chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong vô thức hắn bấm vào phần tin nhắn, đôi tay rung rung chẳng biết nhắn gì cho thích hợp, chợt đôi tay nhanh nhạy đánh ra dòng chữ
-" chào bạn " - sau khi gửi tim hắn như ngừng đập, hồi hộp chờ đợi nó rep
- " có chuyện gì " - quái lạ, thường ngày nó ko hề rep người lạ nhưng hôm nay nó lại hành động thế này, nó cũng chẳng hiểu đôi tay nó đang làm gì nữa!
-" ờ... Ừm... Cậu làm rớt tai nghe, tớ nhặt đc này " - hắn gửi
-" này, mai trả "- nó hoảng hồn đó là thứ duy nhất nó có thể liên lạc với tổ chức, vốn ko muốn cho người khác sdt nên mới dùng tai nghe đặc biệt của tổ chức mà ngờ đâu nó lại làm rơi cơ đây, nếu tối nay có nhiệm vụ gì thì chắc là nó ko sống nỗi mất.
-" ừm, tạm biệt cậu "- hắn nhắn gọn, muốn bỏ đi thay đồ nhưng đôi tay vẫn ko chịu đóng loptop mà vẫn giơ trên ko như chờ đợi một thứ gì đó!
-" khoan đã, nếu tai nghe có tiếng bíp thì đừng động tới, cậu hãy để nó ở một góc phòng ấy "- nó dặn dò kĩ lưỡng rồi nhanh chóng off face, nó mong là tố chức ko gặp rắc rối!

Hắn ngớ người, chưa kịp rep thì ai kia đã off, ngoan ngoãn làm theo lời nó, cất tai nghe vào cặp kĩ lưỡng rồi bỏ sang một góc phòng, hắn mệt mõi đi đến phòng tắm. Hôm nay hắn thật sự mệt mõi, gặp nó thôi cũng đủ làm tay chân bũng rừng, đơn giản là vì mỗi lần gặp nó tim hắn như " bị bệnh tim " ý, nó đập nhanh lắm, trong đầu hắn chợt hiện lên câu nói " hay là mình thích cậu ta? " nghĩ đến đây, ai kia vội lắc đầu, ko đc, cậu đã hứa với cha cậu rằng nhất định cậu phải học tập đoàn hoàn, ko đc lơ đếnh ,ko đc để ý đến chuyện yêu đương, tuyệt đối tập chung vào học.
Vừa off face khuôn mặt nó liền hiện lên một chút cảm giác tự trách, một chút cảm giác thanh thảng, thả mình xuống chiếc giường đôi ở giữa phòng, nó thở dài khẽ nghĩ, hắn cũng là người biết nghe lời chắc cũng chẳng thèm động gì đến đôi tai nghe đấy đâu. Đôi mắt mệt mõi khép lại, đi học là một cực hình với nó, nhưng công ty và bang chẳng có gì để cho nó làm nên đành phải đi học, nó vốn ghét ko có việc gì làm, nên phải "bất chấp" đi học cho đỡ chán, từ lúc nào hơi thở đã đều đều, hàng lông mi công vút đưa lên cao như tạo ra một vẻ thanh thảng cho nó, ko còn lạnh lùng, ko cồn sát khí, chỉ còn lại người con gái đang nhắm chạt đôi mắt từ từ bước vào giấc mơ!
--------------------------------
Đã có chap 3!
Cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình~~~
Mong các bạn để lại cmt góp ý cho mình nha, cám ơn nhiều lắm~~~
Mn đọc truyện vui vẻ~~~
Bye mn~~~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net