full7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
thời bay tới. Đầu tiên là phóng ra huyền lực hồn lực đấu với nhau. Năng lượng mạnh mẽ va chạm, phát ra những tiếng nổ rung trời. Những đợt sóng trùng kích mãnh liệt lan ra khiến cây cối gần đó đổ gãy. Thậm chí vách núi đá phía ngoài núi Quạ Đen chấn động. Đá vụn bay tán loạn. Cục diện hỗn loạn vô cùng.

 
Không ngừng có võ giả bị giết chết, rơi xuống phía dưới. Ánh mắt Thanh Minh lóe lên. Thứ hắn nhìn thấy không phải là từng thi thể, mà là vô số huyền thạch.

 
Rất nhanh hai bên đánh ra hỏa khí, bắt đầu giao chiến bằng vũ khí. Giờ phút này, sơn phỉ mới biểu hiện ra sự hung hãn vô cùng nhuần nhuyễn. Thông thường rất nhiều sơn phỉ trước khi chết đều muốn kéo kẻ địch cùng chết theo.

 
Nhân số của quân đoàn Quạ Đen quân ít hơn so với quân đoàn Lang Nha một chút. Nhưng bọn họ lại có một đại thủ lĩnh thực lực cường đại hơn rất nhiều. Tên thủ lĩnh kia đạt tới Nhân Hoàng tam trọng, giống như vô địch trong Chiến Thần cảnh, tả xung hữu đột. Phàm là nơi hắn đi ngang qua, không người nào địch nổi một chiêu của hắn. Chỉ trong thời gian ngắn như vậy, hắn đã giết chết mấy trăm người.

 
- Chết!

 
Mắt hắn nhìn chằm chằm vào Tiêu Lãng và Âu Dương Ấu Trĩ. Hắn hiển nhiên biết hai vị này mới là thủ phạm dẫn đến đại chiến. Sau khi giết chết một đám người, hắn lại nhanh chóng bay về phía hai người.

 
- Tiểu Ấu Trĩ, người này giao cho muội!

 
Tiêu Lãng không chút kinh hoảng, ánh mắt lạnh lẽo, sắc mặt bình thản không dao động, quay về phía Ấu Trĩ trầm giọng nói.

 
Trên mặt Âu Dương Ấu Trĩ đầy hưng phấn. Tinh quang trong mắt lập lòe. Quyền trượng trong tay nàng sáng lên. Nàng khẽ nói:

 
- Kẻ cặn bã, bản tiểu thư đại biểu những người bị chết tiêu diệt ngươi!

 
Vèo!

 
Một thần lôi từ trong hư không đột ngột bắn ra, trong nháy mắt hướng đánh xuống đầu của thủ lĩnh núi Quạ Đen. Tiêu Lãng vừa nhìn thấy uy áp khủng bố kia lại từ trên không trung đánh xuống, trong lòng buốt lạnh, thân thể tê rần.

 
Ầm!

 
Cường giả Nhân Hoàng này rõ ràng không kịp phản ứng. Tốc độ sấm sét đánh xuống quá nhanh chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ. Một tiếng nổ vang, toàn thân hắn nhất thời hóa thành than. Tất lông tóc đều bị đốt rụi. Làn da trên thân thể tối đen, người bị đánh bay xuống phía dưới, thân thể còn run lên một cái.

 
- Ấu Trĩ. Không chết, tiếp tục đánh!

 
Tiêu Lãng nhìn quyền trượng tuyệt đẹp kia đầy vẻ ước ao. Có thể làm cho một tiểu cô nương Chư Vương nhất trọng, dễ dàng trấn áp cường giả Nhân Hoàng, thần binh chí tôn này đúng là khủng bố.

 
- Chết, chết, chết!

 
Âu Dương Ấu Trĩ không ngừng vung quyền trượng lên, liên tục kêu lên. Từng đạo sấm sét liên tục đánh xuống, rất nhanh đã khiến thủ lĩnh kia thành một đống đất khô cằn!

 
- A... Đây cũng là một viên huyền thạch!

 
Tiêu Lãng cảm thấy tiếc nuối nhìn một đống đất đen phía dưới. Tuy nhiên nhìn thấy thi thể phía trước không ngừng ngã xuống hắn lại trở nên kích động. Núi Mê Tung này có trăm vạn sơn phỉ. Nếu như giết chết toàn bộ, vậy sẽ có bao nhiêu huyền thạch?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net