PHẦN 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Câu nói của cô làm anh giật mình, phun hết ngụm nước vừa uống ra bên ngoài. Ko gian như có thể tự dịch chuyển, xung quanh toàn là nước, bóng dáng một cô gái đang ngủ quên trong làng nước ấm ấy bổng tỉnh giấc.

_Thì ra chỉ là mơ...

Hạ An chính là tên của cô, vẻ ngoài xinh đẹp, dịu dàng nhưng ít ai biết ẩn xâu bên trong cô là một cô gái sống khép mình lại, đầy nội tâm.

Năm lên 4 tuổi mẹ cô qua đời vì bệnh, nhưng cho đến bây giờ cô vẫn ko tin vào điều đó. Cũng từ lúc ấy cô bị ba đưa về sống cùng bà ở một vùng quê hẻo lánh. Hai ngày nữa là cô đã tròn 18 tuổi ,ba cô lại mang cô về ngôi nhà lạ lẫm này.

_Tiểu thư, mừng cô trở về .

Sự trang nghiêm đầy tôn kính từ người hầu dành cho các tiểu thư tôn quý, nhưng sự tôn kính ấy lại nhanh chóng bị dập tắt đi bởi.....

_Ai cho phép mày trở về ngôi nhà này, sự tôn quý nơi đây ko phải ai cũng có thể thuộc về.

Cái giọng điệu ấy chính là của bà mẹ kế, người đã cướp lấy ba từ tay mẹ cô và cô.

_Cái thứ thấp hèn này cũng xứng đáng để các cô gọi là tiểu thư sao? Giống như tôi đang hạ thấp mình để cùng thân phận với cô ta, thật nực cười.

Đó là Mary (Hạ Linh)  cô em gái cùng cha khác mẹ của cô,  luôn ganh ghét và tranh giành mọi thứ từ cô kể cả... Kể cả vị trí trưởng nữ...

_Hừm

Cô nở nụ cười đầy lạnh lùng

_Các người tưởng tôi thích trở về ngôi nhà này lắm sao? Ko phải vì bà, tôi ko thèm đặt chân vào cái nhà này đâu.

_Có chuyện gì vây?

Đấy là ba tôi, ông Trần chủ tịch tập đoàn S luôn giữ vị trí trong top Ten của giới kinh doanh.

_Ba xem cô ta kìa, dám lên mặt với mẹ và con ba ...mau đuổi cô ta đi đi

_Bình tĩnh nào con gái, bà qua đây tôi nói chút chuyện.

Cả 2 người họ kéo nhau sang một bên để nói chuyện gì đó rất lâu, họ còn cãi nhau...

_Xem mày còn vênh váo đc bao lâu, chuẩn bị ra khỏi nhà tao đi cái đồ nhà quê.

_Cô có nghe tiếng gì ko?

_Đừng có mà đánh trống lãng, làm gì có tiếng gì ở đây.

_Cô ko nghe thật sao " Là tiếng của chó sủa bậy đó"

_Mày....

Mary giơ tay lên định cho Hạ An một bài học, nhưng lần này cô đã đụng sai người rồi. Cái tát ấy đã bị Hạ An chặn lại, cùng lúc ấy ba cô và bà mẹ kế cũng bước lại...

_Mary đủ rồi

Bà ta cất giọng ...

_Mẹ.......

_Nếu ba con đã quyết định cho con... Ko Hạ An ở lại thì cứ ở lại, con đừng làm khó ông ấy.

_Nhưng....

_Yên lặng, trời cũng tối rồi mau đưa Hạ An tiểu thư về phòng...

_Dạ...mời tiểu thư

Hạ An vừa bước đi đc vài bước thì Mary chen ngang, làm cô suýt ngã...

_Tránh ra, cái đồ do bẩn...

_Hạ An, con cứ mặc kệ con bé do Dì con chìu hư nó rồi.

Cô chỉ đáp nhẹ lại bằng nụ cười rồi bước đi, trong đầu lại nghĩ thầm

_"Rốt cuộc các người muốn làm gì đây? "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net