Chap 10: Nhạc chuông điện thoại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


~~~~~~~~~~~~~~~~~

- Thế chị có tính ở lại đây đến ngày mai để gặp người đó không?

- Chị nghĩ là chị còn phải trở về công ty để làm việc. Có thể lát nữa chúng ta làm thủ tục xuất viện đi!

Tako nhíu mày:

- Không được! Nếu chị xuất viện để về nhà nghỉ ngơi thì em sẽ cho phép chị về. Còn nếu chị muốn đi làm thì em sẽ để chị ở lại đây!

- Nhưng chị cũng đâu có bị gì nặng đâu. Chị không về thì việc trong công ty ai sẽ giải quyết?__ Mạc Hàn lo lắng

Tako mỉm cười:

- Em sẽ cho người giải quyết hết mà, chị không cần lo!__ Tako dừng lại thở mạnh rồi nói tiếp:

-Thôi, em sẽ quyết định giúp chị. Bây giờ chị cứ ở đây đợi đến ngày mai gặp người đó thử xem. Em sẽ không ở trong đây, em sẽ giả vờ đi vòng quanh ở ngoài xem người đó là ai được rồi.

Mạc Hàn thở dài:

- Haizzz, thôi được rồi, nghe theo sự sắp xếp của em. Nhưng mà có chắc là ngày mai người đó sẽ đến thật không?

Tako suy nghĩ rồi hít vào một cái:

- Em nghĩ là lời nhắn của người kia có vẻ đáng tin. Nên chắc là sẽ đến!

Mạc Hàn gật gật:

- Được rồi! Ah nói về chuyện của em đi. Chuyện của Tử Hiên thế nào? Em ấy quyết định ra sao?

- Hmm...em ấy vẫn quyết định là sẽ diễn vai đó!__ Tako cười tươi

Mạc Hàn hớn hở đập tay với Tako:

- Thật sao? Em ấy thật sự sẽ diễn?

Tako vừa cười vừa gật đầu. Sau đó Mạc Hàn và Tako vui mừng ôm nhau. Tako suốt buổi trưa luôn ở đó với Mạc Hàn, đợi đến lúc Mạc Hàn nghỉ ngơi thì Tako mới rời khỏi và đến quán Queen.

~~~ Quán Queen~~~

Vị trí ngồi của cô vẫn ở chỗ cũ. Vài phút sau thì Hân Nhiễm lại xuất hiện:

- Tán tan! Chị Tako!

Tako đang nhìn ra ngoài cửa kính thì quay sang nhìn Hân Nhiễm mỉm cười:

- Nhiễm Nhiễm !

Hân Nhiễm ngồi xuống đối diện với cô:

- Tako, phim của chị với chị Tử Hiên khi nào khởi quay vậy ?

Tako mím môi rồi trả lời:

- Tuần sau sẽ khởi quay!

Hân Nhiễm hào hứng:

- Tuần sau sao? Hôm đó em đến đó xem có được không?

Tako gật gật:

- Có thể! Nhưng quán ai sẽ quản lí?

Hân Nhiễm mỉm cười:

- Nghỉ một bữa cũng đâu có sao! Em muốn đến đó xem hai người diễn như thế nào!

Tako bật cười:

- Được rồi! Mà nước của tui đâu cô chủ?

Vừa lúc đó nhân viên mang nước ra cho Tako:

- Của chị đây ạ!

Tako gật đầu mỉm cười:

- Cảm ơn em!

Sau đó nhân viên cũng đi vào trong. Hân Nhiễm tò mò hỏi Tako:

-Chị Tako! Trong phim....có cảnh....Kiss không vậy?

Tako bật cười:

- Tất nhiên là có rồi!

Hân Nhiễm nghe thấy vậy thì hào hứng vỗ tay:

- Hóng quá!

Sau đó thì Hân Nhiễm đột nhiên nhìn ra cửa chính, gọi lớn:

- A! Chị Tử Hiên!

Tử Hiên vừa mới bước vào thì liền nghe thấy Hân Nhiễm gọi mình nên cũng khẽ mỉm cười rồi nhanh chóng bước đến. Vừa lúc đấy Tako cũng quay sang nhìn. Cả hai nhìn nhau với vẻ mặt bất ngờ. Tako lên tiếng trước:

- Tử Hiên!

Tử Hiên khẽ cúi đầu:

- Chào chị!

Hân Nhiễm đứng lên kéo Tử Hiên ngồi xuống đối diện với Tako và tự mình đứng lên nói chuyện:

- Muốn nói chuyện thì chị phải ngồi xuống đã chứ!

- Ơ....__ Tử Hiên ậm ừ

Hân Nhiễm mỉm cười nhìn Tử Hiên và Tako với đôi mắt gian tà:

- Trùng hợp quá nha! Hai người cùng tới đây uống nước. Có phải là có hẹn trước không?

- Không phải!__ Lạc Chương đồng thanh

Hân Nhiễm giật mình:

- Là...làm gì mà hai người phản ứng dữ vậy? Em chỉ hỏi thế thôi mà!

Tako cười xòa:

- Chị...không có hẹn với Tử Hiên!

Tử Hiên cũng lạnh lùng nói:

- Chị cũng không có hẹn với chị ấy!

Hyerin mỉm cười gật gật:

- Được được, em sẽ tin hai người!

" Ngày hôm ấy người nở nụ cười ngọt ngào dịu dàng.

Ngày hôm ấy người khóc đến nghẹn ngào.

Lẳng lặng chăm chú nhìn,lòng muốn ôm lấy người.

Không hay không rằng cất lên tiếng hát.

Chính là tiếng lòng của người.

Cũng là tiếng hát của em.

Tiếng em đang gọi người có nghe thấy chăng?"

Nhạc chuông vừa reo lên thì Tako và Tử Hiên đều có hành động chuẩn bị lấy điện thoại ra. Nhưng Tử Hiên tinh mắt hơn, nó thấy cô lấy điện thoại ra xem nên nó cũng nhanh chóng dừng hành động lấy điện thoại của mình lại rồi ngồi yên lặng để Tako nghe điện thoại.

- Momo!

- .............

- Em đang ở quán Queen ạ!

- ..............

- Vâng, em biết rồi!

Sau đó thì Tako tắt máy. Hân Nhiễm khẽ mỉm cười vì hành động lúc nảy của Tử Hiên đã bị Hân Nhiễm nhìn thấy:

- Woww bài hát này nghe hay đấy!

Tako mỉm cười:

- Đúng vậy đấy! Nghe rất là dễ chịu và giọng của người này rất ấm!

Hân Nhiễm thở mạnh rồi lắc lắc đầu:

- Thật không ngờ hai người lại dùng chung cả nhạc chuông điện thoại nha!

Tako khó hiểu:

- Em nói vậy là sao?

Hân Nhiễm nhìn sang Tử Hiên:

- Chị Tử Hiên, xin lỗi nha! Không phải lúc nảy khi nhạc chuông reo lên, chị cũng đã có hành động cho tay vào túi của mình với ý định lấy điện thoại ra hay sao? Nhưng sau đó chị thấy Tako cũng lấy điện thoại ra nên đã nhanh chóng thu tay lại và ngồi yên như không có chuyện gì! Những lời em vừa nói, có đúng không chị Tử Hiên!

Tử Hiên mỉm cười:

- Đúng là không qua mặt được em rồi!

Tako mím môi rồi nói hỏi Tử Hiên:

- Em...cũng dùng bài đó làm nhạc chuông sao?

Tử Hiên khẽ gật đầu:

- Ừm! Tuy là em rất ít nghe nhạc, nhưng bài hát ấy có lẽ rất phù hợp với em! Lời bài hát...rất hay!__ Tử Hiên bỗng cúi đầu xuống

~~~ Flashback~~~

*Đêm nay tình yêu của tôi chưa hề dứt

Đoạn tiếp theo chúng ta nên diễn như thế nào

Đem nay tình yêu của tôi càng nảy nở

Người phải diễn kịp màn kịch ấy đấy

Đừng để chỉ vì một ánh nhín mà bị vạch trần

Tonight Tonight

Ái vị vương (yêu chưa dứt)*

- Lạc Lạc, em có thấy bài hát này hay không?

Tử Hiên đang chơi game thì cũng nhanh chóng trả lời Ngữ Cách:

- Ừm nghe cũng hay đấy! Lời bài hát rất hay nhưng nó có hơi mâu thuẫn một chút.

Ngữ Cách bỗng cúi đầu:

- Lời bài hát nghe có vẻ đau lòng!

Tử Hiên vừa nghe lời nói đó liền lập tức dừng chơi game lại và ôm Ngữ Cách vào lòng:

- Đừng quá nhập tâm vào bài hát như thế chứ!

Ngữ Cách mỉm cười:

- Ừm! Ah chị lấy bài này làm nhạc chuông rồi đấy! Em cũng nên thay nhạc chuông giống chị đi!

Tử Hiên chu chu:

- Lời bài hát nghe đau lòng như vậy...có thể làm nhạc chuông sao?

- Tất nhiên!__ Nói rồi Ngữ Cách dùng tay chọt chọt vào eo nó: Mau mau đổi đi! Nhanh nhanh!

Nó nắm tay cô lại:

- Được rồi! Em sẽ đổi mà!

Ngữ Cách mỉm cười hài lòng liền hôn vào má nó một cái.

~~~ End Flashback~~~

Tako mãi đắm chìm trong kí ức cho đến khi nghe tiếng của Hân Nhiễm:

-Ngày hôm ấy người nở nụ cười ngọt ngào dịu dàng.Ngày hôm ấy người khóc đến nghẹn ngào.Lẳng lặng chăm chú nhìn,lòng muốn ôm lấy người.Không hay không rằng cất lên tiếng hát.Chính là tiếng lòng của người.Cũng là tiếng hát của em.Tiếng em đang gọi người có nghe thấy chăng?.....Woaaaa đoạn này nghe rất là cảm động nha! Chị bảo nó phù hợp với chị sao Tử Hiên?__ Chưa kịp để Tử Hiên trả lời thì Hân Nhiễm đã nói tiếp: Lời bài hát...nói lên nỗi lòng của chị đối với.... Trương Ngữ Cách?

Nó và cô đột nhiên nhìn nhau.......

Hết chap 10

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net