chap51: Ngươi là kẻ thù

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ vết nứt trên thân con rồng golem, các cột băng càng lúc càng mở rộng và bùng nổ.

Vandalieu và Eleanora đã cách xa khỏi đó, nhưng Vigaro và những người ở gần thì đã bị cuốn vào vụ nổ và không thể thoát ra được.

『Gaaaaah!』 (Sói xương)

『Geeeeeh!?』 (Chim xương)

Sói xương và chim xương hét lên khi bị những cột băng đâm trúng, những mảnh xương và áp giáp thì bị cuốn đến chỗ của Vandalieu.

Âm thanh của một hộp sọ rơi xuống với con mắt rơi ra.

「Người xương ... các bộ phận khác sao rồi?」 (Vandalieu)

『Juh! Phần thân dưới của tôi đã bị kẹt phía bên kia cánh cửa và cánh tay phải cũng đã bị mắc kẹt trong băng. Những phần khác thì chỉ ở quanh đây thôi!』 (Người xương)

Người xương trả lời với cái cằm và hàm răng kêu răng rắc. Rõ ràng là những bộ phận khác đã tách khỏi anh ta khi anh ta cố chạy thoát.

「Đ, đúng là undead」 (Zadiris)

「Tôi đang dần mất niềm tin vào sự bất tử của mình rồi」 (Eleanora)

Cả Zadiris và Eleanora mỉm cười cay đắng đồng thời cũng cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy Rita và Saria dù đang thiếu một số bộ phận nhưng đang tập hợp lại, Vigaro thì vẫn còn nguyên vẹn, Borkus đang đứng lên dù đã mất đi nữa cái đầu, thiệt hại nhỏ đến đáng kinh ngạc.

「Cái khối băng đó ... cái khối băng nguyền đó đang di chuyển con rồng golem như thể cái áo giáp. Vì các mảnh vỡ Orichalcum ở trong khối băng nên nó vô hiệu hóa kỹ năng 【Truyền mana】 của tôi và 【Tránh né tên】 của Zadiris」 (Vandalieu)

Ngoài ra, bản thân khối băng nguyền đó là một thứ đặc biệt không thể nào bị phá vỡ trừ khi sử dụng tử tính ma pháp của Vandalieu hoặc Orichalcum.

Người xương và những thú xương khác đã tự tách mình ra để tránh những khối băng, khỉ xương và gấu xương theo phản xạ đã cố gắng ngăn chặn những khối băng nhưng không hiệu quả.

『Geeeh ... 』 (Chim xương)

Đáng tiếc là chim xương đã mất đi đôi chân và đang thét lên đau đớn. Vandalieu nhìn thấy, màu đỏ máu của khỉ xương đang dần biến mất và trở lại màu trắng ban đầu.

『Chúa tể ... 』 (Người xương)

「Ta biết rồi」 (Vandalieu)

Sử dụng 【Thể linh hồn】 lên tay phải, Vandalieu kết nối với khỉ xương, gấu xương, và sói xương để truyền mana vào nhằm duy trì linh hồn đang bị thương của chúng. Orichalcum có thể làm tổn thương cả linh hồn, mặc dù vẫn có thể hồi phục lại được, những sẽ rất khó có thể tiếp tục chiến đấu ngay được.

「Mọi người ổn cả chứ!?」 (Vigaro)

『Tch! Thân hình đẹp đẽ của tôi đã bị hủy hoại rồi!』 (Borkus)

Mặc dù Vigaro và Borkus đang cầm trên tay những vũ khí khá thô sơ và hầu như không có hình dạng của vũ khí, nhưng đó vẫn là những vũ khí làm từ Orichalcum.

Họ đang tìm cách chặt những cây cột băng để tiếp cận Vandalieu và đồng thời tự bảo vệ bản thân.

Mặc dù Vigaro vẫn còn nguyên vẹn, nhưng nửa bên đầu của Borkus đã bị thương và giờ chỉ còn trơ xương ...

『Oh, là quý cô Rita đây mà』 (Borkus)

『Xin cảm ơn』 (Rita)

Borkus đã chộp lấy phần áo ngực là một phần trong bộ giáp bikini của Rita.

『Tôi nghĩ thật là xấu hổ khi phải vật lộn chiến đấu với bộ ngực trần trước mặt mọi người』 (Rita)

『Ngực ... à không có gì đâu』 (Borkus)

Như thường lệ, ngoài bộ giáp ra, Rita chỉ có một cơ thể dạng linh hồn trông như một đám mây, dù Borkus cảm thấy thất vọng nhưng cô ấy không có vẻ là để tâm mấy.

『Cũng giống như cha, tôi sẽ trở nên hữu hình khi 【Thể linh hồn】 lên cấp thôi. Bocchan, giờ chúng ta làm gì đây?』 (Rita)

「Để xem nào ... Ai đó có thể giải thích tình huống này không?」 (Vandalieu)

「Tôi đoán ra được rồi」 (Eleanora)

Eleanora chỉ tay vào một khối trộn lẫn giữa băng đá và golem đang quằn quại và phát ra tiếng ọp ẹp sau khi phát nổ.

Cái cô đang chỉ vào chính là cây thương băng vẫn đang bị kẹt lại trong ngực con rồng golem.

「Có lẽ là cây thương kỷ băng hà đã bùng phát. Chắc chắn là nó đã lấy năng lượng ma pháp từ lõi của con rồng golem đã ngừng hoạt động để tạo ra vụ nổ đó. Không thể tưởng tượng được rằng không chỉ chức năng tự vệ của nó vẫn còn hoạt động mà nó thậm chí còn có thể làm được như vậy nữa」 (Eleanora)

Nói cách khác, toàn bộ đều là lỗi của Mikhail.

「Vậy thì, giờ ta nên làm gì?」 (Vandalieu)

「Tôi không biết tại sao mà cây thương ma pháp đó lại bị mất kiểm soát, cũng như việc nó hấp thụ năng lượng từ lõi con rồng golem như thế nào, nhưng nếu nó tiếp tục bùng phát một cách không có chủ đích như vậy thì nó sẽ tiếp tục phát nổ như vậy cho đến khi hết mana. Một cách bừa bãi」 (Eleanora)

「Ra là vậy, một cách bừa bãi」 (Vandalieu)

Ra tường và sàn, thậm chí có thể ảnh hưởng tới thiết bị hồi sinh nằm sau cánh cửa đó.

Một cơ thể không đầu, những mảnh vỡ Orichalcum đang dần tạo nên hình dạng như một con mực hay bạch tuộc từ thân của con rồng golem ... hay nói chính xác là từ kỷ băng hà, và đang làm một điều gì đo khủng khiếp hơn cả dự đoán của Eleanora.

Nó bắt đầu di chuyển về phía bên phải, hướng về phía thiết bị hồi sinh.

「Tôi sẽ ngăn cây thương thúi đó lại」 (Vandalieu)

Không còn lựa chọn nào khác. Ngay cả khi tổ chức lại nhóm và bắt đầu lại, sẽ thật vô nghĩa nếu thiết bị hồi sinh bị phá hủy.

『Ohh! Cứ để đó cho tôi!』 (Borkus)

Cầm trong tay những món vũ khí thô làm từ Orichalcum, Borkus và Vigaro chạy tới. Bởi vì đó là băng nguyền, chỉ có họ và Vandalieu mới có thể tấn công vào kỷ băng hà hiệu quả được.

Và cuộc tấn công thứ hai trở nên rất thú vị. Những cái chân băng không cố tránh những đòn tấn công, băng bị vỡ ra và vương vãi khắp sàn.

Tuy nhiên, ngay cả khi bị nghiền nát, băng vẫn không hề suy giảm.

「Nuuuuh! Không có cách nào cả!」 (Vigaro)

『Là do mana! Chừng nào cây thương vẫn còn giữ lõi của con golem, nó vẫn sẽ tiếp tục tạo ra băng!』 (Vigaro)

Cây thương kỷ băng hà vốn không phải là một cơ thể giống như con golem, vì vậy nên ngay cả khi cái lõi bị nghiền nát, bản thân kỷ băng hà cũng sẽ không bị hư hại gì. Nhưng nó sử dụng cơ thể con golem như là tay và chân, nên nếu phá hủy cái lõi đi thì chuyển động của cây thương sẽ bị trì hoãn đi nhiều, nhưng sau đó thì cũng không có ý nghĩa gì hơn là câu thêm được thời gian.

Vandalieu cũng đang cố gắng ngăn chặn con golem với sàn nhà, nhưng băng dễ dàng nghiền nát chúng và tiếp tục tiến lên, chậm mà chắc.

『Vậy thì, tôi sẽ đập vỡ cây thương băng! 【Phản hồi tức thì】!』 (Borkus)

Với cái thân thể khổng lồ đó, Borkus lao lên với tốc độ không thể tưởng tượng nổi, và thu hẹp khoảng cách với kỷ băng hà.

Nhưng trước khi vũ khí của anh ta có thể chạm vào nó, vô số cột băng nhô ra và phóng về phía anh ta.

『Chết tiệt! Băng gần cây thương nhanh quá!』 (Borkus)

Đối mặt với thứ hỏa lực súng máy bằng băng trụ này, Borkus cũng không thể làm gì được và đã phải dừng lại.

Nhưng vì các cột băng được bắn ra ngay lập tức sau khi tạo ra nên chúng không chứa mảnh Orichalcum nào trong các phát bắn. Vì vậy mà ngay cả khi những cột băng đánh trúng thì Borkus không không bị tổn thương gì nhiều vì anh ta vốn đã là undead rồi.

Tuy nhiên, bởi vì những cột băng vẫn nằm dưới sự kiểm soát của kỷ băng hà nên sau khi bị bắn, thanh kiếm của anh ta vẫn bị đẩy lùi dù anh ta đã cố gắng hết sức.

Sau khi bị những cột băng đâm vào và cố định lại tại chỗ, anh ta không thể di chuyển được trừ khi được Vandalieu làm tan băng cho.

『Chết tiệt! Không chỉ chủ nhân nó mà ngay cả cây thương ta cũng không thể thắng được』 (Borkus)

「Vandalieu, Tôi cần giúp đỡ!」 (Vigaro)

Borkus gầm lên và bỏ cuộc, anh ta đang tìm kiếm một cơ hội khác, Vigaro thì tiếp tục nghiền nát những cái chân ra khỏi cây thương và tiếp tục câu thêm thời gian. Cả hai đang nhắm đến mục tiêu làm cho nó cạn mana.

Tuy nhiên, băng từ kỷ băng hà vẫn không hề suy giảm.

「Tôi không thể ngồi xem lâu hơn nữa」 (Eleanora)

Eleanora nhặt một mảnh Orichalcum lớn và lao vào cuộc chiến.

『Rita, cả chúng tôi nữa』 (Saria)

Saria và Rita cũng chộp lấy những mảnh vỡ có hình dạng tương đối trong số những mảnh vỡ Orichalcum và lao vào theo.

Mọi người bắn đầu tấn công những cái chân mọc ra từ cây thương kỷ băng hà bằng những mảnh vỡ của nó. Mặc dù hình dạng của chúng không ổn lắm để dùng làm vũ khí, nhưng may mắn là họ đều có sức mạnh thể chất đáng kể. Nếu tấn công bằng những mảnh Orichalcum với sức mạnh đó thì có đủ khả năng để nghiền nát những khối băng.

Eleanora thì sử dụng những mảnh vỡ lớn như là tấm khiên chắn để đến và trợ giúp Borkus. Cô ấy cản những viên đạn băng lại trong khi tìm kiếm một chút cơ hội.

『Geeeh!』 (Chim xương)

Ngay cả chim xương cũng đang cố gắng phóng những sợi lông linh hồn. Dù biết rằng nó không thể phá được băng, nhưng nó cũng cố gắng để câu thêm chút thời gian.

Để Vandalieu có thể lấy được thiết bị hồi sinh, mọi người đều đang cố gắng hết mình. Tuy nhiên, Vandalieu không còn khả năng làm bất cứ điều gì nữa.

Cậu ấy hiện đang duy trì sáu phép thuật cùng lúc.

Cậu ấy đang phải cố gắng dừng chuyển động của kỷ băng hà bằng cách biến sàn nhà thành golem, nhưng nó hoàn toàn không hiệu quả, cậu ấy còn phải duy trì hình dạng của hai vũ khí thô bằng Orichalcum cùng lúc, và cậu ấy cũng phải dùng cả 【Thể linh hồn】 lên tay phải để bảo vệ linh hồn của khỉ xương và những con khác nữa.

Ngay cả khi đã sử dụng 【Đa niệm】 thì việc này cũng vượt quá giới hạn của cậu. Cậu đã kích hoạt 【Vượt ngưỡng giới hạn】, và đồng thời kỹ năng 【Hồi phục siêu tốc】 cũng đang hoạt động. Bên cạnh đó, Zadiris cũng đang sử dụng quang ma pháp chữa lành, nhưng dường như não bộ của cậu vẫn đang sôi sục.

Dù cho một cái hồ có lớn đến đâu thì vẫn có một giới hạn mà một xô nước có thể múc ra. Vandalieu cũng vậy, dù cậu ấy có một bể mana lớn đến đâu thì vẫn có giới hạn về số lượng phép thuật mà cậu ấy sử dụng cùng một lúc.

(Mình nên làm gì đây?) (Vandalieu)

Những gì đang diễn ra lúc này không phải là giết nhau đến chết. Nếu Vandalieu cứ để nó như vậy, sẽ không có ai chết cả. Nhưng thiết bị hồi sinh sẽ bị phá hủy.

Cây thương đó rõ ràng là đang di chuyển với một ý định nào đó. Nếu như nó muốn chạy trốn, thì thật không tự nhiên khi mà nó di chuyển đến nơi có thiết bị hồi sinh.

Nó là cây thương đã được sử dụng bởi 【Thương băng】Mikhail, cũng là cây thương được rèn bởi thần băng, vị thần phục vụ cho nữ thần nước và trí tuệ Peria, để dành cho anh hùng. Chắc chắn nó là một huyền thoại, có thể xem nó là một cổ vật huyền thoại.

Vì vậy nên việc nó có trí tuệ riêng cũng không có gì là lạ. Và nó mang theo suy nghĩ của Mikhail ... công lý của anh hùng Bellwood,cũng như công lý của vị thần của luật lệ và số mệnh Alda

Những anh hùng đó không chấp nhận những thứ từ thế giới khác, phủ nhận và hủy hoại sự thịnh vượng hiện có vì lợi ích của nền văn minh và văn hóa của thế giới này dù rằng không biết đến bao giờ nó mới phát triển.

Ngay cả khi đã trải qua một trăm nghìn năm, những vị thần vẫn không thừa nhận cuộc sống của những người không tuân theo luật lệ do mình đặt ra, và vẫn truyền dạy những giáo lý phân biệt đối xử với những chủng tộc mới do nữ thần Vida tạo ra.

Những anh hùng đó đã giáng một đòn trí mạng vào quốc gia titan dưới danh nghĩa của chúng.

Trong khi cây thương ma thuật điên cuồng của anh hùng đang cố gắng phá hủy thiết bị hồi sinh mà Vandalieu đang tìm kiếm.

Niềm tin của chúng có thể sẽ tồn tại. Không thể khẳng định rằng chúng đã sai hoàn toàn.

Nhưng vậy thì chúng ta có sai không? Có gì sai khi mà cố gắng để hồi sinh người mẹ đã chết mình chứ?

Không hề. Điều trị cho những người bị thương, chữa khỏi bệnh, kéo dài sinh mệnh cho những người cuối cùng sẽ chết vào một ngày nào đó là một điều tốt, vậy thì tại sao việc hồi sinh cho một người đã chết lại bị xem là điều sai trái chứ?

(Nhưng chúng sẽ không hề thừa nhận điều đó. Chỉ còn cách là phải giành chiến thắng. Nhưng làm thể nào để có thể chiến thắng đây? Mình có mana. Nhưng dù có mana đi nữa thì mình cũng không thể chiến thắng được thoe cách đó. Bộ não của mình vẫn chưa đủ lớn, số lượng tế bào não vẫn còn quá ít. Mình nên làm gì đây?) (Vandalieu)

「Cậu bé, cháu đã tới giới hạn rồi đó!」 (Zadiris)

Zadiris cất giọng buồn bã. Vandalieu đã đến giới hạn của mình rồi, không thể làm gì được nữa, cậu ấy chỉ còn có thể nhìn trận chiến đã mất, nhìn thấy hy vọng của mình vuột khỏi tầm tay thôi sao?

Vẫn còn một cách. Nếu từ bỏ linh hồn của khỉ xương và những thú xương khác, gánh nặng lên não sẽ giảm đi.

Nhưng cậu ấy không thể làm như vậy được. Dù vẫn có hy vọng lấy lại được thiết bị hồi sinh, nhưng cậu cũng không muốn phải chịu thêm mất mát nào nữa để có được cơ hội đó. Ban đầu, khỉ xương và những thú xương khác chẳng là gì ngoài công cụ đối với cậu. Nhưng giờ, chúng đã trở thành một phần quan trọng đối với cậu. Cậu ấy đã thay xương cho chúng dù chúng có bị gãy bao nhiêu lần đi nữa, nhưng linh hồn của chúng không hề thay đổi.

(Đúng vậy, là linh hồn - ah, đúng rồi. Mình có một bộ não khác nhỉ) (Vandalieu)

Nhận ra điều này, Vandalieu bắt đầu tách ra làm đôi.

「Cậu bé -- !?」 (Zadiris)

Ít nhất là Zadiris đã nhìn thấy. Tuy nhiên, cô ấy đã nhanh chóng nhận ra rằng tình huống này không như cô ấy đã nghĩ.

「Thể linh hồn!?」 (Zadiris)

Vâng, Vandalieu đã tách ra khỏi thể xác ... chính xác là cậu ấy đã xuất hồn.

Thường thì một linh hồn sẽ không thể rời khỏi thể xác được. Tuy nhiên, Vandalieu vẫn tiếp tục duy trì thể xác mình bằng ma pháp.

Với kỹ năng 【Điều khiển từ xa】 mà Vandalieu đã học được, thể linh hồn của cậu ấy đang thao túng thể xác của chính mình.

『Với việc này, mình đã có đến hai bộ não. Zadiris, xin hãy trông chừng thể xác của cháu』 (Vandalieu)

「U,Uhm, cứ giao lại cho ta」 (Zadiris)

Zadiris giật mình khi nghe thấy giọng nói của Vandalieu từ cả linh hồn lẫn thể xác của cậu, nhưng đã nhanh chóng tập trung vào phép hồi phục.

Cậu ấy đã có thể chia sáu phép thuật ra làm nhóm ba cái. Nhưng như vậy thì vẫn chưa đủ. Để có thể ngăn chặn được cây thương băng mà vị thần đã tạo ra, cậu ấy cần nhiều hơn thế.

Nhưng liệu cậu có thể làm gì hơn được nữa?

(Bộ não ... uh? Giờ mình đã là linh hồn rồi mà. Vậy thì chẳng phải là mình không cần lo lắng về cơ thể nữa sao?) (Vandalieu)

Nhìn về phía thân xác, Vandalieu nhìn thấy thân xác mình vẫn đang sử dụng 【Thể linh hồn】 lên tay phải và tách nó ra làm ba hướng để trị thương cho những undead của mình bằng cách truyền mana cho chúng.

Với linh hồn được tạo ra bằng 【Thể linh hồn】, cậu ấy có thể tùy ý thay đổi giống như là cánh tay phải kia. Vậy thì chẳng có lý do gì mà lúc này cậu ấy không thay đổi hình dạng khi mà cậu đã hoàn toàn ở dạng linh hồn cả.

Tầm nhìn của Vandalieu mở rộng.

Với 【Thể linh hồn】, cậu ấy điều khiển cơ thể linh hồn của mình bằng kỹ năng, phần đầu từ cổ trở lên được tách ra làm hai. Giờ cậu ấy đã có đến ba bộ não.

Vẫn chưa đủ. Tách ra và tăng thêm lần nữa. Giờ cậu ấy đã có đến năm bộ não.

Khi số lượng não đã tăng lên, cậu ấy bắt đầu tạo ra golem. Cậu ấy tạo ra thật nhiều, nhiều hơn, nhiều hơn nữa. Cậu ấy kết hợp những mảnh vỡ Orichalcum lại với nhau và tạo ra những con golem.

Nói tóm lại, giờ cậu ấy đã làm điều tương tự như cây thương đó. Cậu ấy đã trộn Orichalcum vào những con golem làm từ sàn hoặc tường thay vì băng và biến chúng thành vũ khí.

『Uoooooon』

Những con golem làm bằng đá với những mảnh kim loại nhô ra khỏi cơ thể lần lượt tiến đến con bạch tuộc băng.

『Bocchan!? Số lượng lớn như vậy! Tôi còn thấy có hai người và cậu còn có rất nhiều cái đầu nữa!?』 (Rita)

「Tôi vẫn chưa thấy gì cả!」 (Vigaro)

「Ah! Thật là tuyệt đẹp làm sao!」 (Eleanora)

『Mọi người, xin đừng bận tâm chúa tể trông như thế nào mà hãy chiến đấu đi』 (Người xương)

『Mọi người phải dùng tay chứ không phải là dùng miệng!!』 (Borkus)

Mọi người đã rất ngạc nhiên khi thấy một số lượng lớn golem tiếp viện xuất hiện từ sàn nhà và trên tường, và khi nhìn lại thì họ thấy có đến hai Vandalieu, hơn nữa một người còn mang hình dáng khá kỳ dị.

Bên cạnh sự ngạc nhiên ... vì lý do nào đó mà trong mắt Eleanora hiện lên nỗi sợ hãi và phấn khích, nhưng mọi người nhanh chóng quay trở lại công việc phá băng sau khi nghe thấy giọng nói của người xương đang lăn dưới chân Vandalieu và lời khiển trách của Borkus.

Phải, nó đã hoạt động.

Dù cho cây thương băng là một cổ vật vượt trên cả mức huyền thoại. Tuy nhiên, nếu nó chỉ độc lập một mình thì nó không có sức mạnh để tự chiến đấu. Nó chỉ đơn giản là sử dụng lượng mana khổng lồ trong lõi của con rồng golem để điều khiển băng và chuyển động mà thôi.

Vì vậy nên chuyển động của nó rất thô và khó khăn. Nếu nó chỉ là băng thông thường và có thể bị vỡ mà không cần dùng đến Orichalcum, nó sẽ không thể trụ lại quá một phút khi bị mọi người nghiền nát.

Lớp băng nguyền đó đang bị vô số những con golem với những mảnh Orichalcum gắn vào tấn công, bị phá vỡ bởi Vigaro và chị em giáp sống, thậm chí còn bị tan chảy trực tiếp bởi tử tính ma pháp của Vandalieu. Khác với khi chống lại Borkus, ngay cả khi nó ngừng tạo ra những viên đạn băng thì nó cũng không thể giữ được băng của mình.

『Chết tiệt! Cái cây thương thối tha này!』 (Borkus)

Borkus đã đâm vào cây thương băng khi nó cố gắng vật lộn trong vô vọng, và khiến cho nó bật ra khỏi cái thân dày của con rồng golem và rớt xuống xoáy tròn trên sàn nhà. Ngay lúc này, những khối băng đã ngừng di chuyển.

Khi việc này kết thúc, Vandalieu đã quay trở lại thể xác của mình. Ngay lúc đó, cậu ấy cảm thấy choáng váng và mắt bị mờ đi, nhưng nhờ có Zadiris mà cậu ấy đã không bị ngã xuống.

「Đ,đ ... được cứu rồi. nhưng sao cô lại ôm đầu cháu chặt vậy?」 (Vandalieu)

「Không, ta nghĩ sẽ rất kinh khủng nếu đầu cháu lại bị tách ra nữa」 (Zadiris)

Zadiris đang cố gắng ôm đầu của vandalieu, và giữ nó bằng cả tay trái và tay phải. Có vẻ như cô ấy rất sốc khi nhìn thấy đầu của cậu bị chia ra nhiều lần khi ở thể linh hồn.

Mặc dù cậu ấy đã nhiều lần sử dụng 【Thể linh hồn】 để tách cánh tay mình ra như những cái xúc tu. Nhưng tác động giữa cánh tay và đầu rất khác biệt.

「Quan trọng hơn, trước tiên chúng ta cần phải chuẩn bị cơ thể cho các thú xương nữa」 (Vandalieu)

Vandalieu muốn chạy đến ngay chỗ thiết bị hồi sinh. Nhưng tốt nhất là nên để việc đó vào cuối cùng.

Trước hết là phải hồi sinh cho gấu xương và những con thú xương khác ở phía trước. Sẽ thật tốt nếu như có thể chữa trị cho linh hồn của chúng trước khi đưa vào cơ thể . Nếu không có rắc rối nào thì việc này sẽ không mất nhiều thời gian.

『Gurururu』 (Khỉ xương)

『Garururu』 (Gấu xương)

Tuy nhiên, khi cậu ấy cố gắng khôi phục khỉ xương và gấu xương thì chúng lại phản đối.

Chúng cho rằng chúng chỉ là gánh nặng cho Vandalieu, chúng quá yếu. Chúng không muốn trở lại bình thường vì chúng muốn trở nên mạnh mẽ hơn.

『Geeeeeh』 (Chim xương)

Chim xương cũng đồng ý, dường như nó có ý định trộn lẫn xương với khỉ xương và những con thú xương khác.

「... Ta nghĩ việc đó cũng có thể, nhưng như vậy liệu có ổn không? Một khi đã làm việc này thì ta cũng không chắc là có thể quay trở lại được đâu đó」 (Vandalieu)

『Gaaaah』

Linh hồn của chim xương, cũng như sói xương và những thú xương khác gật đầu đồng ý.

Ban đầu, chúng chỉ là linh hồn của động vật và côn trùng lang thang khắp nơi. Chúng hầu như không thể nhớ được lúc chúng sống như thế nào, mãi cho đến khi lần đầu trở thành undead. Và thế là, chúng đã thể hiện lòng trung thành với Vandalieu, người đã trao cho chúng cơ thể. Nhờ có Vandalieu mà giờ chúng đã trở thành undead, không có tuổi thọ, không cần phải ăn uống hay sinh sản, cũng như không bị trói buộc vào bản năng động vật.

「Ta hiểu rồi」 (Vandalieu)

Linh hồn thoát ra khỏi thể xác của chim xương, những linh hồn khác thì mất đi hình dạng dạng, tất cả chúng cùng hòa trộn lại với nhau.

Những mảnh xương phân tán khắp nơi bắt đầu lăn lại và tập hợp với nhau.

Và những linh hồn đã kết hợp với nhau mất đi hình dạng khi đi vào cơ thể mới

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net