Chương 31: Vẫn còn nhớ cô không thích ăn thứ đó...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 31:

Tôn Diệu thấy Lăng Khải và Nhật Vy cười nói thì trong lòng hơi khó chịu, còn Lăng Khải vẫn chú tâm làm việc như không có chuyện gì.

Cả một buổi sáng không ai làm phiền ai, đến trưa Tôn Diệu vẫn như cũ chung thuỷ dán mặt vào vi tính.

Lăng Khải đến trước cửa phòng nhìn cô một hồi, càng nhìn càng thấy nhớ nhung càng nhìn càng không dứt ra được, rốt cuộc anh nên làm thế nào mới đúng đây!?

" cốc...cốc"

Tôn Diệu nghe tiếng gõ thì ngẩng đầu nhìn, thấy Lăng Khải đang đứng bên ngoài, đứng dậy đi ra: " Lăng tổng có chuyện gì vậy!?"

" Trưa rồi, không đi ăn sao!?"

" Anh đi trước tôi còn một bản kế hoạch nữa..."

" Như vậy không được tôi than là Tổng tài nhân vên chưa ăn tôi sao ăn được, vậy tôi không ăn nữa." Lăng Khải nói xong quay ngườ ngồi lại bàn.

Tôn Diệu vốn dĩ định mặc kệ anh, không ăn thì đói, nhưng nghĩ lại lời Vũ Hiên nói anh bị xuất huyết dạ dày, không chừng bây giờ dạ dày đã có vấn đề, ăn không đúng bữa nhất định rất đau.

" Đi thôi, tôi...cũng đói rồi." Tôn Diệu nói xong đi ra khỏi phòng chẳng thèm đợi chờ Lăng Khải.

Lăng Khải nhếch mép theo sau.

*****

Tin sốt, hôm nay Lăng tổng lại xuống căn- tin của công ty, lúc anh cùng Tôn Diệu xuất hiện ai cũng ngước mắt nhìn, đương nhiên là vì độ lạnh lung và soái của anh rồi.

Bọn họ mặc dù làm chung công ty,nhưng cũng có vài người ở nhiều bộ phận chưa được thấy mặt anh bao giờ, cho nên phải tranh thủ cơ hội ngàn năm có một.

Tôn Diệu đến trước quầy thức ăn nhận khay, món ăn cũng rất phong phú, một món xào, 1 phần canh, còn có thịt, Tôn Diệu nhìn khay thức ăn định nói gì đó rồi thôi quay người tìm bàn nhưng Lăng Khải nhanh chóng kéo cô lại chỉ vào khay thức ăn lời: " bỏ món xào ra, cho thêm phần thịt vào đi, lấy của tôi đổi cho cô ấy"

Đầu bếp nghe vậy không thể không làm theo, lần đầu Tổng tài đến đây, họ đương nhiên không dám chậm trễ.

Họ cũng lạ tại sao Lăng tổng lại chiếu cố thư kí Tôn như vậy.

Tôn Diệu bất ngờ với hành động của anh, lúc hai người ngồi xuống bàn Tôn Diệu nhịn không được mở miệng hỏi: " sao anh lại đổi cho tôi!?''

" Không có gì, em không ăn được bắp cải...hơn nữa tôi không thích ăn thịt."

Lăng Khải nhìn cô bình tĩnh trả lời.

" oh..cám ơn" Tôn Diệu có vẻ hơi thất vọng nhưng cũng rất vui ít ra...nh còn nhứ cô không ăn được món đó.

" Không cần cám ơn, em thân là thue kí còn là người yêu cũ, sau cùng là tình nhân nên tôi cũng phải lo thôi, nhỡ em có chuyện gì thì ai giúp tôi đây!?" Lăng Khải nói rồi cười nhẹ cúi đầu ăn.

Tôn Diệu tay cầm đũa run run, nhìn Lăng Khải không chớp mắt, tuy cô rất muốn mở miệng nhưng lờ đến cổ họng lại không tài nào nói ra được, đành bất lực cúi đầu.

Cả buổi ăn không ai nói lời nào, ai cũng có suy nghĩ riêng, còn mọi người xung quanh thì không ngừng bắn ánh mắt về bên này, chủ đề thảo luận của mấy cô gái chính là Lăng đại tổng tài của bọn họ đẹp trai như thế nào.

Còn với những người đàn ông quan tâm tới nữ giới lại bầu chọn cho Tôn Diệu là mỹ nữ đẹp nhát công ty.

Tôn Diệu nghĩ anh nói không sai, với thân phận hiện giờ của cô, anh quan tâm không sai. Người yêu cũ...ừ người yêu cũ...tình nhân...

Lăng Khải nghĩ chỉ muốn đả kích cô một chút nhưng khi nói ra ba từ người yêu cũ anh không dễ chịu chút nào. Nhưng lời đã ra khỏi miệng như bát nước đã đổ đi làm sao có thể thu lại!?

Hia người đứng dậy, lúc đi ngang qua quầy lấy thức ăn nghe mọi người bàn tán cái gì mà Lăng tổng quan tâm thư kí, ddoooir thức ăn này nọ.

Lăng Khải đến trước quầy goc goc hai cái vào mặt bàn, mọi người lập tức im bặt: " mọi người nghĩ nhiều rồi, tôi không thích ăn thịt nên đổi thôi, à đúng rồi bắp cải khó ăn lần sau đổi món khác đi, tôi sẽ đến thường xuyên."

Nói xong liền đi ra khỏi căn tin, Tôn Diệu theo sau tâm trí đã bay đến đâu rồi cũng không biết.

Lúc đi vào thang máy dành riêng cho tổng tài, Tôn Diệu thấy vậy không đi vào theo mà đi thang máy cho nhân viên.

Lăng Khải tay đút túi quần nhàn nhật mở miệng: " tôi cho phép em đi thang máy này, vào đi."

Tôn Diệu cũng không định từ chối, đi thang máy này đương nhiên tiện lợi rồi.

" Tôi sẽ không cám ơn, vì tôi là thư kí kiêm tình nhân của anh."

" Haha, tôi không định muốn em nói cám ơn, biết vị trí của mình là tốt."

Tuy ngoài mặt Lăng Khải cười nói ,nhưng trong lòng đang cuộn sóng ngầm, cô được lắm, anh lại đánh giá cô thấp nữa rồi.

Không Khí rơi vào trầm mặc suốt từ thang máy đến khi cả hai tách ra đi làm việc.

Lăng Khải trở về bàn làm việc được một lúc thì gọi đện chi Nhật Vy: " em chuẩn bị đi, tối nay 8h bay đi Vân Nam."

Nói xong liền cúp điện thoại, nhaacsmays nội bộ gọi vào phòng Tôn Diệu: " cô ra đây một chút."

Tôn Diệu nhíu mày nhìn xuyên thấy Lăng Khải đang nhìn mình, lại chuyện gì nữa đây.

" Lăng tổng lại có chuyện gì nữa ạ." Tôn Diệu ngồi đối diện Lăng Khải hỏi.

" Cũng không có gì, tối nay tôi đi công tác, cô đi cùng tôi."

Lăng Khải vừa lật tài liệu vừa đơn giản nói.

" Công tác thì tôi đi làm gì!?" Tôn Diệu thắc mắc hỏi lại.

" Đương nhiên em phải đi rồi, tôi cần một thư kí có thể giúp tôi xử lí công việc, hơn nữa...."

Lăng Khải nói được một nữa thì dừng, Tôn Diệu đành phải gượng hỏi: " hơn nữa gì?"

" em là tình nhân lại càng phải đi cùng tôi rồi." Lăng Khải lưu manh nhìn cô nháy mắt, thật hiếm khi anh bày ra bộ mặt này.

" anh...có thể đừng treo hai chữ tình nhân trước miệng được không!?" Tôn Diệu tức giận đỏ mắt nói xong bỏ vào phòng.

Lăng Khải không ngờ cô lại phản ứng mạnh như vậy, bình thường cô sẽ cúi đầu hoặc bình tĩnh cười đáp trả lại anh, bây giờ là đang tức giận ra mặt sao!?

Tôn Diệu vào phòng thì nước mắt đã chảy xuống, cô vội vàng lau đi. Chính cô cũng không biết tại sao mình lại như này nữa, đngs lẽ lúc đs cô nên bình than mà đáp lại anh chứ không phải là bọ dáng tức giận uất ức này.

------------------------------------------

Tối tại Lăng Uyển

Nhât Vy hớn hở đi vào cửa lớn nơi Lăng Khải sống, còn xách theo một vali áo quần.

" Khải ca, em xong rồi, đi được chưa!" Mặc dù mới vào đến phòng khách mà amm lượng giọng nói của Nhật Vy đã vang khắp biệt thự.

Đây là lần đầu Nhật Vy đi Vân Nam nên rất mong chờ, nghe nói Vân Nam rất đẹp.

Tôn Diệu và Lăng Khải trên phòng ngủ nghe tiếng Nhật Vy liền phản ứng.

Tôn Diệu vội đẩy Lăng Khải đang đè mình trên cánh cửa ra, sửa lại tóc một chút, hỏi anh: " là Nhật Vy!?"

Lăng Khải bị cô đẩy hơi giận, chưa hôn được mà đã bị đẩy ra rồi, anh nhất định phải băm nát Nhật Vy.

" Uừm, dẫn theo em ấy nữa, nhân tiện cho em ấy đi du lịch luôn."

Lăng Khải đáp lời.

Tôn Diệu che dấu cảm xúc, xoay ngừơi xách vali lên đi xuống laaug. Khi tay động vào nắm cửa cô không quay đầu mà hỏi anh: " cô ấy..biết quan hệ của tôi với anh không!?"

" Không, hôm nay coi như là em ấy biết, biết cũng tốt đỡ cho em ấy nghĩ bậy bạ."

Lăng Khải đi đến lấy chiếc vali trong tay cô, tự mình xách 2 cái xuống lầu.

Tôn Diệu định nói không cần nhưng miệng lại không nói ra được, chon chân tại đó, phải rồi cô ấy biết đương nhiên tốt, ít ra cô và anh không dấu Nhật Vy mà quan hệ không chính đáng. Chuyện này là do Lăng Khải yêu cầu, nếu Nhật Vy ghen thì đến timg Lăng Khải mà chất vẫn. còn cô chỉ là người ngoài cuộc, mãi mãi...

HẾT CHƯƠNG 31

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net