chap 35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Con ngươi sớm bị hình ảnh trước mắt đâm vào làm nổi lên ánh sáng, cánh hoa bị mật dịch nhiễm ướt sũng, bùm bụp nổi lên bong bóng trong suốt, mật dịch dọc theo cánh hoa chảy xuống phía dưới, dính ướt đầu ngón tay Yoona đang bị ' cửa sau ' của Tiffany nhả ra nuốt vào, còn có phía trên cánh hoa nổi lên nhụy hoa đang sưng đỏ, tất cả cái này đều đều làm cho Yoona cũng không thể nào ức chế được khát vọng trong thân thể.

Tiffany nắm chặt drap giường dưới thân thể, ngẩng đầu thở hồng hộc, thân thể tạo thành hình vòng cung so với mặt giường, 2 mắt không có tiêu cự không biết đang nhìn nơi nào, toàn thân vì Yoona đong đưa mà buộc chặt, trong miệng phát ra âm hưởng khi thì cao vút khi thì yếu ớt...

- " heo hường bảo bối! Em thật là tuyệt vời! Thật là tuyệt vời! " - Yoona kích động lên môi Fany hơi hé mở, cố sức ôm chặt nàng - " em yêu! Tiết ra đi, Yoong muốn xem hình dáng lúc em tiết ra..."

Thân thể trượt xuống, 1 cái ngậm lấy cánh hoa đang chảy mật dịch cùng với nhụy hoa đang sưng đỏ, đầu lưỡi đi vào trong thân thể Fany

- " ư~..."

Drap giường trong tay đã không thể áp chế khoái cảm đang kéo lên trong thân thể, buông tay, ngược lại nắm lấy đầu tóc của người nào đó đang chôn giữa 2 chân nàng.

- " Yoongie~ đừng..." - Tiffany lắc đầu

Muốn cự tuyệt khoái cảm đang cuộn trào mãnh liệt kéo đến, nàng sắp chịu đựng đến cực hạn

- " Yoong... em nhận... thua! Đừng... làm nữa...

- " em yêu! Ra đi! Ra rồi Yoong sẽ tha cho em... "

Hô hấp phất lên chổ non mịn giữa 2 chân, giọng nói tuy nhẹ nhưng vẫn truyền vào trong tai Fany, khuôn mặt đỏ bừng lúc nghe đến lời này sau đó càng đỏ tươi giống như lấy máu

Đanh đá! Người này rõ ràng là 1 kẻ đanh đá!

Đầu ngón tay Yoona còn đang không ngừng ra vào hoạt động, 2 điểm cực kỳ mẫn cảm trong cơ thể đang bị lực mạnh chạm vào thì Fany rốt cuộc chịu không được kêu lên

Đôi môi bị 1 cổ lực lượng trùng kích, cổ họng rất nhanh nuốt xuống mật dịch hương vị ngọt ngào mạnh tiến vào trong miệng, ngồi dậy, rút ra ngón tay trong người Fany, Yoona nhưng có thể cảm giác được cô nàng ' cắn chặt ' không buông, nhìn cánh hoa vẫn liên tục tiết ra dịch, cười tà, ngón tay nhẹ chùi khóe môi, bò lên trên hôn lấy đôi môi đang không ngừng thở dốc, chuyền qua chất lỏng vẫn còn lại trong miệng.

- " ư..."

Tiếp nhận mọi thứ Yoona đưa cho, nuốt vào trong bụng

- " Yoong thật sự là 1 tên đanh đá! " - đánh đầu vai Yoona, Tiffany lên tiếng kháng nghị - " cái chổ đó cũng làm..."

- " A! Heo hường bảo bối chẳng lẻ không thích? Vừa nãy em còn ra như thế, bây giờ vẫn còn..."

tay dời xuống dưới, nhưng còn chưa đi tới chổ mục đích liền bị nắm lại

- " không được sờ! "

- " sao vậy? Chịu không nổi? Không biết lúc nãy ai còn mạnh miệng..." - Yoona nhẹ nhàng hôn trên mặt Fany

Ôm nàng vào lòng, Yoona trấn an thân thể mới vừa trãi qua kích tình, mở miệng khiêu khích :

" không sờ cũng được! Nói cho Yoong biết, em thỏa mãn chứ? "

- " Yoong xấu lắm~ "

Nếu không phải ' cửa sau ' đột nhiên bị tập kích, nàng làm sao dễ dàng đơn giản thua trận như vậy được?

- " Yoong nói rồi, sẽ không để cho em thất vọng, đương nhiên sẽ có tư thế mới mẻ, tại em quá mứt khinh địch! Sao có thể trách Yoong? "

Cưng chiều điểm điểm chóp mũi thấm ra mồ hôi của nàng, Yoona kéo qua cái chăn bị vứt bỏ 1 bên đã lâu, đắp lên người cả 2

- " hơn nữa cho dù không vào chổ đó, em cũng không phải đối thủ của Yoong... "

Đáng ghét! Tên đanh đá này cũng chỉ có thể tự tin như vậy ở trên mấy việc này, quả thật là 1 tên ' đói khát '. Nghĩ thì nghĩ, thân thể không giác nhích tới gần, thoải mái mà ôm lấy Yoona

- " aizz... cũng chỉ có Yoong mới đi so sánh về cái chuyện này! Không để ý tới Yoong nữa~ "

Nhìn nàng giống như tiểu nữ sinh, khiến cho ngực Yoona mọc lên thật nhiều cảm giác ngọt ngào, cô thích Tiffany xinh đẹp quyến rũ cùng với đôi lúc tỏa ra hồn nhiên, cái loại ngọt ngào rót vào trái tim này tựa như chocolate. Jessica thì khôn khéo giỏi giang cùng với khí chất phúc hắc nữ vương, như cây thuốc phiện hấp dẫn cô không thể thoát ra, cho dù là bị tính toán lợi dụng cũng chỉ có thể chấp nhận tất cả. Irene thì lại miệng nói 1 đằng lòng nghĩ 1 nẻo cùng với dáng vẻ ngạo kiều giống như bông sen mọc trên sông băng, nhìn như rất khó khăn để hái, nhưng khi hái được liền có thể tự mình thăm dò nét đẹp của nàng.

Ôm chặt người trong lòng, Yoona thường thường đang suy nghĩ rằng cô sao mà may mắn được cả 3 vị mỹ nhân như vậy. Có phải là do kiếp trước tích được nhiều phước đức hay không? Nếu đúng là như thế, cô tình nguyện đem phước đức kiếp trước, cùng với kiếp sau cả kiếp sau sau nữa, tất cả đều dùng hết cho kiếp này, chỉ để có được ưu ái của các nàng.

Che mặt, Yoona biết bản thân đã ghê tởm lại còn ích kỷ, biết rõ mấy năm trước cô muốn cho các nàng đưa ra quyết định duy nhất, nhưng lại hết lần này tới lần khác không đành lòng lợi dụng các nàng, khiến cho các nàng giữ cô ở lại bên cạnh, giả ra dáng vẻ hoang mang thương cảm để chiếm được đồng tình, cũng mặc kệ thế nào, cô thật sự không muốn buông ra các nàng. Dù là lúc biết được các nàng kết hôn, ngoại trừ đau lòng còn có càng nhiều tức giận, hận không thể lập tức đem các nàng trói lại bên cạnh. Nhưng cô biết bản thân phải chờ, chờ 1 cái cơ hội xuất hiện trước mặt các nàng.

Lần gặp lại này tới sớm hơn so với trong dự tính của cô, cũng làm cho cô khủng hoảng, sợ các nàng còn chưa thật sự đứng vững trên đỉnh sự nghiệp của mình thì sẽ lần thứ 2 hướng gia tộc mà thỏa hiệp, cũng sợ các nàng cho dù thế nào cũng sẽ bỏ nàng qua 1 bên để 1 mình gánh chịu tất cả, dù cho sự thật cũng giống như cô suy nghĩ, cô quyết sẽ không đơn giản buông tay, mặc kệ kẻ địch là ai đi chăng nữa...

Nếu các nàng muốn leo được lên đỉnh sự nghiệp, vậy để cho cô ở sau lưng giúp các nàng đạt được mong muốn!

Nếu các nàng muốn 1 mình gánh chịu tất cả, vậy để cho cô vì các nàng tạo ra hoàn cảnh có lợi nhất!

Mấy năm qua, tim không thay đổi, tình không thay đổi, thay đổi duy nhất đó là phần ẩn dấu phía sau cô, đủ để lay động tất cả quyền lực mạnh.

•••

1 đường ôm lấy Tiffany nhắm mắt mệt mỏi vô lực đi tới cửa nhà, lòng Yoona ẩn chứ thật sâu áy náy, ở khách sạn, đối mặt yêu cầu không giới hạn của bản thân, Tiffany ngoại trừ cầu xin tha thứ không thể làm gì, cuối cùng chỉ có thể lúc thân thể hưởng thụ cực hạn sung sướng thì đã ngất đi.

Tìm tòi chìa khóa cửa không biết nằm ở góc nào trong giỏ, Yoona có vẻ có chút lo lắng, ngày hôm qua không về nhà, không biết Jessica sẽ có cảm nghĩ như thế nào? Còn có tình cảnh hiện tại của Irene...

Mới vừa tra chìa khóa vào, đột nhiên cửa liền từ bên trong mở ra, kinh ngạc nhìn người đáng lẽ ra giờ này không nên có ở nhà, Yoona nhất thời có chút nghĩ không ra

- " Sica unnie?! "

Jessica nhìn Yoona đang không biết làm sao, lại đưa mắt nhìn Tiffany tựa hồ mệt mỏi quá độ tựa trong lòng Yoona, Jessica xoay người đạm nhiên mở miệng :

- " vào đi! "

Yoona đem Tiffany về phòng ổn thỏa sau đó, mới lười biếng ngồi xuống bên cạnh Jessica

- " Sica unnie không đến công ty? "

Người luôn luôn ham mê công việc, sao vô duyên vô cớ ở nhà? Lẽ nào xảy ra chuyện gì?

- " con người cũng cần phải nghỉ ngơi, thấy mệt thì không đi..."

Jessica cầm lấy ly cà phê tõa ra hương vị sữa, vẻ mặt uể oải, thỉnh thoảng do nhấp uống phát sinh âm thânh khe khẽ trong không trung chậm rãi phập phềnh.

Nghỉ ngơi? Nếu như muốn nghỉ ngơi thật thì sẽ đem toàn bộ cái bàn đều để đầy hồ sơ với báo cáo số liệu? Còn có cái màn hình máy tính kia đang lóe ánh sáng... Đây là đang gạt ai chứ

Đưa tay nhìn đồng hồ, tại kim đồng hồ sắp sửa chỉ tới 15:00 thì, Yoona dường như nhớ tới cái gì, mở miệng hỏi :

- " Sica unnie! Cơm tối muốn món gì? "

Thời gian không còn sớm, cô nên chuẩn bị 1 chút mới được.

- " tùy tiện là được! "

Jessica 1 lần nữa cầm lấy báo cáo số liệu chăm chú đối chiếu kiểm tra, thần sắc Jessica có loại ngưng trọng nói không nên lời.

Nàng không biết cụm từ ' tùy tiện ' là trên đời này khó hiểu nghĩa nhất sao? Nhíu nhíu vùng xung quanh lông mài, Jessica không phải là đối tượng cô có thể tùy ý trách cứ, chỉ có thể bất đắc dĩ nói :

- " bữa sáng cùng bữa trưa của unnie cũng là tùy tiện giải quyết phải không? "

- " không ăn thì sao lại gọi là tùy tiện? "

Ánh mắt Jessica chưa từng dừng lại ở trên người Yoona. Hôm qua sau khi biết được 2 người 1 đêm không về, liền ở lại công ty xử lý văn kiện cho tới khuya, căn bản không muốn quay về nhà, thân thể nhưng lại đã quen mùi của người nào đó, rơi vào đường cùng chỉ có thể tâm không cam lòng tình không muốn trở về, chỉ là vừa nghĩ đến có thể tên xấu xa kia đang cùng Fany... trong lòng liền buồn bực bất an, ngủ 1 chút rồi giật mình tỉnh dậy cứ như vậy dằng co suốt 1 đêm, thẳng đến sáng sớm cũng nữa không cách nào đi vào giấc ngủ mới thôi.

- " không? "

Giọng nói có chút cất cao, Yoona đột nhiên đứng lên, trừng lớn con mắt nhìn chằm chằm vẻ mặt Jessica, phút chốc lửa giận bốc cháy hừng hựt, giật lấy cái ly trong tay Jessica, gầm nhẹ :

- " không ăn cơm mà unnie còn dám uống cafe? "

Nàng là muốn ăn đòn phải không?

- " cũng đâu phải là chuyện gì to tát! " - Jessica liếc nhìn Yoona

Jessica cũng không cùng Yoona cải cọ, như cũ đem sức lực tập trung vào văn kiện trong tay, giọng điệu giống như đối với 1 đứa trẻ không được mua đồ chơi.

Nếu như cái này không có gì to tát, vậy cái gì mới gọi là to tát? Kéo ra văn kiện khiến người khác phải đau đầu ở trong tay Jessica, Yoona nắm lấy tay nàng đi hướng nhà bếp

- " unnie ăn mì gói lót dạ trước đã, buổi tối em nấu cho unnie 1 chút đồ ăn nhẹ, còn nữa... không ăn xong thì không được rời khỏi đây nữa bước... "

Mở tủ lạnh, Yoona nhất thời bận rộn, trải qua 1 phen trắc trở sau đó, cuối cùng mới đem tô mì bốc khói đặt trước mặt Jessica

- " unnie ăn đi! "

Tô mì trước mắt lộ ra hương vị làm khóe mắt Jessica thấm ra 1 tia ý cười mà người khác khó thể phát hiện, cầm lấy đũa muỗng được đặt chỉnh tề bên cạnh tô mì

- " em chỉ không về 1 đêm, thế nào unnie lại không biết tự chăm sóc mình thế? Đừng gấp ăn từ từ thôi, cẩn thận nóng "

Vội vàng lau đi nước mì dính trên khóe môi Jessica, Yoona nhịn không được bắt đầu lải nhải than thở

- " em đã nói với unnie biết bao nhiêu lần, dạ dày của unnie chịu không nổi hành hạ như vậy, 1 ngày phải ăn đủ 3 bữa, unnie hay thật, đói không ăn thì thôi đi, còn học theo ở siêu thị mua 1 tặng 1 - nhịn bữa sáng nhịn luôn bữa trưa, unnie cho rằng dạ dày của mình là làm bằng sắt phải không? "

1 loại tâm tình chỉ tiếc rèn sắt không thành thép thản nhiên dâng lên, cuối cùng Yoona nghẹn tức hỏi :

- " còn bữa ăn ngày hôm qua thì sao? "

Tốt nhất nàng đừng nói không, bằng không cô khẳng định sẽ đem người này trói lại hung hăng ' dạy dỗ ' cho biết.

chột dạ lén nhìn Yoona đang căm tức, Jessica xoay người đưa lưng hướng cô, chỉ hy vọng nhanh lên ăn hết mì trong tô, sau đó chạy thoát đi.

-------------------------------------
23:15 may quá vẫn là t2, tớ ko thất hứa nhá 😀😀😀

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net