Chương 49 : Chăm sóc bảo bối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã một tuần trôi qua , cuối cùng thì cậu cũng được đưa về nhà . Một tuần qua anh chăm sóc cậu rất chung đáo, sức khỏe của cậu khởi sắc rất nhanh . 

Anh đưa cậu vào nhà riêng của cậu bước vào nhà , căn  nhà vẩn không mấy thay đổi , đồ vật cảnh vậy vẫn vậy . 

"Cậu tốt xấu gì cũng là thanh niên lớn rồi, phòng ốc bẩn như vậy, sao không dọn dẹp hả?" Anh nhìn xung quanh, bộ dạng chán ghét.

Cậu vừa xoay người ngồi xuống, thấy anh đang cầm một cái quần lót của cậu lắc lư, mặt lộ vẻ chế nhạo. cậu trầm mặt cướp lại quần lót của mình, bộ dáng phản cảm, "Bớt đụng vào đồ của tôi!"

"Còn để ý cái gì chứ? Trước đây quần lót của cậu không phải đều do tôi giặt giúp cậu sao?"

Lời này vừa nói ra, trong phòng chốc lát rơi vào im lặng, ánh mắt của hai người vô tình chạm vào nhau rồi cố gắng tách ra, ai cũng không tiếp tục đề tài này.

Cậu đem quần lót cùng vớ, quần áo dơ gom lại, toàn bộ ném vào trong máy giặt, trong chốc lát, máy giặt chuyển động phát ra âm thanh từ phòng vệ sinh.

Ánh mắt anh  hướng đến dưới bàn viết của cậu nhìn thử, một thùng mì ăn liền, đã ăn hết gần nửa thùng. Trên bàn còn có hai gói bánh quy chưa mở, một lon cháo bát bảo...

Trong lòng anh đặc biệt muốn mắng người, Văn Toàn, cậu con mẹ nó thích ăn mấy thứ này hả? Cậu con mẹ nó muốn phá hư bao tử  hả? Cậu không thể đi thêm vài bước xuống tiệm cơm ăn sao? Cậu thì không thể đem chăn ra ngoài phơi một chút sao? Cậu đó ba năm sống thật uổng, vẫn không học được cách tự chăm sóc bản thân, chưa thấy ai vô dụng như cậu!!

Lúc cậu trở lại phòng ngủ, phát hiện anh đang loay hoay với gối của cậu.

"Cậu để xuống cho tôi!!"

"Cậu làm gì ghê vậy?" anh hừ lạnh một tiếng, "Tôi là thấy bao gối này bẩn quá rồi, muốn gỡ ra cho cậu bỏ vào máy giặt, nói cậu mỗi ngày gối lên nó không thấy buồn nôn sao?"

Cậu  từ trong miệng phun ra ba chữ, "Tôi thích vậy!"
ANh dạo ở trong phòng một vòng, giả vờ làm ra bộ dạng hời hợt đứng ở trước mặt Cậu , sâu xa nói: "Nói thật, thấy cậu trở nên như vầy, trong lòng tôi vô cùng hả hê!"

Anh mở tủ lạnh nhìn thử, bên trong trống không, chỉ có mấy chai nước, ngoài ra thì trống rỗng. Ngăn đông thì còn đúng cái há cảo tôm .

" Dạo này cậu đã đổi vị há cảo rồi à, không còn là há hảo nhân thịt bầm trứng muối nữa à "

" Thì thời thế phải thay đổi chứ, đâu ai thích hoài một món "

Anh nghe xong thì mặt bỗng buồn đi. 

Thật ra khẩu vị của cậu cơ bản không thay đổi, cậu không thích ăn há  cảo nhân tôm , cậu vẫn thích ăn nhân thịt bầm trứng muối , chỉ là không ai làm cho cậu mà thôi.

Bao gối vô tình bị anh chạm qua kia, bên trong nằm im cái áo thi đấu số 3 của anh khi còn ở vettheo. Ba năm trước khi cậu bỏ đi, cái gì cũng không mang đi, chỉ mang đi một cái áo đã  thi đấu bạc màu. Mỗi ngày gối dưới đầu, giống như gối lên ngực anh, như có như không nghe thấy tiếng tim đập sẽ làm cậu ngủ rất ngon.

" Cậu nghỉ ngơi đi tôi đi mua một xíu đồ rồi về"

" anh về đi chứ còn đi đâu nữa "

Anh vờ như không nghe rồi lấy áo khoác bước ra khỏi nhà , Anh lái xe đi đến cái chợ gần nhà hôm nay anh muốn tẩm bổ cho cậu .

Anh quyết tâm sẽ cua lại cậu , từ từ mà bắt cậu về . Sau khi hiểu rõ mọi chuyện anh quyết tâm sẽ không bao giờ buông tay cậu một lần nào nữa . 

Cậu đang ngồi chờ anh ở nhà lướt fb thì thấy dòng trạng thái của Hạ Mây chụp hình cùng với anh trong bộ váy cưới kèm theo đó là dòng trạng thái" Chụp hình cùng người thương ".Cậu sững người đi anh và cô sắp đám cưới rồi sao ,ít đây không lâu cô đăng dòng trạng thái sắp kết hôn , hóa ra người cô kết hôn là anh. Lòng cậu lại đau nhói lên , cơn đau lòng như lúc anh rời đi ở sân bay . HÓa ra lần này anh về là để kết hôn cùng cô , lòng cậu có chút chua xót . 

" Mày làm sao vậy Toàn , người ta vs mày đã chia tay lâu rồi , người ta lấy vợ cũng phải thôi " Dòng suy nghĩ trong đầu cậu .

Anh đi mua một đóng đồ về , còn rất vui vẻ nghĩ sẽ nấu cho cậu ăn , anh về thấy cậu ngồi sofa liền bảo 

" Hôm nay tôi sẽ vỗ béo cậu " 

" Anh về đi , tôi có thể tự lo cho mình mà " 

Anh nói rồi đi vào tủ lạnh chắt đồ ăn ra , những thứ anh mua nào là sữa trái cây , thịt rồi rau củ . Cái tủ lạnh nhỏ của cậu không thể chịu nỗi cái điều này . 

Cậu dựa vào cửa phòng bếp, ngậm một điếu thuốc, lẳng lặng nhìn dáng vẻ anh bận rộn.

Anh ta vẫn bộ dáng kia, lạnh lùng nghiêm nghị phong độ bề ngoài, ôn nhu tinh tế bên trong, thỉnh thoảng lại có chút gian trá nguy hiểm, thỉnh thoảng lại có chút ngay thẳng độ lượng. Anh  ta có thể lạnh lùng tàn nhẫn với người ngoài, lại có thể bao bọc chăm sóc người yêu từng chút một. Một người đàn ông như vậy, uy phong lẫm liệt, sự nghiệp thành công, yêu thương vợ..... Là người yêu lý tưởng của bao nhiêu cô gái.

 Anh  cũng từng, hoàn toàn thuộc về một mình cậu .

Sau hơn 2 tiếng thì cuối cùng anh cũng nấu xong 

" Có thể ăn cơm rồi "

Anh điều cậu tới bàn ăn , cậu nhìn trên bàn có rất nhiều món ăn toàn là món cậu thích còn có cả há cảo thịt bầm trứng muối món cậu thích ăn nhất . 

Cậu vừa bỏ một miếng há cảo vào miệng , đúng là mùi vị này đã rất lâu rồi cậu chưa được ăn . Lúc quen anh , thì cuối tuần nào anh cũng sẽ nấu cho cậu ăn . 

" Ngon không "

" Um"

Con ngươi thâm thúy của anh bình tĩnh nhìn gò má gần trong gang tấc, đường nét khuôn mặt khỏe mạnh như được vẽ ra, ngũ quan quen thuộc trưởng thành tuấn tú. Thứ duy nhất trên khuôn mặt không có thay đổi đó chính là đôi môi bướng bỉnh, vẫn giống như ba năm trước hơi nhếch lên kiêu ngạo, vẫn hồng đỏ nhàn nhàn mùi vị thanh xuân, chỉ là bây giờ nhuộm một tầng nghiêm nghị mạnh mẽ của người trưởng thành.

Anh thật muốn cắn một cái lên đó, nếm thử mùi vị ngọt ngào xem nó thay đổi như thế nào so với ba  năm trước.

Không khí chung quanh đột nhiên có chút nóng lên, đầu cậu  theo bản năng cúi xuống, làm cho anh  ngã nhào vào khoảng không.

" Tôi ăn xong rồi anh có thể về rồi " 

" Tối nay tôi sẽ ở đây lo cho cậu "

" KHông cần anh , tôi tự lo được , anh còn nhiều chuyện phải làm mà , sắp cưới đến nơi rồi "

Cưới anh cưới ai vậy , đầu anh bất giác suy nghĩ " Cưới tôi cưới ai " 

" Anh điên à , đừng có mà nói dối , không phải anh sắp cưới Hạ Mây rồi sao "

À hóa ra cậu lại suy diễn lung tung , đúng là Hạ Mây sắp cưới nhưng không phải là anh , mà là em họ của anh mà thôi . Từ lúc anh bay sang Pháp anh cũng đã nói rõ với cô về tình cảm của mình Nên về sau này cô không còn nếu kéo anh nữa nhưng lại bén duyên va em họ của anh . Cưới tháng này họ cưới . 

" Uk đúng rồi ,nhưng giờ thì chưa " anh muốn chăm chọc cậu. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net