Khiêu vũ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ước gì tôi được nắm lấy bàn tay của người.


Và rồi, tiết mục chính của đêm nay đã tới, âm nhạc cũng đã nổi lên, mọi người bắt đầu cầm tay nhau và khiêu vũ. Ánh sáng rực rỡ, âm nhạc tuyệt vời, không khí vui vẻ, đúng là một đêm tuyệt hảo. 

Heiter ở một góc, liên tục uống từng cốc rượu, cười khà khà.

-Này, tôi nghĩ cậu nên uống ít rượu thôi tư tế thúi.

-Ha ha, hiếm lắm mới có cơ hội uống rượu miễn phí mà.

Người tư tế duy nhất của đội vẫn tiếp tục uống từng cốc từng cốc. Có vẻ như hôm nay ông sẽ tính uống tới say khướt thì thôi. Eisen thì đã đi đâu đó không ở đây. Frieren thở dài, có lẽ là sẽ không ngăn được con sâu rượu Heiter vào lúc này. Cô bèn quay qua đằng sau, đi tới cạnh lan can, một tay cầm đĩa bánh ngọt, một tay cầm dĩa, từ từ thưởng thức hết đêm nay. 

-Này.

Có người vỗ vai Frieren một cái rất nhẹ, cô quay qua đằng sau, là Himmel. Anh vẫn treo trên môi nụ cười như thế, nhìn vào là thấy nắng chiếu qua người. Trước khi bản nhạc khác qua, Himmel đã tìm thấy cô.

-Cậu có muốn, nhảy với tôi một điệu không.

Frieren vẫn cầm đĩa bánh ngọt, miệng nhai nhai, tính từ chối Himmel. Thường thì cô không hứng thú lắm với mấy trò như nhảy nhót hay khiêu vũ. Nàng yêu tinh thì thích những khoảng khắc yên tĩnh, bình yên hơn.

-Tôi.

Chưa đợi Frieren từ chối, Himmel đã cúi người xuống, đưa tay ra trước theo nghi lễ. Vẫn ánh mắt trong vắt nhưng đầy kiên định đó, nhìn thẳng vào Frieren.

-Liệu tôi có thể nào nhảy với nàng yêu tinh kiêu kỳ một điệu không?

-Phì.

Mỉm cười, Frieren cũng không nghĩ rằng Himmel sẽ đánh phủ đầu cô trước khi cô mở lời. Với hành động này của Himmel, cô biết là từ chối cũng không tiện. Bèn để đĩa bánh qua cái bàn bên cạnh, chút nữa quay lại ăn cũng được. Frieren đặt tay lên tay của Himmel, mỉm cười nhẹ nhàng. 

-Được chứ. Nói trước, tôi nhảy không đẹp.

Chỉ cần nghe thấy "được" từ miệng Frieren, thì anh liền cầm lấy tay cô. Hôn một cái lên mu bàn tay.

-Cảm ơn cậu.

Sau đó thì thuận thế, ôm lấy eo của Frieren. Không thể nói, Himmel đúng là người hoàn hảo. Dáng vóc đẹp, mà nhảy cũng đẹp. Frieren nhảy với Himmel thì không cần để ý cái gì. Bởi cho dù có lỡ dẫm vào chân Himmel bao nhiêu lần thì anh cũng không có lấy một lời than thở. Frieren phải công nhận rằng Himmel rất giỏi trong việc cuốn người khác theo dòng sông chảy cuồn cuộn của mình. Nhìn lên khuôn mặt đẹp trai của anh, phải công nhận nhan sắc của Himmel là điều gì đó rất cuốn hút. Hơn hết, điều làm hấp dẫn, là ánh mắt của Himmel, ánh mắt của anh như tỏa ra những vì sao lấp lánh, ánh mắt tràn đầy niềm tin và hi vọng. 

-Thế, bao giờ cậu đi tìm Serie.

Frieren quay một vòng, lại trở về vòng tay của Himmel, cô vẫn chăm chú tới khuôn mặt của người anh hùng vẫn đang giả vờ phiêu theo điệu nhạc đang được đánh ở phía xa, nhưng không giấu được cái tai đã đỏ ửng tự khi nào. Suy nghĩ một chút, rồi cô cũng đưa ra câu trả lời cho Himmel:

-Chắc tôi sẽ đi sớm, sau khi kết thúc bữa tiệc, hai ba ngày nữa.

-Vậy à.

Himmel cũng không hỏi gì thêm nữa. Anh dường như có suy nghĩ khác trong đầu. Hai người nhảy thêm hai điệu nữa thì dừng lại. Himmel cùng Frieren cũng kết thúc, hai người cúi đầu chào nhau rồi đi ra khỏi sân nhảy. Himmel nắm tay của Frieren, dắt cô đi tới lan can mà hai người Eisen của Heiter đã đứng đó từ lâu.

-Cậu không uống nữa là Heiter.

-Cái gì cũng phải có giới hạn chút chứ, ha ha.

Bốn người đứng ở lan can, không hẹn mà cùng nhìn về phía bầu trời. Từng đợt sao băng bay qua trước mắt. Cảnh tượng mãn nhãn đẹp đến kỳ lạ. Màn sao băng này như tín hiệu kết thúc chuyến hành trình kéo dài 10 năm của cả đội. Ngắm nhìn từng ngôi sao rơi xuống dãy núi đằng xa, ai cũng mang trong lòng một cảm xúc kỳ lạ.

-Sau đó, mọi người tính làm gì.

Frieren cắt đứt khoảng khắc yên lặng đó. Ba người còn lại cũng quay lại nhìn nhau, từng người một nói ra dự định tương lai của mình.

-Tôi sẽ ở lại vương đô làm tư tế một cách nghiêm túc. 

Người bắt đầu là Heiter, có lẽ tuổi già đã tới, ông sẽ không tham gia vào chuyến hành trình tiếp theo với Frieren nữa.

-Tôi sẽ về quê nhà của mình.

Eisen là người tiếp theo, sau 10 năm chinh chiến, cơ thể cũng đã đến lúc cần nghỉ ngơi. Eisen cũng cần phải về nhà để thăm thú lại mộ của mọi người, và cũng để thực hiện lời hứa từ xưa kia của bản thân.

-Còn Frieren và Himmel thì sao.

Heiter quay qua, trên tay đã từ đâu hiện ra một cốc rượu. Miệng vẫn mang điệu cười khà khà thương hiệu. Ánh mắt cô chán nản nhìn tới Heiter, thở dài.

-Tôi sẽ đi tìm Serie, kiếm cách trở về.

-Tôi sẽ đi cùng với Frieren.

-Heh?

Frieren không ngờ là Himmel sẽ nói là đi cùng mình. Mặc dù trước đó cũng đã có đề cập tới, nhưng cô cứ nghĩ đó là một lời nói đùa. Trước đây, sau khi mà tiêu diệt được quỷ vương, Himmel đã ở lại vương đô, việc cô trở lại có lẽ đã làm xô lệch dòng thời gian.

-Vậy cũng được.

Sau khoảng thời gian phiêu lưu một mình, cùng với khoảng thời gian phiêu lưu mà có người đồng hành, so sánh hai cái thì hiện tại Frieren sẽ chọn là có bạn đồng hành. Người đó lại là Himmel, đương nhiên là cô không thể nào chối từ.

-Vậy thì, sau đêm này là hết rồi nhỉ.

-Ừm.

Sao băng vẫn chưa rơi hết, cuộc trò chuyện như dừng lại ở đây. Ai cũng muốn lưu giữ lại khoảng khắc cuối cùng của tổ đội dũng sĩ. Bởi kết thúc đêm này, cũng là kết thúc chuyến hành trình. Cất lại kỉ niệm, và những gì họ làm, những gì xảy ra, rồi sẽ trở thành câu chuyện kể dân gian, lưu truyền tới hậu thế, tới nghìn năm sau này. Rồi sẽ chỉ còn là ngày xửa ngày xưa.



Thật sự thì mình không biết tả cái đoạn khiêu vũ nó như nào =)))). Mình sẽ chỉnh lại sau khi có thời gian. Còn bây giờ thì dl go br br br.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net