Chương 1 : Gặp gỡ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Thiệt tình! Dì kêu con dậy nãy giờ mà không nghe! Thôi con đến trường lẹ lên! "
" Mắc mớ gì mà bà phải quan tâm tôi đến như vậy! " Nó - Lâm Nguyệt Dii - trừng mắt với bà mẹ kế rồi ba chân bốn cẳng chạy đến trường. Vừa ăn vừa bổ sung năng lực bằng bánh mì nướng mà nó tự làm

" Phù~ Vừa kịp giờ! May quá! " - nó thở phào trong lòng. Nó đi chậm lại để ngắm những bông hoa Anh đào đang thi nhau khoe sắc. " Đẹp quá!! " - mắt nó sáng long lanh nhìn khung cảnh yên bình, lãng mạn ấy.. Bỗng....... RẦMMMMM!!
" MẮT KHÔNG NHÌN ĐƯỜNG HẢ!!!? BÀ ĐANG BẬN LẮM BIẾT KHÔNG?! " - nó hét to rồi ngước nhìn người mới làm nó té. Đó là một cậu con trai có lẽ lớn hơn nó một tí. Hắn ta thờ ơ, không chút cảm xúc và cũng chẳng có ý định hối lỗi. Nhưng nhìn lại hắn ta cũng đẹp trai đấy chứ?! Da mặt sáng mịn không tì vết, đôi mắt  xanh thẳm như biển cả mênh mông, mặc áo trắng và quần tây dài, khoác áo vest đen lịch lãm. Hắn ta hình như là học sinh mới?! Nó đã học ở đây 3 năm ở Đại Học Yumekari rồi, quan hệ của cô nàng cũng rộng lắm chớ bộ! [ Nói đại là bà tám thứ thiệt đi má =))))) ] Học sinh mới à...
Trong lúc nó suy nghĩ lung tung thì hắn ta lên tiếng " Sao lại nhìn tôi chằm chằm như muốn ăn tươi nuốt sống thế kia? " hắn ta nhìn đồng hồ đeo tay rồi nói tiếp " Nãy giờ sắp hết tiết thứ 2 rồi đấy! Đồng hồ của trường hư rồi. Chạy trễ 1 tiếng. " " Tôi không lo chỉ có tôi đi trễ. Chính cậu cũng trễ mà đúng không? Tehee " - nó cười tinh nghịch. Hắn ta lạnh lùng đáp " Tôi không phải học sinh. " " Không phải học sinh thì vào đây hốt rác à?! " - nó nghĩ thầm. Trong lúc nó nghĩ linh tinh lang tang thì chuông reo hết tiết 2. A chết rồi!!
Thế là ai đó phải phi lên lớp với tốc độ bàn cmn thờ.. Nó đến lớp thì mọi người đã đứng dậy chào cô Ngọc Hà giáo viên GDCD. May mà cô Hà rất thương nó nên chỉ nhắc nhở rồi bảo nó về chỗ ngồi.
Sau khi học thêm 3 tiết nữa cũng đã tới gờ ra về. Nó lẽo đẽo bám cô bạn thân của nó - Hà Khuê.
" Gì đó Di Di? " - Khuê hỏi thăm cô bạn thân tinh nghịch.
" Hì hì. Tại nhớ cậu quá đó mà! ★ Mà nè! Hồi sáng mình mới gặp một anh chàng rất đẹp trai luôn, là cực phẩm siêu siêu siêu siêu cực phẩm trong tất cả cực phẩm đấy! Mỗi tội đến đây để hốt rác =_= "
" Haha. Thế anh chàng đó tên gì? "
" Hm... Hốt Thị Rác chăng? 😂 "
" ... " - Hà Khuê im lặng. Cô đang tìm cách để trả đũa nó. Nó gặp trai đẹp mà không hỏi tên! Làm sao cô tìm được mà tán tỉnh chứ!
" Khuê ơi~ " - một bạn gái tên Trương Băng Băng ỏng ẻo tiến đến cặp bạn thân DiixKhuê.
" Sao thế Băng Băng? "
" Trường mình mới tuyển dụng thầy giáo trẻ mới để dạy thay cô  Toán mới nghỉ đấy! Nghe nói thầy rất đẹp trai, là cực phẩm siêu siêu siêu siêu cực phẩm trong tất cả cực phẩm đó nhaaa! Chút nữa đi gặp thầy không?"
" Ý sao câu này quen quá vậy? =)))) " - Hà Khuê liếc Nguyệt Dii rồi cười với Băng Băng " Tớ đé...- không đi đâu Băng Băng. Phải giữ bất ngờ chứ! :33 Vậy mới công bằng " Rồi cô nhìn về phía Nguyệt Di.. Tuy Nguyệt Diimkhông mê trai nhưng lại rất buôn dưa lê bán dưa chuột nên dùng longlanh'ss eyes cầu xin Khuê =)))))))))
Bỗng.. điện thoại của Nguyệt Dii reng chuông. Nó đăm chiêu nhìn dãy số trên màn hình.. Là ' bố hờ '... Ông ta đang định làm gì..? Cô bắt máy.
" Đi về nhà. " - đầu bên kia chỉ nói vẻn vẹn 3 chữ rồi tắt máy. Nó cười nhạt. Nước mắt nó chảy ngắn dài trên đôi gò má ửng hồng đấy. Tại sao?! Tại sao ông trời lại ghét nó đến như vậy?! Nó làm gì sai?..

Next
Chương 2 : Dạy thay
--------------------
Hii ~ Hoàn thành chap đầu tiên rồi nè :33 Trong hnay Wee sẽ " cố gắng " xong chương 2! Gambatteeeeee <3 À mà bạn nào biết cách tặng riêng gì đó hơm?
Vote và cmt của bạn là 10000 động lực để mình ra truyện nhanh hơn!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC