III

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Capricorn cùng Libra và Aries rảo bước trên đoạn đường quay về khuôn viên dành cho đoàn người thành Nam. Hai Quý cô hào hứng kể cho Tiểu thư nghe về các mẩu truyện kịch tính mình vừa tán gẫu được, thậm chí một số truyện khiến cả ba phải cười phá lên.

Vô tình bước ngang qua khuôn viên của ai đó, nơi khoác lên sự tăm tối và âm u khó tả. Capricorn đang vui vẻ cười khúc khích, như bản năng tự nhiên, ngước lên nhìn vào bảng tên treo giữa cổng. Chỉ độ ba giây tích tắc, nàng bất chợt thất thần, môi mấp máy và đôi mắt lập tức nhuộm màu buồn bã.

Thấy Tiểu thư đột nhiên biểu hiện kỳ lạ như vậy, Libra cũng tò mò nhìn theo, cô đọc chầm chậm từng con chữ "Tam Hoàng tử..."

Âm lượng nhỏ dần về sau rồi im bặt, cô dè dặt quay sang cầu cứu Aries, người cũng đang lúng túng không biết nên làm gì.

Capricorn chỉ thở dài, lại khiến cả hai giât thót "Mình về phòng thôi...hai chị sao vậy? Em ổn mà..."

Capricorn cười gượng trước khi tiến tiếp. Vừa đi thêm được vài bước, cả ba đã ngay lập tức thu vào tầm mắt một thân ảnh người nam thanh niên với mái tóc đen dài chạm vai buông xõa, gió nổi làm các lọn tóc tung bay chơi đùa, hắn mặc bộ y phục trắng đơn giản và lơ đãng để lộ phần giữa ngực. Người thanh niên tuấn mã đó ngồi dựa vào thân cây trên một cành to, đương ngắm nhìn bầu trời đêm xa xăm đăm chiêu cùng bình rượu trong tay.

Tiểu thư ngơ ngẩn ngắm nhìn hắn, những đoạn ký ức năm xưa ùa về khiến bản thân không đủ dũng khí để đứng lại lâu hơn, đành u sầu mím môi định lặng lẽ rời đi. Đột nhiên, hắn quay đầu nhìn về phía nàng khiến Capricorn giật mình, đôi con ngươi khẽ dao động.

Nhưng đối lập với đôi mắt ngập tràn hy vọng khắc khoải, đối phương chỉ trao lại ánh nhìn lãnh khốc và ảm đạm sâu đăm đăm khó đoán. Capricorn ngập ngừng cảm nghĩ: Nếu ánh nhìn đó là một loại vũ khí, chắc chắn nó đã xuyên thẳng qua trái tim nàng từ rất sớm rồi.

Nàng siết chặt nắm đấm, đôi vai khẽ run run, hướng về người kia mà gọi "Scorpio!"

Hắn không đáp, chỉ nhíu mày đảo mắt rồi nhảy xuống cây khuất dạng. Capricorn quay mặt sang chỗ khác, cố kìm nước mắt bước đi. Libra và Aries im thin thít, lặng lẽ theo ngay sau.

Năm Tiểu thư thành Nam vừa tròn ba tuổi, mẫu thân hắn, Thứ Đông Cung bị nhiều phi tần khác của Đế Vương hợp tác hãm hại đày vào lãnh cung, nội bộ rối rắm dẫn đến quyết định gửi Tam Hoàng tử bốn tuổi về phủ Nam chăm sóc.

Lần đầu gặp nhau, Scorpio gầy tong teo, gương mặt hốc hác và trang phục lấm lét. Cộng với tâm trạng ủ dột kìm nén lâu ngày, bị đưa đến nơi xa lạ, sợ hãi mà khóc nức nở. Capricorn nép sau Nam Thành chủ lén lút quan sát đối phương, thấy khi không hắn òa khóc thì hốt hoảng lắm. Sẵn đang cầm kẹo đường mạch nha trên tay, lon ton chạy đến trước mặt người kia chìa ra "Cho anh nè! Kẹo này ngọt lắm đó! Ăn vào sẽ khiến anh vui ngay. Anh đừng khóc nữa nha"

Hắn ngẩng đầu lên, lập tức tần ngần. Kẹo đường mạch nha thì ngọt đó, nhưng sao ngọt bằng nụ cười của nàng. Cũng kể từ ấy, cả hai bắt đầu kết thân, khắng khít như hình với bóng.

Năm Tiểu thư lên mười tuổi, Nam Đích phu nhân vĩnh biệt trần thế, hắn luôn túc trực động viên an ủi cô gái bé nhỏ suy sụp kia.

Hắn theo Nam Thành chủ học rất nhiều thứ, nhất là phải tập võ quần quật cả ngày. Dẫu mệt rã người, hắn vẫn tranh thủ ghé sang chơi với nàng.

"Scorpie...em tặng anh này" Capricorn cười hì hì, dúi vào tay người kia "Là em tự làm đấy nhé!"

Hắn mở tay ra, một chiếc khăn trắng với những đường thêu còn vụng và lộn xộn. Scorpio ngắm nghía, lật qua lật lại rồi mỉm cười "Cảm ơn em, Caprie. Em thêu đẹp lắm, ráng luyện tập để nó còn điêu luyện hơn nữa, được chứ?"

"Vâng...các Quý cô bảo em...tặng khăn tay cho người con trai là...là là..."

Scorpio mỉm cười dịu dàng xoa đầu đối phương "Là gì cũng được...miễn nó được tạo ra từ đôi bàn tay trân quý này" Hắn nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng nâng lên "Caprie" Hôn lên ngón áp út của nàng, hắn thì thầm "Hãy để ánh trăng ngày mai ban phúc cho nó"

"Vâng?!! Sao ạ?"

Hắn cười rồi đứng lên rời đi, nàng nhìn theo cứ cười tủm tỉm mãi.

Năm hắn mười sáu, nàng mười lăm, mối quan hệ của cả hai tiến những bước khởi sắc đầu tiên.

"Tiểu thư!"

Libra lo lắng nhìn đối phương vẫn đang ngơ ngẩn ngồi trên chiếc ghế bành, đắn đo vươn tay rồi thụt lại. Aries bưng ly trà nhài vào, trao đổi mắt với cô bạn và thở dài.

Aries chuyển ly trà sang Libra cầm, cô nhẹ nhàng ngồi xuống kế bên và đặt tay sau lưng Capricorn xoa xoa "Tiểu thư...Capricorn..."

Nàng ủ rũ dựa đầu vào vai Aries, một tiếng thở dài não nề khẽ vang lên "Tại sao anh ấy lại...cứ tránh mặt em vậy? Từ sau ngày tang của Thứ Đông Cung, Scorpie như thay đổi thành một con người khác"

"Một số người trải qua cú sốc lớn nào đó sẽ bị ảnh hưởng tâm lý. Họ có xu hướng biến đổi trong tính cách. Em đừng tự khiến tinh thần của mình nặng trịch như vậy, Capricorn. Chị và Aries sẽ đau lòng lắm" Libra ôn tồn giải thích

"..."

Sau đêm hôm ấy, lúc đầu Capricorn vẫn an phận ở lại Hoàng cung lạnh lẽo tẻ nhạt, nhưng trải qua hai ngày liên tục phải tham gia tiệc trà của các Công chúa tổ chức đã làm đầu óc nàng lúc nào cũng trong tình trạng đình trệ. Capricorn quyết định để bản thân sảng khoái với sự đắm chìm trong không khí sôi động của đường phố ở cái nơi được mệnh danh là sầm uất nhất Đế chế.

Nàng sẽ thường cùng Aries và Libra tham quan khắp các điểm đến nổi tiếng, rồi lại rong chơi ở các khu vực náo nhiệt, thỏa thích ăn uống và mua sắm.

Với đôi chân đau nhức, cả ba bước vào quán ăn để vừa nghỉ ngơi vừa đánh chén bữa tối. Nghe bàn bên tàn bán rất to, nàng cũng tò mò mà dóng tai nghe.

Libra mỉm cười, thì thầm "Đế Vương Zvonimir vốn đã lớn tuổi nên việc truyền ngôi đang là chủ đề nóng hổi của người dân, đi đâu đến đâu cũng nghe họ bàn tán rôm rả"

Capricorn gật gù "Chuyện này em có nghe loáng thoáng"

"Em nghĩ ai sẽ được chọn, Tiểu thư" Aries hào hứng xì xầm

"Em chưa có chủ kiến, để em nghe xem người dân nghĩ thế nào. Bàn bên đang tranh luận chuyện chọn Thái tử đấy"

Một gã đầy sẹo nốc rượu, gã gầm gừ "Tôi nói là Đích tử! Hắn vừa là Trưởng hoàng tử, nhi tử giữa Đế Vương và Đế Hậu. Hậu thuẫn vững chắc thế mà"

Tên đối diện tên đầy sẹo bĩu môi "Cái tên kiêu ngạo, ăn chơi với bốc đồng đó à!? Có điên mới để hắn quản"

Gã bặm trợn đập bàn cái đùng, hùng hổ bảo "Đúng đúng. Tuần trước tôi có vào cái kỹ viện đấy làm công vác gỗ, nghe ngóng xung quanh thì biết tên Trưởng Hoàng tử kia đang có bữa tiệc thác loạn..."

Gã bặm trợn chưa kịp nói hết đã bị cắt ngang bởi tiếng dè bỉu của mấy người vây quanh. Gã cũng hùa theo, nốc một chum rượu lớn.

"Tôi thì tôi muốn Nhị hoàng tử đăng cơ. Hắn là nhi tử đầu của Thứ Nam Cung. Hắn tinh thông võ nghệ với vẫn chưa có tiếng xấu nào" Một người phụ nữ phẩy quạt, chóp chép miếng tàu hủ chiên "Nhưng tiếc là hắn lại tuyên bố không tham gia tranh ngôi vị"

Người đàn bà núc ních kế bên người phụ nữ thở dài rồi cười cười "Ấy. Chị đây là chưa nghe đồn đấy à? Nhiều người đồn. Tôi nghe mấy người gần Nhị Hoàng tử bảo hắn có võ mà không có văn, học mãi cũng chẳng thông minh được nên Đế Vương mới không dám để hắn đến mấy yến tiệc tiếp đãi các sứ thần ngoại biên"

Cả hội bàn bên ồ lên, gật như gà mổ thóc. Người đàn ông gầy om, hốc hác lầm xầm "Thôi khỏi bàn tới Tam Hoàng tử. Hắn vốn là nhi tử của vị phế phi, từng là Thứ Đông Cung, người đã bị đày vào lãnh cung rồi ủy khuất mà chết ấy. Hắn sớm không được Đế Vương để vào mắt, hơn nữa, nghe bảo hắn sống rất bí ẩn. Tuy vẫn trong cung sinh hoạt nhưng đối với hoàng triều, hắn cứ lập dị thế nào ấy. Chốt lại là không có khả năng"

Gã bặm trợn khằng khặc "Nhi tử của phế phi thì hết hy vọng thật nhể"

Tên đầy sẹo chẹp miệng "Nhị Hoàng tử không văn có võ thì Tứ hoàng tử không võ có văn. Hắn là nhi tử của Thứ Bắc Cung, tính tình hiền lành lại thêm khí chất quyền quý rất được lòng hoàng triều"

"Có điều thân thể vị hoàng tử này thường xuyên ốm bệnh, chỉ hay văn chứ chẳng biết gì về võ thuật" Người phụ nữ lại phẩy quạt, vươn tay gắp một miếng thịt mỡ lớn bỏ vào miệng, nhai nhóp nhép. Mỡ chảy bóng lửng cả môi

Người đàn ông gầy om nhíu đôi mày, có chút ơn ớn với cách thưởng thức đồ ăn của người phụ nữ nhưng vẫn lên tiếng "Bàn tới Ngũ hoàng tử. Hắn ỷ mình là nhi tử thứ hai của Đế Hậu nên lạm quyền lộng hành, đam mê tửu lượng, suốt ngày chìm đắm trong sắc dục. Đế Vương nhìn thế nào cũng thấy phiền lòng"

"Anh em nhà Đế Hậu phạm vào tội nhục dục nhỉ!? Thế thì muôn đời lụi tàn" Người đàn bà núc ních bình phẩm

Capricorn có chút quan tâm chuyện chính trị nhưng chỉ dừng lại ở phạm trù bản thân cho là đủ. Kế ngôi là việc khá quan trọng và người kế vị là nhân tố then chốt, là người quyết định đó sẽ là dầu phẩy cho một Đế chế hùng mạnh...hoặc sẽ là một dấu chấm nặng nề. Vì lý do này, Hoàng thất cũng không dám chọn bừa, sẵn sàng tiếp nhận ý kiến từ con dân ngoan đạo của mình và các quý tộc khác. Nam Thành chủ, phụ thân nàng ngày nào cũng ngồi nghiên cứu cách các tiên đế chọn lựa để trong ngày thượng triều có đủ kiến thức mà bàn bạc.

"Cược đi!!!"

Capricorn nhìn đám đông bu vào bàn bên, nhao nhao đến đinh tai. Nàng chầm chậm đứng dậy, rảo những bước từ tốn đến bàn bên rồi nhẹ nhàng đặt ba thỏi vàng lên bàn "Tôi cược cho Tam Hoàng tử"

Đám đông vừa nãy nhốn nháo chợt im bặt, chằm chằm nhìn nàng. Chủ quán vội len vào, cười hề hề cam đoan "Để tôi làm chủ! Cô gái xinh đẹp này" Gã cười xuề xòa "Xin hỏi quý danh"

Libra và Aries đứng dậy, cầm theo đồ đạc rồi bước thẳng ra cửa. Capricorn chỉ mỉm cười, tiêu sái quăng thêm hai thỏi vàng về phía chủ quán rồi một đi không quay đầu lại.

_____________________

11.02.2024 (Mùng 1, Giáp Thìn)

Do hôm qua tui lu bu quá nên nay chúc bù nhe! Chúc cả nhà năm mới vạn sự như ý, luôn hạnh phúc, tràn ngập niềm vui và sức khỏe.

À, thêm là lời cảm ơn chân thành tới tất cả độc giả yêu quý của tui nhé! Cảm ơn cậu đã chọn các bé con của tớ để cùng phiêu lưu. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net