Yêu 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"I miss you"
Ai yêu mà không có những khi nhớ đến người ấy,đúng không? Có khi nhớ đến ngây ngất, đến điên dại, có khi lại chỉ là man mác, nhưng kéo dài đến khó tả. Mà nhớ ở đây được phân ra rất nhiều loại nha, theo tôi là có ba loại:
1. Nhớ của đơn phương
Đó là cảm giác nhớ ác ôn và thất đức nhất. Nhưng mà người ta lại rất trân trọng những nỗi nhớ như vậy (chẳng hạn như tôi nà), bởi vì trong tim người ta lúc ấy chỉ có mỗi một hình bóng đó thôi, có muốn nhồi nhét khuôn mặt của ai vào cũng không thể. Vả lại những lúc ấy rất khó tả, tuy buồn nhưng là được buồn vì người mình thích, trong lòng cũng thấy thoải mái. Ò thì có thoải mái, nhưng lại chẳng thể vui nổi xí xi gì khi biết

mình chẳng có tư cách gặp người ta, chẳng có quyền quan tâm hỏi han người ta, chẳng có bất cứ quyền gì để can dự vào chuyện của người ta cả. Có khi còn nhớ đến nỗi nếu như ngay khi ấy có thể gặp mặt, bản thân chắc chắn sẽ không thể kiềm chế mà nhào đến ôm chầm lấy, ngay lập tức xả hết nỗi lòng bấy lâu nay nữa chứ!! Uầy, nhớ đơn phương của tôi là thế!
2. Nhớ của couple
Đây không phải kiểu nhớ "máu chó" như đơn phương, mà là nhớ người yêu của mình một cách điên cuồng.
Nói sao giờ ta, kiểu đó cảm giác sẽ đỡ khó chịu hơn một chút. Với tôi, cái nhớ đó nằm trong quyền hạn "được sở hữu của mình". Cho dù là nhớ gấp mấy thì người đó h cx đã thuộc về mình rồi, có thể bây h ko gặp nhưng vẫn dễ dàng mà quan tâm nhau hơn. Vẫn alo "where are you now?" hay "What are u doing?" 1 cách vô tư lự. Bất quá thì dùng tên lửa đạn đạo mà bay đến nhà ai kia, ăn dằm nằm dề nghe "cái của nợ cả đời" càm ràm đủ chiện trên đời, nhưng mà nó, chính là thứ mang danh hạnh phúc.
3. Nhớ hậu chia tay
(Cái này chưa xuất hiện trong từ điển của con điên này, hiện tại chỉ có thể bảo: ồ, chắc đau lắm man!)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#romance