Nam Hậu Phác Chí Mẫn tập 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Đến tối)

Vua Thái Hanh đến chơi vài hôm nên cung Hoàng Thượng có phần nhộn nhịp tiếng cười nói ,của cậu và Chính Quốc.

Chính Quốc: Trí Mẫn a~

Trí Mẫn: ơi ~ Mẫn nghe nè Quốc

Chính Quốc: ra Hậu Viện chơi đi ở đây chán quá.

Trí Mẫn: được đó để xin Hoàng Thượng.

Anh cùng Thái Hanh đang bàn chuyện trên chiến trường, vì quân địch đang không động tĩnh nên không thể chủ quan vì họ rất mưu mô, cậu đi vào.

Trí Mẫn: Hoàng Thượng người cho ta và Quốc ra Hậu Viện chơi nhé.

Doãn Kì: được em nhớ cẩn thận là được.

Cậu vui vẻ đi cùng Quốc ra Hậu Viện chơi, sau khi đi dạo ngắm nhìn xung quanh, ở đâu ra Mina từ đâu bước lại.

Mina: Chính Quốc Hoàng Hậu đến chơi ạ.

Chính Quốc: Ukm( không để mắt đến ả)

Mina: ta biết có một chỗ cảnh đẹp lắm hai hoàng hậu muốn đi cùng không.

Hai cậu nhìn nhau nữa tin nữa nghi ngờ nhưng vẫn đi theo, đến một cái ao nhỏ nhưng rất sâu, cậu đang ngắm nhìn xung quanh bất ngờ ả Mina đẩy mạnh cậu xuống ao,Chính Quốc thấy liền kêu người bắt lấy cô ta, kêu người báo cho Anh và Thái Hanh, khi hay tin anh tức tốc chạy đến cũng may là được cứu kịp, cậu sặc nước cơ thể cậu run vì lạnh, anh ôm cậu vào lòng sưởi ấm.

Doãn Kì: ai đã làm chuyện này HẢ!?

Chính Quốc: là cô ta ( chỉ ả )

Mina: oan quá không phải thiếp làm mà do cậu ta tự té.

Chính Quốc: cô nói dối cũng giỏi nhỉ cô quên tôi đang đi cùng à.

Thái Hanh: Thứ tần mà lại không dùng kính ngữ với nam hậu??

Doãn Kì: lúc trưa ta đã nói thế nào HẢ sao cô còn dám đụng đến Nam Hậu của trẫm.

Mina: ( cầu xin) H.... Hoàng Thượng chàng tha mạng.

Doãn Kì: tha mạng... Người đâu lôi vào trong ngục chờ ngày xử Trảm.

Anh nhanh chóng bế cậu về cung thay y phục cho cậu sai người lấy than làm sưởi ấm cho cậu, khi đã ổn hơn cậu định xuống giường nhưng anh không cho.

Doãn Kì: Trí Mẫn em không được xuống giường em chưa khỏe đâu.

Trí Mẫn: em khỏe hơn rồi mà.( Bĩu môi)

Doãn Kì: ( cười) khi nào khỏe hơn nữa đi ta cho em đi xuống giường.

Chính Quốc từ ngoài chạy vào.

Chính Quốc: Mẫn ơi khỏe hơn chưa ( ôm cậu)

Trí Mẫn: khỏe hơn rồi Quốc không cần phải lo đâu ( cười)

Thái Hanh: Doãn Kì ta nghĩ huynh nên đừng trảm do cô ta Mina là con của vị tướng quân lớn nhưng đứng sau phụ thân của Trí Mẫn nên đừng làm thế.

Doãn Kì: do có ta dám đụng đến Trí Mẫn ta mới không nương tay.

Anh ngồi suy nghĩ gì đó thì..

Doãn Kì: được rồi tha ra nhưng ta sẽ cho người theo dõi cô ta.

Thái Hanh: Được giờ nghỉ ngơi thôi, Trí Mẫn ta về phòng đây hai người ngủ ngon.

Doãn Kì, Trí Mẫn: ngủ ngon.

Anh treo lên giường ôm cậu vào lòng mà ngủ cậu ôm anh mà ngủ. Đến sáng


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net