Chap 3: Anh Là Một Thằng Vô Dụng Có Lỗi Với Em !!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Thôi chết !- Xử Nữ giật mình khi đút tay vào cái túi quần để lấy điện thoại thì không thấy.

- Sao đấy ?- Bạn bè cô hỏi thăm.

- Chắc để quên điện thoại trên lớp rồi lên tìm coi sao đã !- Cô quay trở vào trong.

- Có cần tụi này tìm hộ không ?

- Không cần,cứ về trước đi !

- Thế về đây mai gặp lại cưng !

- Bye!- Bạn cô thì hoàn toàn biến mất sau cánh cổng trường. Xử nhìn xung quanh, nó rộng và hoàn toàn chống rỗng. Lần mò lên lớp lục đủ các ngăn bàn ngóc ngách xó xỉnh mà cái điện thoại vẫn chưa thấy tăm hơi. Cho đến khi những tiếng giầy cao gót nện xuống sàn đá hoa cùng một giọng điệu chanh chua đằng sau :

- Tìm cái này hả ?- Anh Nguyên nói, Xử giật mình quay lại vui sướng khi thấy nhỏ đang cầm chiếc máy của mình trên tay. Cô chạy đến định cảm ơn thì bị mấy nhỏ đi theo giữ chặt lại, nhanh chóng dùng băng dính để bịt miệng.

Nguyên cười,một nụ cười ác quỷ đáng sợ. Ả rút ra một con dao nhỏ gọn lấp lánh ánh bạc, một tay bóp chặt mặt cô tay kia là con dao. Ả bắt đầu rạch từ từ từng vết trên mặt Xử Nữ, nhỏ giọt cái thứ nước đỏ lòm nhầy nhầy với mùi tanh rơi lã chã. Cảm nhận cơn đau dai dẳng không dứt,Xử đang đau đớn mà lũ ả lại hả hê cười cượt vừa quay phim vừa đay nghiến cô.

Xử cố dẫy dụa, tránh né để thoát ra mà gần như bất lực và chỉ càng làm mình đau hơn. Miệng không hét lên được nhưng trong cô chỉ có duy nhất một hình bóng nào đó rồi không ngừng gào thét cầu xin giúp đỡ với suy nghĩ không thể nói bằng lời.

Cô biết tất cả họ là ai nhưng lại không biết vì sao mà họ phải làm cái chuyện điên rồ này.

- Mày nghĩ mày là ai là ai ? Mày nghĩ Thiên Yết yêu mày à ? Không nhầm rồi, nhầm to rồi. Cậu ấy chỉ muốn đùa bỡn với mày thôi chứ nghĩ sao lại đi yêu cái đứa sấu xí như mày đấy. Mày không biết à, cậu ấy đang yêu tao, ai cho phép mày ve vãn lại gần Yết của tao !- Dứt lời thì Anh Nguyên tát Xử một cái mạnh, máu đỏ dính vào tay ả cũng làm ả rùng mình. Cái tát đó làm vết thương đang đau rát lại càng nhức nhối đến buốt óc. Cộng với những lời ả nói cũng như ngàn nhát dao nhằm trái tim cô mà đâm không thương xót, giờ đây cô đã được biết thế nào là Địa Ngục.

Mắt bắt đầu mờ đi,những vết thương cứ thế như xé nát cô ra. Những gì còn sót lại là bóng dáng thầy Phó hiệu trưởng bế cô lên và những thầy cô khác thì kinh hãi. Mắt lờ mờ mơ màng, toàn thân như không còn cảm giác. Ánh đèn nhòe trong phòng cấp cứu và rồi cô lịm đi, không còn biết gì nữa.

Xử Nữ tỉnh dậy, cảm giác được mặt mình vẫn đau và được băng bởi hàng tá băng gòn. Không thể cậy nổi cái miệng ra mà nói tới nửa câu. Thầy Hiệu phó và cô Hiệu trưởng cùng bố cô ngồi nói chuyện bên cạnh giường bệnh. Mắt cô đỏ lừ vì tụ máu, hàng mi ngấn nước, cố gắng để nói ra gì đó. Bố cô nắm tay con gái sụt xịt trong đau xót, hiệu trưởng đặt tay lên vai cô dịu dàng cũng dứt khoát :

- Em không cần nói gì cả, chúng tôi sẽ không làm nhẹ chuyện này đâu để noi gương cho các học sinh khác. Em cứ yên tâm nghỉ ngơi đi !- Xử chỉ còn biết khẽ gật đầu như một sự đồng tình. Bác sĩ vào phòng đến bên cạnh cô và mọi người nói với vẻ thất vọng:

- Vết thương bên phải của cô bé khá nặng và sâu. Tôi nghĩ cô bé sẽ phải phẫu thuật chỉnh hình nhưng kỹ thuật nước ta còn kém so với trường hợp của cháu. Tôi đã đề cập với các bác sĩ trong cuộc họp nhưng không ai có thể làm được ca phẫu thuật chỉnh hình phức tạp này,có lẽ ông nên đưa cô bé ra nước ngoài, thay vào đó sẽ giới thiệu bệnh viên cho người nhà. Chúng tôi thực sự xin lỗi !- Bác sĩ chỉ còn biết cúi mặt .

Đây đã là bệnh viện giỏi nhất mà họ còn nói vậy khiến cô mất dần hy vọng và lựa chọn cuối cùng chỉ còn là ra nước ngoài. Xử là người chịu ảnh hưởng trực tiếp và nhiều nhất, từ tâm lý tới thể xác đều đau đớn hơn ai hết, nhắm mắt cố hi vọng đây là mơ. Và chỉ cần ngủ một giấc và khi mở mắt ra mọi chuyện sẽ lại vào vị trí ban đầu của nó.

Sau một tuần điều tra kín với phía cảnh sát, mấy ả đã khai ra sự thật và nhận lỗi. Thực tình cũng là do ghen tuông với Xử Nữ và tính khí nóng nảy ngu ngốc không nghĩ đến hậu quả của chúng mà đảo lộn tất cả, hủy hoại người khác một cách tàn nhẫn. Còn cô được ba đưa ra nước ngoài (Mĩ) để chữa trị. Thiên Yết cùng bạn cô khá lo lắng khi không liên lạc được và rốt cục là chuyện gì đã xảy ra, tất cả vẫn chưa ai biết gì còn nhà trường với những gì đã hứa sẽ đưa vụ việc này làm cho ra nhẽ, cũng để cảnh cáo, lên án sự tàn ác và sự ngu nguội điên khùng của các nữ sinh thời @.
~~~~~~******~~~~~~

- Tôi xin thay mặt nhà trường thông báo với toàn thể các em và thầy cô một sự việc rất đau lòng xảy ra trong tuần trước. Tôi nghĩ các em nên được biết và suy ngẫm về nó cũng để đưa sự việc ra ánh sáng để giải oan cho nạn nhân. Sự việc như sau, thứ 3 tuần trước tôi cùng cô hiệu trưởng với hai thầy cô khác trong ban giám hiệu đi kiểm duyệt hệ thống trường sau giờ học. Người bị hại là em Xử Nữ học sinh lớp 11A1. Hung thủ trực tiếp gây ra thương tích cho Xử Nữ là Anh Nguyên, ngoài ra còn có sự góp mặt của Như Linh, Cúc Phương, Tuyết Lan. Tất cả các em đều là học sinh lớp 12A1, nhóm này do Anh Nguyên chỉ đạo. Chúng tôi qua một tuần điều tra hợp tác cùng những người có chức trách, lí do để nhóm Anh Nguyên gây ra thiệt hại cho Xử Nữ là do ghen tuông trong yêu đương và người đó là ai thì tôi không muốn nói ra. Cúc Phương ở ngoài đã quay lại tất cả sự việc, nhìn lên màn chiếu tôi muốn các em xem nó !- Giờ học sinh đã hiểu sao lại phải chen chúc vào cái phòng thể dục bằng một nửa sân trường để chào cờ trong một ngày trời quang mây tạnh thế này.

Mọi người đã đủ hoang mang rồi nhưng trên màn chiếu những sự việc lần lượt diễn ra y hệt như một thước phim kinh dị. Họ thấy từ việc Xử đang loay hoay tìm điện thoại, thấy cô bị rạch từng nhát dao và chịu những đau đớn bởi lời nói với cô nó không còn gì khác độc địa hơn. Nhưng họ ngạc nhiên nhất :

- Cởi băng dính ra cho nó,như vậy nó cũng không hét được đâu, có gì muốn chăn chối không ?

- Làm thế này chị nghĩ Thiên Yết sẽ đến với chị à, chị cũng sẽ không thể khiến tôi hết yêu anh ấy đâu. Nhưng nếu muốn có được tình cảm của hết hãy trở nên tốt hơn tôi chứ việc ngu ngốc này sẽ càng đẩy hai người ra xa nhau. Chị cũng biết Yết cố tình tạo mối quan hệ với tôi trong khi tôi, dù có thế nào cũng không chối bỏ nổi tình cảm của mình. Nghĩ cho kĩ đi rồi hãng làm, chị sẽ hối hận đấy !- Xử tức tưởi trong nước mắt. Cảm thấy câu nói của Xử tác động mạnh mẽ tới Nguyên, ả ghen tức bịt miệng cô để bảo thủ giữ vững quyết định của mình.

Sau những nhát dao đó là cô hứng chọn cái tát của Anh Nguyên và lịm ngay dưới đất, thầy xuất hiện rồi tắt máy. Bạn cô lần lượt lả đi vì sốc, Thiên Yết dương đôi mắt trợn trừng sợ hãi. Phong bỏ qua hết mọi thứ mà đi tìm Yết. Cậu tặng nguyên cho anh một cú khá đau, giọt máu khẽ chảy nơi khóe miệng Yết khi Phong đang nổi sung.

- Anh thấy chưa, tôi đã cảnh báo với anh rồi đừng quan hệ với cô ấy nữa, sớm muộn gì cũng vì anh cô ấy phải chịu khổ. Giờ thì anh định làm gì đây ?- Những người phải bâu vào để can. Cả hai đều rơi nước mắt nhưng khuôn mặt Yết lại vô hồn.

- Cậu nói đúng, là rỗi của tôi !- Cậu bỏ chạy, đi tìm Xử dù biết đã quá muộn, khi đến nhà cô, gặp còn không xong lại bị ba Xử mắng cho té tát rồi đuổi về.

Suốt tuần không liên lạc được anh chỉ nghĩ cô bận đi đâu đó thôi chứ không ngờ lại xảy ra chuyện này. Nhớ cô nhưng anh cố chờ ai ngờ được đâu chuyện như vậy, anh cũng đau lắm vậy sao họ cứ thi nhau sát thêm muối vào vết thương đang rỉ máu của anh không biết là mình ác lắm hay sao. Từ những vết thương chai sạm đó Yết dần trở thành phần tử xấu. Bạn cô cũng chỉ biết khóc thương cho đứa bạn thân một cách bất lực thôi một năm trời trôi qua khá nhanh với chút tin tức của cô. Mọi chuyện dần trôi vào quên lãng, không còn ai nhắc đến câu chuyện đau thương đó nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net