nắng hạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-" yedam à, cậu sắp về lại thành phố phải không ? "

-" ừ. "

-" thế đi cẩn thận nha, năm sau lại về thăm tớ nữa. "

-" không, năm nay là năm cuối cùng. "

em nghe xong bỗng lặng thin. yedam cũng không nói gì. 2 đứa trẻ cứ dùng ánh mắt đau thương đó nhìn nhau.

-" mẹ tớ bảo bố chuyển công tác sang mỹ rồi, có lẽ tớ không về chơi với cậu được nữa. "

-" cô giáo tớ dạy mỹ xa nơi này lắm, ý cậu là từ năm sau trở đi cậu không về đây nữa đúng không. "

yedam khẽ gật. em vội vàng đứng dậy phủi phủi chiếc váy dính cỏ khô.

-" thế cậu đi bình an nha, ở mỹ chắc cảnh đẹp và mát lắm ha, tớ nghe nói mùa hạ ở đó chẳng nóng như bên mình, ghen tị thật đó ! "

em nói rồi đi thẳng về nhà. bỏ bang yedam bơ vơ ngồi đấy.

hai hôm nay em chẳng cười nói gì cả, cũng chẳng thèm ra chơi với yedam. mẹ hỏi em cũng chỉ bảo không khỏe. hôm nay bang yedam sẽ rời đi.

-" con không mau đi tạm biệt là yedam sẽ quên con đó ! "

mẹ em từ sau vỗ vai. mẹ à con đã không muốn gặp cậu ta nữa rồi mà. nhưng nghĩ đến cảnh mãi về sau không thể thấy bang yedam nữa, em cũng xót lòng.

-" này yedam à, con còn quên gì nữa không ? đã để hết đồ lên xe rồi ? "

-" vâng ! "

cậu đã chờ em suốt cả chiều. năm nào em cũng sẽ ôm cậu 1 cái tạm biệt, nhưng năm nay chả có cái ôm nào cũng không thấy người đâu.

yedan ngước lên nhìn khung cửa sổ của phòng em. một gương mặt nhỏ bé hiện ra, trông có vẻ là cửa sổ cao quá, em phải cố gắng vương chân lên mới lú đầu ra được. tim yedan hẫng đi một nhịp. từ khẩu hình miệng có thể hiểu em nói rằng " bang yedam, tạm biệt ! "

yedam không nói gì. gương mặt hoàn toàn không đoán được đang nghĩ gì, chỉ thấy yedam cười như không cười với em rồi vẫy tay tạm biệt.

chiếc xe dọc theo đường mòn rời ngôi làng nhỏ. đây là mùa hè cuối cùng cậu ở đây. cậu vô tình thấy nắng hạ chiều hôm nay rất đẹp, theo thói quen sẽ thường nói cho em, nhưng bây giờ không thể, chợt thấy nắng hạ cũng không đẹp lắm.

end.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net