chương chín

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

kim seokjin giãy nảy, vùng vẫy muốn thoát khỏi cánh tay đang cuốn chặt lấy mình, em hét lên:

-cái thằng khùng chết tiệt, thả bố mày ra!

min yoongi ngước mắt, tận sâu trong đôi đồng tử chỉ có hình bóng ai kia, xinh đẹp, hoạt bát, dễ thương..

-tại sao tôi lại phải buông anh ra chứ?

yoongi bất giác nói khẽ, cả khuôn mặt gục xuống lồng ngực seokjin.

kim seokjin hồn bay phách lạc, đơ người sau khi nghe câu nói của tên họ min..

em đỏ mặt

_

-nào các em ổn định! kim seokjin? sao em lại ngồi trên người min yoongi vậy?

jimin quay sang, mặt tái mét kéo seokjin về phía mình.

tiêu rồi, đồ lùn không chịu thả em ra!

-MIN YOONGI, THẢ TÔI RA!

seokjin chính thức bùng nổ, đấm túi bụi vào mặt yoongi.

-ra tay mạnh thế, không tiếc cho người ta à

-đồ quỷ, đừng có tự tiện ôm tôi như thế



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net