Chương 1: Ike và Komiya

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mở đầu:

Giờ là sáng ngày mùng 4 tháng 8, một ngày sau khi kỳ thi đặc biệt trên đảo hoang được hoàn thành. Học sinh sẽ có một kỳ nghỉ bảy ngày trên một chiếc du thuyền hạng sang từ hôm nay đến hết ngày 10 tháng 8. Nhà trường cũng hứa rằng sẽ không có bất kỳ bài kiểm tra đặc biệt nào như kỳ thi cung hoàng đạo được tổ chức vào năm ngoái.

Ở đây có hồ bơi, phòng gym, rạp chiếu phim, phòng hòa nhạc, phòng tắm chung, khu mua sắm, quán cà phê trên sân thượng, nhà hàng, và nhiều tiện ích giải trí khác nữa. Nói cách khác, chúng tôi có quyền tận hưởng tất cả chúng ngay từ hôm nay.

Vậy thì tôi đang làm gì vào ngày đầu tiên của kỳ nghỉ được mong đợi suốt mấy tháng qua?

Đó là một phòng cabin được Nhà trường sắp xếp từ trước, nơi 4 cậu nam sinh đang nằm dài thư giãn trên giường với mỗi người cầm cho mình là một chiếc điện thoại.

Không cần phải vội vàng ra ngoài chơi chỉ vì hôm nay là một ngày nghỉ. Đúng hơn, đây là thời điểm thích hợp nhất để tạm quên đi những cuộc vui bên ngoài và dành trọn thời gian cho việc nghỉ ngơi. Không giống như khi ngủ ở ký túc xá, những chiếc giường êm ái mang thương hiệu cao cấp nhất đang nhẹ nhàng ôm lấy cơ thể tôi. Nhất là ngay sau khi phải sống trong một túp lều trên một hòn đảo hoang khắc nghiệt, cảm giác bồng bềnh này còn tuyệt vời hơn nhiều. Hãy cứ để ngày đầu tiên trôi qua như vậy đã.

Dựa trên kết quả của kỳ thi đặc biệt trên đảo hoang, điểm các lớp trong tháng 8 đã được Nhà trường xác nhận và công bố.

Thông thường, điểm lớp sẽ được công bố vào ngày mùng 1 đầu mỗi tháng, nhưng thời điểm đầu tháng 8 trùng vào giữa kỳ thi đặc biệt, vì vậy việc thông báo điểm lớp đã được lùi lịch lại sau khi tính thêm cả điểm từ bài kiểm tra trên đảo.

Đối với học sinh của ngôi trường này, việc đầu tiên cần làm mỗi đầu tháng là kiểm tra điểm lớp của họ, cũng như xếp hạng cá nhân trên OOA. Điểm lớp ảnh hưởng trực tiếp lên điểm cá nhân, hay chính là số điểm chi tiêu mà học sinh được nhận thêm hàng tháng. Nếu có cho mình một lượng điểm cá nhân rủng rỉnh, kỳ nghỉ trên chiếc du thuyền này hẳn sẽ như đắm mình trong châu báu.

Điểm các lớp năm 2 vào tháng 8

Lớp A: 1206 điểm, lãnh đạo bởi Sakayanagi

Lớp B: 578 điểm, lãnh đạo bởi Ichinose

Lớp C: 571 điểm, lãnh đạo bởi Horikita

Lớp D: 551 điểm, lãnh đạo bởi Ryuuen

Kết quả là lớp chúng tôi dừng lại ở vị trí lớp C với một sự chênh lệch điểm nhỏ. Đây là một cơ hội để có thể leo lên lớp B ngay lập tức, nhưng tiếc rằng dường như việc này khó mà đạt được chỉ trong một bước được. Tuy nhiên, cũng không cần phải cảm thấy thất vọng, bước tiến này có thể được xem như một kết quả tốt.

300 điểm được chuyển riêng cho một lớp duy nhất đứng đầu kỳ thi trên đảo.

Một lần nữa cậu ta cho mọi người thấy được thứ sức mạnh áp đảo của mình. Kouenji đã từng bị bạn học trong lớp coi như là một gánh nặng, nhưng giờ thì những người xung quanh không có lựa chọn nào khác ngoài việc thay đổi quan điểm của họ. Nhưng tôi nghi ngờ về việc quan điểm đó sẽ tồn tại được bao lâu.

Ngoài số điểm lớp khổng lồ, chúng tôi nhận được thêm từ cậu ta một tấm thẻ bảo hiểm ghi 'Miễn hợp tác' cho đến khi tốt nghiệp. Nếu sự thật này được công khai, số lượng những người ngoan ngoãn chấp nhận cậu ta hẳn sẽ giảm xuống. Tuy nhiên, tôi lại nghĩ rằng điều này là khá tốt.

Nếu không có 300 điểm từ Kouenji, chúng tôi phải tiếp tục chiến đấu thêm một thời gian để tìm hiểu xem liệu lớp có thể thực sự bắt kịp với các lớp trên hay không. Nhưng nếu ba lớp xếp cạnh nhau với cái khoảng cách điểm như này sẽ cổ vũ rất nhiều về mặt tinh thần cho chúng tôi. Sau đó, lớp sẽ có thể tiến tới khả năng lần đầu được thăng lên lớp B, đồng thời hạn chế đối đầu trực tiếp với lớp của Sakayanagi và dần dần thu hẹp khoảng cách.

Hướng phát triển này cũng đúng với lớp của Ryuuen, vốn đã rơi xuống lớp D. Vì nhóm của cậu ta đã không giành được vị trí top 3 trong kỳ thi đặc biệt trên đảo, nên điểm lớp sẽ có chút chênh lệch, nhưng lớp của Ryuuen vẫn hoàn toàn có khả năng cạnh tranh sòng phẳng. Với việc chiêu mộ được Katsuragi sẽ giúp cải thiện vấn đề học lực thấp và tạo một cảm giác ổn định cho cả lớp. Hơn nữa Ryuuen cũng có một cuộc giao dịch nào đó với Sakayanagi. Vào thời điểm này, thật khó để đoán liệu đó có phải chỉ là thỏa thuận về điểm cá nhân, hay là cả về vấn đề điểm lớp hay một thứ gì đó mà tôi không hề mong đợi, nhưng nó có thể là một yếu tố sẽ gây ảnh hưởng lớn đến các trận chiến sau này. Có một vài thứ về lớp cậu ta mà tôi không đoán chắc được, nhưng số lượng không giảm mà sẽ còn tiếp tục tăng, nên có thể nói rằng lớp của Ryuuen mới là thế lực đáng ngại nhất lúc này, chỉ là họ đang tạm thời phải gắn mác lớp D. Thực tế thì một hạt bụi thôi cũng đáng phải lưu tâm.

Mặt khác, lớp của Ichinose đã được thăng hạng trở lại lớp B, thành tích không tệ nếu chỉ nhìn vào kết quả kỳ thi. Với sự gợi ý từ Sakayanagi, Sakayanagi và Ichinose đã tạo một mối quan hệ hợp tác và đều kiếm được điểm lớp. Nhưng họ sẽ không thể an tâm. Sự chênh lệch giữa lớp B và lớp D chỉ là một ít điểm. Bởi những hành vi ứng xử hàng ngày cũng ảnh hưởng đến điểm lớp, không có gì lạ nếu sau kỳ thi đặc biệt này, thứ hạng của 3 lớp sẽ lại có thay đổi vào ngày mùng 1 tháng 9 tới đây.

Tùy thuộc vào kết quả của bài kiểm tra trên đảo hoang, việc rơi xuống lớp D là hoàn toàn có khả năng, vậy nên sự lo lắng của Ichinose là hoàn toàn hợp lý. Không, cô ấy buộc phải lo lắng.

'Từ giờ cậu sẽ đối mặt với ngày càng nhiều những thời khắc quan trọng đấy, Ichinose.'

Trong thâm tâm, tôi gửi những lời đó đến cô ấy.

Trong tương lai, có vẻ như các kỳ thi quy mô tham gia trên cả 3 khối như kỳ thi trên đảo hoang sẽ không được tổ chức thường xuyên. Nếu vậy, kỳ thi đặc biệt tiếp theo sẽ là một cuộc chiến của riêng mỗi khối. Nếu lớp Ichinose bị hai lớp C, D dễ dàng áp đảo rồi tụt lại, tương lai của họ sẽ trở nên rất mịt mù. Nói cách khác, trận chiến tiếp theo có thể quyết định tương lai của lớp B. Tuy về điểm thì 3 lớp như đang ở trên 3 đoạn thẳng bằng nhau, nhưng thực tế tình hình thì là như vậy đấy.

Cuối cùng là lớp A do Sakayanagi dẫn đầu, người vẫn đang khiến cho những lớp dưới không dễ thu hẹp được khoảng cách. Lớp cô ấy có một sự ổn định xuất sắc, ngay cả trong bài kiểm tra trên đảo hoang này, Sakayanagi đã khéo léo xoay sở giành lấy vị trí top 3 chung cuộc, đồng thời tích lũy được thêm điểm lớp. Về cá nhân thì lớp A có rất nhiều học sinh xuất sắc, thêm vào là khả năng kiểm soát hoàn hảo của Sakayanagi, chiến thuật mà Sakayanagi sử dụng không quan trọng là công khai sòng phẳng hay mưu kế ngấm ngầm, cô ấy có thể linh hoạt sử dụng kết hợp cả hai. Có thể nói vị trí hiện tại của lớp A là bất di bất dịch, một vị thế phù hợp với tư cách của một lớp dẫn đầu. Thoạt nhìn sẽ thầy là không có cơ hội cho các lớp dưới, nhưng nếu 'lớp của Horikita' có được đà phát triển từ bây giờ trở đi, thì không phải là không thể bắt kịp. Đúng, không phải là không có cơ hội nào. Tất nhiên, để đạt được mục đích đó, thì cần phải lật đổ được lớp A, vốn vẫn luôn đứng trên cao một mình và tiến lên theo cách của riêng họ.

Con đường ngắn nhất là khiến cho Sakayanagi bị đuổi học, nhưng muốn loại bỏ một Sakayanagi có điểm bảo vệ là điều vô cùng khó khăn, thậm chí nếu cô ấy không có điểm bảo vệ thì cũng không dễ dàng chút nào. Trong trường hợp này, thay vì tấn công vào đầu não, lựa chọn khôn ngoan hơn là nghiền nát tay chân của đối phương. Như vậy cần phải loại bỏ nhiều hơn một hoặc hai người.

Nếu Kamuro, Hashimoto và Kitou vắng mặt hoặc không thể sử dụng được, Sakayanagi sẽ bị hạn chế về những gì cô có thể làm. Thông tin về Kitou có nhiều điểm chưa rõ ràng, nhưng có vẻ như về hai người còn lại, thì ít nhất là trong quá khứ, họ đều có những vấn đề của riêng mình.

Được rồi, và...

Tạm thời cứ tạm gác việc phân tích các lớp cho một lúc khác đã. Khi chính thức bước vào kỳ nghỉ hè, tất cả các khối lớp đều đã tạm ngừng việc ganh đua với nhau.

Từ bây giờ, học sinh có thể vui chơi thỏa thích, giống như những học sinh cao trung bình thường khác. Cho đến ngày hôm nọ, tôi đã cảm thấy có chút chán nản, nhưng với việc cập nhật điểm lớp của tháng 8, cùng với đó là một lượng điểm cá nhân được chuyển tới, tài khoản của tôi đã ngay lập tức trở nên có sức sống trở lại. Lớp chúng tôi đang có 571 điểm, tức là 57100 điểm cá nhân đã được chuyển cho mỗi người trong lớp. Trong kỳ thi đặc biệt này, tôi đã không thể cạnh tranh với những người đứng đầu để có thêm phần thưởng, vì vậy không có điểm thưởng cho tôi, nhưng như này vẫn là quá đủ. Sự tồn tại của điểm cá nhân là không thể thiếu khi muốn dành thời gian tận hưởng các dịch vụ và tiện ích trên chiếc du thuyền. Điều này là do hệ thống yêu cầu phải trả điểm cá nhân nếu muốn xem những bộ phim hoặc ăn những bữa ăn mình thích. Hồi năm ngoái, tất cả các tiện nghi trên tàu đều miễn phí, có vẻ những quy tắc về điểm chi tiêu đã ngày càng khắt khe hơn. Đương nhiên, nếu cứ nằm trong phòng thôi thì sẽ chả mất chút điểm nào cả, nhưng vậy thì không khác gì nằm nghỉ trong ký túc xá.

"Pyrone."

Một âm thanh có chút rợn gáy thoáng vang lên và màn hình điện thoại hiển thị một email được gửi đến.

Nội dung email thông báo rằng kết quả chi tiết của kỳ thi đặc biệt trên đảo hoang sẽ được công bố tại một khu vực nghỉ gần phòng gym trong hai ngày kể từ hôm nay. Có lẽ nhiều học sinh cũng sẽ quan tâm đến nó, vì lần trước mới chỉ có tên các nhóm top đầu và top cuối là được công bố. Tôi cũng muốn đi kiểm tra để có thể đưa ra những dự đoán cho tương lai. Tuy nhiên, gửi danh sách kết quả vào điện thoại của học sinh sẽ dễ dàng hơn nhưng Nhà trường lại không làm như vậy, phải chăng họ không muốn học sinh mang kết quả thi về nhà để có thể phân tích trong thời gian dài? Lúc này, Tsukishiro đã lùi về sau hậu trường.

Vì ông ta đã thực hiện việc can thiệp vào kỳ thi trước đó, đây có thể được coi là một biện pháp nhằm không để lại chứng cứ gì thêm.

Tôi cảm thấy muốn đi xem ngay nhưng có lẽ nên để một thời gian sau cho an toàn vì khả năng cao là bây giờ, học sinh sẽ đến rất đông.

Lần này thì lại tạm gác lại vấn đề kết quả bài kiểm tra, tôi nên giải quyết một chuyện khác trước đã. Cầm chiếc điện thoại trên tay, tôi gửi một tin nhắn cho Ichinose. Một tin nhắn đơn giản là hỏi xem liệu cô ấy có rảnh không nếu chúng tôi hẹn gặp nhau vào buổi tối sau ba ngày nữa. Tất nhiên, Ichinose sẽ dễ dàng hiểu được đây giống như một lời đáp lại lời tỏ tình đột ngột của cô ấy khi ở trên hòn đảo.

Có lẽ tôi nên gặp và trả lời cô ấy ngay lập tức, nhưng chỉ sau khi kỳ thi khắc nghiệt này kết thúc, tôi mới có thể có thời gian để phục hồi thể lực, sau đó là dành thời gian cho những người bạn thân của mình nữa. Xem ra cô ấy vẫn chưa đọc tin nhắn của tôi, tôi tạm thời tắt màn hình điện thoại.

Bây giờ, tôi quyết định hỏi ba thành viên cùng phòng tôi, Aoshi Miyamoto, Ryotaro Hondo và Akito Miyake, xem họ định sẽ làm gì.

"Này Hondo, về kết quả bài kiểm tra vừa được công bố, cậu định đi xem không?"

"Haiz... .Bỏ đi. Tớ thậm chí còn không thể lết đi được với cái thân thể tơi tả này. Giờ tớ chỉ muốn nằm trên giường thôi... ... "

Xem ra không chỉ mệt mỏi không thôi, mà cả cái giường cũng khiến bọn tôi mất hết động lực để ra ngoài vận động. Tất cả mọi người, kể cả tôi, đều bị cám dỗ bởi sự êm ái của chiếc giường này. Hondo, người tỏ ra hết sức kiệt quê, trả lời một cách yếu ớt trong khi quay sang trái, úp lưng lại về phía tôi.

"Cậu đã như vậy từ hôm qua đến giờ rồi đấy."

"Hôm qua tớ còn tưởng mình đang hấp hối rồi đấy, tớ rất muốn đi ăn nhưng thực sự thì không nuốt được gì."

Sau khi quay lưng lại, Hondo phủ một tấm chăn lên đầu rồi cuộn mình vào trong. Bây giờ cậu ta chỉ muốn nằm xuống và làm một giấc. Kỳ nghỉ trên du thuyền kéo dài trong tận một tuần. Đó là một quyết định khôn ngoan khi không vội vàng mà chờ đợi cho sức lực hồi phục trước đã.

"Miyake và Ayanokouji thì sao? Các cậu không quan tâm đến kết quả à?"

Akito hướng ánh mắt về phía Miyamoto trong khi nghịch điện thoại.

"Tớ không. Tớ cũng không muốn biết nhóm tớ xếp ở hạng bao nhiêu. Thành thật mà nói thì tớ nghĩ tránh được việc bị thôi học là ổn rồi. Giống như Hondo thôi, hôm nay tớ muốn dành cả ngày để thư giãn."

Không khó để tưởng tượng rằng Akito, người lập nhóm với cả Haruka và Airi, sẽ gặp rất nhiều khó khăn khi cậu ấy là chàng trai duy nhất trong nhóm. Tôi nghĩ cậu ấy bị stress tâm lý nhiều hơn là có vấn đề gì về sức khỏe.

"Miyake, cậu ở cùng nhóm với Sakura và Hasebe phải không?"

Miyamoto hỏi Akito trong khi đang ngồi trên giường.

"Là vậy đấy, cứ như thể bị kẹt trong bụi cây vậy."

"Không phải đó là thiên đường khi cậu được bao quanh bởi những cô gái sao? Nhóm của tớ là ba thằng đực rựa, hai tuần qua chỉ toàn nồng nặc mùi mồ hôi."

"Thiên đường gì chứ? Đó thực sự là địa ngục khi tớ luôn phải để tâm việc giữ ý. Nhóm của cậu chắc chắn sẽ thoải mái hơn, ở cùng hai cô gái khiến tớ thấy mình như một tên khốn nạn vậy."

Vì tình cảnh nhóm của hai người họ trái ngược nhau, nên thành ra mỗi người đều cố gắng phàn nàn trường hợp của người kia là 'thiên đường', còn của mình là 'địa ngục'. Thành thật mà nói, tôi chỉ định ngồi nghe mà không tham gia vào cuộc trò chuyện, nhưng với những kỳ thi kiểu này, tốt hơn hết là nên tham gia cùng với những người bạn thân của mình. Vì hai người họ nhất quyết từ chối quan điểm của người kia, Miyamoto hướng cuộc trò chuyện về chủ đề cũ, cậu ta quay sang tôi hỏi về chuyện kết quả kỳ thi.

Không giống như Hondo và Akito, thể lực của tôi bị hao hụt chủ yếu là bởi tôi bị khó ngủ khi đã quen với việc ngủ trên giường. Thể trạng của tôi đang không ở trạng thái tốt nhất, nhưng cũng không có vấn đề gì nếu phải di chuyển xung quanh con tàu. Tuy nhiên, tôi không cần phải vội vàng đi kiểm tra kết quả, ngay cả khi Akito không đi xem, thì các thành viên khác trong nhóm Ayanokouji có thể đến đó xem hộ tôi.

"Hôm nay tớ muốn sống chậm lại chút. Những học sinh khác đều quan tâm đến thứ hạng mà tớ thì không hợp với đám đông cho lắm."

"Don Don Don!"

Khi tôi cố gắng trở người như hai lần trước, nhiều tiếng đập cửa bất ngờ vang lên với âm lượng mạnh mẽ như thể đang có một tình huống khẩn cấp xảy ra. Akito vội vã bật dậy ra mở cửa, và xuất hiện sau cánh cửa là Ishizaki.

"Đi xem kết quả kỳ thi với tôi không!?"

Mọi người trong phòng đều kinh ngạc khi nghe cậu ta nói vậy trong khi cười tươi.

Akito quay lại nhìn tôi mà không biết nói gì.

"Không, tôi ... "

Ishizaki đi vào trong phòng và thấy tôi đang ngồi trên giường, cậu ta với lấy cánh tay của tôi và định kéo tôi đi cùng.

"Dù sao thì giờ cậu vẫn rảnh mà đúng không? Đi thôi nào?"

"Hai cậu...hai cậu quen nhau từ trước à?"

Người tỏ ra ngạc nhiên nhất trước tình huống này là Akito, một thành viên trong nhóm Ayanokouji đã chơi với tôi được một thời gian dài. Ishizaki của lớp đối thủ cũng có tiếng là một học sinh cá biệt, vì vậy không có gì lạ khi Akito tỏ ra đề phòng.

Ngoài Akito, hai người bạn cùng phòng tôi cũng sửng sốt trước sự xuất hiện của Ishizaki, biểu cảm của họ vẫn có phần hơi cứng nhắc.

"À thì, cũng có thể hiểu là như vậy."

Tôi không thể trả lời gì thêm, nhưng tôi không nghĩ như vậy là đủ để thuyết phục Akito.

Nụ cười của Ishizaki đầy chân thành, đến mức tôi quyết định nên từ chối khéo một chút.

"Xin lỗi nhưng hôm nay tớ có hơi mệt."

"Mệt á? Cậu thì mệt thế nào được. Đi thôi chứ?"

Ishizaki không hề có dấu hiệu từ bỏ, có vẻ cậu ta còn định kéo tôi đi mà không cần biết tôi cảm thấy thế nào.

"... Tớ hiểu rồi. Để tớ thay quần áo cái đã."

"Ồ, vậy thì tôi sẽ đợi cậu ở ngoài hành lang!"

Có lẽ cậu ta cảm thấy hài lòng khi đã thuyết phục được tôi đi cùng, Ishizaki đi ra khỏi phòng...

"Cậu ta thật là phiền phức, cậu hãy cẩn thận đấy, nếu có vấn đề gì, hãy nói cho tớ biết."

"Cảm ơn cậu, Akito. Nhưng, hmm, tớ thấy Ishizaki không phải là một kẻ xấu, nên sẽ không sao đâu."

"Tớ thì không có ấn tượng tốt về cậu ta cho lắm. Có khi là Ryuuen đang giật dây từ phía sau. Tốt hơn hết là cậu cứ nên cẩn thận. "

Từ khi nhập học đến giờ, Akito đã nhiều lần va chạm với đám tay chân do Ryuuen cầm đầu. Việc cậu ấy tỏ ra hoài nghi những người mà bản thân không hiểu rõ là điều khá tự nhiên.

Ishizaki không phải kiểu người có khả năng thương thuyết hay ngấm ngầm mưu kế. Tuy nhiên, nếu cậu ta đang bị giật dây từ đằng sau mà bản thân cậu ta cũng không nhận thức được, đó sẽ trở thành một sự tồn tại rắc rối. Nhưng khả năng đó khó mà có thể xảy ra bởi hiện tại thì không có kỳ thi đặc biệt nào đang được tổ chức cả.

Sau khi thay đồng phục, tôi khẽ giơ tay chào Akito rồi rời khỏi phòng. Có vẻ như chỉ có Ishizaki đang đợi ở ngoài hành lang, tôi không nhìn thấy bất kỳ học sinh nào khác.

"Đi thôi."

"Không cần phải gấp gáp vậy đâu."

"Tại sao vậy?"

"Không cần lo đâu, kết quả được công bố ở đó trong tận hai ngày cơ mà, để xem sau cũng được."

Ngay cả khi tôi giải thích như vậy, cậu ta vẫn có vẻ không hiểu cho lắm.

"Nhưng tôi muốn đi xem sớm. Kiểu như một bộ phim vừa mới ra ấy, tôi là kiểu người sẽ đến rạp xem ngay lập tức."

Không ngờ Ishizaki lại có một sở thích như vậy, cậu ta đang hào hứng kể cho tôi nghe về việc mình sẽ chạy đến rạp chiếu phim ngay trong ngày đầu công chiếu.

"Hôm trước, tôi vừa mới kiểm tra ngày công chiếu của bộ 'World Suppression 6' đấy."

Đây là lần đầu tiên tôi nghe về tên bộ phim này, cái tên làm tôi liên tưởng đến mấy nội dung kiểu đấm đá, súng đạn hay siêu năng lực. Hơn nữa, Series có 6 phần thì có lẽ là một kiệt tác lớn. Nhưng mà tên series nghe không được hấp dẫn cho lắm.

"Mà tôi cũng khá tò mò, không biết nhóm của Ryuuen-san xếp hạng bao nhiêu nhỉ?"

Có lẽ trong lớp Ishizaki không có nhiều bạn, nhưng tôi nghĩ cậu ta chắc cũng chẳng bận tâm gì nhiều khi mời tôi, một học sinh lớp khác đi chơi đâu.

"Vậy sao cậu không gọi Ryuuen đi cùng, hoặc là những người quan tâm về kết quả trong lớp mình?"

Một cách tự nhiên, tôi nối tiếp câu chuyện để thử tìm hiểu xem cậu ta có mục đích gì khác không.

"Anh ấy sẽ gọi tôi khi cần. Không nhất thiết phải gọi tôi ngay lúc này."

"Hiểu rồi."

"Vậy à, còn về những người khác thì họ đều muốn nghỉ ngơi vì đã quá mệt mỏi với cái hòn đảo hoang đó."

Tức là có rất nhiều học sinh muốn nghỉ ngơi ngay bây giờ, giống như Akito.

"Cậu nhìn vẫn ổn nhỉ, Ishizaki. Cậu có cảm thấy mệt không?"

"Tôi á? Tôi ngủ cái là hết mệt ngay đấy mà."

"Thật à?"

Câu trả lời đơn giản một cách đáng ngạc nhiên, nhưng lại rất dễ hiểu. Có lẽ cậu ta không phải kiểu có thần kinh vận động đặc biệt cao, mà cậu ta có khả năng phục hồi tốt hơn những người khác. Xem ra việc Ishizaki đến gọi tôi ra ngoài ngày hôm nay là kết quả của một phương pháp loại trừ, nhưng vậy cũng không phải là tệ.

"Tôi thấy Ayanokouji rất dễ nói chuyện."

"... Vậy à?"

Tôi thấy có chút ngạc nhiên vì tôi biết mình không thực sự giỏi giao tiếp.

"Nói chuyện với cậu dễ hơn nhiều khi so với cái tên Kaneda kỳ quặc đó."

Tôi không quen Kaneda, nhưng bằng cách nào đó, Ishizaki đã dùng cậu ta như một đối tượng thích hợp để so sánh với tôi. Trên đường đi, chúng tôi có đi ngang qua một cửa hàng.

"U..ohh, họ đang bán cờ các nước này!"

Ishizaki với đôi mắt sáng rực, hào hứng đi chọn mua những lá quốc kỳ từ khắp nơi trên thế giới tại cửa hàng. Khi tôi còn đang đứng ngơ ra, Ishizaki vừa đáp vừa dùng ngón trỏ xoa xoa mũi của mình.

"Chuyện là trước đây, khi lần đầu tiên tôi đến phòng của Albert, tôi thấy cậu ta có một bộ sưu tập cờ. Chúng rất là ấn tượng nên tôi cũng cảm thấy có hứng thú muốn sưu tập một bộ như vậy."

Mỗi người có một sở thích riêng, nhưng nó cũng có thể truyền cảm hứng cho người khác nữa nhỉ. Vậy là hai người họ có một sở thích

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net