Thế nhưng, biểu cảm nặng nề của nhỏ vẫn không thể sáng sủa lên được.

"Tôi hiểu những gì chị đang nói. Thế nhưng, tôi nghĩ rằng có một thứ chị vẫn chưa nhận ra. Đa phần những học sinh năm nhất đang rất gấp rút để tích Private Point càng nhiều càng tốt. Trong tình thế này, chắc chắn họ sẽ cảm thấy thiệt thòi nếu phải đồng ý hợp tác mà không có vật chất đổi lại."

Nếu là như thế thật, cách duy nhất đó là nhờ thời gian trả lời cho những người đó hiểu rõ phương thức hoạt động của ngôi trường này mà thôi.

"Hiện tại, nếu muốn hợp tác với năm nhất lớp D thì bắt buộc phải đối mặt với hai bức tường lớn. Đó là giải thích cho Housen kun hiểu vấn đề và thuyết phục những học sinh ưu tú đang thèm khát điểm. Cái sau là chuyện không của riêng gì một lớp, nhưng..."

Đúng là nếu nhìn tổng quát thì Housen chính là bức tường duy nhất cần phải vượt qua nếu muốn hợp tác với năm nhất

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net