Ngoại truyện - Chabashira Sae: Suy nghĩ không nguôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi đang chuẩn bị cho bài thi vào ngày mai.

Tôi đến phòng giáo viên để kiểm tra các thiết bị sẽ dùng cho ngày mai.

Nhưng dù cho cố làm gì đi nữa, tôi vẫn không thể ngừng suy nghĩ và nỗi lo lắng này sẽ không hoàn toàn biến mất.

Tôi đứng dậy khỏi bàn để lấy lại bình tĩnh.

Tôi nhớ hôm qua Satou có đến tìm tôi để xin phép sử dụng 1 phòng học trống ở khu nhà đặc biệt để chuẩn bị cho lễ hội văn hóa.

Một quán cà phê hầu gái?

Vì đây là lần đầu tiên trường tổ chức lễ hội văn hóa nên còn rất nhiều thứ mà chúng tôi không biết.

Các giáo viên vẫn đang tìm hiểu những điểm hấp dẫn chính xác nhất để áp dụng.

Khi đi đến khu nhà đắc biệt, tôi tình cờ bắt gặp 1 học sinh đang đi hướng ngược lại.

Cậu ta có vẻ lãnh đạm nhưng đây là dáng vẻ hàng ngày của cậu ta.

" Cậu vừa đến chỗ Satou và những người khác phải không?"

Tôi hỏi vậy và cậu ta gật đầu nhẹ.

"Tôi đã nghe về kế hoạch đó và những thứ họ sẽ dự định thực hiện. Đó không phải là 1 ý kiến tồi."

"Chắc chắn rồi. Họ sẽ không thể chuẩn bị nó trừ khi đề xuất của họ được chấp thuận từ đầu."

"Tôi sẽ quan sát họ vì tôi cũng tò mò muốn biết kế hoạch đó sẽ tiến triển như thế nào. Giờ họ sao rồi?"

Đây là vừa nói dối, cũng vừa là sự thật.

Điều này có thể giúp tôi giải tỏa những suy nghĩ trong đầu.

" Horikita có vẻ đặt nhiều kì vọng vào họ. Cô ấy nghĩ rằng họ có cơ sở để thành công. Giờ họ đang chuẩn bị cho những bước cuối cùng."

Vậy là không có vấn đề gì. Tôi cảm thấy am tâm hơn vì không phải lo lắng cho họ nữa.

"Tôi hiểu rồi. Vậy thì không cần phải kiểm tra nữa."

"Em gặp 1 chút rắc rối khi bị vướng vào vấn đề này."

"Có nghĩa là ..."

"Horikita chỉ định em làm quản lí của quán cà phê hầu gái."

"Cậu á? Nghe có vẻ..."

Tôi không thể hình dung nổi viễn cảnh đó vì cậu ta và quán cà phê hầu gái không có chút liên quan gì đến nhau.

Nhìn ánh mắt cậu ta có vẻ cũng đồng thuận với tôi.

"Điều này cũng tốt cho cậu. Horikita chắc chắn sẽ có vài ý tưởng thú vị."

Tôi bắt đầu thấy hứng thú và mong chờ lễ hội văn hóa này không biết sẽ diễn ra như thế nào.

Tôi cố hướng dẫn cậu ta 1 chút và hi vọng lễ hội này sẽ là 1 kỉ niệm với cậu ấy.

"Đây là dịp tốt để trải nghiệm những điều mới mẻ ở ngôi trường này ngoài việc học, vậy nên hãy chấp nhận số phận đi, chàng quản lí à."

Tôi cảm thấy dễ chịu hơn và làm những điều tôi thường không hay làm.

"Ayanokouji... Cậu có thể dành 1 chút thời gian đi với tôi được không?"

Tôi không biết liệu mình đã sẵn sàng để đối mặt với bài kiểm tra này hay chưa

Hay tôi đang đối đầu với nó rồi?

Tôi bắt đầu tưởng tượng về nó.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net