chương 4 : Sân tập

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

6h00 tiếng chuông điện thoãi vang lên anh nhìn quanh không thấy người bạn cùng giường của mình âu ,anh hơi bất ngờ vì sao hôm nay cậu thức sớm thế không biết ,vì thường cậu ka heo lười gọi mãi cũng không dậy . Anh vỗi thay đồ rồi xuống sảnh thì thấy cậu đang ngồi vs tụi công phượng , trọng ỉn và minh vương . Anh đi lại bàn ăn thì tư dũng cũng lại nói chuyện vs  cậu . Anh hỏi dũng trọng sao rồi .  "Cũng ổn rồi á !" Mà nè sao nay mày ko xuống chung vs  toàn hai bây sao v . Anh bảo à không có gì chỉ là tao dậy muộn thôi . Ăn sáng xong thì toàn đội ra sân luyện tập . Cậu vẫn cứ né tránh anh khiến cho anh cảm thấy khó chịu . Park tập hợp toàn đội nên lên chiến thuật cho trận chuến tiếp theo đối thủ lần này là malaysia một đội rất mạnh . Thầy trò chúng ra  cùng cố gắng . Thầy gọi anh lại nói chuyện ,"lần này đấu vs  malaysia là đội bóng thiên về tấn công nên chúng ta  cần cố gắng " .anh rất chắn chắn hứa vs  thầy sẽ cố gắng . Sau khi bàn chiến thuật xong thì cả đội bắt cặp vs  nhau mà khỏi động . Toàn định bắt cặp vs  minh vương như papa bảo  toàn vs  hải tập chung nhau . Thế là đời coi như nát , cậu nhẩm trong đầu "đã là số rồi thì ko thể tránh " . Thầm khóc cho số  cậu sao xiu thế ko biết . Anh và cậu cùng nhau luyện tập không ai nói lời nào  , cậu thì cứ ngại ngùng không dám nhìn anh , anh thì cứ nhìn cậu . Cậu ngại chết được , anh vội hỏi :" cậu bị sao thế ,sao nay không nói gì vs  tui hêy v " . Cẫu bảo " tui hơi mệt thôi không có gì " . Anh cũng nghĩ chắc cậu còn mệt sau trận đấu vs  lào .

Hôm nay các bài tập tương đối nặng nào là gặp bụng vs tân bóng , anh giữa chân cho cậu gặp bụng , cái khoản khắc này làm cho anh vs cậu trở nên ngại ngùng hơn . Anh  bảo cậu " cậu có bạn gái chưa " . Toàn bất giác trước câu hỏi của anh : " chưa " . Anh không bít sao mình lại hỏi câu hỏi đó , nhưng sau khi nghe câu nói chưa của cậu trong lòng anh rất hài lòng  . Sau buổi tập xong thì cậu cùng vs vương trở về phòng còn anh thì đi đâu không rõ .Đến tối thì thấy anh về trên tay xách theo 1 túi quà to . Cậu thắc mắc hỏi anh , " anh đi đâu v" , " à! anh đi mua quà cho bạn ấy mà" . Toàn không hỏi gì nhưng cũng thắc mắc ko bít anh mua quà cho ai mà trịnh trọng thế không bít . Đến tối thì anh bảo vs cậu " anh đi chơi vs bạn xíu anh về " rồi anh chạy đi mất , cậu một mình trong phòng cũng buồn chán nên gọi điện thoại rủ vương đi dạo . Cậu cùng vương đi dạo xung quanh khách sạn vừa bước ra khỏi sảnh lớn thì vương kéo tay cậu bảo :" ê Hải kìa phải ko , mà hải ôm ai thế nhả " . Thấy vương chỉ toàn nhìn theo thì thấy anh đang ôm cô gái , cô gái vs chiếc váy trắng , vô cùng xinh đẹp nhìn qua có thể thấy được họ rất tình cảm , anh còn lau nước mắt cho cô , cô gái ôm hộp quà mà hồi chiều toàn thấy , chắc là anh tặng . Thấy cảnh đó xong trong lòng cậu bỗng dâng lên cảm giác khó chịu , ngực trái bỗng nhói lên , cảm giác mà trước đây chưa bao giờ có. Cậu vội bảo vs vương là mệt nên không đi dạo nữa ," mày sao v" , tao mệt quá chắc do tập hồi chiều . Cậu và vương trở về phòng , cậu lấy điện thoại ra thầy thấy dòng trạng thái vừa cập nhật của anh ,bức ảnh kèm vs dòng trạng thái " Tặng em , cô công chúa nhỏ của anh " Kèm theo đó là quá nhiều bình luận khen ngợi cả hai xứng đôi . Bổng tiếng tin nhắn reo vang dội. 

Quang hải :" ủa đội trưởng có người yêu rồi à "

Phượng :"Giấu kỹ dữ "

Thanh" Trong đẹp đội thế nhả"

Trọng ỉn: Lại là hoa đã có chủ , cũng tiếc nhả"

Tư dũng:" e tiếc gì v "

trọng ỉn đã off 1 phút trước

Toàn thấy tin nhắn thì càng buồn hơn , trong câu cảm giác khó tả . Sau cậu lại buồn khi thấy anh cùng cô gái khác chứ . Cậu thích anh rồi sau, suy nghĩ vừa vụt qua trong đầu đã bị cậu vứt bỏ , nhưng cậu cũng không lý giải được là tại sao . Đến 11h thì anh về , cậu giả bộ như mình đã ngủ , anh về thấy cậu đã ngủ thì nhẹ nhàng khóa của rồi bước lại gần cậu , đặt lên trán cậu 1 nụ hôn. Cậu bất giác sao anh lại hôn cậu , rõ ràng anh có bạn gái rồi sao lại hôm cậu . Anh hôn cậu xong thì vào nhà vệ sinh rồi đi ngủ . 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net