CHƯƠNG 1 : VỊ KHÁCH KHÔNG MỜI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1
VỊ KHÁCH KHÔNG MỜI

Phương cố gắng một tay giữ chặt ba lô trước ngực, một tay bám vào tay vịn trần xe buýt, cố gắng để không ngã vồ vào một ai đó và hơn hết là không để bất cứ gã đàn ông đứng gần nào chạm trúng mình. Xui xẻo cho phương hôm nay trời mưa tầm tã, những chuyến xe chật cứng người, không gian thật ướt nhẹp & hôi hám.
Cuối cùng sau khi đu đưa trên chuyến xe buýt từ trường đại học về nhà,cũng đã đến trạm xe gần nhà Phương. Mưa đã thấm qua chiếc áo khoác dầy to sụ của cô, thấm vào chiếc áo sơ mi ngoại cỡ đang bao lấy cơ thể gầy gò của cô nàng,ướt thấm cả chiếc ba lô luôn đầy ắp giấy, bản vẽ và bút viết.Phương thở dài, đặt ba lô xuống đất, lột hết mớ áo lụng thụng bên ngoài, cả chiếc áo con, treo lên chiếc móc được tạo từ những cành cây khô trên tường. Cô lột giày đá vào góc cái kệ gỗ ngay cửa phòng trọ . Mọi thứ đều ẩm ướt.

Mái tóc tơ xoăn tít và đen nhánh dính chặt vào da Phương, cô cố kéo nó ra sau vai trước khi trút hết toàn bộ số quần áo còn lại trên người trên sàn và bước thẳng vào phòng tắm.
Không khí trong phòng tắm thật lạnh lẽo, Phương vội mở vòi nước mà quên mất mình còn chưa mở máy nước nóng, ào một dòng nước lạnh ngắt khiến cô run rẩy. Với lấy cái công tắc và chờ đợi dòng nước ấm thoát ra từ vòi sen, từng cơ trên gương mặt cô dần giãn ra. Phương cố gắng rũ hết mọi cảm xúc u ám trong ngày, phải về phòng trọ trên chiếc xe buýt chật cứng những gã đàn ông lạ hoắc thật là một điều kinh khủng.
Trở thành người mẫu chính là điều Phương mơ ước, nhưng Phương biết mình trông thật gầy gò và nhút nhát. Cô khao khát trông giống như mấy cô nàng cùng lớp, tự tin mặc những bộ đồ do chính tay họ thiết kế. Cô đã cố gắng thử làm mẫu cho thiết kế của cô và nhận ra cô ngại ngùng khi ai đó nhìn vào cơ thể mình. Nên học kì này khi giáo viên môn trình diễn tìm người mẫu cho anh chị sinh viên cuối khóa, nhóm Hotgirl trong lớp đã cố tình nói lớn rằng Phương không nên đi thử đồ, cô sẽ lại co rúm trong những thiết kế tuyệt đẹp đó.
Mọi thứ vẫn chưa đủ tệ, khi Long, người mà Phương để ý bên khoa Kỹ thuật In, vì vô tình khoa Thời trang và Ngoại Ngữ được xếp cùng một giờ Anh Văn level 1, nay lại để ý đến Duyên, cô nàng nổi bậc nhất lớp, và nói tiếng Anh rất tốt. Phương đã thích Long từ đầu học kì một năm nhất, đã cố gắng học tiếng Anh rất nhiều, để không tự làm bẽ mặt mình trong giờ thuyết trình. Và tất nhiên, cô vẫn nói vấp và lúng túng khi lũ con trai bên lớp của Long nhìn cô chăm chăm.
Phương hít thở sâu, cố gắng để dòng hơi nóng từ vòi hoa sen làm dịu thần kinh trước khi quay lại làm bài luận về Lịch sử Mỹ thuật thế giới, và bài tập môn Tiếng Anh, cô sẽ thật chăm chỉ, cô không thể lơ là việc học năm nhất chỉ vì những chuyện tồi tệ đang diễn ra cuối kì.
Sau khi tắm, cô bôi chút tinh dầu hoa Lavender vào sau tai để giúp thư giãn, lau khô mái tóc xoăn, khoác vội lên người chiếc áo thun cỡ đại. Cô quyết định không mặc gì bên trong cho đến khi cơ thể khô hoàn toàn vì quá chán ghét sự ẩm ướt của một chiều mưa. Phương sẽ pha một ly trà thảo mộc nóng, bỏ vào một chút hoa hồng(*), giúp cô yêu thích bản thân hơn chút, vì cô thật sự ghét cơ thể gầy gò không hấp dẫn của mình.
Nhưng một ly cà phê nóng lúc này cũng hấp dẫn, chất Caffeine sẽ giúp cô tỉnh táo mà đọc những quyển sách dầy cộm về lịch sử kia.
Phương chộp lấy gói cà phê pha sẵn, tự nhủ hôm nay ngủ muộn chút cũng sẽ không sao.
Cầm cốc cà phê nóng thơm phức, Phương bắt đầu ngồi bệt xuống sàn nhà, cúi người về phía trước, nhìn những hình điêu khắc về thần thoại Hy Lạp
"Họ thật đẹp" - Phương thầm nghĩ, nhấp một ngụm cà phê.
Một tiếng sấm chớp lớn bên ngoài, cửa sổ đóng kín nhưng Phương vẫn có thể tưởng tượng được rằng tia chớp chắc hẳn đã làm sáng cả một mảng trời. Ngôi nhà trọ cũ kỹ Phương đang ở như muốn rung lên và...mất điện.
Thật kì lạ, mặc dù sống một mình trong ngoo nhà cũ cuối một con hẻm cụt với giá thuê rẻ, Phương đã chấp nhận việc không gian xung quanh luôn yên ắng, nhưng lúc này thật sự quá yên tĩnh. Nó làm Phương sợ. Có lẽ cô đã đọc quá nhiều truyện và phim kinh dị.Cô thở dài, liệu có phải vũ trụ đang nói với cô rằng cô là một kẻ thất bại trong tình yêu, và sẽ trở thành bà cô già độc thân suốt đời. Phương năm nay vừa tròn mười chín, nhưng tâm hồn lại già cỗi như một bà cô khó tính và sống lặng lẽ, không bạn bè, không gần người thân và tránh xa xã hội.
Sau một vài suy nghĩ lan man than thở và cố xóa đi cảm giác sợ ma , Phương đứng dậy đi về phía tủ sách lần mò hột quẹt và nến. Phương luôn có hột quẹt vì cô hay hút thuốc một mình. Cô có nến vì cô đang nghiên cứu một số trào lưu giới trẻ hiện nay trong đó có một điều cực kì thu hút cô, một cô gái yêu thích tâm linh chính là Witchcraft (Thuật phù thủy). Ai mà nghĩ trên thế giới lại có một nhóm người thực sự suy nghĩ và có niềm tin giống như Phương cơ chứ, như thể Phương sinh ra đã là một trong số họ, và hoàn toàn khác với những người cùng quốc tịch với cô.
Cô có nhiều loại nến đủ màu, mỗi màu lại tương ứng với một công dụng, tuy nhiên để đỡ phức tạp thì cô có nhiều nhất là nến trắng và nến tím- loại màu nến để cầu bình an và giảm căng thẳng. Cô bắt đầu sắp nến thành một ngôi sao nho nhỏ trên sàn, ngôi sao chính là biểu tượng của Phù thủy, giống như các bộ phim Phương Tây mà cô hay xem vậy, và cô thắp nến, ngồi xuống tiếp tục đọc sách để tìm đề tài cho tiểu luận, nhưng sau đó bụng cô lại reo lên vì đói.
"Trời ơi, lại đói, ăn nhiều như vậy mà sao mày không mập chút hả Phương"
Cô đi về phía bếp, thực chất là một cái kệ nhỏ, lục tìm mì gói. Hôm nay là ngày nhận lương làm thêm, nhưng Phương đã quá mệt mỏi với cơn mưa và những chuyện trên trường nên không muốn ghé vào cửa hàng tiện lợi với bộ đồ ướt nhẹp. Vậy nên bây giờ trong nhà không có gì nhiều ngoài vài trái táo mua từ hôm qua. Phương với lấy cái điện thoại, nãy giờ nằm lăn lóc trên giường sau khi Phương vứt nó ở đó vì sợ nước mưa thấm vào ba lô. Cũng may mà còn có 3G nên Phương không cảm thấy mình đang bị cách ly hoàn toàn với thế giới bên ngoài, cho dù không có nhiều bạn bè, người thân thì không bên cạnh nhưng ít ra Phương có những người bạn cùng nhóm Facebook, đa số họ dùng tên ảo , họ cùng nhau bàn luận về Thuật phù thủy, trào lưu tâm linh mới đến từ phương Tây. Phương ôm mớ táo cùng con dao nhỏ quay về chỗ ngồi trên sàn, cạnh ngôi sao 5 cánh đang cháy rực bằng nến.
Bóng tối bao phủ xung quanh làm cô thấy lười biếng tiếp tục bài tập của mình, nên Phương quyết định lướt tay mình trên điện thoại một cách vô thức, bỗng một bài viết mới cập nhật trên nhóm Phù thủy mà cô theo dõi gần đây hiện lên thu hút cô : CÁCH ĐỂ TRIỆU HỒI MỘT CON QUỶ. Phương phì cười,nghĩ thầm thật nhảm nhí. Phương tin vào tâm linh, yêu thích tìm hiểu những điều thần bí nhưng cô không hề tin có ma quỷ
- Phải tận mắt thấy thì mới tin. Chắc kẻ đăng bài này đang muốn dụ dỗ người khác mấy việc mê tín chứ gì.
Mặc dù vậy những bài viết này luôn làm Phương hứng thú như một cách giết thời gian rảnh, Phương lướt nhanh qua nội dung cần chuẩn bị "Nến đen, nửa đêm... Hãy cẩn thận ...." cô chỉ lướt qua những từ khóa cảnh báo người thực hiện nghi lễ.
- Nếu nguy hiểm thì ai làm cái này cũng chết
Phương với tay lấy dao gọt táo vô tình để mũi dao đâm vào đầu ngón tay.
- Á!!!
May mà mũi dao nhọn chỉ đâm nhẹ khiến đầu ngón tay rơi ra một giọt máu nhỏ xuống sàn. Đưa ngón tay bị thương lên miệng hút cầm máu, mắt Phương dán vào phần thần chú. Phương theo thói quen luyện tập phát âm tiếng Anh của mình bèn đọc to thật chuẩn câu thần chú như một vần thơ

☠☠☠☠☠☠☠☠☠☠☠☠☠☠☠☠☠☠
Satan if you hear me
I need to borrow one of your demons
To help me with my task
Only it can help me
This is my task (Tell him your task,but quietly)
Thank you devil
This is my will
So mote it be.
☠☠☠☠☠☠☠

ẦM!!!
Tiếng sấm nổ ngoài trời mưa khiến Phương bất ngờ rơi cả điện thoại xuống đất. Cô rùng mình khi sấm sét lại vang lên, bằng một cách nào đó dông gió bên ngoài lắc mạnh cánh cửa sổ khiến gió lùa qua những khe cửa thổi tấm màn ren đen bay phấp phới. Trong ánh sánh nến mờ ảo cô bắt đầu nhận ra căn phòng trở nên khác lạ, và cũng nhận ra cô chọn vị trí ngồi ở mũi ngôi sao 5 cánh bằng nến, nghĩa là ngôi sao ngược, đúng dấu hiệu của Satan...
- Trùng hợp chắc là trùng hợp thôi đúng không???
Cô không dám tắt hết nến vì đó là nguồn sáng duy nhất trong phòng.
- ẦM ẦM!!!
Tiếng ấm vang lên lần này khiến Phương có cảm giác căn phòng đang rung chuyển. Gió thổi mạnh đến mức cánh sửa sổ mở toang và thổi tắt hết những ngọn nến. Mây đen bỗng kéo đi chỉ để lại bên ngoài ánh trăng mờ ảo. Cơn mưa chấm dứt thật bất thường sau khi những cơn gió và sấm chớp khi nãy thật hung tợn.
Nến tắt hết, căn phòng tối om. Phương lấy hết sự can đảm cầm điện thoại lên bấm vào phần đèn. Cô sẽ chạy khỏi nhà ngay bây giờ, đến đâu đó có điện, mọi thứ trong nhà chìm trong bóng tối khiến cô liên tưởng tới một bộ phim kinh dị. Có lẽ trong bóng tối kia sẽ có một con ma
- Dừng lại Phương à!! Mày đang tự dọa chính mình đó, đừng nghĩ tới mấy bộ phim kinh dị mày hay xem nữa.
Phương soi đèn vào tủ quần áo cố tìm trang phục chỉnh tề để thay vì sau khi tắm cô chỉ đang khoác nhẹ cái áo rộng màu đen bên ngoài cơ thể. Không khí trong phòng trở nên thật lạnh lẽo sau cơn mưa khi nãy. Phương không muốn đóng cửa sổ vì ít ra nó khiến cô có cảm giác an toàn hơn một căn phòng đóng kín.
Cô giặc mình khi thấy một cái bóng trên sàn liền soi đèn vào góc tường gào lớn
- Ai đó !!! - Phương run lẩy bẩy, trống ngực đập liên hồi nhưng cố giữ giọng bình tĩnh. Nếu là ăn trộm thì hắn nên biết trong nhà còn có người
Phương cố tình soi đèn loạn xạ trong phòng nhưng cái bóng chỉ di chuyển chứ không có ai cả.
- Ta là người ngươi đã triệu hồi, là thứ ngươi dùng máu để kêu gọi.
Một giọng đàn ông trầm cất lên bằng tiếng Anh. May mắn là Phương không quá dốt ngoại ngữ nên vẫn có thể hiểu được.
- What ???
Phản xạ của Phương vẫn chưa đủ tốt để nói hết tất cả sự lộn xộn đang diễn ra trong đầu cô lúc này.
- Ta là kẻ làm việc cho cái chết, là một con quỷ máu lạnh phục vụ cho Ngài, là người mà em đã cầu xin ngài bằng máu của mình gửi đến cho em.
Càng khua đèn loạn xạ cái bóng càng di chuyển tránh né, Phương hiểu hết những gì gã ngoại quốc kia đang nói nhưng cái quái gì chứ, một tên ăn trộm người nước ngoài chăng,hay là trời mưa đi nhầm nhà. Cũng không thể. Phương đã khóa cửa, và cô sống một mình. Phương sợ đến lạnh cóng cả người, tay chân tê dại cô ngồi thụp xuống sàn, bắt đầu khóc ú ớ nói những câu tiếng Anh ngắn
- Anh là ai? Tôi...tôi đã làm gì?
Phương cố bình tĩnh ngước lên nhìn kỹ xung quanh một lần nữa. Lúc này cô nên liên lạc ai đó bằng điện thoại, nhưng để làm gì khi cô không có bạn bè, không có một ai để tin tưởng và hắn đã ở sát bên trong nhà. Cô phải tự chiến đấu thôi, có thể là nhìn kỹ mặt hắn và bình tĩnh giải quyết.
Lần này cái bóng dừng lại hẳn. Phương ngước mặt lên cố nhìn kỹ vị khách ngoại quốc trước mặt,từ đôi giày đến quần áo là của một thời đại khác,một đất nước khác. Nước da trắng của anh ta không bình thường như một người phương Tây. Nó không hồng hào mà trắng xám. Đôi mắt anh ta đỏ như máu, mái tóc đen tuyền như màn đêm ngoài kia. Nhưng anh ta là một gã Tây điển trai, nét đẹp cổ điển mà Phương nhìn thấy trong những diễn viên phim ma cà rồng.
Hắn gập lưng, cúi xuống vươn cánh tay trái thon gầy đỡ lấy cằm Phương để cô ngước lên nhìn thẳng vào mắt hắn.Vì hắn quá cao nên cô cảm giác như cổ mình phải gập hẳn thành góc vuông thì mới nhìn thấy rõ gương mặt đẹp như tượng nhưng có phần đáng sợ đó. Thật kì lạ là cô không còn sợ nữa, nhưng những ngón tay lạnh toát ấy chạm vào da thịt cô khiến cô rùng mình.
Hắn lại chậm rãi nói bằng tiếng Anh
- Nói tôi nghe, em cần giết ai?
Phương thở mạnh, hơi ngã người ra sau với lấy bất cứ thứ gì có thể trong tầm tay, và đó là một bình nước bằng sắt. Cô phang thằng vào đầu hắn
(đang ở rất gần và đúng tầm 😈)

Hết chương 1

#tocxu
P/s : Chào mọi người mình là Tóc Xù, đây là lần đầu tiên mình thử thể loại truyện có chút yếu tố kì bí và siêu nhiên. Mình là một người xem Tarot + thực hành witchcraft (Thuật Phù Thủy) nên mình lấy cảm hứng từ những gì xung quanh cuộc sống lẫn phim truyện mình yêu thích để viết truyện. Mình cũng đặc biệt thích Trai Tây và tiểu thuyết phương Tây. 😂😂😂
Mong mọi người hãy ủng hộ tinh thần bằng cách comment điều bạn cảm thấy sau khi đọc hoặc động viên mình để mình có động lực viết tiếp chương sau nha.
Cám ơn các bạn








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net