Chap 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Min Yoongi sau khi giải quyết xong xuôi chuyện kia, lập tức đánh lái sang một việc khác chẳng kém phần quan trọng. Hắn xoa nhẹ mi tâm, sau đó tay không tự chủ được mà lên mạng tìm kiếm về vụ việc của Jeon Jungkook lúc một năm trước. Thông tin được tìm thấy rất ít, chỉ vỏn vẹn tồn tại trên một vài đầu báo khá nổi. Nhưng điều đáng chú ý là bài viết rất qua loa, chỉ có vài dòng tin ghi rằng Jeon Jungkook không may bị xe tải đâm trúng lúc băng qua đường dẫn đến mất một phần kí ức nhỏ, còn lại thì sức khỏe không có gì quá nguy kịch, hiện đã ổn định hơn. Min Yoongi là lần đầu tiên đọc một bài báo ngắn ngủn cộc lốc như vậy, tâm tình không chút vui vẻ, ngược lại càng thêm bức bối, tò mò về chuyện trước kia của Jungkook. Hắn ta gửi tin nhắn kêu người của mình điều tra về Jungkook của một năm trước nhưng cuối cùng chỉ thu về được vài thông tin ít ỏi. Tên ấy nói rằng lúc trước Jungkook có quen một người nào đó nhưng hắn ta lại lừa gạt tình cảm của cậu, còn chuyện phía sau thì không ai biết nữa cả. Jeon gia đã bịt tất cả thông tin lan truyền về Jungkook chỉ vì không muốn đứa nhỏ biết lại mọi chuyện, lúc đó sẽ vô cùng ảnh hưởng đến tâm lí của nó. Min Yoongi sau khi đọc hết những gì cấp dưới gửi, cảm giác mơ hồ ngày một lấp đầy đại não của người đàn ông. Hắn gập máy tính lại, bước về phía giường nằm xuống, tay gác lên trán không ngừng suy nghĩ lung tung.

" Jeon Jungkook, rốt cuộc em đã phải trải qua chuyện gì ? "

******************

Mặt trời dần dần chiếu những tia sáng đầu tiên trong ngày, len lỏi vào trong căn phòng trắng trên chiếc giường nơi có cậu nhóc đang còn cuộn mình trong đống chăn ấm áp. Đứa nhỏ khó khăn mở đôi mắt mờ đục ra, mệt mỏi ngáp dài rồi ngồi dậy, uể oải lê thân vào phòng vệ sinh. 

Chẳng mấy chốc mà bước ra ngoài, vẫn còn bần thần ngồi ở bàn học chưa muốn đi xuống nhà.

" Cốc...cốc...cốc, Jeon thiếu gia, em dậy chưa ? " Một giọng nữ nhẹ nhàng vang lên, phá tan bầu không khí im ắng của buổi sáng.

" Em dậy rồi ạ. " Đứa nhỏ nghe có người gọi mình, nhận ra đó là giọng nói của cô nàng tổng quản Kim Jiyeon thì ngoan ngoãn đáp lại một tiếng.

" Vậy thì mau xuống ăn sáng nhé, Min thiếu gia đang đợi em ở dưới á. "

" Vâng, em xuống liền ạ. "

Nghe đứa nhóc trả lời, Kim Jiyeon cũng yên tâm mà đi xuống trước, bắt đầu công việc của bản thân. 

Jeon Jungkook xỏ dép bông, ôm balo lửng thửng bước xuống dưới nhà, vừa đi vừa ngáp dài vô cùng đáng thương. Cậu bước vào bếp ngồi phịch xuống ghế, nằm ườn ra gác mặt lên bàn khiến Yoongi thấy có chút cau mày không vui. Nhìn hai con mắt đen như gấu trúc, lờ đờ đầy mệt mỏi hắn cũng đoán ra được chuyện gì.

" Đêm qua là không ngủ được ? " 

" Lạ chỗ, tôi không ngủ được. "

" Một vài bữa nữa sẽ quen, mau ăn đi rồi tôi chở cậu đến trường. "

Min Yoongi đẩy dĩa đồ ăn cho Jungkook, đứa nhỏ nhận lấy gật đầu một cái coi như lời cảm ơn rồi chú tâm vào phần ăn của mình, hoàn toàn không để ý gì xung quanh. 

Ăn sáng xong hắn ta đưa cậu lên xe chở đến trường. Mọi người thấy Jungkook bước xuống từ chiếc xe có kí hiệu của Min gia thì trầm trồ không thôi, từng tốp người bắt đầu chụm lại thì thầm to nhỏ với nhau rồi cũng tản dần về lớp do tiếng chuông báo hiệu giờ học đã đến. Jungkook chào tạm biệt Yoongi, sải chân tiến vào cổng trường, mặc kệ những ánh mắt dòm ngó vì anh hai đã dặn rồi, ai nói gì thì mặc kệ bọn họ, đừng quan tâm đến những lời nói của chúng. Thấy Jungkook đã bước vào trong, Min Yoongi lúc này mới an tâm đạp ga chạy thẳng đến công ty, tiếp tục đâm đầu vào guồng quay công việc, những cuộc họp với cấp dưới, hợp đồng, dự án dày đặc chất đống trên bàn làm việc sẽ mãi mãi còn đó, chờ đợi hắn đến giải quyết.

Jungkook bước vào lớp, tối qua chỉ ngủ được hơn 4 tiếng nên chẳng có tí sức lực nào. Cậu cố gắng mở to đôi mắt, tập trung cao độ vào bài giảng quan trọng của giáo viên. Thoáng chốc đã đến giờ nghỉ trưa, hôm nay Jungkook quyết định đi ngủ thay vì đi ăn, bởi một phần chẳng thể nào cưỡng lại cơn buồn ngủ đang ập đến, phần còn lại là do sáng ăn nhiều rồi nên giờ cậu không thấy đói cho lắm. Jungkook xếp gọn chiếc áo khoác của mình lại để trước mặt, tay ôm trọn lấy rồi kê đầu lên nó. Mắt nhắm lại định chìm vào giấc ngủ thì bỗng giọng nói của vài người trong lớp vang lên ngay gần cậu.

" Bạn học Jeon, sáng nay cậu là được đi chung xe với Min nhị thiếu gia sao ? "

Đứa nhỏ ngẩng đầu, gác cằm lên áo khoác, lười biếng nhắm mắt đáp lại:

" Đúng, nhưng sao cậu biết ? "

Chất giọng nũng nịu ngái ngủ của Jungkook làm bọn họ có chút mềm lòng, một người trong số đó không nhịn được mà chọt chọt nhẹ vào bầu má tròn tròn của cậu. Mấy bữa nay được Jeon Junghyun và Min Yoongi nuôi có vẻ như cậu lại tròn thêm một chút rồi.

" Thì tụi tớ thấy cậu bước xuống chiếc xe gắn biển số có kí hiệu Min gia mà. "

" Ừm... " Xem ra bọn họ cũng quan tâm mấy chuyện này chỉ, Jungkook nghĩ ngợi một chút rồi đáp lại ngắn gọn.

Tất nhiên bọn họ dễ gì mà bỏ qua cho cậu, tiếp tục hỏi:

" Min nhị thiếu gia vừa đẹp trai, vừa giàu có, tuy khuôn mặt có đôi nét lạnh lùng khó gần nhưng ai mà được anh ta để ý rồi sẽ khó mà thoát được đấy. "

Một bạn học khác tò mò:

" Ơ, khó thoát được là sao ? "

" Thì anh ta là kiểu người đàn ông có tính chiếm hữu đây, thứ gì của mình là của mình, còn thứ gì mình thích mà không phải của mình thì sẽ nhất quyết giành cho bằng được, một là có được, hai là không có được thì cũng không ai được có luôn. Tôi hay đọc mấy truyện boy love nên rành dữ lắm, hắc hắc." Nữ sinh mê đam mỹ cho hay, vừa nói cô ta vừa cười vẻ thích thú vô cùng

" Ghê vậy sao. "

Jungkook nằm nghe mà hai tai giựt giựt, cái gì mà chiếm hữu, cái gì mà nếu mình không có thì người khác cũng không được có, đúng thật là ngộ đời....

" Nhưng Jungkook này, tại sao cậu lại đi chung xe với Min thiếu vậy ? "

Một đám học sinh lại tò mò hỏi khiến Jungkook ba phần bất lực, bảy phần như ba, giọng lè nhè như người say rượu trả lời:

" Ba mẹ và anh trai tôi đều đi công tác nên mới gửi tôi ở nhà hắn thôi. "

" Ồhhh. " Cả bọn ồ lên một tiếng, nhìn dáng vẻ đầy mất ngủ của Jungkook cũng biết điều mà né ra, trả lại sự bình yên cho cậu nhóc.

" Mất ngủ như vậy, không lẽ tối qua cậu ấy và Min thiếu.... "

" Nè nè đừng có nghĩ bậy, cậu ta còn chưa đủ 18 tuổi nữa. Cậu nói vậy không sợ Min thiếu nghe được sẽ đem cậu vứt cho cá sấu ăn à ? " Một cô nữ sinh nhanh chóng bịt miệng cô hủ nữ kia, lên tiếng trách móc cảnh cáo cô ta.

" Tớ chỉ là nói đùa thôi màaaa. " Cô gái kêu lên vẻ uất ức, rồi cùng đám bạn của mình chèo kéo nhau xuống canteen ăn uống, vừa đi vừa cười đùa rất vui vẻ.

Jungkook thấy tiếng nói của bọn họ nhỏ dần, bản thân cũng từ từ chìm vào giấc ngủ một cách êm đềm.

******************

Thấm thoát cũng một tuần trôi qua, Jeon Jungkook cũng đã khá quen với ngôi nhà mới này nên rất thoải mái, dần buông lỏng cảnh giác với mọi người xung quanh, sống trong ánh sáng hào quang của Min Yoongi khiến cậu vô cùng an tâm chẳng sợ ai đụng chạm.

Nhưng đời ai biết trước được chữ ngờ...

Như thường lệ, hôm nay Jungkook vẫn được Min Yoongi đưa tới trường. Đứa nhỏ bước vào lớp với tâm trạng không tệ mấy, tiếp tục chuỗi ngày ôn tập miệt mài để chuẩn bị cho kì thi tốt nghiệp sắp tới.

Giờ nghỉ trưa đến nhanh chóng, Jungkook quyết định xuống dưới kiếm một ít thức ăn nhét vào bụng. Cậu chọn cho mình một phần mì trộn và hộp sữa chuối để lót dạ. Jungkook ngồi ở cái bàn gần cửa sổ, vừa ăn vừa ngắm trời mây. Bầu trời trong vắt có chút nắng nhẹ chiếu rọi lên từng tán lá cây sau trường, mây trắng trôi êm ả khiến lòng người ta cũng cảm thấy dễ chịu hơn mỗi khi dành thời gian ra ngắm nhìn nó. Jungkook thả hồn vào mây trời, một tay chống cằm, một tay cầm lấy hộp sữa chuối, môi hồng ngậm lấy ống hút, vừa uống vừa ngơ ngẩn nhìn ra ngoài cửa sổ.

Cậu nhóc uống xong, nhanh chóng dọn dẹp bàn sạch sẽ rồi cất bước đi về lớp học. Vừa ra tới cửa canteen thì bỗng nhiên Jungkook bị một đám người chặn lại. Bọn họ gồm 4 người, 3 gái 1 trai nhưng có thể thấy được có 2 người trong này đang hẹn hò với nhau vì nhìn cách chàng trai kia ôm lấy eo cô gái đứng đầu nhóm là biết. Chắc vì chơi chung với nhau nên phong cách ăn mặc có chút giống. Mỗi người tóc một màu, toàn là màu sáng cộng với phong cách trang điểm " lố lăng " nên ai nhìn vào cũng phải lắc đầu ngao ngán. Jungkook định bụng lách người đi qua thì một bàn tay đẩy vai cậu lại, cô gái tóc đỏ gắt gỏng một tiếng:

" Mày không nhìn thấy tụi tao à ? Còn định bỏ chạy ? "

Jungkook khó hiểu nghiêng đầu, nhưng cũng nhanh lấy lại bình tĩnh, đáp lời:

" Các cô cậu là ai ? Chúng ta có quen biết nhau à ? "

" Mày còn bảo không quen ? Tụi tao là bạn thân của Lim Yoona, không phải chính mày đã hại chết nó à ? "

Jungkook nhíu mày, đầu có chút nhức nhối.

" Lim Yoona ? Cô ta là ai, tôi không biết và cũng không có nhu cầu biết, làm ơn tránh đường. "

Cậu nhóc định quay lưng bỏ đi thì bị tên con trai trong nhóm nắm cổ áo kéo lại, vung một cú đấm vào má trái của cậu. Jungkook mặt lệch sang một bên, đưa tay lau lấy khóe môi đã rỉ máu, tức giận dùng chân đá một phát vào mạn sườn khiến hắn ta đau đớn lùi lại, ôm lấy eo mình. Cô nàng tóc đỏ thấy người yêu mình bị cậu đánh, điên tiết đi lại nắm tóc Jungkook dựt lên, bàn tay còn lại bấu lấy cánh tay của cậu, móng tay nhọn hoắc đâm vào da thịt rớm máu. Đứa nhỏ đau đớn giãy giụa khỏi cô ta khiến cô ngã xuống nền đất lạnh. Hai người còn lại vội chạy đến đỡ vai cô, chất giọng chanh chua vang lên inh ỏi:

" Oh Yeri, cậu có sao không ? "

" Không sao, Wonzi, mau bắt cậu ta lại cho em. "

Người đàn ông nhìn cô bạn gái nhỏ của mình ngồi dưới đất nũng nịu, liền đi lại chỗ Jungkook đẩy ngã cậu nhóc một cách thô bạo rồi ngồi hẳn lên người cậu, đè xuống không ngừng thụi từng nắm tay vào bụng đứa nhỏ....

----------------------------------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net