Tạ Lỗi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi ngồi xe khoảng nửa tiếng thì Hạ Lâm cũng đến được Thời gia. Có lẽ nhà họ lường trước được gã đến

Đây là lý do gã vừa xuống xe trước mắt đã là Thời Dương đang lao tới

Ban nãy ngồi trên xe gã dù đã có chút tìm hiểu về Thời Dương nhưng vẫn không tin nỗi mình làm sao lại chọc phải rắc rối lớn thế này, giờ cũng chẳng biết lấy gì tạ lỗi với tên chẳng thiếu thứ gì này

Gã lúc này thật rất cần ai đó đến giúp giải quyết chuyện này và lôi cái tên đô con đang say mê ôm gã ra chỗ khác dùm

Cắt ngang dòng suy nghĩ và thấy phụ huynh tên ngốc Thời Dương đã xuất hiện, gã liền hất tay xô cậu ta ra xa nhằm giữ khoảng cách

Ba Thời vừa gặp đã vội mời gã vào nhà giải quyết, gã thật khá bất ngờ rõ ràng là giải quyết việc con họ bị đánh sao lại trông thản nhiên như thế, mặc dù lòng vẫn thắc mắc nhưng gã cũng nhanh chân mà đi theo vào nhà

Vừa vào nhà gã liền hiểu giàu có thật sự và kẻ thức thời như nhà hắn khác nhau thế nào.

Ngắm nhìn căn nhà đôi chút thì sự chú ý của gã đều dán người á nhân đang ngồi trong phòng khách

Người đó xinh đẹp đến mức chẳng thể diễn tả bằng lời chỉ có chiêm ngưỡng rồi thán phục

Và người không ai khác ngoài người đã hạ sinh tên ngốc Thời Dương kia

Người đó vừa thấy gã liền kéo vội tay đưa gã vào căn phòng khác

Sau đó gã và người ấy bắt đầu cuộc trò chuyện cứ như mẹ chồng con dâu

Cuộc trò chuyện cứ xoay quanh Thời Dương mãi, hết kể về lúc nhỏ lại kể về lúc lớn

Ban đầu gã chán chẳng muốn nghe câu thứ 2 nhưng nghe mãi gã cũng bị cảm hóa bởi sự quan tâm từ người mẹ giành cho đứa con, gã cũng chẳng ngờ thì ra cậu ấy đã trải qua tai nạn đáng sợ kia mới trở nên ngốc nghếch như bây giờ.

Được một lúc thì Ba Thời cũng gọi gã đến nói chuyện, gã nhanh chóng kết thúc cuộc trò chuyện rồi đi sang phòng khác lại chẳng ngờ vừa ra cửa đã gặp thứ làm trì hoãn

Ba Thời đợi mãi vẫn chưa thấy gã qua thì mất kiên nhẫn, ông liền đi tìm gã

Lúc ông đến trước phòng bạn đời mình thì bắt gặp cảnh tượng thật khó nói, con trai ông đang ôm người ta không buông miệng thì không ngưng nói lời nũng nịu

" Anh đến chơi với em nhé "

" Anh thơm quá, đúng là vợ em "

" Umm anh đừng đẩy em ra mà "

Ông chẳng tin vào thứ mình đang thấy nữa rồi, hôm ấy đám nhân viên trình bày lại sự việc với ông , lòng ông thầm nghĩ con trai mình có thể ngốc nghếch, khờ khạo nhưng sẽ không làm mấy việc như thế, còn giờ thứ trước mắt đã làm ông suy nghĩ lại rồi.

Ông đưa mắt vào trong phòng nhìn người bạn đời đang cười không ngớt với đôi trẻ trước mắt, lòng ông cũng bắt đầu nghĩ gợi

Ông ho nhẹ một tiếng khiến Hạ Lâm giật mình đẩy Thời Dương ra xa, để lại Thời Dương với ánh mắt toàn phần là tiếc nuối, khiến ông hết sức bất lực mà nghĩ thầm

" A Dương à, con cứ thế này thì lúc về một nhà chỗ đứng của con là đâu chứ "

Nghĩ rồi ông kêu Hạ Lâm đi theo mình đến thư phòng

Vừa vào tới đã là gã nhanh miệng nói trước

" Tôi nghĩ những gì ngài vừa thấy cũng       
   đủ để ngài hiểu lí do hôm qua tôi      
    đánh cậu ta"

" Nhưng tôi vẫn sẽ xin lỗi, mong ngà-i.."

Chưa đợi gã nói xong Cha Thời liền nói

" Cậu mong tôi sẽ bỏ qua cho nhà cậu sau khi cậu đánh con trai tôi à "

" Cậu đánh và chế nhạo người thừa kế cả Thời gia này mà chỉ cần câu xin lỗi là xong sao? "

Nghe đây Hạ Lâm không giấu nổi vẻ lo lắng, quả thật một người như gã sao có thể so với Thời gia danh giá kia, thế mà gã lại tự cho là lời xin lỗi của mình rất có trọng lượng

" Thế...tô-i có thể làm gì để tạ lỗi đây "

Nghe gã nói thế ông liền như gặp được thứ chờ đợi cả đời, vội tiếp lời

" Cậu chỉ cần đáp ứng mong muốn của  

  A Dương là được "

Nghe đến đây tâm tư gã rối bời, không ngờ trường hợp tệ nhất gã nghĩ đến thật sự xảy ra

Lúc này gã cũng muốn nhảy dựng lên không đáp ứng nhưng còn gia đình gã thì sẽ ra sao đây

Sau hồi nghĩ ngợi gã cũng đồng ý với yêu cầu này, thôi thì xem như gã đây là đền đáp ơn nghĩa với Hạ gia đi

Gã đứng dậy bước ra khỏi thư phòng định bụng sẽ tìm Thời Dương thương lượng, gã chỉ mong tên nhóc không làm khó dễ gã đã quá mệt mỏi rồi

Cánh cửa thư phòng vừa mở liền có cánh tay kéo gã sang một bên, gã chưa bao giờ nghĩ trong một ngày mình có thể bị lôi lôi kéo kéo những hai lần

Cậu vừa kéo gã lại đã ngay lập tức ôm chặt gã trong lòng, liên tục dụi dụi người gã, miệng thì không ngớt lời

" Anh nói gì với ba em thế, lâu quá đi "

" Em chờ anh chân mỏi cả rồi "

" Anh theo em về phòng nhé "

" phòng em có giường êm, anh cùng    
            ngủ trưa với em nhé "

Vừa nói xong cậu liền bế gã chạy cái vèo, gã thì vẫn đang ngơ ngác chẳng theo kịp

Nghe xong những lời này gã nghĩ mình già thật rồi, vì gã không theo kịp cậu ta nổi, người gì chẳng đợi gã trả lời đã tự quyết định tất cả, còn nữa gã chưa đồng ý mà cậu ta đã bế gã chạy về phòng rồi

Giờ gã phải công nhận lai Tây, chân dài có lợi thật, mới đây đã về đến phòng rồi cậu ta còn đặt lên giường luôn rồi

Trước sự ngơ ngác của gã, cậu ta liền đến bên cạnh gã rồi ngồi xuống, chưa dừng lại cậu đưa tay kéo luôn gã ngồi vào lòng mình, gã nào chịu nhịn nhục như này nhưng phải làm sao đây lỡ thái độ rồi cậu làm khó dễ thì toang mất

Dù nhịn cậu nhưng gã cũng không thể ngồi yên đợi cậu tự ra yêu cầu thế nên vội lên tiếng trước

" Chuyện tôi đánh cậu...tôi thực sự rất thấy có lỗi nên nếu...nếu có điều gì chuộc lỗi được với cậu.....tô-i "

Chỉ vừa nghe anh nói thôi mắt cậu ta đã sáng rỡ lên, không chờ anh nói hết câu đã vội lên tiếng

" Vậy anh làm vợ em nhé "

" Chuyện này..thật sự là điều cậu muốn"

" Dạ vâng ạ "

Trước lời khẳng định của cậu ta gã chẳng biết nói gì nữa, nhưng lòng vẫn cồn cào một câu hỏi chẳng biết nếu giờ không hỏi bao giờ sẽ được giải đáp

" Tại sao lại muốn cưới tôi "

" Vì em yêu anh "

Chuyện gì đang diễn ra vậy, gã vậy mà lại nói ra thành lời câu hỏi ngớ ngẩn đó sao , còn hơn thế nữa " yêu " cậu ta đã nói " yêu ", một cái chạm mặt liền có thể yêu sao, còn gã lại đang chẳng hiểu ở đâu đó nơi con tim gã tin cậu ta mà đồng ý

Sau lời đồng ý của gã cậu ta vui đến nỗi kéo gã cùng ngã giường

Gã nằm đè lên người cậu ta với sự ngơ ngác chưa hiểu chuyện liền bị cậu ta thơm một cái vào trán mà thức tỉnh

Thứ tiến đọ chóng mặt này làm gã lo sợ liền đứng lên bỏ lại cậu ta mà ra về

Gã lướt vội qua những người trong căn biệt phủ đó để ngăn ai đấy lại chú ý gương mặt đỏ ửng của gã, đến cả khi ra xe rồi gã vẫn hồi hộp không thôi

Gã ngồi trên chiếc xe đang chạy về Hạ gia thì điện thoại reo lên tiếng tin nhắn, thì ra nhà cậu ta cho gã một ngày để thu xếp rồi dọn đến nhà họ

Xem tin nhắn xong gã cất điện thoại đi, lại bắt đầu suy tư, gã mới đây còn ăn chơi lêu lổng giờ đã có chồng

Liệu cuộc hôn nhân này sẽ ra sao đây, rồi còn cả thứ tình yêu chớp nhoáng của cậu ta sẽ thuộc về gã bao lâu đây.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net