Chương 4 : Hôn Ước

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nó gõ cửa phòng thầy Hiệu trưởng rồi bước vào. Trong đó có 2 chàng trai khôi ngô tuấn tú, cao hơn nó tận 2 cái đầu cộng lại. Mặt sáng mịn, người thì mắt xanh biếc như đại dương sâu thẳm, người thì mắt xanh màu lá xanh tươi khi mới được tưới. Ai ai cũng im lặng.. Không khí thật đáng sợ!!! Nó khẽ run người.
Thầy Hiệu trưởng thấy nó liền nói " Thế là mọi người đã tập hợp đông đủ! Tôi là Minh Nhật Khang. [ ai thấy quen quen hơm =)))))) ] Nghe nói dạo này 3 người làm náo loạn trường?! " Ông thầy nói đỡ cho nó " Thưa cha...- à không thưa thầy! Con..- à tôi là người gây ra chuyện đó và sẽ nhận hết tất cả hậu quá đó! Xin ngài đừng phạt Lâm Băng Dii. " Nghe thầy Nhật Phong nói vậy, Vương Quân liếc thầy rồi nói giọng khổ sở như vừa bị mất vợ : " Thưa thầy Hiệu Trưởng. Thầy ấy đã làm ' hại ' Nguyệt Dii CỦA EM! Em ấy và em đã có hôn ước với nhau. Xin thầy hãy đòi lại công bằng cho ' trinh tiết ' của VỢ EM! " Nó tròn xoe mắt nhìn anh. Chuyện clgt gì đang xảy ra thế này?! -_- Thầy Hiệu Trưởng đứng dậy tiến đến chỗ Vương Quân rồi đặt tay lên vai anh " Vương Quân! Nguyệt Dii là của Nhật Phong con trai tôi " rồi đưa mắt nhìn Nhật Phong. Mặt ông giờ very nham hiểm =))))))
3 người tụi nó đi ra khỏi phòng Hiệu Trưởng. Nhật Phong nắm tay Nguyệt Dii rất tình cảm 💋 Vương Quân cũng đang nắm tay nó thấy vậy liền siết chặt tay nó. Ai nhìn vào cũng điên đầu với tình cảm tay ba này =))))))))) [ Đọc xong khúc này có ai nghĩ là anh Quân thương thầm thầy Nhật Phong không? 😂😂 Có lẽ nào Nhật Phong nắm tay Nguyệt Dii mà không nắm tay anh nên anh ghen? :v ] " Di Dii " - Hai chàng trai đồng thanh gọi tên nó. Nó khẽ giật mình. Quân liếc ông thầy " Sao thầy lại gọi vợ tôi thân mật như thế? " Nhật Phong cười cười " Chúng ta đừng cãi nhau vụ này nữa! Thay vì tranh giành Nguyệt Dii như vậy.... sao chúng ta không tử hẹn hò với nhau? " Ơ ơ WTF? =))))))))))) Chuyện gì đang xảy ra thế :(((((

Sau cuộc nói chuyện phiền phức ấy, Nguyệt Dii về nhà để nghỉ ngơi. Haizzz... kiếp trước nó làm gì sai mà kiếp này khổ thế? ;;;^;;;
Vừa mở cửa vào nhà thì nó thấy một đôi giày thể thao Nike đậm chất sì pót* (( *là Sport đấy các cậu =))))) )) Nó vừa đóng xửa thì thấy bóng dáng quen thuộc. Là thầy MINH NHẬT PHONG! Thầy ấy đến đây làm gì?!
" Chào vợ ❤ " - thầy chào nó.. Mà khoan...? VỢ??! V-Ợ?!!!!! -_-
" Thế nhé ông Nhật! Chúng ta sẽ tổ chức đám cưới cho hai tuổi nó khi Nguyệt Dii tròn 21 tuổi nhé! "
Gì nữa đây?! Cưới cái gì??? -_- Kiếp trước nó là kẻ giết người hàng loạt à?? Sao kiếp này nó phải trả giá nhiều thế? :(((((
Minh Nhật Khang tiến lại gần nó rồi nắm tay nó " Con dâu! 5 năm nữa thì chúng ta sẽ là người một nhà ❤ "
" Đéo! " - nó văng tục rồi bực bội bỏ lên phòng. Hừ! Hôm nay là ngày xui xẻo nhất đời nó!
Nó bay lên giường nằm. Đang lim dim mắt thì thầy Nhật Phong gõ cửa. " Là ai cũng không được vào " - nó khó chịu. Mà hình như tai hắn ta bị lãng -_- Nói vậy cũng không nghe!! Hắn ta mở cửa vào phòng. Hắn ta ngồi xuống giường rồi đặt nụ hôn ấm áp lên đôi môi đỏ hồng căng mọng của nó. " Ư..ưm!!? " - nó không kịp phòng thủ nên răng nó bị tách ra dễ dàng. Hắn đút lưỡi và ' quậy phá ' trong đó. Nó đẩy mạnh hắn ta rồi la lên " Thầy làm cái quái gì thế?! " Thầy nhìn nó. Nó vội cụp mắt vì nó không muốn nhìn ánh mắt nhớ nhung ấy. Nhìn đôi mắt ấy nó cảm thấy rất tội lỗi..
" Tôi đã đợi em lâu lắm rồi! "

Next :
Ngoại truyện 2 : Món quà sinh nhật năm 6 tuổi.
--------------------------------------------------------------------------
Hii~ ;;^;; Mấy bạn có mong cảnh H của cặp đôi này hemmm? ;;__;; Thích thì cmt cái nhaaaa. ;;_;; Mình sẽ viết trong thời cmn gian sớm nhất :33
Cmt + Vote + Share của bạn là 100000000000 động lực của mình :33 [ Hình như động lực của mình ngày càng tăng í =)))))) ]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC