Chapter 55

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước mắt Dũng, khung cảnh không thể tưởng tượng được. Trọng mặc tạp dề của Dũng, chỉnh chu và gọn gàng nhất nấu ăn. Căn bếp từ đầu đến cuối đều là vô cùng gọn gàng, không hề có dấu tích của sự bày biện. Trọng của anh, hôm nay đã không còn vụng về như Trọng của ngày hôm qua.

-Anh Dũng.... Sao anh sớm vậy đã thức rồi?
-Um... bị mùi thơm của thức ăn đánh thức đó.
-Có sao? Sao em không ngửi thấy nhỉ?
-Thật. Em nấu món gì mà thơm vậy?
-Anh lên rửa mặt rồi xuống ăn nha.

Dũng gật đầu rồi vào phòng tắm vệ sinh cá nhân, trong đầu lại nhớ về ngày hôm đó.

-Anh Dũng, anh thích ăn gì? Hôm nay cho phép anh nghỉ ngơi, em sẽ nấu cho anh.
-Em có nấu được không đó?
-Em có gì mà không làm được? Anh đừng xem thường.

Trọng nói rồi đẩy Dũng ra khỏi bếp, một mình tung hoành. Dũng hơi nghi ngờ nhưng rồi cũng ngoan ngoãn ra sofa đợi Trọng. Chưa được năm phút đã nghe thấy tiếng la của Trọng.

-Trọng. Chuyện gì vậy em? Em đưa anh xem. Bị sao đấy?
-Em không sao. Dầu văng một chút thôi. Anh đi ra đi.
-Có được không đó.
-Được. Anh đi ra đi.

Dũng lần nữa bước ra, lần này thì tâm tình có chút lo lắng.

Vừa ngồi xuống chưa được bao lâu, Dũng đã nghe mùi khét, vừa định bước vào thì Trọng liền ngăn cản, cứ thế Dũng ngồi ở ngoài tâm trạng hồi hộp.

Nữa giờ như tra tấn của Dũng cũng trôi qua, Dũng nhìn những món ăn Trọng bày lên, về màu sắc cũng không mấy tệ. Màu đen bóng đêm của thức ăn nổi bật trên nền trắng của bát đĩa. Trọng thích ăn thịt cháy cạnh nhưng thịt này có vẻ hơi cháy quá. Dù vậy Dũng cũng không chê mà vui vẻ nếm thử.

Kết quả ngay từ đũa đầu tiên đã làm Dũng phải nhăn mặt. Người khác nhầm đường thành muối, còn người yêu của Dũng lại ngược lại, nhầm muối thành đường món nào cũng ngọt như chè, món nào cũng là vừa mở lửa lên đều khét đen.

-Um... lần đầu nấu cũng không tệ đó nha.
-Thật sao? Em nếm rõ ràng thấy không giống như anh nấu. Cũng không hiểu là sai ở đâu.
-Không sai, ngon lắm.
-Anh đừng điêu, em nếm em biết mà, chỉ là cảm thấy vẫn còn ăn được nên không nỡ bỏ đi.

Dũng nhìn cậu nhóc bên cạnh, đưa tay xoa đầu cậu rồi cười. Dũng đem thức ăn vào bếp, nêm nếm lại một ít liền ăn ngon ngay. Cả hai vui vẻ ăn hết thức ăn Trọng nấu.

Ăn xong bữa sáng, cả hai cùng dọn dẹp, lau dọn căn bếp đầy dầu mỡ, cuối tuần xem như là giải trí với nhau.

Dũng vừa nghĩ vừa cười, nhưng hôm nay gọn gàng như vậy, có lẽ sẽ ổn hơn. Dũng bước ra ngoài thấy Trọng đã bày thức ăn lên bàn.

Anh bước ra với tâm thế hớn hở, nhìn màu sắc cũng không tệ lắm. Trọng chuẩn bị một tô canh với nhiều loại củ màu sắc đa dạng cùng ít thịt kho.

Dũng chầm chậm nếm thử từng món, quả thật mùi vị đã tiến bộ hẳn, dù không quá xuất sắc nhưng đối với Dũng là ngon nhất.

-Anh thấy tay nghề của em có phải là tiến bộ rồi không?
-Um... quả là khác hẳn với lần trước.
-Bồ của anh mà.

Dũng nhìn gương mặt Trọng vô cùng tự hào mà vui vẻ ăn hết thức ăn Trọng nấu.

Trọng từ trong tủ lạnh, lấy cho Dũng một ly nước cam, Dũng vài giây trước còn cảm thấy hạnh phúc và vui vẻ nhưng vừa uống một ngụm nước cam mặt đã méo mó khó coi.

Đúng! Cậu không hề để đường vào nước cam mà để muối. Cũng không phải là vô tình mà cậu cố ý. Nhìn sắc mặt khó coi của anh, Trọng có chút thương nhưng vẻ mặt vẫn rất "cứng".

-Nước cam em pha không ngon sao? Sao sắc mặt anh khó coi vậy?
-Um... ngon... có chút "đậm đà".

Trọng đang ngồi cạnh Dũng, đột nhiên ngồi ra xa nhìn Dũng bằng ánh mắt có chút "sắc bén".

-Hmmmm..... Đây là phạt anh hôm qua trêu em. Còn dám nói nào là ôm nào là hôn người ta. Còn rén nữa cơ á.
-Ơ.... Hôm qua... không phải em không giận sao?
-Em giận, rất giận, sao lại không giận chứ?
-Em... sao lại giận "nguội" như vậy?

Mặt Dũng méo mó có chút đáng thương, lòng Trọng lúc này lại vô cùng hả hê.

Kết quả, chú bộ đội lại phải dỗ dành cậu cả buổi sáng cùng với cuộc hẹn hò buổi tối sẽ đưa cậu đi ăn kem rồi coi phim nữa.

-Anh Dũng thấy phim hay không? Sao anh không nói gì vậy?
-Um.... Anh thấy phim cũng không hay bằng em.
-Anh Dũng nói vậy là sao? Em làm sao chứ?

Trọng tay vẫn khoác lấy tay Dũng, đưa mắt ngước nhìn sang Dũng mà hỏi. Cậu say mê con người này, dù là ở góc nhìn nào, dù là ở hoàn cảnh nào anh vẫn luôn rất đẹp, rất rất đẹp.

-Em bày trò để anh cho em đi ăn kem còn gì? Dạo này em lắm trò thật.

Dũng chậm lại, đưa tay lên mũi cậu mà nắm, làm mũi cậu đỏ lên như chú tuần lộc của ông già Noel. Hai người cứ thế bước cùng nhau cười cười nói nói.

Cả hai đang đi đột nhiên bước chân khựng lại, Dũng nở nụ cười chào người đối diện:

-Hoàng, ông cũng đi xem phim à?
-Không, chỉ là đi dạo quanh trung tâm thương mại, vô tình đến đây thôi.

Trọng nhìn Hoàng có chút ngượng, nhanh chóng rời tay khỏi tay Dũng. Cậu lịch sự chào Hoàng. Trong ánh mắt Hoàng lại có chút gì đó là lạ.

-Hai người vừa xem phim ra à?
-Ừ, ông có bận gì không? Tôi mời cà phê nhé?

Hoàng từ đầu đến cuối không nhìn Dũng, cứ nhìn về phía Trọng, nhìn tay Trọng nắm lấy tay Dũng, làm Trọng có chút không thoải mái.

-Cảm ơn, tôi phải về khách sạn rồi. Hẹn ông mai gặp trên sân nhé.
-Ừ. Vậy chào ông, mai gặp.
-À... chào anh Hoàng.
-Trọng hôm nay có vẻ vui hơn hôm qua nhỉ?

Hoàng nói rồi lạnh lùng bước qua mặt hai người, Dũng cảm thấy có mùi "ghen tuông" gì đấy ở đây. Trọng cũng cảm thấy gợn sóng lưng bởi lời nói của Hoàng. Cậu khoác tay anh rồi nhanh chóng rời đi.

-Mình về thôi anh.
-Anh cứ cảm thấy Hoàng không bình thường...
-Em không quan tâm, chỉ quan tâm bồ Dũng của em thôi. Mình về thôi anh, trễ rồi.

Trọng cố đánh Dũng sang chuyện khác, không muốn xoáy sâu vào vấn đề này, vì chính cậu cũng cảm thấy không ổn. Còn nói nữa thì chính cậu lại trở thành "cá nằm trên thớt".

Cả hai về nhà lúc trời đã tối, xe dừng trước cửa. Trọng nhìn thấy đèn trong nhà và ngoài cổng đã được mở. Đúng là có một số đèn trong nhà được lắp đặt là đền cảm biến, trời tối sẽ tự sáng lên, nhưng không phải là đèn phòng khách.

-Anh Dũng..... Em nhớ là không có mở đèn lớn trước khi đi.
-Um.....

Lòng Dũng gợn lên từng đợt sóng lăn tăn, dự cảm có chuyện chẳng lành.
___________________________
Cho mọi người ngắm anh Hoàng của tôi xíu nè 😂
Nay hơi rảnh nên ra Chap sớm mọi người à chúc mọi người đọc truyện vui vẻ nhé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net